8. Muốn nữa (H)
Hoa Tiểu Lê
2024-07-04 13:22:05
Cả người Mẫn Tiên xụi lơ không chút sức lực, thân thể mềm nhũn mệt mỏi được BigBaby lau chùi sạch sẽ.
Cô nép người vào BigBaby, gối đầu lên tay đối phương, cả hai dưới chăn không cơ sự ngăn cách nào. Da họ kề nhau, BigBaby còn vỗ về âu yếm đợi Candy Lee ngủ xong mới đi tắm.
Từ cửa nhà tắm bước ra, BigBaby quan sát kỹ càng cô gái đang nằm yên bình trên giường của mình. Anh nhẹ nhàng ngồi bên mép giường, vuốt ve bầu má trắng trẻo của Candy Lee, mỉm cười thỏa mãn, nét mặt vui vẻ tự hào.
Lúc này dưới sân vang lên tiếng xe, BigBaby đi ra ban công nhìn xuống, là mẹ anh đã về.
Dường như sự xuất hiện của phụ huynh không làm ảnh hưởng tới không gian riêng tư trong căn phòng này, BigBaby đóng cửa ban công lại, kéo rèm kín kẽ, chốt cửa phòng ngủ rồi yên tâm leo lên giường mình. Chiếc khăn quấn bên dưới được kéo ra, tùy tiện ném xuống sàn, BigBaby từ sau ôm lấy Candy Lee hít hà mái tóc cô.
Mẫn Tiên ngủ mê man được một lúc, cơ thể mỏi nhức làm cô ngủ không ngon giấc dù rất mệt sau cuộc vận động tốn sức. Sự nhột nhột làm cô nhúc nhích người một chút, là BigBaby vừa hôn gáy cô.
Cô xoay người lại, thấy BigBaby nhìn mình bằng con mắt rực lửa. Cô nhíu mày:
- Không ngủ sao?
- Sao có thể ngủ khi có người đẹp kề kề nằm cạnh chứ.
Mẫn Tiên chẳng quan tâm, cô chỉ bĩu môi một cái rồi xoay lại tư thế ban đầu.
Tay BigBaby đã đặt trên bầu ngực cô, bóp bóp rồi nhào nặn. Mẫn Tiên nhăn nhó cự tuyệt hất tay đối phương ra.
- Đừng, nó rất đau nhức rồi.
- Xin lỗi!
Lại là xin lỗi, và sau mỗi lần xin lỗi là một lần tấn công. BigBaby xin lỗi vì biết mình sẽ lại làm cô thở dốc thêm lần nữa.
- Tôi rất mệt!
- Mỗi lần này nữa thôi.
Đây không phải câu xin phép, mà là thông báo và Candy Lee không thể từ chối.
Môi BigBaby hôn dọc sống lưng Candy Lee, sau đó xoay người cô nằm ngửa, nhanh nhẹ áp đảo hôn từ bụng lên ngực. Mẫn Tiên sửng sốt lấy tay bịt miệng mình lại, bởi cô sợ chỉ cần mình bộc phát ra một tiếng gì đó sẽ bị BigBaby phát hiện sự thích thú mà cô đang cất công kìm nén.
Không hấp tấp, BigBaby dùng tay luồn lách vào nơi đó, nhẹ nhàng như massage. Một rồi hai ngón, đến khi dòng nước ấm ấm dần thấm đẫm mới rút ra.
Anh hôn lên môi cô, sau lần ân ái đầu tiên, Candy Lee đã cởi mở hơn. Giờ cô mới thấy thực sự là hôn, cô đáp lại, cũng muốn thử quấn lấy lưỡi đối phương một lần. BigBaby ngạc nhiên nhận thấy Candy Lee có bước tiến mới, tinh thần vui sướng tự tin hơn hẳn.
Mẫn Tiên dần thấy thích đôi môi mềm mại này, một kiểu hưng phấn khó tả giúp cuộc vui thêm trọn vẹn. Càng hôn lâu càng đắm chìm trong đó, càng thêm tham lam không muốn dứt ra.
Cô mạnh dạn đưa tay luồn qua kẽ tóc BigBaby, khi anh rời ra muốn tập trung xuống dưới, Candy Lee bỗng giữ anh lại, còn nghển cổ lên níu kéo.
So với sự xâm nhập bên dưới, Lê Mẫn Tiên nghiện những cái hôn hơn.
- Muốn nữa sao?
- Ừm!
Biết là sẽ xấu hổ, nhưng thích thật, Mẫn Tiên không hề nói dối.
- Được!
BigBaby dẫn dắt Candy Lee sang một tư thế khác, vẫn chiều ý cô có thể vừa làm vừa hôn.
Cô được đặt ngồi trên đùi BigBaby, anh thì dựa lưng vào đầu giường. Nơi thầm kín của cả hai vừa mới hoan ái kịch liệt chưa lâu giờ đã tái hợp. Nhưng Mẫn Tiên không tập trung mà hôn hít được nữa, mọi cảm xúc dồn dập ở nơi giao hợp.
- Hmmmm~~~
Cô hưng phấn kêu lên, cả người ngả ra sau, hai tay chống trên đùi BigBaby, mái tóc cũng đung đưa đồng điệu với mỗi nhịp xóc nảy.
BigBaby cúi xuống cắn vào ngực Candy Lee, cô giật mình kêu ca một tiếng. Anh nheo mắt nhìn vẻ mặt kích động của cô, liền đè cô nằm xuống cuối giường, rồi mạnh mẽ chiếm trọn.
Ý thức được nhà có người khác, BigBaby đưa tay chắn miệng Candy Lee để âm thanh rên rỉ không quá lớn. Sự ậm ừ lại càng thêm mờ ám.
Ánh mắt Candy Lee ướt át, không phải khóc nữa mà là bị kích tình.
BigBaby nâng một bên đùi cô lên, càng thêm thuận lợi xâm chiếm. Mẫn Tiên trên bị giữ miệng, dưới bị thô bạo chịu hết nổi, cô giẫy giụa muốn giải phóng thân mình liền vặn vẹo cong người lên.
Tay BigBaby buông ra, Candy Lee thở gấp gáp để lấy không khí vào phổi. Ánh mắt còn có chút tức giận như thể hờn dỗi đối phương dám kìm hãm mình.
BigBaby dừng lại, hôn cô, rồi dỗ dành.
- Sao thế?
- Mệt!
Nói là giận thì thật buồn cười, nên Mẫn Tiên trả lời hậm hực chống chế. BigBaby bật cười, rồi thúc mạnh một cái làm cô co dúm người.
Không để cô còn tâm trí giận dỗi gì thêm, BigBaby đưa đẩy không ngừng, chỉ có mạnh hơn chứ không có giảm nhẹ. Candy Lee từ bị bịt miệng giờ chuyển sang tự cắn chăn chịu đựng.
Nếu cô biết nhà có người khác, không biết sẽ xấu hổ tới mức nào nữa.
Cô nép người vào BigBaby, gối đầu lên tay đối phương, cả hai dưới chăn không cơ sự ngăn cách nào. Da họ kề nhau, BigBaby còn vỗ về âu yếm đợi Candy Lee ngủ xong mới đi tắm.
Từ cửa nhà tắm bước ra, BigBaby quan sát kỹ càng cô gái đang nằm yên bình trên giường của mình. Anh nhẹ nhàng ngồi bên mép giường, vuốt ve bầu má trắng trẻo của Candy Lee, mỉm cười thỏa mãn, nét mặt vui vẻ tự hào.
Lúc này dưới sân vang lên tiếng xe, BigBaby đi ra ban công nhìn xuống, là mẹ anh đã về.
Dường như sự xuất hiện của phụ huynh không làm ảnh hưởng tới không gian riêng tư trong căn phòng này, BigBaby đóng cửa ban công lại, kéo rèm kín kẽ, chốt cửa phòng ngủ rồi yên tâm leo lên giường mình. Chiếc khăn quấn bên dưới được kéo ra, tùy tiện ném xuống sàn, BigBaby từ sau ôm lấy Candy Lee hít hà mái tóc cô.
Mẫn Tiên ngủ mê man được một lúc, cơ thể mỏi nhức làm cô ngủ không ngon giấc dù rất mệt sau cuộc vận động tốn sức. Sự nhột nhột làm cô nhúc nhích người một chút, là BigBaby vừa hôn gáy cô.
Cô xoay người lại, thấy BigBaby nhìn mình bằng con mắt rực lửa. Cô nhíu mày:
- Không ngủ sao?
- Sao có thể ngủ khi có người đẹp kề kề nằm cạnh chứ.
Mẫn Tiên chẳng quan tâm, cô chỉ bĩu môi một cái rồi xoay lại tư thế ban đầu.
Tay BigBaby đã đặt trên bầu ngực cô, bóp bóp rồi nhào nặn. Mẫn Tiên nhăn nhó cự tuyệt hất tay đối phương ra.
- Đừng, nó rất đau nhức rồi.
- Xin lỗi!
Lại là xin lỗi, và sau mỗi lần xin lỗi là một lần tấn công. BigBaby xin lỗi vì biết mình sẽ lại làm cô thở dốc thêm lần nữa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Tôi rất mệt!
- Mỗi lần này nữa thôi.
Đây không phải câu xin phép, mà là thông báo và Candy Lee không thể từ chối.
Môi BigBaby hôn dọc sống lưng Candy Lee, sau đó xoay người cô nằm ngửa, nhanh nhẹ áp đảo hôn từ bụng lên ngực. Mẫn Tiên sửng sốt lấy tay bịt miệng mình lại, bởi cô sợ chỉ cần mình bộc phát ra một tiếng gì đó sẽ bị BigBaby phát hiện sự thích thú mà cô đang cất công kìm nén.
Không hấp tấp, BigBaby dùng tay luồn lách vào nơi đó, nhẹ nhàng như massage. Một rồi hai ngón, đến khi dòng nước ấm ấm dần thấm đẫm mới rút ra.
Anh hôn lên môi cô, sau lần ân ái đầu tiên, Candy Lee đã cởi mở hơn. Giờ cô mới thấy thực sự là hôn, cô đáp lại, cũng muốn thử quấn lấy lưỡi đối phương một lần. BigBaby ngạc nhiên nhận thấy Candy Lee có bước tiến mới, tinh thần vui sướng tự tin hơn hẳn.
Mẫn Tiên dần thấy thích đôi môi mềm mại này, một kiểu hưng phấn khó tả giúp cuộc vui thêm trọn vẹn. Càng hôn lâu càng đắm chìm trong đó, càng thêm tham lam không muốn dứt ra.
Cô mạnh dạn đưa tay luồn qua kẽ tóc BigBaby, khi anh rời ra muốn tập trung xuống dưới, Candy Lee bỗng giữ anh lại, còn nghển cổ lên níu kéo.
So với sự xâm nhập bên dưới, Lê Mẫn Tiên nghiện những cái hôn hơn.
- Muốn nữa sao?
- Ừm!
Biết là sẽ xấu hổ, nhưng thích thật, Mẫn Tiên không hề nói dối.
- Được!
BigBaby dẫn dắt Candy Lee sang một tư thế khác, vẫn chiều ý cô có thể vừa làm vừa hôn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô được đặt ngồi trên đùi BigBaby, anh thì dựa lưng vào đầu giường. Nơi thầm kín của cả hai vừa mới hoan ái kịch liệt chưa lâu giờ đã tái hợp. Nhưng Mẫn Tiên không tập trung mà hôn hít được nữa, mọi cảm xúc dồn dập ở nơi giao hợp.
- Hmmmm~~~
Cô hưng phấn kêu lên, cả người ngả ra sau, hai tay chống trên đùi BigBaby, mái tóc cũng đung đưa đồng điệu với mỗi nhịp xóc nảy.
BigBaby cúi xuống cắn vào ngực Candy Lee, cô giật mình kêu ca một tiếng. Anh nheo mắt nhìn vẻ mặt kích động của cô, liền đè cô nằm xuống cuối giường, rồi mạnh mẽ chiếm trọn.
Ý thức được nhà có người khác, BigBaby đưa tay chắn miệng Candy Lee để âm thanh rên rỉ không quá lớn. Sự ậm ừ lại càng thêm mờ ám.
Ánh mắt Candy Lee ướt át, không phải khóc nữa mà là bị kích tình.
BigBaby nâng một bên đùi cô lên, càng thêm thuận lợi xâm chiếm. Mẫn Tiên trên bị giữ miệng, dưới bị thô bạo chịu hết nổi, cô giẫy giụa muốn giải phóng thân mình liền vặn vẹo cong người lên.
Tay BigBaby buông ra, Candy Lee thở gấp gáp để lấy không khí vào phổi. Ánh mắt còn có chút tức giận như thể hờn dỗi đối phương dám kìm hãm mình.
BigBaby dừng lại, hôn cô, rồi dỗ dành.
- Sao thế?
- Mệt!
Nói là giận thì thật buồn cười, nên Mẫn Tiên trả lời hậm hực chống chế. BigBaby bật cười, rồi thúc mạnh một cái làm cô co dúm người.
Không để cô còn tâm trí giận dỗi gì thêm, BigBaby đưa đẩy không ngừng, chỉ có mạnh hơn chứ không có giảm nhẹ. Candy Lee từ bị bịt miệng giờ chuyển sang tự cắn chăn chịu đựng.
Nếu cô biết nhà có người khác, không biết sẽ xấu hổ tới mức nào nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro