Tình Bất Phong Ma, Ái Bất Thành Hoạt

Chương 21 - Chương 21

Chỉ Nguyện Trầm Mê

2024-05-11 19:52:00

Mỗi một ngày của xà yêu, đều là hao tổn đạo hạnh hao tổn chân nguyên để chống đỡ tiếp.

Xà yêu cố gắng chống đỡ bụng cũng càng ngày càng yếu xuống.

“Đau quá… A… Đau…”

Trên mặt xà yêu một mảnh ướt át, không phân rõ là mồ hôi hay nước mắt, chật vật dính lên gương mặt, ánh mắt tan rã. Thống khổ hôm nay giống như kéo dài khác thường. Ngay cả sức lực để giãy giụa Mặc Đam cũng không còn, có có thể thất thần há lớn miệng hô hấp khó khăn.

“A… Trầm lang… Eo, eo thật mỏi… Ngực thật bực bội… Ừ ách ta nghĩ, ta muốn đứng lên…”

Mặc Đam không thể không tìm kiếm sự trợ giúp từ Trầm Cố, một bên không nhịn được động bụng lớn, vô thức muốn dùng lực nhưng lại không biết nên dùng sức ở nơi nào.

Trầm Cố đỡ Mặc Đam chống người ngồi dậy, xà yêu yếu ớt căn bản không chịu được người nặng nề, gần như hoàn toàn do lực lượng của hắn đỡ lấy Mặc Đam.

Mặc Đam vừa đứng lên, bụng càng chịu trọng lực lớn, nặng trịch trĩu xuống đất khiến y suýt chút nữa quỳ xuống, nếu không phải có Trầm Cố hỗ trợ nâng bụng y, chỉ sợ y cũng không đứng lên nổi.

Nhưng dù nằm lòng buồn bực hông đau, đứng chưa chắc đã không khổ cực.

Hô hấp Mặc Đam đặc biệt thô nặng, đứng trong chốc lát, người lại càng ra nhiều mồ hôi lạnh hơn.

“Trầm lang… Trầm lang…”

Mặc Đam ôm bụng, trong miệng không ngừng gọi tên Trầm Cố.

Dưới hắc bào, bụng của y ngọ nguậy lợi hại, giống như muốn rơi xuống vậy.

“Ai u a... Nặng... Muốn rách a a!” Giọng nói của Mặc Đam mang theo nức nở.

Trầm Cố vội vàng phủ xoa bụng lớn của Mặc Đam, nơi đó cứng rắn giống như đá vậy, nhô lên lại trĩu xuống, tay Trầm Cố đặt bên trên cũng có thể cảm nhận được sức lực bên trong.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Trong lòng biết không tốt, Trầm Cố dùng chút lực, muốn xóa tan đoàn cứng rắn như băng này.

Xà yêu cũng không né tránh sự đụng chạm của Trầm Cố, chẳng qua tiếng kêu càng thêm thảm thiết hơn một chút.

Thật vất vả bụng lớn của xà yêu mới xốp xuống một chút, lúc này y đã gần như ngồi phịch ở trong ngực Trầm Cố.

Trầm Cố hôn hôn tóc mai ướt đẫm của Trầm Cố, thấp giọng hỏi: “Còn chịu nổi sao? Nếu không muốn nằm xuống không?”

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Mặc Đam trắng bệch, nhẹ nhàng lắc đầu một cái, giọng nói có chút khô khốc: “Ta, ta chỉ muốn muốn như vậy, được ngươi ôm… Có được hay không… Ách a…”

Chỉ cần được Trầm Cố ôm vào ngực như vậy, giống như những thứ thống khổ kia cũng không còn là vấn đề.

Trầm Cố gật đầu, cẩn thận nâng bụng lớn của Mặc Đam, điều chỉnh tư thế để cho y tựa thoải mái hơn chút.

Bụng Mặc Đam quá lớn, nặng chịch cộm ở trước người, hai chân bắt buộc giang rộng ra một cách mất tự nhiên, đương nhiên tư thế nhìn không được coi là nhã nhặn.

Ở bụng lớn xà yêu từng trận kéo căng rung động, tình huống sinh sản của y dần dần thay đổi.

Bụng vốn cao ngất tròn trịa dần dần trĩu xuống, không còn đầy đặn phồng lên như trái bóng, mà dần dần lộ ra hình trái lê…

*

Trong ngực Trầm Cô là xà yêu như nhược không xương, chỉ theo bụng từng trận căng lên mới kéo căng người đau rên hai tiếng.

Đột nhiên, Mặc Đam cứng người run lên cầm cập, bụng lớn của y đột nhiên ưỡn về về phía trước, nếu như không phải được Trầm Cố vững vàng ôm trong ngực, chắc hẳn sẽ nặng nề ngã về đằng trước.

Trầm Cố cúi đầu, thấy mặt Mặc Đam vặn vẹo đến mất vẻ xinh đẹp vốn có, dữ tợn đến đáng sợ.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tình Bất Phong Ma, Ái Bất Thành Hoạt

Số ký tự: 0