[70] Quân Tẩu Một Ngày Kiếm Trăm Triệu, Quan Quân Bá Đạo Cưng Sủng

A

Thất Dạ Thiếu Gia

2024-08-29 11:17:27

Gã tóc xoăn liếc xéo ông ta: “Mơ đi ông ơi, con gái nhà người ta có điều kiện như vậy sao lại coi trọng ông."

Lão Cát bất mãn nói: “Vậy sao Lỗ Đại Pháo lại cưới được, cậu ta có hơn gì tôi đâu. Lần trước đi ăn trộm gà, nghe người ta hét lên một tiếng, cậu ta sợ đến mức tè cả ra quần!"

“Loại người như thế mà cũng cưới được con gái nhà người ta đang học cấp ba, tại sao tôi lại không thể?”

Gã tóc xoăn thần thần bí bí nói: “Nói anh ta may mắn thì cũng đúng thôi, tôi nghe nói nhà họ Tô đồng ý gả con gái cho anh ta là vì bố cô gái đó mất rồi, mẹ cô ấy cũng đang nằm viện sắp chết, một cô gái không cha không mẹ, chẳng phải là bị người ta tùy ý nhào nặn hay sao."

“Thì ra là vậy, thảo nào Lỗ Đại Pháo lại cuống cuồng như vậy, cướp được người ta liền chạy mất. Cậu được thể đấy, cái gì cũng biết."

Mọi người nghe say sưa, vừa uống rượu vừa bàn tán sôi nổi, bầu không khí tại hiện trường vô cùng náo nhiệt.

Đúng lúc này, bác gái cả đột nhiên xông vào, túm đại một người hỏi: “Con gái tôi đâu, con gái tôi đâu rồi!"

Lão Cát xui xẻo bị bà ta túm được, sợ hãi liên tục lùi lại, muốn thoát khỏi người đàn bà trông như điên như dại này: “Ấy ấy ấy, bà bị điên à? Ai biết con gái bà là ai, buông ra, nếu không thì đừng trách tôi không khách khí!"

Sự hỗn loạn ở đây nhanh chóng thu hút sự chú ý của nhà họ Lỗ.

Bà Lỗ đang ngồi ở bàn chính, vui vẻ ăn uống, chúc mừng con trai mình cuối cùng cũng cưới được vợ.

Bà ta nghe thấy có người đến gây rối, nhìn kỹ thì thấy là người quen, chính là bà mối đã giới thiệu con gái nhà họ Tô cho con trai bà ta, ân nhân của nhà họ Lỗ đây mà!

Bà Lỗ tươi cười niềm nở, bước tới nắm lấy tay bác gái cả: “Nhà thông gia tới đây sao? Đã đến rồi thì ngồi xuống uống ly rượu mừng đi."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tiếng “nhà thông gia” này đúng là đâm trúng tim đen của bác gái cả.

Người mẹ nào lại muốn gả con gái mình vào cái hố lửa này chứ!

Bác gái cả giận dữ hất tay bà ta ra, tức giận nói: “Ai là nhà thông gia của bà! Mau giao con gái tôi ra đây!"

Bà Lỗ thấy bác gái cả không biết điều như vậy, sắc mặt cũng sa sầm: “Ý bà là sao? Đã nói là gả con gái cho Đại Pháo nhà chúng tôi, sính lễ chúng tôi cũng đã đưa rồi, chẳng lẽ bà muốn nuốt lời?"

Bác gái cả cuống cuồng giải thích: “Sai rồi sai rồi, nhầm người rồi!"

“Lúc trước nói đưa cháu gái tôi là Tô Vãn Vãn tới, nhưng vừa rồi bị Lỗ Đại Pháo đưa đi là con gái tôi Tô Tú Nhi!"

Mọi người đều sững sờ.

Có ý gì đây, cô dâu bị nhầm người sao?

Bác gái cả lo lắng muốn đòi người từ bà Lỗ, sợ chậm một bước, con gái mình sẽ bị tên lưu manh Lỗ Đại Pháo kia làm chuyện xấu: “Mọi người còn đứng ngây ra đó làm gì? Mau gọi con gái tôi ra đây, tôi dẫn nó về nhà, rồi đưa Tô Vãn Vãn đến cho!"

Bà Lỗ đảo mắt, cười tủm tỉm nắm lấy tay bác gái cả: “Bà đừng vội, tôi sẽ bảo người đi gọi Đại Pháo ra. Bà đi đường xa tới đây chắc mệt rồi, ngồi xuống uống miếng nước nghỉ ngơi một chút đi."

Dù sao sính lễ cũng đã đưa rồi, con dâu cũng đã rước về nhà rồi, rước người nào của nhà họ Tô thì có gì quan trọng.

Hôm nay mà đồng ý để bà ta đưa cô dâu đi, ai biết ngày mai có đưa người khác đến nữa không, nhỡ đâu họ đổi ý không đưa đến nữa thì chẳng phải là công cốc hay sao?

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [70] Quân Tẩu Một Ngày Kiếm Trăm Triệu, Quan Quân Bá Đạo Cưng Sủng

Số ký tự: 0