Một chút quan hệ cũng không có
Vương Khiết Băng (Yu)
2024-07-26 00:05:19
Giọng nói của Nam Đình tuy nhỏ, nhưng Trương Mộc Oánh ngồi gần đó nên cũng nghe khá rõ.
Khi này cô ấy có chút khẩn trương nhìn về phía anh trai, trái lại với thái độ phè phỡn vừa rồi thì bây giờ Trương Chân Hàn lại vô cùng nghiêm túc, hai mày cũng nhíu chặt lại, dáng vẻ trông vô cùng khó chịu. Lạnh nhạt nói:
- Vậy cô ấy thế nào rồi?
- Tôi nghe Lý tiểu thư nói cả đêm qua cô ấy đã không ngủ vì chăm sóc cho Tiểu Tinh. Đến gần sáng mới chợp mắt được một chút, nhưng cô ấy nói không sao cả.
Khi này Trương Chân Hàn mới liếc mắt nhìn về phía Trương Mộc Oánh, còn không phải là vì đứa em gái quý hóa này của anh trêu chọc Tiểu Tinh Nhi khóc sao? Chẳng những khóc mà còn phát sốt cả đêm nữa chứ, phải biết rằng trẻ con phát sốt thời gian dài sẽ rất nguy hiểm, thân là một người mẹ nên Lý Huệ Du đương nhiên không thể lơ là cảnh giác rồi.
- Trương Mộc Oánh!
- Có!
- Em đi xin lỗi Huệ Du đi.
- Nhưng em...
- Đi!
Dù có chút không cam tâm tình nguyện, nhưng Trương Mộc Oánh cũng gật đầu ngoan ngoãn đi xin lỗi Lý Huệ Du. Khi này Bạch Linh Lung liền nhìn Trương Chân Hàn, mỉm cười nhẹ nhàng, nói:
- Cũng đâu thể nào trách Tiểu Oánh được. Có khi là do con bé Tiểu Tinh có sức đề kháng yếu nên mới phát sốt thôi, cậu đừng có làm khó Tiểu Oánh. Hơn nữa... Tiểu Oánh chỉ là hỏi một vấn đề đơn giản thôi mà, thấy đứa bé đáng yêu thì hỏi cha mẹ của nó đâu, chẳng phải đó chỉ là câu chào hỏi xã giao bình thường thôi sao? Tiểu Oánh cũng đâu cố ý.
Vốn dĩ Bạch Linh Lung đang đứng ra làm người hòa giải, nhưng trong mắt của Trương Chân Hàn thì chỉ thấy cô ấy đang bao che cho sai lầm của Trương Mộc Oánh mà thôi.
- Cậu đừng bao che cho Trương Mộc Oánh nữa, cho dù có muốn hỏi thì phải xem xét tình hình xung quanh, nếu như không phải Huệ Du độ lượng thì cậu nghĩ Trương Mộc Oánh sẽ có thể yên ổn với Lạc Nhiên à? Dù sao Lạc Nhiên cũng là phu nhân Phó thị, cho dù có thân thiết với nhà họ Trương đến đâu thì cũng không phải người một nhà. Trái lại Phó Trù và Lý Huệ Du là quan hệ anh rể và em vợ, nếu thật sự xảy ra va chạm, thì cậu nghĩ Phó Trù sẽ bảo vệ bên nào?
Bạch Linh Lung cũng giật mình, vì từ trước đến giờ cô ấy chưa từng nhìn thấy Trương Chân Hàn nổi giận như vậy, ngay cả Trương Mộc Oánh cũng nhìn ra được tình ý mà anh trai dành cho Lý Huệ Du.
Trương Mộc Oánh liền nhìn anh trai nói:
- Anh, có phải anh thích chị ta đúng không? Từ trước đến giờ anh chưa bao giờ mắng em như vậy, bây giờ chỉ vì một người ngoài mà anh mắng em?
- Đúng, anh thích Huệ Du, thì sao? Chuyện này có liên quan gì đến chuyện anh dạy dỗ em? Từ nhỏ đến giờ có phải em bị chiều đến sinh hư rồi không?
Câu trả lời của Trương Chân Hàn khiến cho mọi người phải đứng hình, đặc biệt là Bạch Linh Lung... Cô ấy không ngờ rằng mình đã bỏ hết thanh xuân để ở bên cạnh anh, cùng anh phát triển sự nghiệp... Vốn dĩ cô ấy nghĩ rằng chỉ cần một, hai năm nữa thôi... Đợi khi anh đã ổn định thì họ sẽ tiến đến giai đoạn yêu đương.
Nhưng mà... Hình như là... Từ đầu đến cuối chỉ có một mình Bạch Linh Lung hoang tưởng về viễn cảnh tươi đẹp trong tương lai thôi nhỉ?
Bạch Linh Lung lúc này liền xin phép rời đi, tới lúc Trương Mộc Oánh hoàn hồn thì cô liền bước đến đánh vai anh trai một cái, nói:
- Anh nói cái gì vậy? Anh nói vậy không sợ chị Linh Lung sẽ buồn à?
- Tại sao anh phải sợ cậu ấy buồn?
- Anh... Không phải hai người đang trong quá trình tìm hiểu sao?
Trương Chân Hàn lại nhíu mày, anh và Bạch Linh Lung tìm hiểu nhau từ khi nào sao anh lại không biết nhỉ?
Thấy anh trai đang vô cùng khó chịu, Trương Mộc Oánh liền há hốc, nói:
- Hai người... Không phải kiểu quan hệ đó à?
- Không. Từ đầu đến cuối anh chỉ xem Linh Lung là bạn, không hơn không kém.
- Thật sự không phải sao? Nhưng sao chị Linh Lung lại nói khác anh một chút.
Đến đây thì ai cũng hiểu mọi chuyện rồi, hóa ra là từ đầu đến cuối đều do một mình Bạch Linh Lung tự biên tự diễn, bảo sao những năm qua chẳng có cô gái nào dám bén mảng đến bên cạnh anh.
Bây giờ Trương Chân Hàn thật sự không biết nên cảm ơn cô ấy vì đã giúp anh tránh những vận đào hoa, hay là anh nên mắng cô ấy vì đã nghĩ quá nhiều và quá ngốc nữa.
Trương Mộc Oánh vẫn còn sang chấn tâm lý, cô ấy ngồi xuống ghế, lại nhìn anh trai, nói:
- Thật sự hai người không phải quan hệ đó à?
- Anh khẳng định lại, hiện tại và tương lai, trong lòng anh chỉ có Lý Huệ Du, trong tim anh cũng chỉ có Lý Huệ Du. Anh và Bạch Linh Lung, một chút quan hệ cũng không có! Được chưa?
Nam Đình: "..." Hi vọng sau chuyện này sếp vẫn có cửa với Lý tiểu thư!
Liêu Phàm: "..." Hóa ra đây mới là con người thật của thằng bạn mình.
Khi này cô ấy có chút khẩn trương nhìn về phía anh trai, trái lại với thái độ phè phỡn vừa rồi thì bây giờ Trương Chân Hàn lại vô cùng nghiêm túc, hai mày cũng nhíu chặt lại, dáng vẻ trông vô cùng khó chịu. Lạnh nhạt nói:
- Vậy cô ấy thế nào rồi?
- Tôi nghe Lý tiểu thư nói cả đêm qua cô ấy đã không ngủ vì chăm sóc cho Tiểu Tinh. Đến gần sáng mới chợp mắt được một chút, nhưng cô ấy nói không sao cả.
Khi này Trương Chân Hàn mới liếc mắt nhìn về phía Trương Mộc Oánh, còn không phải là vì đứa em gái quý hóa này của anh trêu chọc Tiểu Tinh Nhi khóc sao? Chẳng những khóc mà còn phát sốt cả đêm nữa chứ, phải biết rằng trẻ con phát sốt thời gian dài sẽ rất nguy hiểm, thân là một người mẹ nên Lý Huệ Du đương nhiên không thể lơ là cảnh giác rồi.
- Trương Mộc Oánh!
- Có!
- Em đi xin lỗi Huệ Du đi.
- Nhưng em...
- Đi!
Dù có chút không cam tâm tình nguyện, nhưng Trương Mộc Oánh cũng gật đầu ngoan ngoãn đi xin lỗi Lý Huệ Du. Khi này Bạch Linh Lung liền nhìn Trương Chân Hàn, mỉm cười nhẹ nhàng, nói:
- Cũng đâu thể nào trách Tiểu Oánh được. Có khi là do con bé Tiểu Tinh có sức đề kháng yếu nên mới phát sốt thôi, cậu đừng có làm khó Tiểu Oánh. Hơn nữa... Tiểu Oánh chỉ là hỏi một vấn đề đơn giản thôi mà, thấy đứa bé đáng yêu thì hỏi cha mẹ của nó đâu, chẳng phải đó chỉ là câu chào hỏi xã giao bình thường thôi sao? Tiểu Oánh cũng đâu cố ý.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vốn dĩ Bạch Linh Lung đang đứng ra làm người hòa giải, nhưng trong mắt của Trương Chân Hàn thì chỉ thấy cô ấy đang bao che cho sai lầm của Trương Mộc Oánh mà thôi.
- Cậu đừng bao che cho Trương Mộc Oánh nữa, cho dù có muốn hỏi thì phải xem xét tình hình xung quanh, nếu như không phải Huệ Du độ lượng thì cậu nghĩ Trương Mộc Oánh sẽ có thể yên ổn với Lạc Nhiên à? Dù sao Lạc Nhiên cũng là phu nhân Phó thị, cho dù có thân thiết với nhà họ Trương đến đâu thì cũng không phải người một nhà. Trái lại Phó Trù và Lý Huệ Du là quan hệ anh rể và em vợ, nếu thật sự xảy ra va chạm, thì cậu nghĩ Phó Trù sẽ bảo vệ bên nào?
Bạch Linh Lung cũng giật mình, vì từ trước đến giờ cô ấy chưa từng nhìn thấy Trương Chân Hàn nổi giận như vậy, ngay cả Trương Mộc Oánh cũng nhìn ra được tình ý mà anh trai dành cho Lý Huệ Du.
Trương Mộc Oánh liền nhìn anh trai nói:
- Anh, có phải anh thích chị ta đúng không? Từ trước đến giờ anh chưa bao giờ mắng em như vậy, bây giờ chỉ vì một người ngoài mà anh mắng em?
- Đúng, anh thích Huệ Du, thì sao? Chuyện này có liên quan gì đến chuyện anh dạy dỗ em? Từ nhỏ đến giờ có phải em bị chiều đến sinh hư rồi không?
Câu trả lời của Trương Chân Hàn khiến cho mọi người phải đứng hình, đặc biệt là Bạch Linh Lung... Cô ấy không ngờ rằng mình đã bỏ hết thanh xuân để ở bên cạnh anh, cùng anh phát triển sự nghiệp... Vốn dĩ cô ấy nghĩ rằng chỉ cần một, hai năm nữa thôi... Đợi khi anh đã ổn định thì họ sẽ tiến đến giai đoạn yêu đương.
Nhưng mà... Hình như là... Từ đầu đến cuối chỉ có một mình Bạch Linh Lung hoang tưởng về viễn cảnh tươi đẹp trong tương lai thôi nhỉ?
Bạch Linh Lung lúc này liền xin phép rời đi, tới lúc Trương Mộc Oánh hoàn hồn thì cô liền bước đến đánh vai anh trai một cái, nói:
- Anh nói cái gì vậy? Anh nói vậy không sợ chị Linh Lung sẽ buồn à?
- Tại sao anh phải sợ cậu ấy buồn?
- Anh... Không phải hai người đang trong quá trình tìm hiểu sao?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trương Chân Hàn lại nhíu mày, anh và Bạch Linh Lung tìm hiểu nhau từ khi nào sao anh lại không biết nhỉ?
Thấy anh trai đang vô cùng khó chịu, Trương Mộc Oánh liền há hốc, nói:
- Hai người... Không phải kiểu quan hệ đó à?
- Không. Từ đầu đến cuối anh chỉ xem Linh Lung là bạn, không hơn không kém.
- Thật sự không phải sao? Nhưng sao chị Linh Lung lại nói khác anh một chút.
Đến đây thì ai cũng hiểu mọi chuyện rồi, hóa ra là từ đầu đến cuối đều do một mình Bạch Linh Lung tự biên tự diễn, bảo sao những năm qua chẳng có cô gái nào dám bén mảng đến bên cạnh anh.
Bây giờ Trương Chân Hàn thật sự không biết nên cảm ơn cô ấy vì đã giúp anh tránh những vận đào hoa, hay là anh nên mắng cô ấy vì đã nghĩ quá nhiều và quá ngốc nữa.
Trương Mộc Oánh vẫn còn sang chấn tâm lý, cô ấy ngồi xuống ghế, lại nhìn anh trai, nói:
- Thật sự hai người không phải quan hệ đó à?
- Anh khẳng định lại, hiện tại và tương lai, trong lòng anh chỉ có Lý Huệ Du, trong tim anh cũng chỉ có Lý Huệ Du. Anh và Bạch Linh Lung, một chút quan hệ cũng không có! Được chưa?
Nam Đình: "..." Hi vọng sau chuyện này sếp vẫn có cửa với Lý tiểu thư!
Liêu Phàm: "..." Hóa ra đây mới là con người thật của thằng bạn mình.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro