Chương 2
Kim HaJin
2024-07-24 06:48:12
Gyn im lặng nhìn San.
- Chính là họ bị mất tích một thời gian, sau đó được tìm thấy đã chết nhưng cơ thể không được toàn vẹn, lúc thì cả người chằng chịt vết thương, lúc thì gãy tay, gãy chân, mất răng, mất mắt, có khi mất cả một ngón tay,...
" Gì vậy, anh ta là quỷ à? Sao mà khủng khiếp dữ vậy?" Gyn thầm cảm thấy lạnh cả sống lưng. San nhìn thấy bộ dạng hoảng hốt nhưng cố tỏ ra bình tĩnh của cô mà lo lắng nói.
- Thôi, chúng ta không nên nhận vụ này thì hơn. Để em hỏi ý kiến ông chủ có thể cử một đàn anh khác được không.
- Không sao, chị nhận vụ này.
Sau giây phút cố gắng loại bỏ hết những hình ảnh chết ghê rợn của các thành viên khác, Gyn hít sâu một hơi nói với San.
- Nhưng... có thật sự chị làm được không?
- Em không tin chị à?
- Không phải nhưng... em rất lo cho chị.
- Không sao, chị ổn.
Gyn cười vô tư nói.
- Về phần giá cả, em cứ quyết định như mọi khi nhé.
- Vâng.
- Vậy khi nào thì chúng ta hành động?
- Em sẽ báo cáo về việc chị đã nhận nhiêm vụ này với ông chủ. Sau đó sẽ tiến hành thu thập mọi thông tin về anh ta. Thời gian hành động sẽ vào khoảng 2 tuần đến một tháng sau.
- Được.
Một tháng sau.
- Tầm nhìn không được thông thoáng lắm nhỉ?
Gyn vừa điều chỉnh lại tầm ngắm trên khẩu súng của mình vừa nói vào bộ đàm.
- Vì lần này em sẽ bắn chính nên nếu em có chuyện gì thì chị sẽ thay em phần còn lại chứ?
San đáp lại lời Gyn qua bộ đàm. Cậu cũng đang nhanh chóng lắp đặt khẩu súng của mình.
- Lần đầu tiên chị bị trợ lý của mình cho vào dự bị như thế này đấy.
San đã điều chỉnh xong tầm nhìn trên khẩu súng của mình thì nghe thấy giọng điệu than vãn của Gyn. Cậu khẽ cười để xua đi sự lo lắng trong lòng.
- Đây là nhiệm vụ nguy hiểm nên em chỉ còn cách này thôi. Em có thể chết nhưng chị thì không.
San buồn bã nói vào bộ đàm.
- Này, rút lại lời vừa nói đi.
Gyn bắt đầu gằn giọng, cô tỏ thái độ khó chịu với câu nói vừa rồi của San.
- Chúng ta sẽ hoàn thành nhiêm vụ và cùng nhau trở về tham gia tiệc rượu chứ.
Gyn mỉm cười nói to vào bộ đàm. San lúc này cũng mỉm cười theo, dường như tâm trạng lo lắng của cậu đã vơi đi đôi chút.
- Được.
Ba tiếng trước.
- Xem nào, chỗ này à.
Gyn đang dùng máy tính bảng để tìm kiếm vị trí đứng ngắm cho mình xung quanh mục tiêu.
- Chỗ này.
Lúc Gyn đã xác định được vị trí đứng thích hợp là sân thượng của một tòa nhà cao hơn tòa nhà mục tiêu và cách một tòa nhà thấp hơn liền đưa cho San xem. San nhìn qua rồi nói.
- Em sẽ đứng chỗ đó.
- Hả? Sao em lại ở chỗ đó?
- À em quên nói với chị rồi à, lần này em sẽ bắn chính, chị sẽ vào dự bị.
Gyn vẫn không tin vào lời San nói, lập tức hét vào mặt cậu.
- Sao chị lại vào dự bị?
- Do ông chủ yêu cầu đấy. Ông ấy nói nếu em hành động suôn sẻ thì mọi chuyện sẽ ổn, còn nếu em xảy ra vấn đề gì thì chị lập tức thế chỗ của em.
- Haiz...
Gyn thở dài bất lực, nếu đã là lệnh từ cấp trên thì tất nhiên cô không thể nào làm trái được.
- Thế chị sẽ ở đâu?
Gyn chán nản hỏi, thay vì ngồi tự mình tìm kiếm thì hỏi luôn cho rồi.
- Ở đây.
San chỉ tay vào một tòa nhà nhỏ kế tòa nhà mục tiêu. Gyn lập tức tỏ ra khó hiểu.
- Sao gần quá vậy?
- Chị nhớ lại xem...
San tiến gần về phía cô, bày ra bộ dạng bí hiểm nói.
- Em đã từng nói với chị. Các thành viên khác đã mất tích trước khi thực hiện nhiệm vụ phải không?
Gyn gật đầu tỏ ý vẫn nhớ lời cậu nói.
- Nhưng chị xem, chúng ta chỉ còn ba tiếng nữa là đến giờ làm nhiệm vụ nhưng chúng ta không bị gì cả. Dựa vào lượng thông tin ít ỏi em thu thập được về anh ta, em đoán rằng chúng ta khả năng đã bị phát hiện và anh ta chắc cũng đã đoán được cấp sát thủ sẽ được cử đi để giết mình.
Nghe đến đây, Gyn cảm thấy lạnh cả người. "Hành động của họ đã bị phát hiện rồi sao? Nhưng sau đến giờ anh ta còn chưa ra tay thủ tiêu họ?" Gyn cố gắng thoát khỏi đống suy nghĩ rối tung trong đầu. Tiếp tục nghe San nói.
-Sau khi nêu lên suy nghĩ này với ông chủ, ông ấy đã cho em vào vị trí bắn chính đấy.
San cười cười với vẻ mặt đắt ý.
- Nhưng tại sao vị trí của chị lại gần mục tiêu đến vậy?
- Chị à , sát thủ cấp cao chỉ chọn những vị trí xa, cao và thoáng thôi, có thể anh ta đã đoán trước được vị trí này rồi cũng nên. Sở dĩ em chọn cho chị vị trí nhà vệ sinh của tòa nhà thấp kế bên là vị trí an toàn nhất. Chỗ đó tầm nhìn không thông thoáng, nếu không là sát thủ cấp cao thì rất khó ngắm khi ở vị trí đó. Em nghĩ chị sẽ hoàn thành tốt khi ở vị trí đó.
- Được rồi, đi săn thôi nào.
Họ vốn tưởng rằng, kế hoạch của mình có thể thành công mĩ mãn nhưng họ lại không ngờ được, họ đã rơi vào cái bẫy đã được sắp đặt sẵn. Cái bẫy hoàn hảo của một tên ác ma.
Gyn sau khi nghe thấy lệnh "bắt đầu" của San phát ra từ bộ đàm thì cô lập tức bước vào thao tác điều chỉnh tầm ngắm.
- Khóa mục tiêu.
Gyn báo cáo với San qua bộ đàm sau khi đã nhìn thấy được bóng dáng của Hàn Diên qua ống ngắm.
- Khóa mục tiêu.
Đáp lại là giọng của San sau khi cậu đã dễ dàng ngắm chuẩn vào Hàn Diên.
- Tiêu diệt.
Sau khi lệnh của San phát ra từ bộ đàm, cô không vội vàng bốp cò vì cô và San đã giao trước với nhau. Nếu San nói ra từ "tiêu diệt" mà sau ba giây không nổ súng thì cô sẽ là người nổ súng. Nhưng giờ phút này, Gyn không nghe thấy tiếng súng, bộ đàm cũng không có âm thanh gì cả. Gyn đột nhiên có dự cảm không lành. Qua ba giây, Gyn chuẩn bị bóp cò thì bóng dáng của Hàn Diên đột nhiên hướng về phía cô. Giờ phút đó, tim cô đột nhiên thắt lại " Anh ta đang nhìn mình sao? Sao anh ta biết được chỗ của mình chứ?" Không do dự, Gyn kiên quyết bóp cò.
ĐÙNGGG
- Chính là họ bị mất tích một thời gian, sau đó được tìm thấy đã chết nhưng cơ thể không được toàn vẹn, lúc thì cả người chằng chịt vết thương, lúc thì gãy tay, gãy chân, mất răng, mất mắt, có khi mất cả một ngón tay,...
" Gì vậy, anh ta là quỷ à? Sao mà khủng khiếp dữ vậy?" Gyn thầm cảm thấy lạnh cả sống lưng. San nhìn thấy bộ dạng hoảng hốt nhưng cố tỏ ra bình tĩnh của cô mà lo lắng nói.
- Thôi, chúng ta không nên nhận vụ này thì hơn. Để em hỏi ý kiến ông chủ có thể cử một đàn anh khác được không.
- Không sao, chị nhận vụ này.
Sau giây phút cố gắng loại bỏ hết những hình ảnh chết ghê rợn của các thành viên khác, Gyn hít sâu một hơi nói với San.
- Nhưng... có thật sự chị làm được không?
- Em không tin chị à?
- Không phải nhưng... em rất lo cho chị.
- Không sao, chị ổn.
Gyn cười vô tư nói.
- Về phần giá cả, em cứ quyết định như mọi khi nhé.
- Vâng.
- Vậy khi nào thì chúng ta hành động?
- Em sẽ báo cáo về việc chị đã nhận nhiêm vụ này với ông chủ. Sau đó sẽ tiến hành thu thập mọi thông tin về anh ta. Thời gian hành động sẽ vào khoảng 2 tuần đến một tháng sau.
- Được.
Một tháng sau.
- Tầm nhìn không được thông thoáng lắm nhỉ?
Gyn vừa điều chỉnh lại tầm ngắm trên khẩu súng của mình vừa nói vào bộ đàm.
- Vì lần này em sẽ bắn chính nên nếu em có chuyện gì thì chị sẽ thay em phần còn lại chứ?
San đáp lại lời Gyn qua bộ đàm. Cậu cũng đang nhanh chóng lắp đặt khẩu súng của mình.
- Lần đầu tiên chị bị trợ lý của mình cho vào dự bị như thế này đấy.
San đã điều chỉnh xong tầm nhìn trên khẩu súng của mình thì nghe thấy giọng điệu than vãn của Gyn. Cậu khẽ cười để xua đi sự lo lắng trong lòng.
- Đây là nhiệm vụ nguy hiểm nên em chỉ còn cách này thôi. Em có thể chết nhưng chị thì không.
San buồn bã nói vào bộ đàm.
- Này, rút lại lời vừa nói đi.
Gyn bắt đầu gằn giọng, cô tỏ thái độ khó chịu với câu nói vừa rồi của San.
- Chúng ta sẽ hoàn thành nhiêm vụ và cùng nhau trở về tham gia tiệc rượu chứ.
Gyn mỉm cười nói to vào bộ đàm. San lúc này cũng mỉm cười theo, dường như tâm trạng lo lắng của cậu đã vơi đi đôi chút.
- Được.
Ba tiếng trước.
- Xem nào, chỗ này à.
Gyn đang dùng máy tính bảng để tìm kiếm vị trí đứng ngắm cho mình xung quanh mục tiêu.
- Chỗ này.
Lúc Gyn đã xác định được vị trí đứng thích hợp là sân thượng của một tòa nhà cao hơn tòa nhà mục tiêu và cách một tòa nhà thấp hơn liền đưa cho San xem. San nhìn qua rồi nói.
- Em sẽ đứng chỗ đó.
- Hả? Sao em lại ở chỗ đó?
- À em quên nói với chị rồi à, lần này em sẽ bắn chính, chị sẽ vào dự bị.
Gyn vẫn không tin vào lời San nói, lập tức hét vào mặt cậu.
- Sao chị lại vào dự bị?
- Do ông chủ yêu cầu đấy. Ông ấy nói nếu em hành động suôn sẻ thì mọi chuyện sẽ ổn, còn nếu em xảy ra vấn đề gì thì chị lập tức thế chỗ của em.
- Haiz...
Gyn thở dài bất lực, nếu đã là lệnh từ cấp trên thì tất nhiên cô không thể nào làm trái được.
- Thế chị sẽ ở đâu?
Gyn chán nản hỏi, thay vì ngồi tự mình tìm kiếm thì hỏi luôn cho rồi.
- Ở đây.
San chỉ tay vào một tòa nhà nhỏ kế tòa nhà mục tiêu. Gyn lập tức tỏ ra khó hiểu.
- Sao gần quá vậy?
- Chị nhớ lại xem...
San tiến gần về phía cô, bày ra bộ dạng bí hiểm nói.
- Em đã từng nói với chị. Các thành viên khác đã mất tích trước khi thực hiện nhiệm vụ phải không?
Gyn gật đầu tỏ ý vẫn nhớ lời cậu nói.
- Nhưng chị xem, chúng ta chỉ còn ba tiếng nữa là đến giờ làm nhiệm vụ nhưng chúng ta không bị gì cả. Dựa vào lượng thông tin ít ỏi em thu thập được về anh ta, em đoán rằng chúng ta khả năng đã bị phát hiện và anh ta chắc cũng đã đoán được cấp sát thủ sẽ được cử đi để giết mình.
Nghe đến đây, Gyn cảm thấy lạnh cả người. "Hành động của họ đã bị phát hiện rồi sao? Nhưng sau đến giờ anh ta còn chưa ra tay thủ tiêu họ?" Gyn cố gắng thoát khỏi đống suy nghĩ rối tung trong đầu. Tiếp tục nghe San nói.
-Sau khi nêu lên suy nghĩ này với ông chủ, ông ấy đã cho em vào vị trí bắn chính đấy.
San cười cười với vẻ mặt đắt ý.
- Nhưng tại sao vị trí của chị lại gần mục tiêu đến vậy?
- Chị à , sát thủ cấp cao chỉ chọn những vị trí xa, cao và thoáng thôi, có thể anh ta đã đoán trước được vị trí này rồi cũng nên. Sở dĩ em chọn cho chị vị trí nhà vệ sinh của tòa nhà thấp kế bên là vị trí an toàn nhất. Chỗ đó tầm nhìn không thông thoáng, nếu không là sát thủ cấp cao thì rất khó ngắm khi ở vị trí đó. Em nghĩ chị sẽ hoàn thành tốt khi ở vị trí đó.
- Được rồi, đi săn thôi nào.
Họ vốn tưởng rằng, kế hoạch của mình có thể thành công mĩ mãn nhưng họ lại không ngờ được, họ đã rơi vào cái bẫy đã được sắp đặt sẵn. Cái bẫy hoàn hảo của một tên ác ma.
Gyn sau khi nghe thấy lệnh "bắt đầu" của San phát ra từ bộ đàm thì cô lập tức bước vào thao tác điều chỉnh tầm ngắm.
- Khóa mục tiêu.
Gyn báo cáo với San qua bộ đàm sau khi đã nhìn thấy được bóng dáng của Hàn Diên qua ống ngắm.
- Khóa mục tiêu.
Đáp lại là giọng của San sau khi cậu đã dễ dàng ngắm chuẩn vào Hàn Diên.
- Tiêu diệt.
Sau khi lệnh của San phát ra từ bộ đàm, cô không vội vàng bốp cò vì cô và San đã giao trước với nhau. Nếu San nói ra từ "tiêu diệt" mà sau ba giây không nổ súng thì cô sẽ là người nổ súng. Nhưng giờ phút này, Gyn không nghe thấy tiếng súng, bộ đàm cũng không có âm thanh gì cả. Gyn đột nhiên có dự cảm không lành. Qua ba giây, Gyn chuẩn bị bóp cò thì bóng dáng của Hàn Diên đột nhiên hướng về phía cô. Giờ phút đó, tim cô đột nhiên thắt lại " Anh ta đang nhìn mình sao? Sao anh ta biết được chỗ của mình chứ?" Không do dự, Gyn kiên quyết bóp cò.
ĐÙNGGG
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro