Nhân Khẩu Chu G...
2024-08-07 12:49:59
Chu Thủy Căn tìm một lão thợ mộc để Chu Đại Sơn bái sư, Chu Đại Sơn cũng chăm chỉ, chẳng bao lâu đã xuất sư, lúc này mẹ Chu lại muốn trở mặt nhận lại con.
Nhưng hiển nhiên Chu Thủy Căn sẽ không cho bà ta được như ý. Ông ấy đòi bà ta phải trả tiền bái sư, trả tiền ăn uống. Mẹ Chu không bỏ ra nổi, phải thôi.
Cuối cùng vẫn là Chu Thủy Căn mời lão thôn trưởng ra mặt, lại được Chu Đại Sơn đồng ý, Chu Đại Sơn cắt đứt quan hệ với Chu gia.
Trùng hợp là đúng lúc này Chu Mộc Hòa cũng tới tuổi lập gia đình, lại có thiện cảm với Chu Đại Sơn, hai người quyết định kết hôn.
Sau khi kết hôn, hai người sinh được hai đứa con trai, con cả tên Chu Kiến Quốc, con thứ tên Chu Kiến Quân.
Tới khi sinh Niệm Niệm lại bị khó sinh, dù Chu Thủy Căn có y thuật không tệ nhưng vẫn không thể cứu sống con gái của mình, chẳng bao lâu sau bà ngoại của Niệm Niệm cũng đi theo.
Khi Chu Mộc Lan tìm tới bọn họ, Niệm Niệm mới hơn một tuổi, trước đó con bé có thể sống được đều nhờ sữa của hàng xóm cho.
Ông Chu xin Chu Mộc Lan nhận Niệm Niệm về nuôi.
Trước khi ông Chu qua đời đã làm chủ, cưới vợ hai cho Chu Đại Sơn, có người nói người phụ nữ này chính là người từng cho Niệm Niệm bú ngày trước.
Sở dĩ Chu Thủy Căn làm như vậy cũng vì hai đứa nhóc Chu gia, Chu Đại Sơn quá thành thật, hai đứa nhóc sau này còn phải lấy vợ sinh con, phải có một người chống đỡ gia đình mới được.
Thực tế mấy năm nay, mỗi năm Chu Đại Sơn đều tới một lần, có mấy lần còn dẫn theo con cả Chu Kiến Quốc. Mỗi lần bọn họ tới đều chỉ nhìn Niệm Niệm từ xa.
Cũng không phải Cố gia không cho bọn họ đi thăm Chu Niệm Niệm, chỉ là Cố gia sợ sau khi Niệm Niệm biết được sẽ không thể chấp nhận nổi.
Mỗi lần Chu Đại Sơn tới đều mang theo đồ ăn, có đôi khi là mộc nhĩ hoặc nấm rừng, có đôi khi là lương thực.
Ngoài đồ ăn ra, bọn họ còn đưa tiền, nhiều thì 20 đồng, ít thì 10 đồng, mỗi lần đều đặt chung trong túi lương thực, người Cố gia muốn từ chối cũng không được.
Chu Mộc Lan còn nói, thật ra tên của bà vốn không phải Mộc Lan, mà là Chu Tú Oánh, Chu Mộc Hòa cũng là “Mộ Hà”, còn chưa tìm được bác cả với dì cả, tên của bọn họ đều được lấy từ kinh thi.
Về sau chiến tranh nổ ra, Chu Mộc Lan đổi tên, Chu Mộ Hà cũng đổi thành “Mộc Hòa”, hai người khác thì biến mất tăm, cũng không biết có phải bọn họ đã sửa lại tên rồi không.
Trước khi ông ngoại qua đời, Chu Mộc Lan còn tới vài lần, sau khi ông ngoại đi, Chu Mộc Lan rất hiếm khi qua.
Mấy năm nay quản nghiêm, ngày lễ thanh minh đi viếng mồ mả thôi cũng bị nói thành phong kiến mê tín, cho nên Chu Mộc Lan không qua nữa.
Hai anh em Chu Kiến Quốc với Chu Kiến Quân đều đã thành gia, có con. Vợ hai Chu Đại Sơn cưới cũng dẫn theo một đứa con trai, sau lại sinh thêm một đứa con trai nữa.
Nói chung, nhân khẩu Chu gia hơi phức tạp.
Nhưng hiển nhiên Chu Thủy Căn sẽ không cho bà ta được như ý. Ông ấy đòi bà ta phải trả tiền bái sư, trả tiền ăn uống. Mẹ Chu không bỏ ra nổi, phải thôi.
Cuối cùng vẫn là Chu Thủy Căn mời lão thôn trưởng ra mặt, lại được Chu Đại Sơn đồng ý, Chu Đại Sơn cắt đứt quan hệ với Chu gia.
Trùng hợp là đúng lúc này Chu Mộc Hòa cũng tới tuổi lập gia đình, lại có thiện cảm với Chu Đại Sơn, hai người quyết định kết hôn.
Sau khi kết hôn, hai người sinh được hai đứa con trai, con cả tên Chu Kiến Quốc, con thứ tên Chu Kiến Quân.
Tới khi sinh Niệm Niệm lại bị khó sinh, dù Chu Thủy Căn có y thuật không tệ nhưng vẫn không thể cứu sống con gái của mình, chẳng bao lâu sau bà ngoại của Niệm Niệm cũng đi theo.
Khi Chu Mộc Lan tìm tới bọn họ, Niệm Niệm mới hơn một tuổi, trước đó con bé có thể sống được đều nhờ sữa của hàng xóm cho.
Ông Chu xin Chu Mộc Lan nhận Niệm Niệm về nuôi.
Trước khi ông Chu qua đời đã làm chủ, cưới vợ hai cho Chu Đại Sơn, có người nói người phụ nữ này chính là người từng cho Niệm Niệm bú ngày trước.
Sở dĩ Chu Thủy Căn làm như vậy cũng vì hai đứa nhóc Chu gia, Chu Đại Sơn quá thành thật, hai đứa nhóc sau này còn phải lấy vợ sinh con, phải có một người chống đỡ gia đình mới được.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thực tế mấy năm nay, mỗi năm Chu Đại Sơn đều tới một lần, có mấy lần còn dẫn theo con cả Chu Kiến Quốc. Mỗi lần bọn họ tới đều chỉ nhìn Niệm Niệm từ xa.
Cũng không phải Cố gia không cho bọn họ đi thăm Chu Niệm Niệm, chỉ là Cố gia sợ sau khi Niệm Niệm biết được sẽ không thể chấp nhận nổi.
Mỗi lần Chu Đại Sơn tới đều mang theo đồ ăn, có đôi khi là mộc nhĩ hoặc nấm rừng, có đôi khi là lương thực.
Ngoài đồ ăn ra, bọn họ còn đưa tiền, nhiều thì 20 đồng, ít thì 10 đồng, mỗi lần đều đặt chung trong túi lương thực, người Cố gia muốn từ chối cũng không được.
Chu Mộc Lan còn nói, thật ra tên của bà vốn không phải Mộc Lan, mà là Chu Tú Oánh, Chu Mộc Hòa cũng là “Mộ Hà”, còn chưa tìm được bác cả với dì cả, tên của bọn họ đều được lấy từ kinh thi.
Về sau chiến tranh nổ ra, Chu Mộc Lan đổi tên, Chu Mộ Hà cũng đổi thành “Mộc Hòa”, hai người khác thì biến mất tăm, cũng không biết có phải bọn họ đã sửa lại tên rồi không.
Trước khi ông ngoại qua đời, Chu Mộc Lan còn tới vài lần, sau khi ông ngoại đi, Chu Mộc Lan rất hiếm khi qua.
Mấy năm nay quản nghiêm, ngày lễ thanh minh đi viếng mồ mả thôi cũng bị nói thành phong kiến mê tín, cho nên Chu Mộc Lan không qua nữa.
Hai anh em Chu Kiến Quốc với Chu Kiến Quân đều đã thành gia, có con. Vợ hai Chu Đại Sơn cưới cũng dẫn theo một đứa con trai, sau lại sinh thêm một đứa con trai nữa.
Nói chung, nhân khẩu Chu gia hơi phức tạp.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro