18 Tầng Địa Ngục Ở Nhân Gian

Chương 23

Zhihu

2025-03-12 08:35:33

“Nhưng mà… Chị… Anh rể…!”Dịch Thanh nắm chặt con dao, không nhúc nhích.Ông gào lên một tiếng, dài, khàn đặc, bi thương mà đầy đau đớn.“Tôi có thể làm gì đây… Tôi còn có thể làm gì đây… Tiểu Linh… Đó là Tiểu Linh của tôi mà!”“Keng—”Con d.a.o rơi xuống đất.Dịch Thanh dường như mất hết sức lực, ngã ngồi xuống nền nhà, bật khóc như một đứa trẻ.Mười chín năm… Mười chín năm trời…Phải làm sao để bù đắp đây?!Lũ khốn kiếp kia… không thể nào đền nổi! …Ngày đính hôn.Lương Tuyên hôm nay ăn mặc rất bảnh bao, hiếm khi anh ta chỉnh trang lại kiểu tóc, trông đầy phong độ và khí thế.Hà Tiêu nói, dù chưa phải đám cưới, chỉ mới là lễ đính hôn, nhưng nhà cô có gia thế lớn, không thể qua loa được.Cô muốn mời hết những người quen biết đến chung vui, cũng mong Lương Tuyên đưa theo những thuộc hạ có chút danh tiếng của mình.Lúc nghe điều này, Lương Thông Tài có phần do dự. Nhưng Lương Tuyên lại khuyên:“Bố à, khó khăn lắm mới có được cơ hội này, còn do dự gì nữa? Con với Tiêu Tiêu đã quen nhau sáu năm rồi, đâu phải chỉ sáu tháng!”Nghe vậy, Lương Thông Tài mới yên tâm. Thế là cả nhà họ Lương, cùng với những tay chân thân tín nhất, ngang nhiên tiến vào khách sạn.Tiệc rượu diễn ra náo nhiệt, có người uống rượu, có người trò chuyện. Lương Tuyên cũng rất hài lòng, mỉm cười nhìn bạn gái bên cạnh:“Tiêu Tiêu, khi nào thì em giới thiệu mấy người chú bác đó cho anh quen biết đây?”Lương Thông Tài cũng bước tới, cười hiền hòa:“Phải đó Tiêu Tiêu, bác đã đưa toàn những nhân vật quan trọng đến đây để giúp con tạo thể diện rồi đấy!”Hà Tiêu mỉm cười.Hôm nay cô không trang điểm cầu kỳ, cũng không mặc đồ lộng lẫy, chỉ ăn mặc đơn giản, nhưng nhan sắc vẫn vô cùng nổi bật.Cô thong thả nói:“Bác à, để con giới thiệu một người cho bác làm quen.”Rồi cô gọi một người bước tới.“Dượng, lại đây gặp bác trai một chút.”Dượng?Lương Thông Tài và Lương Tuyên liếc mắt nhìn nhau.Bọn họ chưa từng nghe nói Hà Tiêu còn có một người dì, huống chi là dượng.Nhưng người đó đã bước đến.Đó là một người đàn ông cao lớn, thân hình vạm vỡ, khuôn mặt lạnh lùng, làn da nâu khỏe khoắn.Một dự cảm chẳng lành đột nhiên dâng lên trong lòng Lương Thông Tài.Người này…Ông ta có cảm giác vô cùng quen thuộc.Giống như…Giống như những viên cảnh sát mà ông ta từng giao đấu trước đây!Ông ta nhìn Hà Tiêu—cô gái vẫn đang giữ nụ cười nhàn nhạt, lại liếc nhìn xung quanh—đầy ắp những vị khách đến dự tiệc.Lập tức, ông ta hét lên:“Không ổn! Lương Tuyên—”Lương Tuyên quay đầu nhìn về phía ông ta, trên mặt vẫn còn vẻ chếnh choáng sau vài ly rượu, chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra.Ngay khoảnh khắc đó, một cú đ.ấ.m mạnh như trời giáng lao thẳng vào mặt ông ta.Lương Thông Tài chưa kịp hét lên thành tiếng, cổ họng nghẹn cứng, trước mắt tối sầm, gục ngay tại chỗ.Bên cạnh, Lương Tuyên nhìn thấy bố mình bị đánh ngã xuống đất, lập tức hiểu ra tất cả.Hốt hoảng, anh ta quay người định bỏ chạy.Nhưng cô bạn gái mà anh ta luôn cho là hiền lành, nhu nhược—Lại thản nhiên giơ tay giữ chặt lấy anh ta.“Tiêu…”Lương Tiêu còn chưa kịp nói hết câu, trời đất trước mắt bỗng chốc đảo lộn.Toàn thân bị hất văng lên không trung, quay cuồng một vòng rồi rơi mạnh xuống đất.Còn chưa kịp định thần, một cái tát như trời giáng đã giáng thẳng vào mặt Lương Tuyên.Giọng nói lạnh như băng của bạn gái anh ta—Hà Tiêu—vang lên ngay bên tai:“Lương Tuyên, những gì nhà các người nợ dì tôi, nợ những cô gái kia… cũng đến lúc phải trả rồi.”Hết rồi.Hoàn toàn kết thúc rồi.Lương Tuyên nhắm mắt, ngất lịm tại chỗ.Không có nhân sự chủ chốt, công ty của nhà họ Lương chẳng khác gì một tờ giấy mỏng manh.Khi lực lượng chức năng ập vào khám xét, nhân viên trong công ty hoảng loạn, những cô gái bị giam cầm bật khóc thảm thiết, tiếng la hét vang dội cả tòa nhà.Vô số lời khai, vô số chứng cứ.Nhà họ Lương không thể thoát, những kẻ đứng sau lưng họ cũng không thể thoát.Cùng với chiến dịch truy quét này, một bài báo mang tựa đề "Mười tám tầng địa ngục ở nhân gian" được công bố, thổi bùng lên một cơn bão dữ dội trên cả hiện thực lẫn mạng xã hội.Chuyện này… tuyệt đối không thể khép lại trong im lặng, cũng sẽ không bao giờ kết thúc một cách dễ dàng.…“Ông đã xử lý những cô gái đó như thế nào?”Trước mặt hai viên cảnh sát, trên khuôn mặt Lương Thông Tài vẫn còn hằn dấu nắm đấm.Hắn nuốt nước bọt, biết không thể nói dối, chỉ có thể cúi đầu khai nhận:“Những đứa gia cảnh nghèo khó, tao biết gia đình chúng không có thế lực, nên bán thẳng vào mấy thôn làng miền núi. Những đứa có điều kiện hơn, sợ gây chuyện lớn, tao đưa vào công ty làm việc.”“Làm việc?”Viên cảnh sát đối diện đập mạnh xấp tài liệu xuống bàn, giận dữ quát:“Làm cái gì, trong lòng ông còn không rõ chắc? Lương Thông Tài, đừng có giả ngu! Chứng cứ bọn tôi có, nhiều đến mức đủ nhấn chìm cả ông đấy!”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện 18 Tầng Địa Ngục Ở Nhân Gian

Số ký tự: 0