Ăn Dưa Ở Tu Chân Giới Bị Người Ta Nghe Thấy Tiếng Lòng

Ta Đúng Là Đườn...

2024-11-17 14:53:25

Ánh mắt hai người chạm nhau, hai người đều ăn ý hiểu được đối phương thông qua ánh mắt.

Đường Sơ từ nhỏ đã là bạn thân của bọn họ, ngoại trừ hai người bọn họ, cũng không có người biết được chuyện này, làm sao Đường Nghiên lại biết được?

Chẳng lẽ tất cả những gì cậu nói trong lòng đều là sự thật?

Chúc Hoa và Tần Sương vừa muốn thu hồi ánh mắt, xa xa đột nhiên bay tới một con diều giấy truyền âm.

Nhìn kỹ hơn, đó chính là con diều giấy liên lạc mà bọn họ và Đường Sơ đã tạo ra.

"Chúc Hoa ca, Tần Sương tỷ, Đông Vực xuất hiện một tiểu bí cảnh, rất thích hợp để lịch luyện. Hai người mau tới."

Chúc Hoa cùng Tần Sương hít một hơi khí lạnh.

Mới vừa rồi còn nói chuyện bí cảnh, hiện tại bí cảnh này vậy mà đã tới rồi!

Ánh mắt Đường Nghiên thâm thúy.

[Chính là ở bí cảnh này một đi không có đường trở lại. Chậc chậc, ánh mắt không tốt, kết giao phải loại bạn tâm địa xấu xa.]

Tần Sương liếc nhìn Chúc Hoa, đột nhiên nói.

"Chúng ta còn phải quay về báo cáo tình huống nhiệm vụ lần này cho tông chủ và sư tôn. Không bằng báo cho Đường Sơ, lịch luyện lần này chúng ta không tới được đi?"

Chúc Hoa gật gật đầu, nói dối thêm một chút.

"Cũng được, hôm qua sư tôn truyền tin tức, nói chúng ta cần phải trở về tông môn."

Nói xong liền trực tiếp truyền tin cho Đường Sơ, từ chối lời mời lịch luyện.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đường Nghiên nhìn thấy cảnh này, trong lòng cảm thấy nghi hoặc.

[Sẽ không phải là mình nhớ nhầm rồi đi? Chúc Hoa và Tần Sương không có đồng ý lời mời của Đường Sơ.]

"Tên của Đường đạo hữu nhưng thật ra cùng với vị thứ mười Bảng Thiên Kiêu thiếu chủ Đường gia giống nhau như đúc." Chúc Hoa cực kỳ thân thiện mở miệng.

Đường Nghiên: “Không sợ Chúc đạo hữu chê cười, ta đúng là Đường Nghiên mà ngươi nói tới.”

Chúc Hoa và Tần Sương mở to hai mắt: "A? Đường đạo hữu đây là đã xảy ra chuyện gì vậy?"

Đường Nghiên mỉm cười, vẻ mặt bình tĩnh: "Thời điểm ra ngoài xảy ra chuyện ngoài ý muốn, tu vi đã hoàn toàn không còn."

Chúc Hoa nhanh chóng an ủi nói: “Mặc dù bây giờ Đường đạo hữu đã xuống đáy, ta tin tưởng với thiên phú cùng tư chất của ngươi, chắc chắn một ngày nào đó ngươi sẽ lại vươn lên dẫn đầu.”

Tần Sương cũng nói: "Đúng vậy."

Người trước mặt này chính là người có thể nắm vững thuật tiên đoán trong truyền thuyết.

Thuật tiên đoán là một loại thuật cổ xưa chỉ có những viễn cổ đại năng mới có thể thi triển thành thạo.

Đáng tiếc, hàng tỷ năm đã trôi qua, truyền thừa đã đứt, tên thuật pháp cũng chỉ còn tồn tại bên trong sách cổ.

Người bình thường lại nghe cũng chưa từng nghe qua.

Không nghĩ tới vị từng là thiếu chủ của Đường gia lại có thể làm được. Thật không hổ danh từng là tuyệt thế thiên kiêu tiếng tăm lừng lẫy ở Bắc Vực.

Trải qua chuyện vừa rồi, Chúc Hoa và Tần Sương đối với Đường Nghiên đã sinh ra hiểu lầm tốt đẹp.

Đường Nghiên nghe xong cười cười nói: "Vậy thì mượn lời chúc của đạo hữu lấy may."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lúc này, hai luồng ánh sáng nối tiếp nhau xẹt qua thuyền linh với tốc độ cực nhanh.

Chúc Hoa và Tần Sương lại nghe được tiếng lòng của Đường Nghiên.

[Đôi nam nữ này là huynh muội, đây là đang vội vàng đi bắt gian? Tẩu tử cùng muội phu đang ở bên nhau!! Đủ kích thích!]

Chúc Hoa cùng Tần Sương ánh mắt chấn động: Hả?! Hai người nhịn không được vươn cổ nhìn về phía hai luồng ánh sáng kia.

Chỉ là hai luồng sáng đã biến mất không thấy đâu.

[Muốn đến xem thử quá, đáng tiếc là không thể.]

Chúc Hoa cùng Tần Sương vẫn như cũ vươn cổ nhìn theo, trong lòng thở dài, quả thực đáng tiếc, bọn họ thật sự cũng muốn đi xem một chút!!!

Đường Nghiên cùng hai người nói chuyện một lúc, cảm thấy mệt mỏi nên cáo từ rồi trở về phòng.

.…

Vài ngày sau.

Đường Nghiên vừa bước ra khỏi phòng, Chúc Hoa hai mắt sáng lên, vội đến tiếp đón cậu.

"Đường đạo hữu."

"Rầm!" Vài tiếng thanh âm đột ngột phát ra, chỉ thấy các cửa phòng khác đồng loạt mở ra.

Tiếng bước chân cộp cộp cộp liên tiếp phát ra.

Ngay sau đó, Đường Nghiên liền nhìn thấy, có người đang cầm một tấm nệm cói dùng để ngồi thiền. Có người cầm khăn, trên đầu mái tóc ướt đẫm. Có người đang bưng một cái khay, trên khay có rượu, còn có hạt dưa, bánh ngọt và các món ăn vặt khác.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Ăn Dưa Ở Tu Chân Giới Bị Người Ta Nghe Thấy Tiếng Lòng

Số ký tự: 0