Ác Nữ Trùng Sinh: Nghe Nói Ta Là Boss Phản Diện Mạt Thế
Chương 15
Thước Hàm
2024-03-14 00:40:37
Hỏa Diễm không đồng ý, vừa định mở miệng, thì chị Bùi đã nói với Thu Dương.
"Tôi đã làm hết những gì có thể, giúp chị cậu nối chân. Cô ấy đẹp như vậy, không nên lãng phí nên tôi cũng tiện tay trị trán cho cô ấy rồi. Chỉ là tôi không phải dị năng giả hệ trị liệu thuần túy, không thể bổ sung máu, cũng không thể làm chân cô ấy khôi phục như bình thường. Nếu gia đình mấy người có điều kiện thì tốt nhất nên đưa cô ấy đến bệnh viện trung tâm, tìm bác sĩ trị liệu cao cấp xem sao. Nếu không có điều kiện, thì tôi có thể cho mấy người mượn tạm xe lăn. Chắc một tháng nữa mới hồi phục được, theo tình hình này thì có lẽ phải chống gậy."
Thu Dương vội vàng cảm ơn chị Bùi rồi vội vã chạy vào phòng khám.
Chị Bùi cũng không quấy rầy hai chị em bọn họ, cô điều khiển xe lăn đến trước mặt Hỏa Diễm, mở miệng hỏi.
"Cậu hiểu Thu Nguyệt lắm à? Có thật cô ấy chỉ là chị của đàn em cậu không? Hai người không có quan hệ đặc biệt gì à?"
Hỏa Diễm nhìn cô ta với vẻ khó hiểu. "Sao vậy, chị Bùi, Thu Nguyệt có gì không ổn à?"
Chị Bùi nhìn hắn ta thật kỹ nhưng chỉ đáp: "Không có gì, cô ấy rất thú vị. Lần này cô ấy bị té nhưng không nguy đến tính mạng, cũng coi như may mắn."
Nhất thời Hỏa Diễm không hiểu nổi cô ta muốn nói gì. Hắn ta định hỏi nhưng chị Bùi lại từ chối với lý do không muốn tiết lộ thông tin của bệnh nhân.
Hết cách, Hỏa Diễm đành tiếp tục hút thuốc, trong lòng hơi thắc mắc.
Bên kia, Thu Dương thấp thỏm đến gần giường bệnh, thấy tình trạng của người chị đang hôn mê không ổn chút nào. Cô không ngừng đổ mồ hôi lạnh, tứ chi cũng co giật nhẹ. Nhưng đang chịu đựng một nỗi đau rất lớn.
Thu Dương thấy không ổn, bèn vội vã tìm chị Bùi.
Chị Bùi đi vào vừa xem liền nghiêm mặt nói. "Cô ấy ngủ mơ gặp ác mộng thôi. Tôi hỏi cậu, rốt cuộc cậu đã làm gì để chị cẩu cả ngày lo sợ hãi hùng, ăn không ngon ngủ không yên. Gần đây, cơ thể cô ấy tệ lắm, lại không được bồi dưỡng đúng mức. Sắp trưởng thành rồi, nếu muốn vượt qua ranh giới kia thì phải chăm sóc kỹ càng, giúp cô ấy bổ sung dinh dưỡng. Tối thiểu cũng đừng để cô ấy tiếp tục bận tâm về cậu nữa. Bằng không khi trưởng thành, cơ thể cô ấy sẽ suy sụp."
"Tôi đã làm hết những gì có thể, giúp chị cậu nối chân. Cô ấy đẹp như vậy, không nên lãng phí nên tôi cũng tiện tay trị trán cho cô ấy rồi. Chỉ là tôi không phải dị năng giả hệ trị liệu thuần túy, không thể bổ sung máu, cũng không thể làm chân cô ấy khôi phục như bình thường. Nếu gia đình mấy người có điều kiện thì tốt nhất nên đưa cô ấy đến bệnh viện trung tâm, tìm bác sĩ trị liệu cao cấp xem sao. Nếu không có điều kiện, thì tôi có thể cho mấy người mượn tạm xe lăn. Chắc một tháng nữa mới hồi phục được, theo tình hình này thì có lẽ phải chống gậy."
Thu Dương vội vàng cảm ơn chị Bùi rồi vội vã chạy vào phòng khám.
Chị Bùi cũng không quấy rầy hai chị em bọn họ, cô điều khiển xe lăn đến trước mặt Hỏa Diễm, mở miệng hỏi.
"Cậu hiểu Thu Nguyệt lắm à? Có thật cô ấy chỉ là chị của đàn em cậu không? Hai người không có quan hệ đặc biệt gì à?"
Hỏa Diễm nhìn cô ta với vẻ khó hiểu. "Sao vậy, chị Bùi, Thu Nguyệt có gì không ổn à?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chị Bùi nhìn hắn ta thật kỹ nhưng chỉ đáp: "Không có gì, cô ấy rất thú vị. Lần này cô ấy bị té nhưng không nguy đến tính mạng, cũng coi như may mắn."
Nhất thời Hỏa Diễm không hiểu nổi cô ta muốn nói gì. Hắn ta định hỏi nhưng chị Bùi lại từ chối với lý do không muốn tiết lộ thông tin của bệnh nhân.
Hết cách, Hỏa Diễm đành tiếp tục hút thuốc, trong lòng hơi thắc mắc.
Bên kia, Thu Dương thấp thỏm đến gần giường bệnh, thấy tình trạng của người chị đang hôn mê không ổn chút nào. Cô không ngừng đổ mồ hôi lạnh, tứ chi cũng co giật nhẹ. Nhưng đang chịu đựng một nỗi đau rất lớn.
Thu Dương thấy không ổn, bèn vội vã tìm chị Bùi.
Chị Bùi đi vào vừa xem liền nghiêm mặt nói. "Cô ấy ngủ mơ gặp ác mộng thôi. Tôi hỏi cậu, rốt cuộc cậu đã làm gì để chị cẩu cả ngày lo sợ hãi hùng, ăn không ngon ngủ không yên. Gần đây, cơ thể cô ấy tệ lắm, lại không được bồi dưỡng đúng mức. Sắp trưởng thành rồi, nếu muốn vượt qua ranh giới kia thì phải chăm sóc kỹ càng, giúp cô ấy bổ sung dinh dưỡng. Tối thiểu cũng đừng để cô ấy tiếp tục bận tâm về cậu nữa. Bằng không khi trưởng thành, cơ thể cô ấy sẽ suy sụp."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro