Anh Chồng Quân Nhân Cuồng Dã Eo Thon Chân Dài, Năng Lực Siêu Cường!
Hẹn Hò 3
Vân Thụ
2024-11-21 11:46:02
Nhưng mà phản ứng của cô trong mắt Lý Hương Cầm, chính là đã khôi phục lại dáng vẻ nhút nhát trước kia rồi, còn tưởng rằng cô sẽ phản kháng như ngày hôm qua nữa.
Lý Hương Cầm vẫn là rất vui mừng, cảm giác đã nhìn thấy số tiền sính lễ kếch xù đang vẫy tay với mình!
Ôn Kiều lớn lên xinh đẹp, chỉ cần nhìn thấy gương mặt này, đối phương cơ bản đều sẽ đồng ý, chỉ cần Ôn Kiều không gây chuyện nữa, gả đi là chuyện chắc chắn!
"Kiều Kiều, chị ra ngoài xem mắt, cũng nên ăn mặc đẹp một chút, để em giúp chị nhé?" Ôn Hinh nhìn cô, dịu dàng đề nghị, trước mặt Lý Hương Cầm, cô ta luôn thể hiện sự hiểu chuyện của mình.
"Không cần đâu, tôi đẹp tự nhiên, không cần phải tô son điểm phấn." Ôn Kiều nói, ánh mắt còn cố ý hay vô tình lướt qua gương mặt cô ta.
Chưa kịp để Ôn Hinh hoàn hồn, cô đã bước ra khỏi nhà.
Ý cô là gì?
Là đang ám chỉ cô ta xấu sao?
Ôn Hinh siết chặt góc áo, che giấu sự khó chịu trong mắt, thôi bỏ đi, dù sao Ôn Kiều cũng sắp gả người rồi, đến lúc đó sẽ không xuất hiện ở nhà họ Ôn nữa!
...
Mà lúc này, Ôn Kiều không nhanh không chậm chạy tới nhà hàng quốc doanh xem mắt.
Nhà hàng quốc doanh thời đại này buôn bán cũng không tệ, bề ngoài nhìn còn khá khí thế, bên trên còn treo ngôi sao năm cánh đỏ tươi, bên trong phần lớn là bàn tròn, thực đơn thì dùng phấn viết lên bảng đen nhỏ.
Ánh mắt cô tìm kiếm trong đám đông, tìm kiếm người đàn ông xem mắt với mình.
Khi nhìn thấy người đàn ông ngồi ở trong cùng, cô khẽ cười một tiếng.
Người đàn ông này tuy ăn mặc chỉnh tề, nhưng tuổi tác lại lớn hơn so với tưởng tượng của cô.
Tuy không khoa trương đến mức bốn mươi tám tuổi như tên phó giám đốc kia, nhưng ít nhất cũng phải ba mươi mấy tuổi, thân thể này của nguyên chủ mới mười tám tuổi, chênh lệch lớn cũng cho qua đi, người này nhìn còn đặc biệt già.
Nếu như cô đứng bên cạnh, bị nhầm là hai ba con cũng không phải là không có khả năng!
Hơn nữa, người này ba mươi mấy tuổi còn chưa kết hôn, tám chín phần là có vấn đề.
"Tôi nghĩ chúng ta có lẽ không hợp nhau."
Đúng lúc này, ở vị trí cạnh cửa sổ bên kia, một cô gái đột nhiên đứng dậy, sau khi ném lại một câu như vậy, liền xách túi của mình lên rồi bỏ đi.
Lý Hương Cầm vẫn là rất vui mừng, cảm giác đã nhìn thấy số tiền sính lễ kếch xù đang vẫy tay với mình!
Ôn Kiều lớn lên xinh đẹp, chỉ cần nhìn thấy gương mặt này, đối phương cơ bản đều sẽ đồng ý, chỉ cần Ôn Kiều không gây chuyện nữa, gả đi là chuyện chắc chắn!
"Kiều Kiều, chị ra ngoài xem mắt, cũng nên ăn mặc đẹp một chút, để em giúp chị nhé?" Ôn Hinh nhìn cô, dịu dàng đề nghị, trước mặt Lý Hương Cầm, cô ta luôn thể hiện sự hiểu chuyện của mình.
"Không cần đâu, tôi đẹp tự nhiên, không cần phải tô son điểm phấn." Ôn Kiều nói, ánh mắt còn cố ý hay vô tình lướt qua gương mặt cô ta.
Chưa kịp để Ôn Hinh hoàn hồn, cô đã bước ra khỏi nhà.
Ý cô là gì?
Là đang ám chỉ cô ta xấu sao?
Ôn Hinh siết chặt góc áo, che giấu sự khó chịu trong mắt, thôi bỏ đi, dù sao Ôn Kiều cũng sắp gả người rồi, đến lúc đó sẽ không xuất hiện ở nhà họ Ôn nữa!
...
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mà lúc này, Ôn Kiều không nhanh không chậm chạy tới nhà hàng quốc doanh xem mắt.
Nhà hàng quốc doanh thời đại này buôn bán cũng không tệ, bề ngoài nhìn còn khá khí thế, bên trên còn treo ngôi sao năm cánh đỏ tươi, bên trong phần lớn là bàn tròn, thực đơn thì dùng phấn viết lên bảng đen nhỏ.
Ánh mắt cô tìm kiếm trong đám đông, tìm kiếm người đàn ông xem mắt với mình.
Khi nhìn thấy người đàn ông ngồi ở trong cùng, cô khẽ cười một tiếng.
Người đàn ông này tuy ăn mặc chỉnh tề, nhưng tuổi tác lại lớn hơn so với tưởng tượng của cô.
Tuy không khoa trương đến mức bốn mươi tám tuổi như tên phó giám đốc kia, nhưng ít nhất cũng phải ba mươi mấy tuổi, thân thể này của nguyên chủ mới mười tám tuổi, chênh lệch lớn cũng cho qua đi, người này nhìn còn đặc biệt già.
Nếu như cô đứng bên cạnh, bị nhầm là hai ba con cũng không phải là không có khả năng!
Hơn nữa, người này ba mươi mấy tuổi còn chưa kết hôn, tám chín phần là có vấn đề.
"Tôi nghĩ chúng ta có lẽ không hợp nhau."
Đúng lúc này, ở vị trí cạnh cửa sổ bên kia, một cô gái đột nhiên đứng dậy, sau khi ném lại một câu như vậy, liền xách túi của mình lên rồi bỏ đi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro