Ăn Dưa Ở Tu Chân Giới Bị Người Ta Nghe Thấy Tiếng Lòng
Được, Ta Hứa Sẽ...
2024-11-17 14:53:25
Nhận thấy được vẻ mặt vô cùng kiên quyết của Phó Thủ Từ, Bạch Nghệ đành phải cau mày đáp lại trước.
"Được, ta hứa sẽ cùng chàng tổ chức hôn lễ."
"Ha ha ha, tốt, thật sự là quá tốt." Phó Thủ Từ cao hứng cười vui vẻ.
Hắn ôm chặt Bạch Nghệ, hưng phấn hôn lên má trái của nàng, “Hôm nay thật là song hỷ lâm môn, A Nghệ, ta thật sự rất vui.”
Phó Thủ Từ vừa xúc động vừa vui mừng.
Nhưng ở nơi hắn không thấy được, Bạch Nghệ lại có vẻ mặt u sầu.
…
"Sư tôn truyền tin bảo chúng ta đến đại điện nghị sự." Tiêu Tịch Tuyết nhìn Đường Nghiên nói.
Người phía sau cắn một ngụm linh quả, thuận theo nói: "Đi thôi."
Nam Vực luôn có quan hệ tốt với Đông Vực, tông môn đứng đầu ở Đông Vực chính là Thần Dược Tông.
Hai năm một lần, Vạn Kiếm Tông và Thần Dược Tông cùng nhau tổ chức một cuộc so tài giữa hai tông môn, mục đích chính là để các đệ tử kiểm tra trình độ tu luyện lẫn nhau.
Đồng thời cũng tạo cho các đệ tử của hai tông môn một sân khấu để trao đổi kinh nghiệm tu luyện, để các đệ tử không đến mức phải đóng cửa tự mình tu luyện.
Hôm nay, đại trưởng lão của Thần Dược Tông đã dẫn theo một số trưởng lão của Thần Dược Tông cùng các đệ tử thân truyền của bọn họ đến Vạn Kiếm Tông để trao đổi học tập.
Phó Thủ Từ và đại trưởng lão của Thần Dược Tông Lương Khâu luôn luôn bất hòa.
Đúng vậy, Lương Khâu hiện tại đang ở đại điện nghị sự hướng Phó Thủ Từ khoe ra đồ đệ bảo bối của mình.
Phó Thủ Từ cũng mất bình tĩnh.
Không phải chỉ là khoe khoang đồ đệ thôi sao! Ai sợ ai!
Đại đồ đệ Tiêu Tịch Tuyết, hai mươi sáu tuổi đột phá Nguyên Anh, đứng thứ nhất thiên kiêu bảng!
Nhị đồ đệ Lê Mặc, mặc dù vẫn là Kim Đan đỉnh phong, nhưng cũng người đứng thứ mười lăm thiên kiêu bảng có sức ảnh hưởng lớn!
Tam đồ đệ Phượng Sanh...
Tứ đồ đệ Thôi Nghi Xu...
Ngay cả tiểu ngũ Đường Nghiên, tuy hiện tại là phế nhân, nhưng cũng đã từng xếp hạng thứ mười thiên kiêu bảng, Kim Đan đỉnh phong!
Khi hai người Đường Nghiên đi vào đại điện nghị sự.
Đám người Lê Mặc đã đến từ lâu, những đệ tử thân truyền khác của các phong chủ cũng đã ngồi vào vị trí của mình, ánh mắt đối diện với những ánh mắt đệ tử Thần Dược Tông.
Phượng Sanh nhìn thấy Đường Nghiên tiến vào, vội vàng vẫy tay với cậu.
"Tiểu sư đệ, ngươi và đại sư huynh mau tới đây ngồi, ta đã dựa ghế cho các ngươi rồi."
Hắc hắc ~~ Ngồi cạnh tiểu sư đệ, nàng dễ dàng có thể ăn dưa! Nàng chính là đã dự đoán được từ trước!
Đối diện Thần Dược Tông là đại trưởng lão Lương Khâu nhìn thấy Đường Nghiên không hề có tu vi, lên tiếng cười nhạo.
"Phó Thủ Từ, ngươi hiện tại tầm nhìn càng ngày càng kém, ngay cả loại phế vật không có tu vi này cũng nhận làm đệ tử, cũng không để ý sẽ hủy hoại uy danh Thủ Từ đạo tôn của mình?"
Đường Nghiên ngồi cạnh Phượng Sanh trợn mắt xem thường.
[Ông cười cái gì, lão đăng!]
Bị mắng là lão đăng Lương Khâu tức giận đên mức đầu bốc khói: "Làm càn!"
Ánh mắt hắn sắc bén quét qua từng đệ tử thân truyền của Vạn Kiếm Tông, muốn từ bên trong nhìn ra đến tột cùng là tiểu tử nào đang mắng mình.
Phó Thủ Từ thấy thế, khóe miệng không tự giác lộ ra ý cười trên môi.
Mặc dù hắn không biết tiểu ngũ mắng lão đăng là có ý gì, nhưng hắn khẳng định không phải là một lời tốt đẹp.
Ha ha ha! Đồ đệ thu nhận lần này thật đáng giá!
Đường Nghiên nhấp một ngụm linh trà: [Lão đăng này sợ là có bệnh, tự nhiên lại tự nói một mình.]
Ngay sau đó cậu đột nhiên mở to đôi mắt hoa đào.
[Mẹ nó! Lão đăng Lương Khâu thế nhưng có dưa lớn!]
Phó Thủ Từ: !!! Lão đăng Lương Khâu thế nhưng có dưa lớn?! Là dưa gì, là dưa gì!???
Hai mắt hắn tỏa sáng, đôi tai ngay lập tức dựng đứng.
Mọi người trong Vạn Kiến Tông đột nhiên tinh thần trở lên phấn chấn, Phượng Sanh vui đến mức không nhìn thấy răng.
Mà ở phía đối diện, Lương Khâu hoàn toàn chết lặng.
Không phải ảo giác thính giác!
Hắn thật sự có thế nghe thấy thanh âm của người khác, nhưng không ai trong đại điện mở miệng!
"Được, ta hứa sẽ cùng chàng tổ chức hôn lễ."
"Ha ha ha, tốt, thật sự là quá tốt." Phó Thủ Từ cao hứng cười vui vẻ.
Hắn ôm chặt Bạch Nghệ, hưng phấn hôn lên má trái của nàng, “Hôm nay thật là song hỷ lâm môn, A Nghệ, ta thật sự rất vui.”
Phó Thủ Từ vừa xúc động vừa vui mừng.
Nhưng ở nơi hắn không thấy được, Bạch Nghệ lại có vẻ mặt u sầu.
…
"Sư tôn truyền tin bảo chúng ta đến đại điện nghị sự." Tiêu Tịch Tuyết nhìn Đường Nghiên nói.
Người phía sau cắn một ngụm linh quả, thuận theo nói: "Đi thôi."
Nam Vực luôn có quan hệ tốt với Đông Vực, tông môn đứng đầu ở Đông Vực chính là Thần Dược Tông.
Hai năm một lần, Vạn Kiếm Tông và Thần Dược Tông cùng nhau tổ chức một cuộc so tài giữa hai tông môn, mục đích chính là để các đệ tử kiểm tra trình độ tu luyện lẫn nhau.
Đồng thời cũng tạo cho các đệ tử của hai tông môn một sân khấu để trao đổi kinh nghiệm tu luyện, để các đệ tử không đến mức phải đóng cửa tự mình tu luyện.
Hôm nay, đại trưởng lão của Thần Dược Tông đã dẫn theo một số trưởng lão của Thần Dược Tông cùng các đệ tử thân truyền của bọn họ đến Vạn Kiếm Tông để trao đổi học tập.
Phó Thủ Từ và đại trưởng lão của Thần Dược Tông Lương Khâu luôn luôn bất hòa.
Đúng vậy, Lương Khâu hiện tại đang ở đại điện nghị sự hướng Phó Thủ Từ khoe ra đồ đệ bảo bối của mình.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Phó Thủ Từ cũng mất bình tĩnh.
Không phải chỉ là khoe khoang đồ đệ thôi sao! Ai sợ ai!
Đại đồ đệ Tiêu Tịch Tuyết, hai mươi sáu tuổi đột phá Nguyên Anh, đứng thứ nhất thiên kiêu bảng!
Nhị đồ đệ Lê Mặc, mặc dù vẫn là Kim Đan đỉnh phong, nhưng cũng người đứng thứ mười lăm thiên kiêu bảng có sức ảnh hưởng lớn!
Tam đồ đệ Phượng Sanh...
Tứ đồ đệ Thôi Nghi Xu...
Ngay cả tiểu ngũ Đường Nghiên, tuy hiện tại là phế nhân, nhưng cũng đã từng xếp hạng thứ mười thiên kiêu bảng, Kim Đan đỉnh phong!
Khi hai người Đường Nghiên đi vào đại điện nghị sự.
Đám người Lê Mặc đã đến từ lâu, những đệ tử thân truyền khác của các phong chủ cũng đã ngồi vào vị trí của mình, ánh mắt đối diện với những ánh mắt đệ tử Thần Dược Tông.
Phượng Sanh nhìn thấy Đường Nghiên tiến vào, vội vàng vẫy tay với cậu.
"Tiểu sư đệ, ngươi và đại sư huynh mau tới đây ngồi, ta đã dựa ghế cho các ngươi rồi."
Hắc hắc ~~ Ngồi cạnh tiểu sư đệ, nàng dễ dàng có thể ăn dưa! Nàng chính là đã dự đoán được từ trước!
Đối diện Thần Dược Tông là đại trưởng lão Lương Khâu nhìn thấy Đường Nghiên không hề có tu vi, lên tiếng cười nhạo.
"Phó Thủ Từ, ngươi hiện tại tầm nhìn càng ngày càng kém, ngay cả loại phế vật không có tu vi này cũng nhận làm đệ tử, cũng không để ý sẽ hủy hoại uy danh Thủ Từ đạo tôn của mình?"
Đường Nghiên ngồi cạnh Phượng Sanh trợn mắt xem thường.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
[Ông cười cái gì, lão đăng!]
Bị mắng là lão đăng Lương Khâu tức giận đên mức đầu bốc khói: "Làm càn!"
Ánh mắt hắn sắc bén quét qua từng đệ tử thân truyền của Vạn Kiếm Tông, muốn từ bên trong nhìn ra đến tột cùng là tiểu tử nào đang mắng mình.
Phó Thủ Từ thấy thế, khóe miệng không tự giác lộ ra ý cười trên môi.
Mặc dù hắn không biết tiểu ngũ mắng lão đăng là có ý gì, nhưng hắn khẳng định không phải là một lời tốt đẹp.
Ha ha ha! Đồ đệ thu nhận lần này thật đáng giá!
Đường Nghiên nhấp một ngụm linh trà: [Lão đăng này sợ là có bệnh, tự nhiên lại tự nói một mình.]
Ngay sau đó cậu đột nhiên mở to đôi mắt hoa đào.
[Mẹ nó! Lão đăng Lương Khâu thế nhưng có dưa lớn!]
Phó Thủ Từ: !!! Lão đăng Lương Khâu thế nhưng có dưa lớn?! Là dưa gì, là dưa gì!???
Hai mắt hắn tỏa sáng, đôi tai ngay lập tức dựng đứng.
Mọi người trong Vạn Kiến Tông đột nhiên tinh thần trở lên phấn chấn, Phượng Sanh vui đến mức không nhìn thấy răng.
Mà ở phía đối diện, Lương Khâu hoàn toàn chết lặng.
Không phải ảo giác thính giác!
Hắn thật sự có thế nghe thấy thanh âm của người khác, nhưng không ai trong đại điện mở miệng!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro