[70] Quân Tẩu Một Ngày Kiếm Trăm Triệu, Quan Quân Bá Đạo Cưng Sủng

A

Thất Dạ Thiếu Gia

2024-08-29 11:17:27

Bà Vương hàng xóm khó chịu bò dậy, châm một ngọn đèn dầu, khoác đại một chiếc áo rồi chạy sang đập cửa ầm ầm nhà họ Tô.

“Nửa đêm nửa hôm rồi còn kêu gào cái gì! Ồn ào cái gì mà ồn ào, các người không ngủ, cũng không cho người khác ngủ hay sao?”

Lúc này những người khác cũng đã dậy, chen chúc xông vào nhà họ Tô, người nào người nấy đều oán trách: "Bà Tô, bà cũng quá đáng rồi đấy, vừa mới về đến nhà đã làm ầm ĩ lên, cháu trai tôi vừa mới dỗ ngủ, đã bị các người đánh thức, giờ vẫn còn đang khóc đây này...”

Lúc này, bà Tô nào còn tâm trí đâu mà nghe họ lảm nhảm về đứa cháu trai gì đó, bà ta đẩy bà Vương ra, lấy hơi hét lớn: “Nhà tôi bị ăn trộm rồi!”

Tiếng hét lớn ấy khiến tất cả mọi người có mặt đều bàng hoàng.

“Cái gì, cái gì mà ăn trộm? Ở đây có kẻ trộm sao?”

“Không thể nào, an ninh ở làng mình vẫn luôn tốt mà, chưa từng nghe nói có trộm cắp bao giờ.”

“Mọi người tự nhìn đi, đồ đạc nhà bà Tô đúng là không còn gì cả, đây không phải bị trộm thì là gì?”

Mọi người nhìn quanh, lúc này mới phát hiện ra, nhà bà Tô trống huơ trống hoác, đừng nói là gà vịt nuôi trong sân, ngay cả bàn ghế trong nhà cũng không cánh mà bay!

Trời đất, tên trộm này cũng lợi hại thật đấy! Trộm gà trộm vịt thì thôi đi, đến cả bàn ghế cũng không tha là sao?

Bà Vương tặc lưỡi, nghĩ ngợi một hồi cảm thấy hả hê, suýt chút nữa thì không nhịn được cười thành tiếng: "Ôi chao, bà Tô à, nhà bà đúng là thật đáng thương, vừa mới về đã gặp phải chuyện này, sau này biết sống sao đây.”

Tốt nhất là cả nhà phải đi ăn mày mới hả dạ. Đến lúc đó, bà sẽ ném cho cái bánh bao, à không, bánh bao đưa cho bà ta thì phí quá, ném ít thức ăn thừa cho lợn là được rồi. Coi như là bà chị em tốt này làm từ thiện.

Đôi mắt nhỏ nham hiểm của bà Tô lạnh lùng liếc nhìn: "Tôi chỉ mới đi khỏi nhà có một ngày, đồ đạc trong nhà đã bị người ta khuân hết đi rồi, nếu không phải có nội gián, thì ai mà biết rõ ràng như vậy chứ! Họ Vương kia, có phải là bà ăn trộm không đấy?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Bà Vương nghe vậy thì không vui, nhảy dựng lên, hận không thể xé toạc miệng bà Tô: "Bà Tô, bà đừng có ăn nói lung tung! Nhà tôi đâu đến nỗi nào, con trai tôi còn làm công nhân chính thức ở trên thị trấn đấy, ai thèm mấy thứ đồ bỏ đi của nhà bà chứ!”

Bà già này vừa mở miệng đã muốn hắt nước bẩn vào người bà, bà đây không chấp nhận! Phải nói là, bà già này bị trộm là đáng đời! Ai bảo bà ta làm nhiều chuyện thất đức như vậy, lần này coi như là gặp báo ứng rồi.

Ánh mắt bà Tô lướt qua từng người một, nghiến răng nghiến lợi: "Nếu để tôi biết được là ai đã ăn trộm đồ nhà chúng tôi, tôi sẽ lột da người đó!”

Bà Vương cười nhạo: "Thôi đi bà già, bà còn nghi ngờ cả chúng tôi nữa hả, đều là người trong làng cả, ai mà không biết ai chứ. Ở đây mà có kẻ xấu xa như vậy, thì đã sớm trộm hết đồ của mọi người rồi.”

“Sao đồ đạc nhà người khác đều nguyên vẹn, chỉ có nhà bà là bị trộm?”

“Theo tôi thấy, rõ ràng là bà làm nhiều chuyện ác, nên giờ gặp báo ứng rồi.”

Bà Tô nổi giận, túm tóc bà Vương giằng co: "Bà già kia, bà nói bậy bạ gì đấy!”

Bà Vương cũng không chịu thua, vừa đưa tay cào vào mắt bà Tô, vừa mắng: "Cả cái làng này ai mà không biết bà đối xử với mấy đứa con của thằng ba như thế nào. Nói không chừng, chính là oan hồn của Tô Vệ Quốc thấy vợ con bị bà bắt nạt, nên đã quay về trả thù đấy!”

Trưởng làng nghe thấy càng nói càng quá đáng, sợ đến mức suýt ngất xỉu, vội vàng ngăn cản: "Bà Vương! Nói năng kiểu gì đấy, bà không muốn sống nữa à?”

Bà Vương lập tức im lặng, trong lòng cũng có chút hối hận. Vừa rồi cãi nhau với bà Tô quá hăng, quên mất tình hình hiện tại rồi, loại lời này sao có thể nói trước mặt mọi người chứ, lỡ như bị người ta báo cáo thì tiêu đời.

Mặc dù bà Vương đã im lặng, nhưng lời nói của bà lại để lại một bóng đen sâu đậm trong lòng mọi người.

Đồ đạc nhà bà Tô biến mất sạch sẽ chỉ trong một đêm, họ cũng không nghe thấy động tĩnh gì, đúng là kỳ lạ.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [70] Quân Tẩu Một Ngày Kiếm Trăm Triệu, Quan Quân Bá Đạo Cưng Sủng

Số ký tự: 0