Ăn Dưa Ở Tu Chân Giới Bị Người Ta Nghe Thấy Tiếng Lòng
Nàng Nhất Định...
2024-11-17 14:53:25
Đường Nghiên cũng hướng nàng khẽ gật đầu mỉm cười.
[Người ngồi bên cạnh Hứa Ưu, bóng dáng xinh đẹp mặc bộ đồ màu trắng, chẳng lẽ đây chính là nữ chính đại danh đỉnh đỉnh Vệ Liên Y?]
Hệ thống: [Đúng vậy, cô ấy chính là nữ chính.]
Đường Nghiên mở to nhìn Vệ Liên Y, có chút kinh ngạc.
[Vậy mà đã là Kim Đan sơ kì, cách đây không lâu không phải vẫn còn là Trúc Cơ kì hay sao. Xem ra mặc dù không có cơ duyên ở Tư Vọng Nhai trong dãy núi Thần U, nữ chính vẫn có thể thăng cấp đơn giản giống như ăn cơm uống nước.]
Ánh mắt Vệ Liên Y lấp lánh.
Tư Vọng Nhai, đó không phải là vách đá nơi nàng bị Hứa Chân Chân đuổi giết, sau đó lại được phụ thân giải cứu sao?
Nếu phụ thân nàng không xuất hiện, nàng thật sự đã định nhảy xuống Tư Vọng Nhai.
Có vẻ chờ chuyện ở đây kết thúc, nàng phải quay trở lại dãy núi Thần U một chuyến.
Nghĩ tới đây, Ngụy Liên Y ánh mắt sáng lên nhìn Đường Nghiên.
Phụ thân nói đúng, vị Đường Nghiên sư đệ này quả thực là đại ân nhân của nàng.
Nàng có thể cùng phụ thân nhận thân, biết được suýt nứa bỏ qua cơ duyên, tất cả đều là nhờ công lao của Đường sư đệ.
Sau này nàng nhất định sẽ che chở cho Đường sư đệ.
Vệ Liên Y âm thầm thề trong lòng.
Nàng nhất định phải cố gắng tu luyện, bảo vệ Đường sư đệ!
Đường Nghiên lại nhìn Hứa Ưu và Vệ Liên Y, nhưng nhìn hồi lâu cũng không thấy người mặc y phục màu hồng phấn.
Cậu nhịn không được hỏi hệ thống trong đầu.
[Hứa Chân Chân sao không đến? Trận đấu lần này không phải là sân nhà để Hứa Chân Chân tỏa sáng sao?]
Hệ thống: [Hứa Chân Chân sớm đã bị Hứa Ưu nhốt lại rồi, Hứa Ưu còn lợi dụng Hứa Chân Chân để bắt Khương Liễu Nhân, hiện tại Khương Liêu Nhân đang bị nhốt ở Đan Phong huyết lao chịu đủ mọi tra tấn.]
Khương Liễu Nhân đã sử dụng một bí pháp thâm độc để chuyển hơi thở huyết mạch từ Vệ Liên Y sang con gái của bà ta.]
Bà ta không những để Hứa Ưu nuôi con gái mình suốt mười mấy năm.
Đồng thời còn đem con gái của Hứa Ưu làm thành dược nhân, tra tấn mười mấy năm.
Hơn thế nữa, ở lúc đạo lữ của Hứa Ưu sinh sản, bà ta đã phát cuồng giết chết đối phương.
Chứa nhiều hận thù chồng chất như vậy, Hứa Ưu đã hận Khương Liễu Nhân tận xương tủy.
Ngay cả Hứa Chân Chân được sủng ái từ nhỏ đến lớn cũng không tha, hắn trực tiếp phong ấn tu vi của Hứa Chân Chân, sau đó lại ném nàng vào lao ngục tối tăm.
Đường Nghiên nghe xong, lại không tự giác phun ra một câu: [Hay lắm, cốt truyện bây giờ đã rách nát đến không thể rách nát hơn được nữa rồi.]
[Theo cốt truyện ban đầu, Hứa Chân Chân ngày càng lộng hành, nữ chính vài lần suýt bị Hứa Chân Chân giết, phải đến năm năm sau mới bị Hứa phong chủ hoàn toàn chán ghét vứt bỏ, chậc chậc.]
Hứa Ưu ngồi ở đối diện nghe được tiếng lòng, tay cầm chén trà bất giác run lên.
Trong lòng đối với con gái bảo bối Vệ Liên Y áy náy cùng đau lòng bao nhiêu, đối với Khương Liễu Nhân và Hứa Chân Chân càng sinh ra căm ghét bấy nhiêu.
Vệ Liên Y sắc mặt lạnh nhạt lắng nghe, nhận thấy ánh mắt của lão phụ thân nhà mình ẩn chứa nồng đậm áy náy cùng đau lòng.
Nàng chỉ mỉm cười, không nói cái gì.
Phụ thân nàng tuy rằng đầu óc không được thông minh, rất dễ bị người khác lừa bịp.
Nhưng lại đối với nàng rất tốt, nàng đã nhận được sự quan tâm và yêu thương trước nay chưa từng có.
[Người ngồi bên cạnh Hứa Ưu, bóng dáng xinh đẹp mặc bộ đồ màu trắng, chẳng lẽ đây chính là nữ chính đại danh đỉnh đỉnh Vệ Liên Y?]
Hệ thống: [Đúng vậy, cô ấy chính là nữ chính.]
Đường Nghiên mở to nhìn Vệ Liên Y, có chút kinh ngạc.
[Vậy mà đã là Kim Đan sơ kì, cách đây không lâu không phải vẫn còn là Trúc Cơ kì hay sao. Xem ra mặc dù không có cơ duyên ở Tư Vọng Nhai trong dãy núi Thần U, nữ chính vẫn có thể thăng cấp đơn giản giống như ăn cơm uống nước.]
Ánh mắt Vệ Liên Y lấp lánh.
Tư Vọng Nhai, đó không phải là vách đá nơi nàng bị Hứa Chân Chân đuổi giết, sau đó lại được phụ thân giải cứu sao?
Nếu phụ thân nàng không xuất hiện, nàng thật sự đã định nhảy xuống Tư Vọng Nhai.
Có vẻ chờ chuyện ở đây kết thúc, nàng phải quay trở lại dãy núi Thần U một chuyến.
Nghĩ tới đây, Ngụy Liên Y ánh mắt sáng lên nhìn Đường Nghiên.
Phụ thân nói đúng, vị Đường Nghiên sư đệ này quả thực là đại ân nhân của nàng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nàng có thể cùng phụ thân nhận thân, biết được suýt nứa bỏ qua cơ duyên, tất cả đều là nhờ công lao của Đường sư đệ.
Sau này nàng nhất định sẽ che chở cho Đường sư đệ.
Vệ Liên Y âm thầm thề trong lòng.
Nàng nhất định phải cố gắng tu luyện, bảo vệ Đường sư đệ!
Đường Nghiên lại nhìn Hứa Ưu và Vệ Liên Y, nhưng nhìn hồi lâu cũng không thấy người mặc y phục màu hồng phấn.
Cậu nhịn không được hỏi hệ thống trong đầu.
[Hứa Chân Chân sao không đến? Trận đấu lần này không phải là sân nhà để Hứa Chân Chân tỏa sáng sao?]
Hệ thống: [Hứa Chân Chân sớm đã bị Hứa Ưu nhốt lại rồi, Hứa Ưu còn lợi dụng Hứa Chân Chân để bắt Khương Liễu Nhân, hiện tại Khương Liêu Nhân đang bị nhốt ở Đan Phong huyết lao chịu đủ mọi tra tấn.]
Khương Liễu Nhân đã sử dụng một bí pháp thâm độc để chuyển hơi thở huyết mạch từ Vệ Liên Y sang con gái của bà ta.]
Bà ta không những để Hứa Ưu nuôi con gái mình suốt mười mấy năm.
Đồng thời còn đem con gái của Hứa Ưu làm thành dược nhân, tra tấn mười mấy năm.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hơn thế nữa, ở lúc đạo lữ của Hứa Ưu sinh sản, bà ta đã phát cuồng giết chết đối phương.
Chứa nhiều hận thù chồng chất như vậy, Hứa Ưu đã hận Khương Liễu Nhân tận xương tủy.
Ngay cả Hứa Chân Chân được sủng ái từ nhỏ đến lớn cũng không tha, hắn trực tiếp phong ấn tu vi của Hứa Chân Chân, sau đó lại ném nàng vào lao ngục tối tăm.
Đường Nghiên nghe xong, lại không tự giác phun ra một câu: [Hay lắm, cốt truyện bây giờ đã rách nát đến không thể rách nát hơn được nữa rồi.]
[Theo cốt truyện ban đầu, Hứa Chân Chân ngày càng lộng hành, nữ chính vài lần suýt bị Hứa Chân Chân giết, phải đến năm năm sau mới bị Hứa phong chủ hoàn toàn chán ghét vứt bỏ, chậc chậc.]
Hứa Ưu ngồi ở đối diện nghe được tiếng lòng, tay cầm chén trà bất giác run lên.
Trong lòng đối với con gái bảo bối Vệ Liên Y áy náy cùng đau lòng bao nhiêu, đối với Khương Liễu Nhân và Hứa Chân Chân càng sinh ra căm ghét bấy nhiêu.
Vệ Liên Y sắc mặt lạnh nhạt lắng nghe, nhận thấy ánh mắt của lão phụ thân nhà mình ẩn chứa nồng đậm áy náy cùng đau lòng.
Nàng chỉ mỉm cười, không nói cái gì.
Phụ thân nàng tuy rằng đầu óc không được thông minh, rất dễ bị người khác lừa bịp.
Nhưng lại đối với nàng rất tốt, nàng đã nhận được sự quan tâm và yêu thương trước nay chưa từng có.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro