Âm Vang Ký Ức - Nguyệt Tầm Tinh
Chương 12
Nguyệt Tầm Tinh
2025-03-17 02:51:37
Thứ bảy là ngày hẹn với Tư Kỳ.Địa điểm ăn uống vẫn là nhà hàng lần trước cô gặp mặt Trần Trạc Thanh, vì Nhan Linh thấy món ăn ở đó rất hợp khẩu vị.Nhưng lần này cô đặt một phòng riêng vì là ba người ăn cùng nhau và để có không gian riêng tư hơn.Trần Trạc Thanh lái xe đến dưới khu chung cư nơi Nhan Linh ở, nhắn tin báo đã đến.Cô trả lời lại bảo anh đợi mình năm phút.Trần Trạc Thanh: “Không vội đâu, em cứ từ từ.”Dù anh nói vậy, nhưng Nhan Linh cũng không muốn để anh đợi lâu. Cô nhanh chóng tô nốt son môi rồi vội vã xuống lầu.Khi thang máy xuống đến tầng trệt, từ xa, cô đã nhìn thấy người đàn ông đang đứng chờ trước cửa.Người đàn ông cao ráo đứng bên cạnh xe, không ngồi bên trong, cũng không cúi đầu chơi điện thoại. Trên tay anh cầm một bó hoa hồng, tư thế như đang chờ đợi ai đó.Vẫn là phong cách sơ mi trắng, quần tây đen như lần trước, nhưng không đeo cà vạt, hai tay áo được xắn lên đến khuỷu lộ ra một đoạn cánh tay, trông ít trang trọng hơn, toát lên sự thoải mái, phóng khoáng.Cổ tay anh thon gọn, làn da trắng, nổi vài đường gân xanh mờ, làm nền cho bó hoa hồng trên tay thêm phần tươi tắn. Cánh hoa trắng còn đọng những giọt sương mai, dưới ánh mặt trời tỏa sáng lấp lánh, thật đẹp và quyến rũ.Thì ra, hoa hồng và đàn ông cũng có thể phối hợp hài hòa đến vậy.Nhan Linh bước đến trước mặt anh, nhìn bó hoa hồng trong lòng anh, hơi nghiêng đầu nhìn anh, không hiểu sao lại tặng cô hoa.Trần Trạc Thanh đưa cánh tay dài, đặt hoa trước mặt cô: “Chào buổi sáng.”Nhan Linh: “Hôm nay là ngày gì đặc biệt sao? Sao lại tặng hoa cho em?”Trần Trạc Thanh: “Lúc nãy anh có đi ngang qua một tiệm hoa.”Liền nhớ đến em.Không phải vì có ngày gì đặc biệt.Chỉ là hứng lên, muốn tặng em một bó hoa thôi.Ánh mắt Trần Trạc Thanh dừng lại trên người cô, không ngại bày tỏ sự khen ngợi: “Hôm nay trông em xinh lắm.”Nhan Linh hôm nay mặc một chiếc váy trắng, eo thon gọn, thiết kế cổ chữ V, viền bèo nhún, lộ ra một vùng da lớn, chiếc cổ dài thanh tú.Đường nét cổ thiên nga uyển chuyển gợi cảm, đeo một sợi dây chuyền bạc hình cánh bướm, như muốn tung cánh bay trên xương quai xanh của cô.Tà váy xếp nếp dài vừa chạm gối, đôi chân cân đối, thon thả, phối với một đôi giày cao gót.Nhưng dù vậy, đứng trước mặt Trần Trạc Thanh cô vẫn có vẻ nhỏ nhắn và yếu đuối.Nhan Linh cũng nhận ra điều này, liền hỏi Trần Trạc Thanh: “Anh cao bao nhiêu?”Trần Trạc Thanh: “Một mét tám tám.”Hơn Nhan Linh đến 23cm.Cô quyết định bỏ qua chủ đề này.Nhan Linh nhận lấy bó hoa, nói rằng hai người họ sẽ đến nhà hàng trước để gọi món, còn Tư Kỳ sẽ đến trễ một chút.Trần Trạc Thanh nghiêng người, mở cửa xe ghế phụ cho cô.Khi Nhan Linh ngồi vào trong, ngẩng đầu lên nhìn anh đang chuẩn bị đóng cửa xe, bỗng nhiên giữ tay anh lại.Trần Trạc Thanh cúi xuống nhìn cô, ánh mắt khó hiểu.Cô mỉm cười, đôi mắt lấp lánh như chứa ánh sao.“Quên nói với anh, hôm nay anh cũng rất đẹp trai.”—Đúng 12 giờ trưa, từ cửa lớn của nhà hàng “Phù Sinh Nhàn” có một người phụ nữ bước vào, áo ba lỗ đen phối cùng quần công sở, đội mũ lưỡi trai, kính râm, khẩu trang, che chắn kín mít.Lễ tân hỏi xem cô có đặt trước không, người phụ nữ gật đầu, giọng nói hơi mơ hồ qua lớp khẩu trang, báo tên phòng đã đặt.Nhanh chóng có người dẫn cô lên lầu hai.Vừa vào phòng riêng, cửa còn chưa kịp đóng, người phụ nữ khi nãy nhanh chóng tháo khẩu trang, ôm chầm lấy Nhan Linh.Phục vụ chỉ nhìn thoáng qua một bên mặt liền nhận ra người đến là ai.Là nữ minh tinh Tư Kỳ!Tối qua mình còn cày phim của cô ấy.“Cục cưng ơi, lâu rồi không gặp, nhớ cậu chết đi được!”Tư Kỳ vừa mở miệng, hình tượng ngôi sao lạnh lùng xa cách trong mắt mọi người ngoài kia lập tức tan biến, ôm lấy Nhan Linh định hôn cô.Nhan Linh né sang một bên, nhắc nhở Tư Kỳ ở đây còn có người khác.Lúc này Tư Kỳ mới nhớ đến mục đích chính của buổi ăn hôm nay là để gặp ai đó.Cô ấy quay sang nhìn người đàn ông nãy giờ vẫn ngồi im không nói gì, ngay lập tức sáng bừng mắt.Người đàn ông ngồi tựa lưng vào tường, lưng thẳng, eo thẳng, hai vai rộng, chiếc sơ mi trắng trên người sạch sẽ, chỉnh tề như thể được may riêng cho anh.Nghe thấy tiếng, anh nghiêng đầu lịch sự đứng dậy: “Chào cô Tư.”Khi nói, anh nhìn sang bên này, gương mặt tuấn tú nở một nụ cười nhẹ, đường nét ngũ quan lạnh lùng trở nên dịu đi.Tư Kỳ hơi sững sờ.Trong giới giải trí gặp biết bao nhiêu người đàn ông, nhưng vẫn chẳng ai vượt qua được gương mặt này.Đặc biệt là khí chất tỏa ra từ người anh, vừa lạnh lùng vừa quyến rũ, thật hiếm thấy.Nhan Linh kéo Tư Kỳ ngồi xuống đối diện Trần Trạc Thanh, vừa định giới thiệu họ với nhau thì chợt nhớ ra họ đều biết tên nhau rồi, có thể bỏ qua bước này.Nhan Linh đẩy menu đến trước mặt Tư Kỳ: “Bọn mình vừa gọi một số món, cậu xem còn muốn ăn thêm gì không?”Tư Kỳ: “Mới thế đã gọi là bọn mình rồi, mình thành người thứ ba rồi sao?”Nhan Linh: “…”Diễn xuất của ai kia thật là xuất thần.Nhưng Tư Kỳ lại diễn rất nhập tâm, đẩy Nhan Linh ra khỏi chỗ ngồi bên cạnh mình, bảo cô ngồi sang đối diện với bạn trai đi, cô không muốn làm bóng đèn.Nhan Linh đành chịu, đành làm theo.Chỗ ngồi của Trần Trạc Thanh đối diện với luồng gió điều hòa, khi Nhan Linh vừa ngồi xuống, anh liền lấy chiếc áo khoác vest đặt bên cạnh đắp lên chân cô.Nhan Linh nhớ lại lúc xuống xe, Trần Trạc Thanh chậm vài giây, đợi anh đi đến sau lưng mình thì trong cánh tay đã có thêm một chiếc áo khoác, hẳn là vừa lấy ra từ trong xe.Cô tưởng anh sẽ mặc, không ngờ lại dùng cho cô.Nhan Linh nhận ra chiếc áo khoác này không rẻ, định từ chối thì Trần Trạc Thanh đã nhanh chóng trải áo ra, phủ lên đầu gối cô.Phần da thịt lộ ra ngoài được che chắn kỹ lưỡng, đầu gối còn như lưu lại nhiệt độ từ người anh.Nhan Linh: “Cảm ơn anh.”Cô hơi mất tự nhiên, cầm ly trà trên bàn nhấp một ngụm, động tác của Trần Trạc Thanh đồng bộ với cô.Tư Kỳ nhìn cảnh này mà cảm thấy thật đẹp mắt.Cặp trai tài gái sắc, quả thật xứng đôi, một lạnh lùng, một dịu dàng, tạo thành một sự hòa hợp vừa đủ.Lần này Tư Kỳ lại nói một câu khiến người khác sững sờ: “Chỉ cần một tấm vải đỏ phía sau nữa thôi là có thể chụp ảnh cưới được rồi.”Nghe câu nói của Tư Kỳ, Nhan Linh hơi lúng túng cầm ly không vững, nước trà tràn ra, vài giọt còn rơi xuống áo khoác.Không kịp lo cho bản thân, cô định nhấc áo khoác lên kiểm tra, nhưng tay bị ai đó chặn lại.Trần Trạc Thanh bên cạnh nghiêng người đến gần, khiến cô hơi ngưng thở.“Không sao đâu, chỉ là áo thôi mà.” Trần Trạc Thanh rút vài tờ giấy đưa cho cô, bảo cô lau tay trước, “Em có bị bỏng không?”Nhan Linh lắc đầu, nước không nóng, hơn nữa cũng không văng vào người cô.Trần Trạc Thanh: “Vậy thì tốt.”Lúc này, Tư Kỳ nhìn cảnh trước mắt với ánh mắt đầy hứng thú.Cảm thấy tình hình hình như không giống như Nhan Linh nói.Cái gì mà chỉ là một cuộc giao dịch, mỗi người đều có nhu cầu riêng là để đối phó với bố mẹ mà thôi, tất cả đều không đáng tin chút nào.Người đàn ông này có vẻ quan tâm đến Nhan Linh không phải chỉ là giả vờ.Tư Kỳ đã gặp không ít loại đàn ông trong giới giải trí, tốt có, xấu có, tệ bạc cũng có.Trong tình huống khẩn cấp như lúc nãy, có thể ngay lập tức lo lắng cho người bên cạnh, người đàn ông như thế hoặc là quá để tâm đến đối phương, hoặc là kiểu người luôn quan tâm đến các cô gái khác.Bỏ qua việc đẩy thuyền trong đầu, Tư Kỳ nhanh chóng nhập vai cô bạn thân, bắt đầu “thẩm vấn” Trần Trạc Thanh: “Trong nhà sếp Trần có em trai, em gái nào không?”Nghe Tư Kỳ gọi mình như vậy, Trần Trạc Thanh đáp: “Gọi tôi bằng tên được rồi.”Tư Kỳ: “Được thôi, anh Trần.”Tư Kỳ vẫn nhất quyết không gọi tên để tỏ ý hai người chưa thân thiết.Trần Trạc Thanh tinh ý nhận ra sự thay đổi trong giọng điệu của Tư Kỳ, đáp lại câu hỏi khi nãy: “Không có.”Tư Kỳ ồ một tiếng, lời nói có ẩn ý: “Tôi thấy anh biết cách chăm sóc người khác, còn tưởng anh đã quen chăm lo cho em trai em gái.”Trần Trạc Thanh nhận ra ý tứ trong câu nói đó, giải thích: “Nhà chỉ có một người lớn, là bà nội tôi.”Tư Kỳ: “Chỉ có bà thôi sao, còn mẹ anh thì…”“Tư Kỳ.” Nhan Linh ngắt lời ngay lúc Tư Kỳ hỏi xong, ánh mắt nhắc nhở.Trần Trạc Thanh không né tránh chủ đề này: “Mẹ tôi đã qua đời nhiều năm rồi.”Qua đời nhiều năm rồi.Nhan Linh nhớ lại từng đọc thông tin cá nhân của anh, viết rằng anh không còn cha mẹ.Tư Kỳ phản ứng lại, vội vàng xin lỗi vì sự thẳng thắn của mình: “Xin lỗi anh.”Trong lòng Tư Kỳ thầm trách mình sao lại lỡ hỏi chuyện đó.Cô bạn muốn thay Nhan Linh kiểm tra người kia lập tức hạ khí thế, không còn vẻ hùng hổ ban đầu.Trần Trạc Thanh: “Không sao.”Bầu không khí căng thẳng được xoa dịu khi nhân viên phục vụ bước vào mang thức ăn lên.Hầu hết đồ ăn trên bàn đều do Nhan Linh gọi, lúc nãy Trần Trạc Thanh nói mình dễ tính không kén chọn, Nhan Linh liền chọn món dựa theo khẩu vị của mình và Tư Kỳ.Bữa cơm ba người kéo dài gần hai tiếng.Phần lớn thời gian Nhan Linh trò chuyện với Tư Kỳ vì đã lâu hai người không gặp nhau, có rất nhiều chuyện để kể.Trần Trạc Thanh ngồi bên cạnh, vừa nghe vừa không ngừng giúp đỡ cô một cách ân cần.Lúc đầu Tư Kỳ kể về việc cô đi quay phim dạo trước, Nhan Linh chỉ lặng lẽ lắng nghe, thỉnh thoảng lại được Trần Trạc Thanh “phục vụ” tận nơi.Những món hải sản phải bóc vỏ đều được anh làm sạch rồi bỏ vào chén của Nhan Linh.Nhan Linh ban đầu định tự làm nhưng Tư Kỳ ngăn lại: “Cậu có bạn trai rồi, sao phải tự tay làm nữa chứ.”Hiển nhiên là do Nhan Linh vẫn chưa quen với vai trò này, cảm thấy hơi ngại ngùng.Sự lưỡng lự của cô rơi vào mắt Trần Trạc Thanh, anh hỏi: “Không hợp khẩu vị à?”Nhan Linh: “Không phải.”Cô đẩy chén tôm bóc vỏ trước mặt mình trả lại cho anh: “Anh ăn đi.”Trần Trạc Thanh tháo găng tay dính dầu mỡ, chậm rãi lấy khăn giấy lau tay, đồng thời quay đầu nhìn cô: “Em sợ anh hạ độc nên không dám ăn à?”Nhan Linh: “…”“Không phải.” Cô bật cười.Thấy cô vẫn chưa động đũa, Trần Trạc Thanh gắp một miếng tôm bỏ vào miệng mình, rồi lại đẩy chén về phía cô.Anh đang chứng minh cho cô thấy rằng mình không hạ độc.Nhan Linh: “…”Nhan Linh bất đắc dĩ, đành cúi đầu xuống ăn. Khi cúi xuống, mái tóc dài chưa buộc hết của cô trượt qua vai, nhẹ nhàng lướt qua cánh tay người đàn ông bên cạnh.Trần Trạc Thanh vô thức giơ tay, nhẹ nhàng nắm lấy lọn tóc, giúp cô tránh bị vướng khi ăn.Tư Kỳ vừa đi vệ sinh trở về liền bắt gặp cảnh này, tự giác không tiến lại gần ngay.Nhan Linh có thích Trần Trạc Thanh hay không thì chưa biết, nhưng ánh mắt anh nhìn cô tràn đầy cưng chiều, rõ ràng là không đơn thuần.…Lúc ba người rời khỏi nhà hàng “Phù Sinh Nhàn” đã là chín giờ tối, xe bảo mẫu của Tư Kỳ đã đậu sẵn ở cửa, cô nói lời tạm biệt với Nhan Linh.Trước khi rời đi, Tư Kỳ nhìn Trần Trạc Thanh đứng cạnh Nhan Linh: “Cảm ơn sếp Trần đã chiêu đãi hôm nay.”Nói là Nhan Linh mời ăn, nhưng cuối cùng người thanh toán lại là Trần Trạc Thanh.Anh đi ra ngoài gọi điện thoại, tiện thể ghé quầy thanh toán luôn.Nhan Linh định trả lại tiền nhưng anh nói không cần, bữa ăn này coi như anh mời bạn của cô.Tư Kỳ nghe vậy thì hào phóng nhận lời, bảo lần sau sẽ mời lại.Lúc cô chuẩn bị lên xe, trợ lý Tiểu Văn đến gần nói rằng không biết từ khi nào lốp xe đã bị xì, cần gọi xe kéo đến sửa chữa.Tư Kỳ: “…”Tiểu Văn: “Em đã gọi chị Âu rồi, chị ấy bảo sẽ đến đón chị, nhưng từ bệnh viện chạy đến đây thì sẽ mất một lúc.”Chị Âu là quản lý của Tư Kỳ, tối nay con của chị ấy bị sốt nên phải ở bệnh viện chăm con.Tư Kỳ: “Đừng để chị ấy đến, chăm con quan trọng hơn.”Tiểu Văn: “Vậy chị Tư Kỳ…”Nhan Linh lên tiếng: “Trần Trạc Thanh có xe, hay là cậu đi cùng bọn mình nhé.”Tư Kỳ: “Cũng được.”*Sáng sớm hôm sau, từ khóa “Tư Kỳ hẹn hò bạn trai” nhanh chóng leo lên vị trí đầu của bảng hot search.Trong ảnh là một người phụ nữ đội mũ lưỡi trai, đeo khẩu trang, nhưng bộ trang phục cô ấy mặc đã từng bị khui ra cách đây không lâu, fan dựa vào những thông tin khác mà dễ dàng nhận ra đó chính là Tư Kỳ.Mà người đàn ông đi cùng cô ấy, không ai khác chính là Trần Trạc Thanh.Anh đứng bên xe, một tay đặt trên cửa xe sau, chiếc đồng hồ xa xỉ lộ ra dưới ống tay áo, dáng người cao lớn, lưng thẳng, đôi chân dài, bóng lưng rất nổi bật.Bức ảnh thứ hai chụp rõ khuôn mặt của anh.Khuôn mặt tuấn tú, áo sơ mi trắng tôn lên bờ vai rộng, vóc dáng thon gọn, khí chất lạnh lùng.Sau khi nhìn thấy hai bức ảnh, cư dân mạng nhanh chóng nhận ra anh là ai, lập tức để lại vô số bình luận phía dưới.[Mẹ ơi, hai người này chẳng liên quan gì đến nhau, sao lại quen nhau được nhỉ.][Chuyện tình giữa nữ minh tinh và tổng tài bá đạo đã trở thành hiện thực?][Lần đầu tiên thấy tin đồn của Trần Trạc Thanh, thật hay giả đây?]Về Trần Trạc Thanh, mức độ quen thuộc của cư dân mạng không kém gì Thịnh Tây Vũ.Lý do là vì rất nhiều người bạn gái trước đây của Thịnh Tây Vũ đều là những mỹ nhân trong giới giải trí, cư dân mạng khui nhiều nên biết rõ luôn.Thậm chí còn điều tra luôn gia thế, quan hệ xã hội của anh ta.Trong số những người từng xuất hiện cùng Thịnh Tây Vũ, người đàn ông xuất hiện nhiều nhất chính là Trần Trạc Thanh, phó tổng giám đốc của Công ty Thịnh Thị.Cựu sinh viên ưu tú của Đại học Bắc Thâm, sở hữu khuôn mặt đẹp trai như diễn viên, chiều cao và nhan sắc đều đạt đỉnh cao.Nghe nói anh chưa có bạn gái, cũng chẳng có tin đồn gì.Ngay lập tức, trên mạng xuất hiện rất nhiều “fan vợ”, hàng ngày vào trang chủ của Thịnh Thị để để lại lời nhắn.Trang chủ cũng rất hiểu lòng fan, thỉnh thoảng đăng vài bức ảnh của Trần Trạc Thanh để làm quà.Vậy nên ngay khi chuyện giữa anh và Tư Kỳ vừa bị tung ra, trang chủ của Thịnh Thị lập tức “sập” vì bị cư dân mạng tràn vào.[Chồng tôi và vợ tôi đã ở bên nhau rồi ư?][Anh giỏi quá đi, em rất ưng chị dâu này.][Yêu đương sao mà như kiếm tiền thế, thích kiểu làm chuyện lớn trong âm thầm ghê.]Bình luận loạn xạ đủ loại nhưng hầu hết đều là lời chúc phúc.Fan của Tư Kỳ rất đông, cũng có không ít fan trung lập.Trong lúc mọi người đang chìm đắm trong cặp đôi này, thì nhân vật chính lại lên tiếng, chỉ bằng một câu nói và một bức ảnh khiến mọi người hoàn toàn thất vọng.[Tư Kỳ VIP]: “Đi ăn với bạn thân, bạn trai của cô ấy mời cơm, tôi vẫn độc thân.”Ảnh kèm theo là một bức ảnh chụp chung, góc chụp từ phía Tư Kỳ, hai người đối diện không lộ mặt, chỉ thấy phần cổ trở xuống.Bàn tay phải của người đàn ông đeo chiếc đồng hồ giống hệt với bức ảnh paparazzi chụp, chứng minh đây đích thực là Trần Trạc Thanh.Ngón tay thon dài, lạnh lẽo, đẹp đến mức quá đáng đang làm một việc không hợp với thân phận của mình là bóc vỏ tôm.Người ngồi cạnh là một cô gái mặc váy trắng, tóc đen, ngón tay mảnh mai cầm chén sứ trắng, trước mặt là một bát đầy ắp thịt tôm đã bóc vỏ.Không có bất kỳ hành động thân mật nào, nhưng vẫn thể hiện sự mập mờ giữa hai người.[Tôi đã bảo rồi, có bạn trai nào mở cửa xe sau cho bạn gái bao giờ đâu chứ.][Sao chỉ có mình tôi chú ý đến cô bạn thân thế, bạn thân của cô ấy là người giải cứu thế giới à?][Bạn trai là chủ công ty, bạn thân là ngôi sao lớn, kịch bản của nữ chính truyện ngôn tình đây mà.]…Hôm nay Tư Kỳ khó khăn lắm mới được nghỉ, ngủ đến trưa mới tỉnh.Điện thoại riêng bị quản lý gọi đến phát nổ, thấy không có người bắt máy, liền trực tiếp đến nhà hỏi cô đang yêu đương sao không nói một tiếng.Tư Kỳ còn ngơ ngác, mở weibo thấy hot search mới biết đã xảy ra chuyện gì.Nhan Linh hôm qua cũng có mặt, nhưng nửa cái bóng cũng chẳng thấy.Tư Kỳ thật sự khâm phục kỹ thuật chụp ảnh của đám paparazzi, cắt đầu cắt đuôi mà dựng chuyện lên được.Cô vội gọi điện giải thích với Nhan Linh chuyện hai người bị chụp lén tối qua.Còn hỏi Nhan Linh có muốn công khai không, nếu không thì cô sẽ sửa lại văn bản đính chính.Nhan Linh nói không ngại, sao cũng được, nhưng đừng để lộ danh tính của cô.Tư Kỳ: “Làm phiền cậu giải thích với Trần Trạc Thanh một chút, đã gây rắc rối cho anh ấy rồi.”“Không sao.” Nhan Linh đoán, “Anh ấy chắc cũng chẳng để ý đến tin tức trên mạng đâu.”Quả thật, Trần Trạc Thanh không quan tâm đến những tin này, nhưng người khác trong Thịnh Thị thì có.Sáng nay khi tin đồn tình cảm của hai người nổ ra, mọi người đều bỏ việc xuống để buôn chuyện.Ai ngờ từ tin đồn giả lại thành tin thật.Từ khi nào sếp Trần của bọn họ có người yêu, mà bạn gái lại còn là bạn thân của Tư Kỳ chứ?Lúc đó, đương sự Trần Trạc Thanh đang có mặt tại bộ phận kinh doanh quốc tế suốt mấy ngày nay.Anh vừa ra khỏi thang máy, liền cảm nhận được ánh mắt tò mò của mọi người xung quanh.Vẻ mặt thoáng chút ngờ vực, anh nhìn về phía trợ lý của mình.Lương Cao trông đầy khó xử, không biết mở miệng thế nào.Vừa nãy anh ấy đã bị người ta chất vấn trong nhóm chat của công ty một trận.Mọi người hỏi tại sao anh lại phản bội tổ chức, tại sao sếp yêu đương mà không nói cho bọn họ biết.Anh ấy kêu oan, bản thân cũng vừa mới biết chuyện này mà.Sếp của anh đúng là làm chuyện lớn trong âm thầm mà.Bộ phận phiên dịch ở gần thang máy, Viên Viên người to gan nhất không nhịn được nữa, lớn tiếng gọi: “Sếp Trần.”Ánh mắt Trần Trạc Thanh liếc sang, nghe cô hỏi: “Nghe nói bạn gái anh là bạn thân của Tư Kỳ ạ?”“Có thể giúp tôi xin chữ ký được không?”Thăm dò tin tức mà không quên mưu lợi cho mình.Lương Cao đứng bên cạnh liền thuật lại toàn bộ những gì xảy ra trên mạng lúc nãy cho sếp nghe.Ánh mắt Trần Trạc Thanh từ ngờ vực đến hiểu rõ, nếu nhìn kỹ còn thấy trong mắt anh thấp thoáng ý cười.Ánh nhìn của anh tuy vẫn hướng về phía Viên Viên, nhưng thực chất là đang nhìn vào Nhan Linh bên cạnh.Lời nói rõ ràng của anh vang lên, truyền vào tai Nhan Linh.“Tôi phải hỏi bạn gái mình đã.”Gián tiếp thừa nhận tin đồn trên mạng là thật.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro