Thọ yến thái ho...
2024-11-07 14:24:54
Mạn Ngọc khẽ lướt qua nhìn vị nhị hoàng tử anh tuấn bất phàm, trên
mặt ẩn hiện nụ cười nhạt trong đôi mắt phượng lạnh lùng, thờ ơ sắc bén
toát ra khí chất khiến người khác phải lạnh sống lưng. Hôm nay hắn mặc
bộ triều phục gấm màu xanh đen mái tóc búi cao bằng trâm lục bảo quý
hiếm. Nhìn vào mắt hắn nàng kì thực thấy trong đôi mắt đó ẩn giấu những
tia nhìn sắc bén khiến người khác không dám nhìn lâu.
Lúc này thái hoàng thái hậu liền cho bắt đầu buổi tiệc. Các món ăn lần lượt được đem đến lần lượt các ca vũ nữ tiến vào bắt đầu ca múa. Mạn Ngọc không có tâm trạng thưởng thức. Nàng chỉ mong qua hai ngày này nàng sẽ được bình yên về nhà. Lúc ca múa xong. Thì đến lượt chúc thọ thái hậu nghe nói các khuê nữ đều chuẩn bị tiết mục để chúc mừng cho Thái hậu. Tứ công chúa xung phong đầu tiên thể hiện một bài múa kiếm mà công chúa đã học gần nữa tháng để chúc thọ cho thái hậu. Mạn Ngọc thấy vị công chúa này quả thực mạnh mẽ không sợ trời không sợ đất. Lúc nhỏ vị công chúa này đã không chịu học lễ nghi an ổn làm một công chúa mà suốt ngày chạy đến quân doanh học cưỡi ngựa bắn cung học võ. Hoàng thượng và hoàng hậu nhiều làn cấm túc nhưng không thành về sau đành mặc kệ cho công chúa học. Tính tình công chúa kiêu ngạo, hào sảng thẳng thắn ai mắc lỗi gì công chúa sẽ thẳng thắng phê bình tại chỗ không nói hai lời. Công chúa vừa múa xong bài múa kiếm mọi người vỗ tay tán thưởng: "Hay". Thái hậu cũng cười tươi khen ngợi:" Tứ nha đầu giỏi lắm. Ta rất vui."
Tiếp theo đến Cao Uyển Như con gái Cao Thừa tướng Cao Hiển. Cao Uyển Như dịu dàng nhu nước là mỹ nhân đệ nhất kinh thành. Cầm kì thi hoa ít ai sánh bằng. Hôm nay nàng mang một bộ y phục đỏ thêu hoa bắt mắt xen lẫn màu trắng khiến bộ y phục hài hòa không quá chói lóa nhưng cũng không hề đơn điệu. Trên đầu cài vòng trân châu lộng lẫy lại vốn có khuôn mặt vốn xinh đẹp khiến nàng ta hoàn mỹ không có điểm chê.
Nàng vừa bước lên liền có mấy công tử tiểu thư tò mò tụm lại khen ngợi:" Quả nhiên khuynh quốc khuynh thành xứng danh mỹ nhân đệ nhất thiên hạ quả nhiên không sai. Đã thế người ta còn giỏi cầm kì thi hoạ cái gì cũng tốt. Lại là người hiền lương thục đức hiểu lễ nghĩa. Thật ngượng mộ."
Mạn Ngọc thấy có người khen cũng có người ghen tị. Lúc nhìn thấy nàng ta Mạn Ngọc cũng thấy nàng ta rất xinh đẹp khác hẳn những tiểu thư kia. Nhưng nàng nhịn lại có điểm gì đó không chân thực.
Cao Uyển Như tiến ra giữa điện hành lễ với thái hoàng thái hậu :" tiểu nữ Cao Uyển Như bái kiến thái hậu hoàng hậu hiền phi và các vị điện hạ, công chúa. Nay nhân dịp thọ yến của thái hoàng thái hậu chúc người phúc như đông hải thọ tỷ nam sơn."
Thái hoàng thái hậu cười:" được rồi con mau đứng lên đi."
Cao Uyển Như:" Đa tạ thái hoàng thái hậu. Hom nay nhân dip mừng Thọ Thái hậu tiểu nữa có chuẩn bị một tiết mục múa mừng thọ thái hậu. Chỉ là không biết nhị điện hạ có thể đệm nhạc giúp cho tiểu nữ có được không ạ."
Thái hoàng thái hậu sững ra quay sang nhìn Diệp Quân Thanh hỏi:" Ý con thế nào?"
Diệp Quân Thanh ngẩng đầu ánh mắt vô cùng bình tĩnh không hề dao động đáp lời "Dạ được. "
Ai ai cũng biết Nhị điện hạ danh tiếng lẫy lừng ở chiến trường. Được mệnh danh là chiến thần nơi sa trường. Từ nhỏ đã đến biên cương xa xôi rèn luyện. Chiến đấu khong biết bao nhiêu trận chiến lớn nhỏ. Đặc biệt bình định được Bắc Quốc một cường quốc ở phía Bắc luôn nhăm nhe Nam Quốc. Bây giờ biên giới bình yên nhị hoàng tử về kinh đã hai năm. Nhị hoàng tử lạnh lùng là vậy nhưng không ai ngờ được hắn lại có người trong lòng là nữ tử Cao Uyển Như này. Đối với ai hắn cũng lạnh nhạt hời hợt. Càng không thấy có nữ tử nào ở gần hắn. Chỉ riêng Cao Uyển Như là trường hợp ngoại lệ không những gần được hắn mà còn được hắn yêu thương.
Diệp Quân Thanh đi đến trước cây đàn cổ cầm. Đặt tay lên gảy những nốt nhạc đầu tiên. Cao Như Uyển cũng bắt đầu điệu múa của mình. Mạn Ngọc nhìn hai người họ tự nhiên trong lòng không hiểu tại sao lại có chút không vui. Nàng lắc đầu rồi cố nén cảm giác nhất thời đó xuống như chưa có chuyện gì. ( Tác giả: ôi ôi, phu quân bị người ta cướp mất rồi kìa sao còn ko buồn cơ chứ ↕️)
Tiếng đàn lúc du dương lúc cao trào như khiến con người lạc vào trong sương mai mềm mại rồi hào hùng như ra chiến trường. Kết hợp điệu múa uyển chuyển động tác thuần thục quả là tuyệt tác không thể chê.
Khi giai điệu kết thúc cả đại sảnh cỗ tay không ngừng hết lời khen ngợi sự kết hợp của hai người bọn họ. Thái hoàng thái hậu cũng khen không ngừng.
Tiếp đến là Phương Từ Nghi con gái lễ bộ thượng thư Phương Minh Viễn nghe nói nàng được định hôn cùng với thái tử. Luận nhan sắc thoạt nhìn nàng ta tuy không bằng Cao Uyển Như nhưng cũng một chín một mười. Khuôn mặt cũng thanh tú diễm lệ. Nàng giỏi ca hát nên đã chuẩn bị hát tặng thái hậu một bài để mừng thọ. Quả nhiên khi cất tiếng hát giọng hát trong trẻo cuốn hút khiến người nghe như lạc vào tiếng du dương bài hát. Sau đó lần lượt các thiên kim tiểu thư khác lên biểu diễn chúc mừng.
Mạn Ngọc vốn định yên lặng để không gây sự chú ý không ngờ vừa kết thúc biểu diễn của vị cô nương kia. Bỗng thái hoàng thái hậu nói:" Bản cung nghe nói thiên kim của Khương Trung đại nhân tài nghệ không tồi không biết hôm nay đã chuẩn bị gì để mừng thọ bản cung?"
Mạn Ngọc khẽ than trong lòng, xem ra hôm nay số phận không để nàng bình yên thật rồi.
Mạn Ngọc đứng dậy bước ra giữa điện hành lễ:" Tham kiến Thái hoàng thái hậu."
Thái hoàng thái hậu:" miễn lễ. Mau đứng lên đi. Ngươi đi lại gần đây cho bản cung xem một chút."
Mạn Ngọc liền tiến thêm vài bước.
Mạn Ngọc khẽ ngước lên vô tình bắt gặp ánh mắt Diệp Quân Thanh đang nhìn thẳng nàng. Trong đôi mắt chứa sự lạnh lùng trầm tĩnh sắc bén.
Thái hoàng thái hậu cũng thầm đánh gia nàng cảm thấy nàng một tiểu thư khuê các lại không ăn mặc lộng lẫy sa hoa chỉ mặc bộ y phục giản dị. Tóc cũng không cài trâm vàng ngọc mà chỉ buộc một dải lụa. Không quá xuề xòa nhưng lại toát ra sự nhã nhặn. Bà cất tiếng hỏi Mạn Ngọc:" Ngươi họ tên là gì?"
Mạn Ngọc trả lời:" Dạ thưa tiểu nữ tên Mạn Ngọc"
Thái hoàng thái hậu cảm thán:" Mạn Ngọc à. Tên nghe hay đó. Mạn Ngọc lúc trước ta nghe nói ngươi đánh đàn cổ cầm rất hay không biết có thể tấu một khúc mừng thọ bản cung hay không?"
"Đa ta thái hoàng thái hậu yêu thương, tiếc là tài Nghệ đánh đàn của Mạn Ngọc không tốt cho lắm, không dám làm mất nhã hứng của thái hoàng thái hậu." Mạn Ngọc nhìn thái hoàng thái hậu nói không phải nàng khiêm tốn cũng không phải nàng không biết đánh đàn. Thực ra nàng đách cổ cầm rất hay nên lúc nhỏ nàng đánh đàn tiên đế từng nghe qua và khen ngợi nàng đánh rất hay. Kì thực nàng biết thái hoàng thái hậu nhớ hôn ước năm xưa nên đang âm thầm đánh giá mình. Cho nên kì thực nàng không muốn thể hiện.
Lúc này thái hoàng thái hậu liền cho bắt đầu buổi tiệc. Các món ăn lần lượt được đem đến lần lượt các ca vũ nữ tiến vào bắt đầu ca múa. Mạn Ngọc không có tâm trạng thưởng thức. Nàng chỉ mong qua hai ngày này nàng sẽ được bình yên về nhà. Lúc ca múa xong. Thì đến lượt chúc thọ thái hậu nghe nói các khuê nữ đều chuẩn bị tiết mục để chúc mừng cho Thái hậu. Tứ công chúa xung phong đầu tiên thể hiện một bài múa kiếm mà công chúa đã học gần nữa tháng để chúc thọ cho thái hậu. Mạn Ngọc thấy vị công chúa này quả thực mạnh mẽ không sợ trời không sợ đất. Lúc nhỏ vị công chúa này đã không chịu học lễ nghi an ổn làm một công chúa mà suốt ngày chạy đến quân doanh học cưỡi ngựa bắn cung học võ. Hoàng thượng và hoàng hậu nhiều làn cấm túc nhưng không thành về sau đành mặc kệ cho công chúa học. Tính tình công chúa kiêu ngạo, hào sảng thẳng thắn ai mắc lỗi gì công chúa sẽ thẳng thắng phê bình tại chỗ không nói hai lời. Công chúa vừa múa xong bài múa kiếm mọi người vỗ tay tán thưởng: "Hay". Thái hậu cũng cười tươi khen ngợi:" Tứ nha đầu giỏi lắm. Ta rất vui."
Tiếp theo đến Cao Uyển Như con gái Cao Thừa tướng Cao Hiển. Cao Uyển Như dịu dàng nhu nước là mỹ nhân đệ nhất kinh thành. Cầm kì thi hoa ít ai sánh bằng. Hôm nay nàng mang một bộ y phục đỏ thêu hoa bắt mắt xen lẫn màu trắng khiến bộ y phục hài hòa không quá chói lóa nhưng cũng không hề đơn điệu. Trên đầu cài vòng trân châu lộng lẫy lại vốn có khuôn mặt vốn xinh đẹp khiến nàng ta hoàn mỹ không có điểm chê.
Nàng vừa bước lên liền có mấy công tử tiểu thư tò mò tụm lại khen ngợi:" Quả nhiên khuynh quốc khuynh thành xứng danh mỹ nhân đệ nhất thiên hạ quả nhiên không sai. Đã thế người ta còn giỏi cầm kì thi hoạ cái gì cũng tốt. Lại là người hiền lương thục đức hiểu lễ nghĩa. Thật ngượng mộ."
Mạn Ngọc thấy có người khen cũng có người ghen tị. Lúc nhìn thấy nàng ta Mạn Ngọc cũng thấy nàng ta rất xinh đẹp khác hẳn những tiểu thư kia. Nhưng nàng nhịn lại có điểm gì đó không chân thực.
Cao Uyển Như tiến ra giữa điện hành lễ với thái hoàng thái hậu :" tiểu nữ Cao Uyển Như bái kiến thái hậu hoàng hậu hiền phi và các vị điện hạ, công chúa. Nay nhân dịp thọ yến của thái hoàng thái hậu chúc người phúc như đông hải thọ tỷ nam sơn."
Thái hoàng thái hậu cười:" được rồi con mau đứng lên đi."
Cao Uyển Như:" Đa tạ thái hoàng thái hậu. Hom nay nhân dip mừng Thọ Thái hậu tiểu nữa có chuẩn bị một tiết mục múa mừng thọ thái hậu. Chỉ là không biết nhị điện hạ có thể đệm nhạc giúp cho tiểu nữ có được không ạ."
Thái hoàng thái hậu sững ra quay sang nhìn Diệp Quân Thanh hỏi:" Ý con thế nào?"
Diệp Quân Thanh ngẩng đầu ánh mắt vô cùng bình tĩnh không hề dao động đáp lời "Dạ được. "
Ai ai cũng biết Nhị điện hạ danh tiếng lẫy lừng ở chiến trường. Được mệnh danh là chiến thần nơi sa trường. Từ nhỏ đã đến biên cương xa xôi rèn luyện. Chiến đấu khong biết bao nhiêu trận chiến lớn nhỏ. Đặc biệt bình định được Bắc Quốc một cường quốc ở phía Bắc luôn nhăm nhe Nam Quốc. Bây giờ biên giới bình yên nhị hoàng tử về kinh đã hai năm. Nhị hoàng tử lạnh lùng là vậy nhưng không ai ngờ được hắn lại có người trong lòng là nữ tử Cao Uyển Như này. Đối với ai hắn cũng lạnh nhạt hời hợt. Càng không thấy có nữ tử nào ở gần hắn. Chỉ riêng Cao Uyển Như là trường hợp ngoại lệ không những gần được hắn mà còn được hắn yêu thương.
Diệp Quân Thanh đi đến trước cây đàn cổ cầm. Đặt tay lên gảy những nốt nhạc đầu tiên. Cao Như Uyển cũng bắt đầu điệu múa của mình. Mạn Ngọc nhìn hai người họ tự nhiên trong lòng không hiểu tại sao lại có chút không vui. Nàng lắc đầu rồi cố nén cảm giác nhất thời đó xuống như chưa có chuyện gì. ( Tác giả: ôi ôi, phu quân bị người ta cướp mất rồi kìa sao còn ko buồn cơ chứ ↕️)
Tiếng đàn lúc du dương lúc cao trào như khiến con người lạc vào trong sương mai mềm mại rồi hào hùng như ra chiến trường. Kết hợp điệu múa uyển chuyển động tác thuần thục quả là tuyệt tác không thể chê.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Khi giai điệu kết thúc cả đại sảnh cỗ tay không ngừng hết lời khen ngợi sự kết hợp của hai người bọn họ. Thái hoàng thái hậu cũng khen không ngừng.
Tiếp đến là Phương Từ Nghi con gái lễ bộ thượng thư Phương Minh Viễn nghe nói nàng được định hôn cùng với thái tử. Luận nhan sắc thoạt nhìn nàng ta tuy không bằng Cao Uyển Như nhưng cũng một chín một mười. Khuôn mặt cũng thanh tú diễm lệ. Nàng giỏi ca hát nên đã chuẩn bị hát tặng thái hậu một bài để mừng thọ. Quả nhiên khi cất tiếng hát giọng hát trong trẻo cuốn hút khiến người nghe như lạc vào tiếng du dương bài hát. Sau đó lần lượt các thiên kim tiểu thư khác lên biểu diễn chúc mừng.
Mạn Ngọc vốn định yên lặng để không gây sự chú ý không ngờ vừa kết thúc biểu diễn của vị cô nương kia. Bỗng thái hoàng thái hậu nói:" Bản cung nghe nói thiên kim của Khương Trung đại nhân tài nghệ không tồi không biết hôm nay đã chuẩn bị gì để mừng thọ bản cung?"
Mạn Ngọc khẽ than trong lòng, xem ra hôm nay số phận không để nàng bình yên thật rồi.
Mạn Ngọc đứng dậy bước ra giữa điện hành lễ:" Tham kiến Thái hoàng thái hậu."
Thái hoàng thái hậu:" miễn lễ. Mau đứng lên đi. Ngươi đi lại gần đây cho bản cung xem một chút."
Mạn Ngọc liền tiến thêm vài bước.
Mạn Ngọc khẽ ngước lên vô tình bắt gặp ánh mắt Diệp Quân Thanh đang nhìn thẳng nàng. Trong đôi mắt chứa sự lạnh lùng trầm tĩnh sắc bén.
Thái hoàng thái hậu cũng thầm đánh gia nàng cảm thấy nàng một tiểu thư khuê các lại không ăn mặc lộng lẫy sa hoa chỉ mặc bộ y phục giản dị. Tóc cũng không cài trâm vàng ngọc mà chỉ buộc một dải lụa. Không quá xuề xòa nhưng lại toát ra sự nhã nhặn. Bà cất tiếng hỏi Mạn Ngọc:" Ngươi họ tên là gì?"
Mạn Ngọc trả lời:" Dạ thưa tiểu nữ tên Mạn Ngọc"
Thái hoàng thái hậu cảm thán:" Mạn Ngọc à. Tên nghe hay đó. Mạn Ngọc lúc trước ta nghe nói ngươi đánh đàn cổ cầm rất hay không biết có thể tấu một khúc mừng thọ bản cung hay không?"
"Đa ta thái hoàng thái hậu yêu thương, tiếc là tài Nghệ đánh đàn của Mạn Ngọc không tốt cho lắm, không dám làm mất nhã hứng của thái hoàng thái hậu." Mạn Ngọc nhìn thái hoàng thái hậu nói không phải nàng khiêm tốn cũng không phải nàng không biết đánh đàn. Thực ra nàng đách cổ cầm rất hay nên lúc nhỏ nàng đánh đàn tiên đế từng nghe qua và khen ngợi nàng đánh rất hay. Kì thực nàng biết thái hoàng thái hậu nhớ hôn ước năm xưa nên đang âm thầm đánh giá mình. Cho nên kì thực nàng không muốn thể hiện.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro