Ảnh Đế Thần Bí Trộm Cưới: Vợ Yêu, Tới Pk
Không cho phép tổn thương con của tôi! (12)
Công Tử Diễn
2024-07-22 08:44:52
Tâm, trở nên lạnh một chút xíu.
Kỳ thật, từ khi biết mình mang thai trở đi, trái tim kiên định muốn rời khỏi anh, liền trở nên không kiên định.
Cho nên, lúc gặp mặt lại, không có trừng mắt lạnh lùng nhìn nhau, không có vô cùng xa cách với anh.
Là bởi vì, sâu trong nội tâm cô, đối với hai người bọn họ, vẫn ôm hy vọng.
Thế nhưng Thẩm Lương Xuyên, từ đầu đến cuối, không có nói qua, để cho cô trở lại bên cạnh anh.
Cô cũng không mở miệng.
Mà bây giờ, cô mang thai.
Anh lại vẫn không nói lời nào sao?
Có phải... khúc mắc về Mạc Vô Tâm, đời này không có cách nào buông xuống?
Hai người bọn họ, thật sự không thể trở lại như trước sao?
Nghĩ tới đây, Kiều Luyến nắm chặt lại.
Đang ngẩn người, cuối cùng nghe được Thẩm Lương Xuyên nói, "Bây giờ thân thể em không thoải mái, anh đưa em về Tô Châu, chuyện đoàn làm phim, không cần quay nữa."
Một câu rơi xuống, tròng mắt Kiều Luyến co rụt lại!
Về Tô Châu...
Thì ra, anh thật sự không có tính toán mang mình trở về.
Như vậy trong khoảng thời gian này anh dừng lại Tô Châu, thậm chí dừng lại đoàn làm phim, thậm chí còn mặt dày mày dạn tới phòng khách sạn của cô, là muốn làm gì?
Có lẽ là bởi vì mang thai, tính khí trở nên có chút vội vàng xao động.
Trong khoảng thời gian này lại bị ủy khuất, lúc này, đột nhiên bộc phát.
Cô hít vào một hơi thật sâu, thái độ lập tức trở nên lạnh nhạt đi: "Tốt."
Thẩm Lương Xuyên phát giác được sự khác thường của cô, nhìn cô một cái, không rõ ràng cho lắm.
-
Trong bệnh viện, sau khi Kiều Luyến xuất viện, bác sĩ liền đi vào phòng bên, đi tới bên người Lục Nam Trạch.
Bác sĩ mở miệng: "Cô ấy kịp thời tỉnh lại, xem ra đứa bé này, mệnh chưa tới đường. Tôi không tiếp tục ra tay, sợ cô ấy phát hiện khác lạ."
Lục Nam Trạch gật đầu: "Ông làm tốt lắm, bứt dây động rừng, sẽ không tốt."
Mấu chốt là!
Hiện tại Thẩm Lương Xuyên ở chỗ này, nếu như bị Thẩm Lương Xuyên biết, Kiều Luyến mang thai.
Cho dù Kiều Luyến sảy thai!
Với hiểu biết của anh về Thẩm Lương Xuyên, khẳng định cho dù bị ép buộc, cũng lập tức giữ Kiều Luyến ở bên người, cũng không tiếp tục để Kiều luyến rời mình.
Chuyện như vậy, không thể phát sinh.
Thời cơ tốt nhất mất đứa bé này, không thể phát sinh chuyện gì, cũng không thể để Thẩm Lương Xuyên biết đứa bé này tồn tại!
Cho nên, hôm nay không phải thời cơ tốt.
Nhưng không sao, còn nhiều thời gian.
Ánh mắt anh ta, rơi vào bãi đỗ xe, nhìn chiếc xe chậm rãi chạy ra bên ngoài.
Lần này anh ta tới Hoành Điếm, chính là vì đứa bé này.
Không vội, không vội...
-
Kiều Luyến bị thương.
Thẩm Lương Xuyên vốn dự định, để cho cô lập tức kết thúc quay chụp, về Tô Châu.
Thế nhưng Kiều Luyến lại cố chấp đứng lên, nhất định phải quay xong mới đi.
Vốn chính là một video, đoạn của cô nói nhiều cũng không nhiều.
Là Thẩm Lương Xuyên yêu cầu cao, mỗi lần bọn họ quay chụp đều phải NG nhiều lần làm trễ nãi thời gian.
Hiện tại, Kiều Luyến cũng không biết là bị người nào chọc, yêu cầu quay xong tất cả cảnh thiếu
Kỳ thật hậu kỳ rất nhiều phần diễn đánh võ, đều dựa vào thế thân, chủ yếu thêm vài lần đặc tả gương mặt cô là được.
Ở Hoành Điếm trễ nãi hai ngày, phần quay của Kiều Luyến hoàn tất.
Cô quyết định, ngày mai trở lại Tô Châu.
Buổi tối trước khi rời đi, đạo diễn bỗng nhiên triệu tập mọi người đi họp.
Kiều Luyến không có qua, trợ lý đi.
Chờ đến tối trở về, sắc mặt trợ lý tái xanh: "Chị Kiều, chị biết không? Lần này chị xảy ra chuyện, căn bản không phải là ngoài ý muốn, mà chính là Kiều Y Y dự mưu!"
Kỳ thật, từ khi biết mình mang thai trở đi, trái tim kiên định muốn rời khỏi anh, liền trở nên không kiên định.
Cho nên, lúc gặp mặt lại, không có trừng mắt lạnh lùng nhìn nhau, không có vô cùng xa cách với anh.
Là bởi vì, sâu trong nội tâm cô, đối với hai người bọn họ, vẫn ôm hy vọng.
Thế nhưng Thẩm Lương Xuyên, từ đầu đến cuối, không có nói qua, để cho cô trở lại bên cạnh anh.
Cô cũng không mở miệng.
Mà bây giờ, cô mang thai.
Anh lại vẫn không nói lời nào sao?
Có phải... khúc mắc về Mạc Vô Tâm, đời này không có cách nào buông xuống?
Hai người bọn họ, thật sự không thể trở lại như trước sao?
Nghĩ tới đây, Kiều Luyến nắm chặt lại.
Đang ngẩn người, cuối cùng nghe được Thẩm Lương Xuyên nói, "Bây giờ thân thể em không thoải mái, anh đưa em về Tô Châu, chuyện đoàn làm phim, không cần quay nữa."
Một câu rơi xuống, tròng mắt Kiều Luyến co rụt lại!
Về Tô Châu...
Thì ra, anh thật sự không có tính toán mang mình trở về.
Như vậy trong khoảng thời gian này anh dừng lại Tô Châu, thậm chí dừng lại đoàn làm phim, thậm chí còn mặt dày mày dạn tới phòng khách sạn của cô, là muốn làm gì?
Có lẽ là bởi vì mang thai, tính khí trở nên có chút vội vàng xao động.
Trong khoảng thời gian này lại bị ủy khuất, lúc này, đột nhiên bộc phát.
Cô hít vào một hơi thật sâu, thái độ lập tức trở nên lạnh nhạt đi: "Tốt."
Thẩm Lương Xuyên phát giác được sự khác thường của cô, nhìn cô một cái, không rõ ràng cho lắm.
-
Trong bệnh viện, sau khi Kiều Luyến xuất viện, bác sĩ liền đi vào phòng bên, đi tới bên người Lục Nam Trạch.
Bác sĩ mở miệng: "Cô ấy kịp thời tỉnh lại, xem ra đứa bé này, mệnh chưa tới đường. Tôi không tiếp tục ra tay, sợ cô ấy phát hiện khác lạ."
Lục Nam Trạch gật đầu: "Ông làm tốt lắm, bứt dây động rừng, sẽ không tốt."
Mấu chốt là!
Hiện tại Thẩm Lương Xuyên ở chỗ này, nếu như bị Thẩm Lương Xuyên biết, Kiều Luyến mang thai.
Cho dù Kiều Luyến sảy thai!
Với hiểu biết của anh về Thẩm Lương Xuyên, khẳng định cho dù bị ép buộc, cũng lập tức giữ Kiều Luyến ở bên người, cũng không tiếp tục để Kiều luyến rời mình.
Chuyện như vậy, không thể phát sinh.
Thời cơ tốt nhất mất đứa bé này, không thể phát sinh chuyện gì, cũng không thể để Thẩm Lương Xuyên biết đứa bé này tồn tại!
Cho nên, hôm nay không phải thời cơ tốt.
Nhưng không sao, còn nhiều thời gian.
Ánh mắt anh ta, rơi vào bãi đỗ xe, nhìn chiếc xe chậm rãi chạy ra bên ngoài.
Lần này anh ta tới Hoành Điếm, chính là vì đứa bé này.
Không vội, không vội...
-
Kiều Luyến bị thương.
Thẩm Lương Xuyên vốn dự định, để cho cô lập tức kết thúc quay chụp, về Tô Châu.
Thế nhưng Kiều Luyến lại cố chấp đứng lên, nhất định phải quay xong mới đi.
Vốn chính là một video, đoạn của cô nói nhiều cũng không nhiều.
Là Thẩm Lương Xuyên yêu cầu cao, mỗi lần bọn họ quay chụp đều phải NG nhiều lần làm trễ nãi thời gian.
Hiện tại, Kiều Luyến cũng không biết là bị người nào chọc, yêu cầu quay xong tất cả cảnh thiếu
Kỳ thật hậu kỳ rất nhiều phần diễn đánh võ, đều dựa vào thế thân, chủ yếu thêm vài lần đặc tả gương mặt cô là được.
Ở Hoành Điếm trễ nãi hai ngày, phần quay của Kiều Luyến hoàn tất.
Cô quyết định, ngày mai trở lại Tô Châu.
Buổi tối trước khi rời đi, đạo diễn bỗng nhiên triệu tập mọi người đi họp.
Kiều Luyến không có qua, trợ lý đi.
Chờ đến tối trở về, sắc mặt trợ lý tái xanh: "Chị Kiều, chị biết không? Lần này chị xảy ra chuyện, căn bản không phải là ngoài ý muốn, mà chính là Kiều Y Y dự mưu!"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro