Định ra hôn sự
2024-11-07 14:24:54
Mạn Ngọc nghe thái hoàng thái hậu nói muốn công bố một chuyện trong người liền bất chợt lo lắng sẽ không phải là chuyện hôn ước của nàng đó chứ.
Thái hoàng thái hậu nói tiếp:" Trước đây tiên đế được tổ phụ Khương gia cứu sống một mạng. Vì Khương gia có ơn với tiên đế nên đã định hôn ước cho tiểu thư Khương gia cùng với hoàng thất ta. Nay bổn cung muốn thực hiện di nguyện tiên đế thực hiện mối hôn sự này.
Tất cả mọi người đều ngỡ ngàng không thể tin được. Ngay cả hoàng thượng cũng ngẩn ra suýt nữa thì ông đã quên mất chuyện này. Năm xưa ông có nghe tiên đế từng nói có định một mối hôn ước cho một trong số con trai của mình nhưng cụ thể thì ông cũng không biết được là ai trong số ba đứa con trai của ông. Vì ngũ hoàng tử sinh sau khi tiên đế mất nên chắc chắn không phải. Nên chỉ có ba vị hoàng tử kia mà thôi.
Hoàng thượng liền hỏi nhỏ thái hoàng thái hậu:" Thái hậu hôn sự này là định cho ai vậy."
Thái hoàng thái hậu thấy vậy nói với hoàng thượng:" Là nhị hoàng tử."
Hoàng thượng vừa ngạc nhiên vừa cau mày hỏi lại:" Vậy liệu nó có đồng ý không. Nhi thần thấy nó yêu thương Cao Uyển Như sợ nó sẽ không chấp nhận đâu ạ."
Thái hoàng thái hậu nghe vậy kiên quyết:" Không chấp nhận cũng phải chấp nhận. Đây là do tiên đế định ra nó không thể từ chối được. Trước nay hôn sự con cái do phụ mẫu quyết định. Con chỉ việc đưa ra thánh chỉ là được rồi."
Hoàng thượng bất đắc dĩ cười khổ với tính đứa con trai này của ông ông tin chắc nó sẽ không đồng ý. Nhưng thấy thái hoàng thái hậu kiên quyết như vậy ông cũng không biết phải làm sao.
Thái hoàng thái hậu sao không biết được suy nghĩ của hoàng thượng. Bà còn là người thân thiết với nhị hoàng tử nhất làm sao bà không biết được tính tình nó chứ. Chỉ là dù cho Cao Uyển Như xinh đẹp đoan trang cầm kì thi hoạ cái gì cũng tốt. Đối nhân xử thế ôn hoà nhã nhặn nên rất nhiều người yêu quý cô ta. Nhưng riêng bà bà lại không cảm thấy không vừa ý cô ta chút nào. Ngược lại nhìn Mạn Ngọc bà lại rất ưng ý.
Thái hoàng thái hậu nói :" Quân Thanh năm xưa tiên đế là định mối hôn sự này cho con và Khương tiểu thư. Nay ta công bố cho con và mọi người được biết, ta sẽ chọn ngày lành tổ chức hôn sự cho hai con. Ít hôm nữa ta sẽ kêu hoàng thượng ban thánh chỉ xuống."
Diệp Quân Thanh cùng Mạn Ngọc đều thất kinh. Nàng không ngờ thái hoàng thái hậu lại quyết định hôn sự của bọn họ nhanh chóng như thế. Nàng nhìn sang Diệp Quân Thanh hắn cũng đang nhìn nàng với ánh mắt đầy vẻ nghi hoặc. Sau đó khóe môi hắn khẽ nhếch lên lạnh lùng nói:" thái hoàng thái hậu, nhi thần biết hôn sự này là do tiên đế định ra. Nhưng nhi thần trước nay chinh chiến sa trường là người thô thiển sợ e là không thích hợp với Khương tiểu thư. Mặt khác nhi thần đã có người trong lòng mong thái hoàng thái hậu thu hồi hôn ước này."
Mạn Ngọc nghe hắn nói vậy cũng nhẹ đi phần nào. Nàng không ngờ người được hứa hôn cùng nàng lại là hắn. Một vị hoàng tử danh tiếng lẫy lừng là anh hùng trong mắt mọi người này. Đối với người khác đây là mối hôn sự cầu mà không có được. Nhưng nàng thật sự không muốn. Nàng còn phải tìm đệ đệ còn đưa cả gia đình về quê sinh sống không thể gả cho hắn được.
Nàng quỳ xuống cầu xin:" Thái hoàng thái hậu, nhị hoàng tử là anh tài kiệt xuất văn thao võ lược có mệnh quyền quý. Tiểu nữ tài sắc kém cỏi, tính tình ngang ngược. Tự thấy bản thân không xứng với nhị điện hạ. E là không thể thực hiện hôn ước. Cúi xin thái hoàng thái hậu thu hồi hôn ước."
Mọi người ai nghe được cũng không thể tin được thầm nói Mạn Ngọc đúng là bị điên rồi mới từ chối hôn sự từ trên trời rơi xuống như thế.
Thái hoàng thái hậu thấy cả hai người cùng phản đối không khỏi không vui tức giận nói:" Đây là tiên đế đã định ra hôn sự này sao nói thay đổi là có thể thay đổi được."
Bà biết Diệp Quân Thanh và cả Mạn Ngọc đều không thích mối hôn sự này nhưng tiên đế định rồi một lời nói ra làm sao thay đổi được.
Diệp Quân Thanh vẫn tiếp tục kiên trì đáp:" thái hoàng thái hậu nếu năm xưa tổ phụ Khương gia có ơn cứu mạngvới tiên đế. Thay vì thực hiện hôn ước thì có thể thay bằng tặng lễ vật hay ban cho Khương đại nhân một chức quan hoặc ban phong hào cho tiểu thư Khương gia là được. Đau nhất thiết bắt ép bọn con phải thực hiện hôn sự này."
Thái hoàng thái hậu nghe vậy tức giận quát:" Hồ đồ, ngươi nói như vậy có phải không coi lời nói tiên đế và lão bà ta đây không ra gì có phải không."
Diệp Quân Thanh thấy thái hoàng thái hậu tức giận liền đáp:" Nhi thần không dám."
Vợ chồng Khương lão gia thấy tình hình như vậy không ổn lien ra quỳ giữa điện lên tiếng:" thưa thái hoàng thái hậu, hoàng thượng có thể cho vi thần nói đôi lời không ạ."
Hoàng thượng thấy thế phất tay:" Nói đi."
Khương lão gia không chần chừ liền đáp:" Bẩm thái hoàng thái hậu cùng hoàng thượng. Xin thứ lỗi cho thần to gan nói thẳng. Thần rất biết ơn hoàng thượng và thái hoàng thái hậu đã yêu quý tiểu nữ nhà thần. Xưa nay tiểu nữ nhà thần học tập không tốt lễ nghi lại kém đối với người xuất chúng văn võ song toàn như điện có lẽ tiểu nữ nhà thần vô phúc không thể xứng với nhị điện hạ. Thêm thay năm xưa tổ phụ vì thấy tiên đế gặp nguy hiểm nên ra tay cứu giúp. Là xuất phát từ lòng thực tâm cứu giúp người gặp nạn chứ không mong cầu cao sang phú quý càng không muốn trèo cao. Thần cũng không muốn vàng bạc châu báu gì Bây giờ cả hai đứa bên đều không muốn. Chi bằng mong thái hoàng thái hậu hủy bỏ hôn ước này cho hai đứa nhỏ.
Thái hoàng thái hậu nghe vậy liền không vui:" Ngay cả khanh cũng không muốn thực hiện lời tổ phụ các ngươi để lại sao."
" Nhi thần đã có người trong lòng là Cao Uyển Như tiểu thư con gái Cao thừa tướng. Con và Cao tiểu thư thật sự yêu thương nhau. Nếu như người muốn phối hôn sự cho con xin người hãy tác thành cho chúng con. Thay vì bắt ép con thực hiện hôn ước lấy người mình không thương." Diệp Quân Thanh lên tiếng hắn biết thái hoàng thái hậu lo cho hôn sự của hắn. Hắn yêu thương Cao Uyển Như nếu thái hoàng thái hậu có thể chấp nhận cho hắn và hủy bỏ đi hôn ước kia thì tốt quá.
Thái hoàng thái hậu tức giận đập ban đứng dậy:" Bất hiếu, các ngươi... các ngươi....". Thái hoàng thái hậu nói nữa chừng liền lên cơn đau ngực bà ôm ngực khó thở rồi trực tiếp ngất đi. Mọi người thấy vậy liền thất thanh hô lên:" thái hoàng thái hậu."
Hoàng thượng quát lớn:" Người đâu mau truyền thái y đưa thái hoàng thái hậu về cung." mấy vị công công nhanh chóng chạy đi tìm thái y.
Hoàng thượng tức giận đứng lên tuyên bố:" trẫm tuyên bố đợi thái hoàng thái hậu chọn ngày lành tháng tốt định ngày thành hôn cho Thanh Vương Diệp Quân Thanh và Khương Mạn Ngọc. Vài ngay sau thánh chỉ sẽ được ban xuống. Ai kháng lệnh xử trảm." Ông nói xong liền kêu người cho kết thúc yến tiệc. Xoay người đi đến cung thái hoàng thái hậu.
Thái hoàng thái hậu nói tiếp:" Trước đây tiên đế được tổ phụ Khương gia cứu sống một mạng. Vì Khương gia có ơn với tiên đế nên đã định hôn ước cho tiểu thư Khương gia cùng với hoàng thất ta. Nay bổn cung muốn thực hiện di nguyện tiên đế thực hiện mối hôn sự này.
Tất cả mọi người đều ngỡ ngàng không thể tin được. Ngay cả hoàng thượng cũng ngẩn ra suýt nữa thì ông đã quên mất chuyện này. Năm xưa ông có nghe tiên đế từng nói có định một mối hôn ước cho một trong số con trai của mình nhưng cụ thể thì ông cũng không biết được là ai trong số ba đứa con trai của ông. Vì ngũ hoàng tử sinh sau khi tiên đế mất nên chắc chắn không phải. Nên chỉ có ba vị hoàng tử kia mà thôi.
Hoàng thượng liền hỏi nhỏ thái hoàng thái hậu:" Thái hậu hôn sự này là định cho ai vậy."
Thái hoàng thái hậu thấy vậy nói với hoàng thượng:" Là nhị hoàng tử."
Hoàng thượng vừa ngạc nhiên vừa cau mày hỏi lại:" Vậy liệu nó có đồng ý không. Nhi thần thấy nó yêu thương Cao Uyển Như sợ nó sẽ không chấp nhận đâu ạ."
Thái hoàng thái hậu nghe vậy kiên quyết:" Không chấp nhận cũng phải chấp nhận. Đây là do tiên đế định ra nó không thể từ chối được. Trước nay hôn sự con cái do phụ mẫu quyết định. Con chỉ việc đưa ra thánh chỉ là được rồi."
Hoàng thượng bất đắc dĩ cười khổ với tính đứa con trai này của ông ông tin chắc nó sẽ không đồng ý. Nhưng thấy thái hoàng thái hậu kiên quyết như vậy ông cũng không biết phải làm sao.
Thái hoàng thái hậu sao không biết được suy nghĩ của hoàng thượng. Bà còn là người thân thiết với nhị hoàng tử nhất làm sao bà không biết được tính tình nó chứ. Chỉ là dù cho Cao Uyển Như xinh đẹp đoan trang cầm kì thi hoạ cái gì cũng tốt. Đối nhân xử thế ôn hoà nhã nhặn nên rất nhiều người yêu quý cô ta. Nhưng riêng bà bà lại không cảm thấy không vừa ý cô ta chút nào. Ngược lại nhìn Mạn Ngọc bà lại rất ưng ý.
Thái hoàng thái hậu nói :" Quân Thanh năm xưa tiên đế là định mối hôn sự này cho con và Khương tiểu thư. Nay ta công bố cho con và mọi người được biết, ta sẽ chọn ngày lành tổ chức hôn sự cho hai con. Ít hôm nữa ta sẽ kêu hoàng thượng ban thánh chỉ xuống."
Diệp Quân Thanh cùng Mạn Ngọc đều thất kinh. Nàng không ngờ thái hoàng thái hậu lại quyết định hôn sự của bọn họ nhanh chóng như thế. Nàng nhìn sang Diệp Quân Thanh hắn cũng đang nhìn nàng với ánh mắt đầy vẻ nghi hoặc. Sau đó khóe môi hắn khẽ nhếch lên lạnh lùng nói:" thái hoàng thái hậu, nhi thần biết hôn sự này là do tiên đế định ra. Nhưng nhi thần trước nay chinh chiến sa trường là người thô thiển sợ e là không thích hợp với Khương tiểu thư. Mặt khác nhi thần đã có người trong lòng mong thái hoàng thái hậu thu hồi hôn ước này."
Mạn Ngọc nghe hắn nói vậy cũng nhẹ đi phần nào. Nàng không ngờ người được hứa hôn cùng nàng lại là hắn. Một vị hoàng tử danh tiếng lẫy lừng là anh hùng trong mắt mọi người này. Đối với người khác đây là mối hôn sự cầu mà không có được. Nhưng nàng thật sự không muốn. Nàng còn phải tìm đệ đệ còn đưa cả gia đình về quê sinh sống không thể gả cho hắn được.
Nàng quỳ xuống cầu xin:" Thái hoàng thái hậu, nhị hoàng tử là anh tài kiệt xuất văn thao võ lược có mệnh quyền quý. Tiểu nữ tài sắc kém cỏi, tính tình ngang ngược. Tự thấy bản thân không xứng với nhị điện hạ. E là không thể thực hiện hôn ước. Cúi xin thái hoàng thái hậu thu hồi hôn ước."
Mọi người ai nghe được cũng không thể tin được thầm nói Mạn Ngọc đúng là bị điên rồi mới từ chối hôn sự từ trên trời rơi xuống như thế.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thái hoàng thái hậu thấy cả hai người cùng phản đối không khỏi không vui tức giận nói:" Đây là tiên đế đã định ra hôn sự này sao nói thay đổi là có thể thay đổi được."
Bà biết Diệp Quân Thanh và cả Mạn Ngọc đều không thích mối hôn sự này nhưng tiên đế định rồi một lời nói ra làm sao thay đổi được.
Diệp Quân Thanh vẫn tiếp tục kiên trì đáp:" thái hoàng thái hậu nếu năm xưa tổ phụ Khương gia có ơn cứu mạngvới tiên đế. Thay vì thực hiện hôn ước thì có thể thay bằng tặng lễ vật hay ban cho Khương đại nhân một chức quan hoặc ban phong hào cho tiểu thư Khương gia là được. Đau nhất thiết bắt ép bọn con phải thực hiện hôn sự này."
Thái hoàng thái hậu nghe vậy tức giận quát:" Hồ đồ, ngươi nói như vậy có phải không coi lời nói tiên đế và lão bà ta đây không ra gì có phải không."
Diệp Quân Thanh thấy thái hoàng thái hậu tức giận liền đáp:" Nhi thần không dám."
Vợ chồng Khương lão gia thấy tình hình như vậy không ổn lien ra quỳ giữa điện lên tiếng:" thưa thái hoàng thái hậu, hoàng thượng có thể cho vi thần nói đôi lời không ạ."
Hoàng thượng thấy thế phất tay:" Nói đi."
Khương lão gia không chần chừ liền đáp:" Bẩm thái hoàng thái hậu cùng hoàng thượng. Xin thứ lỗi cho thần to gan nói thẳng. Thần rất biết ơn hoàng thượng và thái hoàng thái hậu đã yêu quý tiểu nữ nhà thần. Xưa nay tiểu nữ nhà thần học tập không tốt lễ nghi lại kém đối với người xuất chúng văn võ song toàn như điện có lẽ tiểu nữ nhà thần vô phúc không thể xứng với nhị điện hạ. Thêm thay năm xưa tổ phụ vì thấy tiên đế gặp nguy hiểm nên ra tay cứu giúp. Là xuất phát từ lòng thực tâm cứu giúp người gặp nạn chứ không mong cầu cao sang phú quý càng không muốn trèo cao. Thần cũng không muốn vàng bạc châu báu gì Bây giờ cả hai đứa bên đều không muốn. Chi bằng mong thái hoàng thái hậu hủy bỏ hôn ước này cho hai đứa nhỏ.
Thái hoàng thái hậu nghe vậy liền không vui:" Ngay cả khanh cũng không muốn thực hiện lời tổ phụ các ngươi để lại sao."
" Nhi thần đã có người trong lòng là Cao Uyển Như tiểu thư con gái Cao thừa tướng. Con và Cao tiểu thư thật sự yêu thương nhau. Nếu như người muốn phối hôn sự cho con xin người hãy tác thành cho chúng con. Thay vì bắt ép con thực hiện hôn ước lấy người mình không thương." Diệp Quân Thanh lên tiếng hắn biết thái hoàng thái hậu lo cho hôn sự của hắn. Hắn yêu thương Cao Uyển Như nếu thái hoàng thái hậu có thể chấp nhận cho hắn và hủy bỏ đi hôn ước kia thì tốt quá.
Thái hoàng thái hậu tức giận đập ban đứng dậy:" Bất hiếu, các ngươi... các ngươi....". Thái hoàng thái hậu nói nữa chừng liền lên cơn đau ngực bà ôm ngực khó thở rồi trực tiếp ngất đi. Mọi người thấy vậy liền thất thanh hô lên:" thái hoàng thái hậu."
Hoàng thượng quát lớn:" Người đâu mau truyền thái y đưa thái hoàng thái hậu về cung." mấy vị công công nhanh chóng chạy đi tìm thái y.
Hoàng thượng tức giận đứng lên tuyên bố:" trẫm tuyên bố đợi thái hoàng thái hậu chọn ngày lành tháng tốt định ngày thành hôn cho Thanh Vương Diệp Quân Thanh và Khương Mạn Ngọc. Vài ngay sau thánh chỉ sẽ được ban xuống. Ai kháng lệnh xử trảm." Ông nói xong liền kêu người cho kết thúc yến tiệc. Xoay người đi đến cung thái hoàng thái hậu.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro