Ai Đã Chăm Sóc Bông Hồng Nhà Bên?
Chương 10
Th.anh
2024-07-19 15:06:21
Không khí ngượng ngùng kéo dài sau khung cảnh đó, tôi dùng ánh mắt dò xét của mình dán lên người Đặng Quang Lâm.
Rốt cuộc thằng này bị làm sao vậy?
Tôi chợt nhận ra, từ buổi chiều đến giờ hình như Lâm Đặng đặc biệt để ý mối quan hệ giữa tôi và Hải. Cứ lúc nào thấy Hải có khả năng tiến gần về phía tôi là y như rằng nó xuất hiện.
Tôi nói suy nghĩ của mình với cái Trang sau khi cả nhóm về phòng. Trang băn khoăn đáp:
"Liệu có khi nào thằng Lâm có ý với mày không?"
"Tao không thấy như vậy"- Tôi khẳng định chắc nịch.
Đó là sự thật, tôi chẳng hề cảm nhận được tí rung động nào xuất phát từ Đặng Quang Lâm cả, nó đối với ai cũng giữ thái độ lạnh nhạt. Có điểm nổi bật duy nhất mà tôi thấy ở thằng Lâm chính là gần đây nó đặc biệt tỏ rõ thái độ thù địch với Đỗ Minh Trang.
Đúng lúc này máy tôi nhận được tin nhắn từ Nguyễn Gia Huy:
"Đi chơi vui quá ha, bỏ quên anh luôn rồi"
"Thế chắc ông đi chơi không vui nên mới nhớ đến tôi hả?"
"Dâu hiểu anh vậy sao?"
Tôi ngả người xuống giường và mặc kệ tin nhắn của Nguyễn Gia Huy, cái Trang thì đang háo hức cày một bộ phim Mỹ nào đó.
Suy nghĩ của bọn con trai thật kỳ lạ. Tôi không ngốc đến mức không nhận ra Hải hình như đang có sự chú ý đến tôi. Hành động săn sóc đặc biệt mà nó dành cho tôi thể hiện rõ mồn một. Tôi không thể bắt chước mấy chị nữ chính trong phim mà giả ngu ngơ đến phút cuối mãi được.
Còn Nguyễn Gia Huy, thái độ của anh từ ngày tôi bắt đầu vào cấp ba giống như đang tấn công mãnh liệt con mồi. Đúng là ngày trước cho đến bây giờ, Nguyễn Gia Huy rất thân thiết với tôi, thỉnh thoảng lại dùng tôi để vận dụng vài câu thả thính mà anh ta mới học được, tôi nghe thường xuyên đến mức nhờn cả tai. Tuy nhiên, không hiểu sao tôi cứ thấy có gì đó sai sai toát lên từ Nguyễn Gia Huy nhưng lại không thể lý giải được.
...
Trước khi đi chơi, cô Lan đã cho cả lớp vote giữa trò chơi mạo hiểm và công viên nước thì đến 80% bọn con trai chọn công viên nước, mấy đứa con gái vốn không thích đi cái này lắm vì chúng tôi phải mặc đồ bơi. Tuy nhiên, lớp Tự Nhiên con trai luôn có số lượng đông đảo, như lớp tôi đã chiếm đến hơn nửa lớp. Thế nên không cần nhìn cũng biết, công viên nước sẵn sàng đón chào quý khách ghé thăm.
Việc chọn đồ bơi phù hợp mà lại không quá hở hang đã tiêu tốn của tôi cả một ngày trời. Cuối cùng tôi đã quyết định lấy một set bơi có áo được thiết kế kiểu croptop và chân váy đen, nhìn vừa đẹp lại không quá cắt xẻ.
Công viên rất rộng, có đủ các thể loại trò chơi thú vị, thằng Kiên với Lâm không biết từ bao giờ đã trở thành bạn thân, bắt đầu lôi nhau tham gia trò trượt ống.
Ngược lại với sức chơi nhiệt huyết của bọn nó, tôi và Trang nằm trên dòng Sông Lười mặc cho sức nước đẩy phao trôi đi quanh một vòng ở trung tâm công viên.
Trang hỏi tôi khi mắt nó đang lim dim:
"Vậy, mày cảm thấy Đặng Quang Lâm có thích mày không?"
"Chắc chắn là không"- Tôi trả lời- "Nhưng mà tao không lý giải được mấy chuyện hôm qua nó làm"
Trang nhún vai nói:
"Đôi khi mấy đứa con trai sẽ làm những hành động kì quặc, thôi kệ đi chắc nó rảnh quá mới vậy"
Tôi đồng tình với suy nghĩ của cái Trang.
Đang thơ thẩn, đột nhiên có gì đó dưới nước bỗng dưng nắm lấy cổ chân tôi kéo mạnh. Tôi chỉ kịp kêu lên một tiếng thì cả người đã bị lôi xuống, nước nhanh chóng tràn vào khoang mũi.
Ai đó lập tức đỡ lấy eo tôi rồi đẩy tôi đứng dậy. Mực nước ở Sông Lười không quá sâu, chỉ đến gần ngực tôi. Vừa rồi bị kéo bất ngờ khiến tôi có chút hoảng hốt. Tôi ho sặc sụa, dụi mắt để khỏi bị cay. Cái Trang đã đến cạnh tôi từ lúc nào, ánh mắt thù địch nhìn người đối diện.
???
"Nguyễn Gia Huy? Sao anh lại ở đây?"
Nguyễn Gia Huy ngâm người trong nước hồ bơi, ánh mắt thích thú cười nói:
"Gặp anh không vui à?"
Tôi mất vài giây để loading, biết được kẻ đã làm tôi hoảng sợ là ai. Ngay lập tức, tôi tạt mạnh nước vào bản mặt tên đáng ghét kia:
"Đm, Nguyễn Gia Huy anh hay lắm"
Nguyễn Gia Huy ăn miếng trả miếng rất nhanh chóng tạt lại cho tôi một đống nước, kéo theo cả cái Trang bên cạnh cũng phải hứng cùng.
Sau một hồi phân tích, Đỗ Minh Trang đã quyết định rời sân và nhường trận đấu lại cho bọn tôi. Có mấy người trên Sông Lười thỉnh thoảng ngó lại nhìn tôi và Gia Huy đang đánh nhau đến mức nước hồ bơi tung toé khắp một góc sân.
Cuối cùng trong lúc không đứa nào chịu thua đứa nào thì cô Diệp đã xuất hiện. Khi đó tôi chợt hiểu rằng, gia đình Nguyễn Gia Huy cũng đi du lịch ở Quảng Ninh.
Cô cau mày nhìn Nguyễn Gia Huy, nói:
"Cái thằng kia! Mày bao nhiêu tuổi rồi mà còn hơn thua với Dâu?"
Tiếp đó cô Diệp kéo tôi ra phía sau như đang bảo vệ, ánh mắt uy hiếp:
"Đừng có bắt nạt Dâu của mẹ"
Nguyễn Gia Huy nghĩ gì đó, cong môi cười nói:
"Làm gì có ai dám bắt nạt "dâu" của mẹ?"
Sao tôi cứ cảm thấy chữ "dâu" mà Nguyễn Gia Huy nói hình như không phải là biệt danh Dâu trong Dâu Tây của tôi nhỉ?
Rốt cuộc thằng này bị làm sao vậy?
Tôi chợt nhận ra, từ buổi chiều đến giờ hình như Lâm Đặng đặc biệt để ý mối quan hệ giữa tôi và Hải. Cứ lúc nào thấy Hải có khả năng tiến gần về phía tôi là y như rằng nó xuất hiện.
Tôi nói suy nghĩ của mình với cái Trang sau khi cả nhóm về phòng. Trang băn khoăn đáp:
"Liệu có khi nào thằng Lâm có ý với mày không?"
"Tao không thấy như vậy"- Tôi khẳng định chắc nịch.
Đó là sự thật, tôi chẳng hề cảm nhận được tí rung động nào xuất phát từ Đặng Quang Lâm cả, nó đối với ai cũng giữ thái độ lạnh nhạt. Có điểm nổi bật duy nhất mà tôi thấy ở thằng Lâm chính là gần đây nó đặc biệt tỏ rõ thái độ thù địch với Đỗ Minh Trang.
Đúng lúc này máy tôi nhận được tin nhắn từ Nguyễn Gia Huy:
"Đi chơi vui quá ha, bỏ quên anh luôn rồi"
"Thế chắc ông đi chơi không vui nên mới nhớ đến tôi hả?"
"Dâu hiểu anh vậy sao?"
Tôi ngả người xuống giường và mặc kệ tin nhắn của Nguyễn Gia Huy, cái Trang thì đang háo hức cày một bộ phim Mỹ nào đó.
Suy nghĩ của bọn con trai thật kỳ lạ. Tôi không ngốc đến mức không nhận ra Hải hình như đang có sự chú ý đến tôi. Hành động săn sóc đặc biệt mà nó dành cho tôi thể hiện rõ mồn một. Tôi không thể bắt chước mấy chị nữ chính trong phim mà giả ngu ngơ đến phút cuối mãi được.
Còn Nguyễn Gia Huy, thái độ của anh từ ngày tôi bắt đầu vào cấp ba giống như đang tấn công mãnh liệt con mồi. Đúng là ngày trước cho đến bây giờ, Nguyễn Gia Huy rất thân thiết với tôi, thỉnh thoảng lại dùng tôi để vận dụng vài câu thả thính mà anh ta mới học được, tôi nghe thường xuyên đến mức nhờn cả tai. Tuy nhiên, không hiểu sao tôi cứ thấy có gì đó sai sai toát lên từ Nguyễn Gia Huy nhưng lại không thể lý giải được.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
...
Trước khi đi chơi, cô Lan đã cho cả lớp vote giữa trò chơi mạo hiểm và công viên nước thì đến 80% bọn con trai chọn công viên nước, mấy đứa con gái vốn không thích đi cái này lắm vì chúng tôi phải mặc đồ bơi. Tuy nhiên, lớp Tự Nhiên con trai luôn có số lượng đông đảo, như lớp tôi đã chiếm đến hơn nửa lớp. Thế nên không cần nhìn cũng biết, công viên nước sẵn sàng đón chào quý khách ghé thăm.
Việc chọn đồ bơi phù hợp mà lại không quá hở hang đã tiêu tốn của tôi cả một ngày trời. Cuối cùng tôi đã quyết định lấy một set bơi có áo được thiết kế kiểu croptop và chân váy đen, nhìn vừa đẹp lại không quá cắt xẻ.
Công viên rất rộng, có đủ các thể loại trò chơi thú vị, thằng Kiên với Lâm không biết từ bao giờ đã trở thành bạn thân, bắt đầu lôi nhau tham gia trò trượt ống.
Ngược lại với sức chơi nhiệt huyết của bọn nó, tôi và Trang nằm trên dòng Sông Lười mặc cho sức nước đẩy phao trôi đi quanh một vòng ở trung tâm công viên.
Trang hỏi tôi khi mắt nó đang lim dim:
"Vậy, mày cảm thấy Đặng Quang Lâm có thích mày không?"
"Chắc chắn là không"- Tôi trả lời- "Nhưng mà tao không lý giải được mấy chuyện hôm qua nó làm"
Trang nhún vai nói:
"Đôi khi mấy đứa con trai sẽ làm những hành động kì quặc, thôi kệ đi chắc nó rảnh quá mới vậy"
Tôi đồng tình với suy nghĩ của cái Trang.
Đang thơ thẩn, đột nhiên có gì đó dưới nước bỗng dưng nắm lấy cổ chân tôi kéo mạnh. Tôi chỉ kịp kêu lên một tiếng thì cả người đã bị lôi xuống, nước nhanh chóng tràn vào khoang mũi.
Ai đó lập tức đỡ lấy eo tôi rồi đẩy tôi đứng dậy. Mực nước ở Sông Lười không quá sâu, chỉ đến gần ngực tôi. Vừa rồi bị kéo bất ngờ khiến tôi có chút hoảng hốt. Tôi ho sặc sụa, dụi mắt để khỏi bị cay. Cái Trang đã đến cạnh tôi từ lúc nào, ánh mắt thù địch nhìn người đối diện.
???
"Nguyễn Gia Huy? Sao anh lại ở đây?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nguyễn Gia Huy ngâm người trong nước hồ bơi, ánh mắt thích thú cười nói:
"Gặp anh không vui à?"
Tôi mất vài giây để loading, biết được kẻ đã làm tôi hoảng sợ là ai. Ngay lập tức, tôi tạt mạnh nước vào bản mặt tên đáng ghét kia:
"Đm, Nguyễn Gia Huy anh hay lắm"
Nguyễn Gia Huy ăn miếng trả miếng rất nhanh chóng tạt lại cho tôi một đống nước, kéo theo cả cái Trang bên cạnh cũng phải hứng cùng.
Sau một hồi phân tích, Đỗ Minh Trang đã quyết định rời sân và nhường trận đấu lại cho bọn tôi. Có mấy người trên Sông Lười thỉnh thoảng ngó lại nhìn tôi và Gia Huy đang đánh nhau đến mức nước hồ bơi tung toé khắp một góc sân.
Cuối cùng trong lúc không đứa nào chịu thua đứa nào thì cô Diệp đã xuất hiện. Khi đó tôi chợt hiểu rằng, gia đình Nguyễn Gia Huy cũng đi du lịch ở Quảng Ninh.
Cô cau mày nhìn Nguyễn Gia Huy, nói:
"Cái thằng kia! Mày bao nhiêu tuổi rồi mà còn hơn thua với Dâu?"
Tiếp đó cô Diệp kéo tôi ra phía sau như đang bảo vệ, ánh mắt uy hiếp:
"Đừng có bắt nạt Dâu của mẹ"
Nguyễn Gia Huy nghĩ gì đó, cong môi cười nói:
"Làm gì có ai dám bắt nạt "dâu" của mẹ?"
Sao tôi cứ cảm thấy chữ "dâu" mà Nguyễn Gia Huy nói hình như không phải là biệt danh Dâu trong Dâu Tây của tôi nhỉ?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro