Ẩn Môn Thiếu Chủ

Lạnh lùng

Mèo Con Màu Xám

2024-07-19 13:33:23

...

Sáng hôm sau

Tô Lan Nhược không đi làm

Cô hơi mệt mỏi vì những phiền phức trong hai ngày qua nên đã hẹn Trần Hân Di đi chăm sóc sắc đẹp. sớm như một kỳ nghỉ cho bản thân.

"Không ngờ cha của Tôn Vận Thạch lại có giao Tình với Bạch Tứ gia, trước đây tớ cũng có chút nghỉ ngờ rồi!"

"Trần Hân Di nằm trên giường làm đẹp, nghiêng đầu nhìn về phía Tô Lan Nhược đang nằm.

"Đúng vậy!" Tô Lan Nhược cười khẽ, lại ngượng ngùng nói: "Thực ra tớ cũng nghỉ ngờ rồi

Trần Hân Di mệt mỏi xoay cổ, lại trở mình, nghiêng người đối mặt với Tô Lan Nhược, trêu đùa: "Tôn Vân Thạch lần này giúp đỡ nhà cậu rất nhiều, cậu có ý định lấy thân báo đáp anh ta không vậy?"

"Nói cái gì vậy!" Tô Lan Nhược đỏ mặt: "Tớ và anh ta chỉ là quan hệ bạn bè thôi.

"Dẹp đi đii” Trần Hân Di bĩu môi: "Tôn Vân Thạch quan tâm cậu còn chưa đủ rõ ràng sao? Tớ nói cho cậu biết, cậu nên nhanh chóng ly hôn với tên Ninh Chiết đi, tồi song túc song phi* với Tôn Vân Thạch."

*Sống chung với nhau

"Cái gì mà song túc song phi chứ!"

'Tô Lan Nhược tức giận trừng mắt nhìn bạn thân, khẽ thở dài: "Tại sao tớ phải ly hôn chứ?"

Nói đến ly hôn, Tô Lan Nhược rất đau đầu. Tại sao cô lại không muốn ly hôn?

Chỉ là một khi họ ly hôn, nếu ông nội phát thì ông ấy nhất định sẽ lại làm loạn lên một trận!

Cô biết rõ tình hình của ông nội, ông không thể chịu đựng được bất kỳ sự kích thích nào nữa.

Biết được sự lo lắng của Tô Lan Nhược, Trần Hân Di cũng bất đắc dĩ.

Sau một hồi trầm mặc, Trần Hân Di lại đột nhiên hỏi: "Đúng rồi, cái tên Ninh Chiết kia hình như rất giỏi đánh nhau thì phải? Có phải anh ta đã giải ngũ khỏi bộ. đội đặc chủng không nhỉ?"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Cậu xem nhiều phim quá rồi đấy?"

Tô Nhược Lan dở khóc dở cười liếc nhìn cô một cái, giải thích nói: "Nhà tớ mỗi năm đều sẽ mời lính giải ngũ đến công ty huấn luyện cho bảo vệ của công ty hai lần, chắc là anh ta đã học được một chút gì đó thôi!!"

“Thảo nào!" Trần Hân Di sực tỉnh, đúng là xem phim nhiều quá mà.

Đang lúc hai người nói chuyện, bên ngoài đột nhiên truyền đến một tiếng động

Ngay sau đó, tiếng bước chân đồn dập bước đến.

"Bụp!"

Cửa phòng bị đá văng.

Hai người giật nảy mình, vội vàng ngöi dậy.

Nhìn thấy Bạch Phi với vẻ mặt dữ tợn đi vào, trong lòng hai người đột nhiên cảm thấy ngạc nhiên,

"Bạch... Bạch thiếu gia!"

"Chảo... Bạch thiếu gia”

Hai người nhanh chóng xuống khỏi giường làm đẹp, thấp thỏm chào hỏi Bạch Phi

“T6 Lan Nhược, tâm trạng cô tốt quá nhỉ? Lại còn có tâm tư làm đi làm đẹp cơ đấy? ”

Bạch Phi hung tợn nhìn Tô Lan Nhược: "Nhưng tâm trạng ông đây bây giờ không tốt! Cô nói xem, nên làm sao đây?"

Tô Lan Nhược nghe vậy, trong lòng càng thêm bất an, nơm nớp lo sợ nói: "Bạch thiếu gia, tứ gia hôm qua. không phải đã nói, chuyện kia... cho qua rồi sao? Sao. anh..."

Bốp!

Tô Lan Như còn chưa nói xong, thì cái bạt tai của Bạch Phi đã tát bốp vào mặt cô rồi.

Cái tát này lập tức khiến Tô Lan Nhược choáng 'váng, nước mắt trào ra.

“Bạch lão tứ thì cho qua, nhưng ông đây thì chưa đâu!"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hai mắt Bạch Phi như phun lửa quát: "Ông đay bị người nhà cô đánh hai lần rồi, thả các người đi dễ như vậy, thì mặt mũi của ông đây để đi đâu hả?”

Trần Hân Di sợ muốn chết, vội vàng khóc lóc nức nở giải thích: "Bạch thiếu gia, chuyện tối qua, đều là cái tên Ninh Chiết..."

Bốp!

Bạch Phi thẳng tay tát một phát vào mặt Trần Hân Di.

"Bây giờ ông đây không có thời gian trừng trị cô."

Bạch Phi hung hãng trừng mắt nhìn Trần Tân Di, sau đó quay đầu nhìn Tô Lan Nhược: “Bây giờ gọi điện thoại cho Ninh Chiết bảo hẳn tới đây ngay! Nếu không hôm nay tôi sẽ hủy dung của côi"

Hủy dung sao?

Lời nói của Bạch Phi lập tức khiến Tô Lan Nhược. sợ hãi đến mức ngã xuống giường làm đẹp.

Trong lòng sợ hãi, nước mắt không ngừng rơi.

Nhưng vào lúc này, điện thoại di động của Tô Lan

Nhược vang lên.

Bạch Phi tiến lên trước, vừa thấy hiển thị Ninh Chiết, liền vui vẻ.

"Mau nghe điện thoại, kêu hẳn đi đến nhà máy hóa chất bỏ hoang ở ngoại thành phía bắc!"

Bạch Phi hung tợn nhìn chäm chằm Tô Lan Nhược, ánh mắt thì hung dữ.

Tô Lan Nhược vẻ mặt sợ hãi nhìn Bạch Phi, nhưng lại từ chối nghe điện thoại.

Tuy rằng rất hận Ninh Triết nhưng cô cũng hiểu. răng tối hôm trước Ninh Chiết đã đánh Bạch Phi để cứu cô.

Nếu bây giờ gọi Ninh Chiết đến, thì Bạch Phi sẽ đánh chết Ninh Chiết mất thôi.

Thấy Tô Lan Nhược không nghe điện thoại, Bạch Phi mất kiên nhẫn, lập tức đưa điện thoại cho Trần Hân Di...

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Ẩn Môn Thiếu Chủ

Số ký tự: 0