Ác Lão Bà

Vương Gia Bà Nư...

Phùng lưu Hương

2024-08-21 00:29:28

Vương Ngọc Lan ngẩn ra.

Sự tình ngày ấy đi thị trấn ăn hoành thánh, Tống Phúc Quý khi trở về đã nói qua.

Lần đầu tiên ăn hoành thánh nhân thịt, hơn nữa còn là ở thị trấn, Tống Phúc Quý trở về nhắc thật lâu, khiến Tống Tiếu Tiếu thèm đến chảy nước miếng cả đêm.

“Nương, ngày ấy mẹ chồng không phải cũng mua hoành thánh cho Vạn Hào sao?” Vương Ngọc Lan nói.

“Một chén hoành thánh đến lượt một nữ nhân lớn như ta sao?” Vương Lý Thị hừ lạnh một tiếng, “Hơn nữa hoành thánh nàng cho thì ai dám ăn, nói không chừng là hạ độc!”

Vương Ngọc Lan thấp giọng nói: “Nương, mẹ chồng gần đây giống như đã thay đổi thành một người khác, đối với con và đứa nhỏ rất tốt, nương đừng nói chuyện lung tung, Tiếu Tiếu vẫn đang ở đây!”

Vương Lý Thị hung tợn chọc trán Vương Ngọc Lan: “Con đó, cho con chút mì ăn, con liền coi mẹ chồng thành mẹ ruột sao? Nếu nàng ta có thể trở nên tốt, ta sẽ cắt đầu làm ghế cho con ngồi! Con ngẫm lại đi, con sinh ba đứa con gái, Tống lão bà kia còn đối xử với con tốt như vậy, không khác thường sao?”

Vương Ngọc Lan sửng sốt một chút, lập tức không nói ra lời.

Thật là khác thường, hơn nữa còn là cực kỳ khác thường!

“Con ngẫm lại đi, năm đó nàng muốn bán Tới Đệ, có phải cũng khác thường như vậy hay không?” Vương Lý Thị hỏi.

Vương Ngọc Lan lại lần nữa trầm mặc.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tống Tới Đệ là con gái thứ hai của Vương Ngọc Lan, ngày bán con bé, nguyên chủ cho Vương Ngọc Lan nửa cây củ cải, bảo nàng mang theo, thời điểm xuống ruộng làm việc thì ăn.

Vương Ngọc Lan cao hứng nửa ngày, củ cải cũng là thức ăn, còn có thể làm đồ ăn vặt.

Chờ nàng xuống đất trở về, Tống Tới Đệ đã không thấy tăm hơi, nói là bị bán đi.

Vương Ngọc Lan nhắm mắt, thấp giọng nói: “Nương, sự tình trước kia, đừng nói nữa.”

“Sao có thể không đề cập tới! Con nói xem, con cũng không biết cố gắng, sinh tới sinh lui tất cả đều là con gái!” Vương Lý Thị thở dài.

Vương Ngọc Lan cúi đầu không nói gì.

“Tóm lại lần này con vẫn nên cẩn thận đi, đừng để Tống bà tử tính kế!” Vương Lý Thị nói.

Vương Ngọc Lan do dự một chút nói: “Nương, lần này thật sự sẽ không, mẹ chồng thật sự thay đổi, không tin nương hỏi Tiếu Tiếu xem!”

“Tiếu Tiếu là ai?” Vương Lý Thị sửng sốt.

Vương Ngọc Lan sau đó mới nhớ ra đã quên nói với nương của mình việc Tống Chiêu Đệ sửa tên.

“Ngay cả tên đều đã sửa xong……” Khóe môi Vương Lý Thị run rẩy một chút.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Nương, nương nói gì!” Vương Ngọc Lan ngẩn ra.

“Nghe nói gần đây gia đình giàu có không thích mua nha hoàn tên quá thô, Tiếu Tiếu, cái tên này thật nhiều học vấn!” Vương Lý Thị thấp giọng nói, thở dài.

Không đợi Vương Ngọc Lan phản ứng lại đây, Tống Tiếu Tiếu lập tức lớn tiếng ồn ào nói: “Bà ngoại, bà nói hươu nói vượn, bà nội sửa tên hay hơn, là vì thương cháu, còn làm cho cháu y phục mới, nương cũng có, sao sẽ bán cháu!”

Tống Tiếu Tiếu còn nhớ đêm đó Tống Đoàn Viên nói, sẽ không bán nàng và tiểu cô cô!

“Đúng vậy, nương, nương đừng nói mấy việc này trước mặt đứa nhỏ!” Vương Ngọc Lan bảo Tống Tiếu Tiếu đi giặt tã lót.

Tống Tiếu Tiếu chu miệng bưng chậu đi ra ngoài.

“Ngọc Lan, con nói thật đi, một người đột nhiên thay đổi, con không sợ hãi sao?” Vương Lý Thị nói, “Lần trước ta ở thị trấn gặp nàng đã thấy không thích hợp, hiện giờ đến chỗ con còn nhìn thấy con ăn mì sợi, người cũng béo lên một vòng, nằm ở trong nhà không phải làm việc gì, có thê tử nhà ai có được đãi ngộ này không? Con không phát giác ra kỳ quái sao?”

Vương Ngọc Lan không nói gì.

“Ai nha!” Vương Lý Thị đột nhiên chụp đùi, dọa Vương Ngọc Lan đang trầm tư sợ nhảy dựng.

“Nương, nương làm gì vậy!” Vương Ngọc Lan không nhịn được hô.

“Ta nhớ ra rồi, gần đây nghe nói có man di phương bắc đến chỗ chúng ta bên này, nói là thích nhất nữ nhân trắng trẻo mập mạp mang về ăn thịt, con nói có phải hay không……”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Ác Lão Bà

Số ký tự: 0