[70] Quân Tẩu Một Ngày Kiếm Trăm Triệu, Quan Quân Bá Đạo Cưng Sủng

A

Thất Dạ Thiếu Gia

2024-08-29 11:17:27

Chu Nham cũng vui mừng ra mặt: "Bây giờ cháu có thể yên tâm rồi, có cảnh sát bảo vệ, mẹ cháu ở bệnh viện chắc sẽ không gặp nguy hiểm gì đâu."

Từ sau chuyện đó, trong lòng ông luôn cảm thấy áy náy, luôn cảm thấy có lỗi với gia đình Tô Vãn Vãn. Biết Tô Vãn Vãn lo lắng cho sự an toàn của Lâm Xuân Mai, nên ông luôn muốn tìm cơ hội đến thăm.

Thế này là tốt rồi, sau này Lâm Xuân Mai ở cùng phòng bệnh với Cố thiếu gia, bọn họ bảo vệ Cố thiếu gia, cũng có thể tiện thể bảo vệ Lâm Xuân Mai. Coi như cũng có thể làm chút gì đó để giảm bớt cảm giác áy náy trong lòng.

Tô Vãn Vãn vui đến cong cả mắt, vừa giúp Lâm Xuân Mai thu dọn đồ đạc, vừa không quên cảm ơn Chu Nham: "Chắc chắn là chú Chu đã nói giúp chúng cháu không ít lời tốt đẹp trước mặt Cố thiếu gia, anh ta mới có ý định đổi phòng bệnh cho mẹ cháu, cảm ơn chú Chu đã luôn nghĩ cho chúng cháu."

Chu Nham liên tục xua tay, không dám nhận công lao này: "Đừng cảm ơn chú, chú không làm chủ được việc này đâu. Muốn cảm ơn, cháu phải cảm ơn Cố thiếu gia, cậu ấy mới là người làm chủ."

Tô Vãn Vãn cười mỉm gật đầu: "Vâng ạ."

"Anh cả, anh đưa mẹ qua trước đi, cũng sắp đến giờ cơm tối rồi, em về nhà nấu chút đồ ăn ngon mang sang, coi như là đáp lễ."

Tô Đại Quân dìu Lâm Xuân Mai, vẻ mặt lo lắng: "Em nhớ cẩn thận đấy, lúc đến thì bảo thằng hai hoặc thằng ba đưa đến, đừng có tự đi một mình."

Nếu như không phải ở lại bệnh viện chăm sóc mẹ, thì nhất định anh ấy phải tự mình đưa Tô Vãn Vãn về.

Em gái anh ấy chỉ mới đi một mình có một lần, mà đã gặp phải tên sát nhân, suýt nữa thì mất mạng, đúng là quá đáng sợ.

Hai đứa em trai kia cũng thật là vô tâm, lại để em gái đến bệnh viện một mình, còn chúng nó thì ở nhà ngủ!

Đợi hai đứa em trai đến bệnh viện, anh ấy nhất định phải cho chúng nó một trận!

Buổi trưa Tô Vãn Vãn vừa mới tận mắt chứng kiến một vụ án mạng, trong lòng cũng có chút sợ hãi: "Em biết rồi anh cả, em sẽ cẩn thận."

Buổi tối, quả nhiên Tô Vãn Vãn cùng Tô Nhị Hải đến. Vừa đến cửa, đã nghe thấy trong phòng bệnh ồn ào náo nhiệt, cô còn nghe thấy giọng nói đầy thương xót của mẹ mình: "Thằng bé này, chỉ nghe được chút tin tức vỉa hè, mà đã dám chạy đến đây một mình, nguy hiểm biết bao. Lỡ như trên đường gặp phải kẻ xấu, bắt cóc cháu đi thì phải làm sao?"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cố Vân Hiên thản nhiên nhún vai, một chút cũng không để tâm.

Cố thiếu gia từ nhỏ đã ngang ngược quen rồi, ngay cả lính canh gác trong đại viện nhìn thấy anh cũng phải tránh xa ba thước, làm sao có thể sợ mấy tên buôn người chứ.

"Đã lâu rồi cháu không nhận được tin tức gì của mẹ cháu, vất vả lắm mới dò hỏi được tin bà ấy từng xuất hiện ở đây, dù tin tức này là thật hay giả, cũng phải đến xem thử một chút."

"Nếu là thật thì tốt quá, còn nếu là giả, cũng chỉ là uổng công một chuyến."

Ánh mắt Lâm Xuân Mai càng thêm thương xót, ban đầu bà còn tưởng đây là một cậu ấm được nuông chiều hư hỏng, còn cẩn thận dè dặt sợ chọc anh không vui.

Ai ngờ sau một hồi trò chuyện, bà mới phát hiện, cậu ấm này thế mà lại là một đứa trẻ đáng thương không có mẹ chăm sóc.

Mẹ mất tích từ khi còn nhỏ, bố cũng chẳng buồn đi tìm, vậy mà đã vội vàng rước mẹ kế về nhà. Nghĩ cũng biết, có người bố vô trách nhiệm như vậy, cùng với người mẹ kế đầy mưu mô ở bên cạnh, những năm qua đứa bé này phải chịu biết bao nhiêu uất ức.

Cũng chẳng trách anh chỉ nghe được một tin tức không biết thật giả, đã vội vàng chạy đến đây xác nhận.

Có lẽ là từ nhỏ đã không được cảm nhận hơi ấm gia đình, nên mới luôn canh cánh trong lòng mong muốn tìm được mẹ ruột, gửi gắm hy vọng có thể cảm nhận được tình mẫu tử từ người mẹ ruột của mình.

Lâm Xuân Mai thở dài, không khỏi động lòng trắc ẩn.

"Cháu ở đây đất khách quê người, cứ mò mẫm tìm kiếm như vậy cũng không biết phải tìm đến bao giờ, nếu như chưa có chỗ ở thì có thể đến nhà dì..."

“Mẹ!”

 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [70] Quân Tẩu Một Ngày Kiếm Trăm Triệu, Quan Quân Bá Đạo Cưng Sủng

Số ký tự: 0