Người Đẹp Thượng Vị

Chương 16 - Chương 16

Cửu Linh

2024-05-18 14:01:14

Về việc làm sao để tiếp cận Thịnh Hoài Tuyên thì Thẩm Đông Chí đã có ý tưởng, hiện tại cô không phải tù nhân, không cần chơi cái trò gây sự chú ý với người khác. Cô có thể lấy thân phận công khai mà đứng trước mặt Thịnh Hoài Tuyên, chỉ cần đi đến chào hỏi với anh ta là được.

Sau khi thấy một nhóm người tản ra xung quanh Thịnh Hoài Tuyên, Thẩm Đông Chí đặt ly rượu xuống đi đến, cười khẽ giơ tay với người trước mặt.

"Chào tổng giám đốc Thịnh . Tôi là Lâm Huyên."

Thịnh Hoài Tuyên ngẩng đầu, ánh mắt lóe lên vẻ kinh diễm nhanh đến mức không thể nhìn thấy, giọng nói không khác Thẩm Đông Chí nghĩ là mấy.

Khách khí, nhã nhặn, xa cách.

"Chào cô Lâm, nghe danh đã lâu."

Sau đó hai người cùng trò chuyện vài câu, đương lúc Thẩm Đông Chí định chuyển chủ đề đến Thành Dương, lại thấy một người phụ nữ dịu dàng xinh đẹp đi tới bên người Thịnh Hoài Tuyên.

Người này cao hơn Thẩm Đông Chí một chút, ước chừng một mét bảy, trên người mặc chiếc váy bằng tơ tằm màu vàng nhạt, váy dài qua gối, có chỗ thêu hoa màu tím nhạt, mặc dù không xinh đẹp bằng Thẩm Đông Chí, nhưng lại nhiều hơn mấy phần bình dị gần gũi.

Người phụ nữ này, Thẩm Đông Chí đã thấy trong tài liệu của mình, Thịnh Hoài Nhu, con gái nuôi của nhà họ Thịnh, cha mẹ chết sớm, về sau được nhận làm con nuôi do lúc ấy Thịnh Ngọc Văn không có con, hiện tại là thiên kim tiểu thư mới nổi.

Không biết vì sao, khi nhìn thấy Thịnh Hoài Nhu Thẩm Đông Chí lại cảm thấy người phụ nữ này không đơn giản.

Thịnh Hoài Nhu xuất hiện làm gián đoạn tiết tấu, cô và Thịnh Hoài Tuyên thấp giọng nói chuyện, sắc mặt anh ta thoạt nhìn không được tốt.

"HoàiTuyên, mẹ lại gây chuyện rồi, đi xem một chút đi."

Thịnh Hoài Tuyên gật đầu, lông mày nhíu chặt, bày tỏ áy náy với người xung quanh.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Đành phải xin lỗi các vị rồi."

"Không sao. Tổng giám đốc Thịnh là người bận rộn mà."

Người xung quanh trăm miệng một lời, Thịnh Hoài Tuyên đưa ly rượu trong tay cho Thịnh Hoài Nhu, sau đó được hai vệ sĩ hộ tống tiến vào thang máy.

Thấy Thịnh Hoài Tuyên rời đi, Thẩm Đông Chí cũng lấy một ly rượu trái cây từ người phục vụ bên cạnh sau đó chuẩn bị đi xem những nơi khác, cho dù không đến gần Thịnh Hoài Tuyên thì cũng có thể bắt chuyện với người quyền quý khác.

Nhưng vừa mới ngước mắt đã chạm phải ánh mắt của Thịnh Hoài Nhu.

Bốn mắt nhìn nhau, Thẩm Đông Chí nhếch môi cười một tiếng, Thịnh Hoài Nhu cũng lễ phép gật đầu.

Bữa tiệc một mực kéo dài đến nửa đêm, mặc dù không nói được với Thịnh Hoài Tuyên mấy câu. Nhưng với thân phận hiện tại của cô, vẫn có không ít người đến bắt chuyện, Triệu Đình Kiệt cũng cố ý uống với cô một ly.

Kết thúc bữa tiệc, ba người cùng nhau rời đi, Hàn Thành với cô đều uống có hơi say, Thẩm Đông Chí mở cửa sổ xe, Hàn Thành nắm chặt tay cô, lòng bàn tay nóng ran.

"Không gặp được Thịnh Hoài Tuyên à?"

"Có, nhưng không nói được mấy câu."

Là người chủ trì yến tiệc, những lời chào hỏi giống Thẩm Đông Chí trước đó với Thịnh Hoài Tuyên một đêm ước chừng đến hơn trăm lần, coi như cô có tuyệt sắc cũng không dám cam đoan rằng Thịnh Hoài Tuyên có thể nhớ đến cô.

"Không sao, tháng sau Hoài Sâm sẽ mở thầu. Chúng ta còn có rất nhiều thời gian, gặp ở buổi đấu thầu cũng không muộn."

Thẩm Đông Chí không nói gì, Hàn Thành cúi đầu nghiêng người xích lại gần nâng cằm cô lên, rất muốn hôn cô, nhưng đúng lúc này chuông điện thoại di động cảu anh lại vang lên, còn là tiếng chuông đặc biệt.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Người Đẹp Thượng Vị

Số ký tự: 0