1960 Mang Theo Không Gian Vật Tư Gả Cho Sĩ Quan
Chương 27
2024-10-18 21:57:56
Lý Mộng Kỳ chần chừ một lúc, nhưng rồi cũng không lập tức xuống giường.
Cô nghĩ hay là chờ ông bà ấy cất đồ xong rồi mình ra ngoài.
Ông bà cụ đặt cá thịt và đậu phụ đông vào trong cái chum lớn ở ngoài sân, còn lại thì mang hết vào nhà ngoài, cứ thế bày biện hết ra chẳng giấu giếm gì.
Lý Mộng Kỳ không biết là hai ông bà ấy vốn dĩ không có ý định giấu giếm hay là nghĩ cô vẫn còn đang ngủ.
Lúc xuống giường cô cố ý tạo ra tiếng động, rồi đi giày cũng thật chậm.
Lề mề mãi mới đi đến cửa, rồi mới dùng sức đẩy cửa buồng phía Tây ra.
Trước mắt là Triệu Hưng Đức đang nhóm lửa, Tôn Đại Ny thì đang múc bột mì vào trong một cái chậu.
Cả hai nhìn Lý Mộng Kỳ chẳng hề né tránh, cũng không có vẻ gì là khó chịu.
“Ôi chao! Kỳ dậy rồi đấy à? Con thấy trong người thế nào? Có bị chóng mặt không?”
Lý Mộng Kỳ cảm nhận được hơi ấm từ cổ tay, cùng với vẻ mặt vừa mừng rỡ vừa xúc động của Tôn Đại Ny, dường như tâm trạng cô cũng bị ảnh hưởng theo.
“Cảm ơn…” nhưng chữ “mẹ” thế nào cũng không thốt ra khỏi miệng được.
Đang ngượng ngùng không biết làm thế nào thì Tôn Đại Ny đã kéo tay cô, dẫn đến bếp lò ở buồng Tây, tiện tay bê một chiếc ghế con đặt xuống cho Lý Mộng Kỳ ngồi.
Tuy Triệu Hưng Đức không nói gì nhưng cũng gật đầu với Lý Mộng Kỳ một cái, rồi lại quay người tiếp tục nhóm lửa.
Thấy Lý Mộng Kỳ đã ngồi yên vị, Tôn Đại Ny lại tiếp tục công việc đang làm dở.
“Mẹ đang định nấu cho con bát canh bột đấy, hôm nay may mắn đổi được ít bột mì.”
“Chắc là con đói lắm rồi nhỉ? Sắp xong rồi đấy, đợi một lát nhé.”
Lòng Lý Mộng Kỳ ngổn ngang trăm mối, cũng thấy hổ thẹn vì đã có lúc suy bụng ta ra bụng người.
Quả thật như lời Tôn Đại Ny nói, chưa đến 10 phút sau bát canh bột đã được bưng ra.
Một bát tô men nhỏ đầy ắp, bên trong ngoài bột còn có cả trứng gà đánh tan.
Trong lúc Tôn Đại Ny múc canh, Triệu Hưng Đức đã kê sẵn bàn.
Bát canh bột đầy ắp được đặt trước mặt Lý Mộng Kỳ.
Tôn Đại Ny múc một gáo nước vào trong chiếc nồi vừa nấu canh.
Lửa rất to, chưa đến hai phút nước đã sôi ùng ục.
Tôn Đại Ny nhanh tay đổ bột ngô đã khuấy đều vào trong nồi nước sôi, vừa đổ vừa khuấy liên tục.
Không đến một phút, nồi bột đã sôi lên ùng ục, nổi bong bóng lớn.
Tôn Đại Ny thoăn thoắt múc bột ngô vào hai chiếc bát lớn, còn cẩn thận cạo sạch lớp bột bám dưới đáy nồi, sau đó mới đổ một ít nước vào để rửa.
Cô nghĩ hay là chờ ông bà ấy cất đồ xong rồi mình ra ngoài.
Ông bà cụ đặt cá thịt và đậu phụ đông vào trong cái chum lớn ở ngoài sân, còn lại thì mang hết vào nhà ngoài, cứ thế bày biện hết ra chẳng giấu giếm gì.
Lý Mộng Kỳ không biết là hai ông bà ấy vốn dĩ không có ý định giấu giếm hay là nghĩ cô vẫn còn đang ngủ.
Lúc xuống giường cô cố ý tạo ra tiếng động, rồi đi giày cũng thật chậm.
Lề mề mãi mới đi đến cửa, rồi mới dùng sức đẩy cửa buồng phía Tây ra.
Trước mắt là Triệu Hưng Đức đang nhóm lửa, Tôn Đại Ny thì đang múc bột mì vào trong một cái chậu.
Cả hai nhìn Lý Mộng Kỳ chẳng hề né tránh, cũng không có vẻ gì là khó chịu.
“Ôi chao! Kỳ dậy rồi đấy à? Con thấy trong người thế nào? Có bị chóng mặt không?”
Lý Mộng Kỳ cảm nhận được hơi ấm từ cổ tay, cùng với vẻ mặt vừa mừng rỡ vừa xúc động của Tôn Đại Ny, dường như tâm trạng cô cũng bị ảnh hưởng theo.
“Cảm ơn…” nhưng chữ “mẹ” thế nào cũng không thốt ra khỏi miệng được.
Đang ngượng ngùng không biết làm thế nào thì Tôn Đại Ny đã kéo tay cô, dẫn đến bếp lò ở buồng Tây, tiện tay bê một chiếc ghế con đặt xuống cho Lý Mộng Kỳ ngồi.
Tuy Triệu Hưng Đức không nói gì nhưng cũng gật đầu với Lý Mộng Kỳ một cái, rồi lại quay người tiếp tục nhóm lửa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thấy Lý Mộng Kỳ đã ngồi yên vị, Tôn Đại Ny lại tiếp tục công việc đang làm dở.
“Mẹ đang định nấu cho con bát canh bột đấy, hôm nay may mắn đổi được ít bột mì.”
“Chắc là con đói lắm rồi nhỉ? Sắp xong rồi đấy, đợi một lát nhé.”
Lòng Lý Mộng Kỳ ngổn ngang trăm mối, cũng thấy hổ thẹn vì đã có lúc suy bụng ta ra bụng người.
Quả thật như lời Tôn Đại Ny nói, chưa đến 10 phút sau bát canh bột đã được bưng ra.
Một bát tô men nhỏ đầy ắp, bên trong ngoài bột còn có cả trứng gà đánh tan.
Trong lúc Tôn Đại Ny múc canh, Triệu Hưng Đức đã kê sẵn bàn.
Bát canh bột đầy ắp được đặt trước mặt Lý Mộng Kỳ.
Tôn Đại Ny múc một gáo nước vào trong chiếc nồi vừa nấu canh.
Lửa rất to, chưa đến hai phút nước đã sôi ùng ục.
Tôn Đại Ny nhanh tay đổ bột ngô đã khuấy đều vào trong nồi nước sôi, vừa đổ vừa khuấy liên tục.
Không đến một phút, nồi bột đã sôi lên ùng ục, nổi bong bóng lớn.
Tôn Đại Ny thoăn thoắt múc bột ngô vào hai chiếc bát lớn, còn cẩn thận cạo sạch lớp bột bám dưới đáy nồi, sau đó mới đổ một ít nước vào để rửa.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro