Ăn Dưa Ăn Đến Tin Chính Mình Chết
Chương 37
2024-11-18 21:41:28
Sau giờ nghỉ trưa, trước tiết học đầu tiên buổi chiều, cậu nam sinh đến tìm Đồng Dương lấy đề dự đoán. Sở Thi Ngữ thấy cậu ta xuất hiện theo bản năng căng người, cho đến khi nhận ra người cậu ta tìm là Đồng Dương mới thở phào nhẹ nhõm.
Đồng Dương không quan tâm đến chuyện giữa họ, đưa đồ cho cậu ta rồi quay về chỗ ngồi của mình.
Tiết tự học thứ tư buổi chiều, giáo viên chủ nhiệm để họ tự ôn tập trong lớp, Đồng Dương vẫn làm bài kiểm tra như thường lệ.
Sau giờ học, cô đứng dậy đi về phía căng tin, vừa xuống đến tầng trệt thì đột nhiên nghe thấy tiếng kêu kinh hoàng xung quanh.
"Á!!!"
"Có người nhảy lầu kìa!"
"Cẩn thận! Tránh ra mau!"
"Trời ơi!"
Đồng Dương khựng lại, ngẩng đầu nhìn lên, một bóng người quay lưng về phía đám đông đang ngồi trên lan can nhỏ bên ngoài sân thượng. Người đó vai run rẩy, trong tiếng hét chói tai liên tiếp, ngã ngửa về phía sau, thân thể như một tảng đá nặng nề rơi xuống đất, "bịch" một tiếng, rơi xuống cách Đồng Dương khoảng hai mét, máu bắn tung tóe làm ướt quần áo của cô, thậm chí trên mặt cũng dính vài giọt máu đặc sệt.
Đồng Dương sững sờ mở to mắt, nhìn cơ thể bị vặn vẹo kỳ quặc trước mặt, máu tươi từ dưới thân thể chảy ra như dòng sông về bốn phía, đùi bị gãy ở một góc độ khó tưởng tượng, xương trắng đâm thủng làn da đẫm máu, cổ gần như bị gãy hoàn toàn, chỉ còn lại một lớp da thịt nối với vai, mảnh kính vỡ đâm vào mắt, nước dơ lẫn với máu chảy dài trên mặt.
Xung quanh vang lên tiếng hét kinh hoàng, Đồng Dương im lặng nhìn cảnh tượng đẫm máu cực độ, không còn nghi ngờ gì nữa, cậu nam sinh đã chết ngay tại chỗ.
Vài giây sau, Đồng Dương cởi áo khoác đồng phục, bước lên hai bước đắp lên nửa thân trên của cậu nam sinh, sau đó bị một bàn tay kéo lấy cánh tay kéo ra xa vài mét.
"Đồng Dương, cậu không sao chứ? Đừng nhìn, đừng sợ..."
Đồng Dương dường như không nghe thấy tiếng xung quanh, ngẩng đầu nhìn thẳng lên sân thượng.
Vụ học sinh tự tử nhảy lầu tại Trường Trung học số 3 ngày 3 tháng 6 năm 2024, có lẽ cô nên sửa lại một chút.
Không phải vụ tự tử nhảy lầu, mà là vụ án giết người rơi từ trên cao.
Cô đã nhìn thấy, cậu nam sinh đã bị một đôi tay đẩy xuống.
"Đồng Dương! Em định đi đâu vậy?" Đồng Dương xuyên qua đám đông hoảng loạn, cơ thể dính đầy máu chạy vào cầu thang, ba bước làm hai lên lầu, tiến về phía sân thượng. Tòa nhà này hầu hết là học sinh lớp 12, đang là giờ tan học sau tiết thứ tư buổi chiều, phần lớn học sinh đang đi xuống để đến căng tin, Đồng Dương bỏ qua vẻ mặt kinh ngạc của mọi người, len lỏi qua đám đông đi ngược chiều, vẻ mặt căng thẳng. Học sinh trong hành lang không rõ chuyện gì đã xảy ra, thấy Đồng Dương toàn thân đẫm máu, hoảng sợ nhường đường, cô suốt đường không gặp trở ngại gì đến được sân thượng.
Đồng Dương không quan tâm đến chuyện giữa họ, đưa đồ cho cậu ta rồi quay về chỗ ngồi của mình.
Tiết tự học thứ tư buổi chiều, giáo viên chủ nhiệm để họ tự ôn tập trong lớp, Đồng Dương vẫn làm bài kiểm tra như thường lệ.
Sau giờ học, cô đứng dậy đi về phía căng tin, vừa xuống đến tầng trệt thì đột nhiên nghe thấy tiếng kêu kinh hoàng xung quanh.
"Á!!!"
"Có người nhảy lầu kìa!"
"Cẩn thận! Tránh ra mau!"
"Trời ơi!"
Đồng Dương khựng lại, ngẩng đầu nhìn lên, một bóng người quay lưng về phía đám đông đang ngồi trên lan can nhỏ bên ngoài sân thượng. Người đó vai run rẩy, trong tiếng hét chói tai liên tiếp, ngã ngửa về phía sau, thân thể như một tảng đá nặng nề rơi xuống đất, "bịch" một tiếng, rơi xuống cách Đồng Dương khoảng hai mét, máu bắn tung tóe làm ướt quần áo của cô, thậm chí trên mặt cũng dính vài giọt máu đặc sệt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đồng Dương sững sờ mở to mắt, nhìn cơ thể bị vặn vẹo kỳ quặc trước mặt, máu tươi từ dưới thân thể chảy ra như dòng sông về bốn phía, đùi bị gãy ở một góc độ khó tưởng tượng, xương trắng đâm thủng làn da đẫm máu, cổ gần như bị gãy hoàn toàn, chỉ còn lại một lớp da thịt nối với vai, mảnh kính vỡ đâm vào mắt, nước dơ lẫn với máu chảy dài trên mặt.
Xung quanh vang lên tiếng hét kinh hoàng, Đồng Dương im lặng nhìn cảnh tượng đẫm máu cực độ, không còn nghi ngờ gì nữa, cậu nam sinh đã chết ngay tại chỗ.
Vài giây sau, Đồng Dương cởi áo khoác đồng phục, bước lên hai bước đắp lên nửa thân trên của cậu nam sinh, sau đó bị một bàn tay kéo lấy cánh tay kéo ra xa vài mét.
"Đồng Dương, cậu không sao chứ? Đừng nhìn, đừng sợ..."
Đồng Dương dường như không nghe thấy tiếng xung quanh, ngẩng đầu nhìn thẳng lên sân thượng.
Vụ học sinh tự tử nhảy lầu tại Trường Trung học số 3 ngày 3 tháng 6 năm 2024, có lẽ cô nên sửa lại một chút.
Không phải vụ tự tử nhảy lầu, mà là vụ án giết người rơi từ trên cao.
Cô đã nhìn thấy, cậu nam sinh đã bị một đôi tay đẩy xuống.
"Đồng Dương! Em định đi đâu vậy?" Đồng Dương xuyên qua đám đông hoảng loạn, cơ thể dính đầy máu chạy vào cầu thang, ba bước làm hai lên lầu, tiến về phía sân thượng. Tòa nhà này hầu hết là học sinh lớp 12, đang là giờ tan học sau tiết thứ tư buổi chiều, phần lớn học sinh đang đi xuống để đến căng tin, Đồng Dương bỏ qua vẻ mặt kinh ngạc của mọi người, len lỏi qua đám đông đi ngược chiều, vẻ mặt căng thẳng. Học sinh trong hành lang không rõ chuyện gì đã xảy ra, thấy Đồng Dương toàn thân đẫm máu, hoảng sợ nhường đường, cô suốt đường không gặp trở ngại gì đến được sân thượng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro