Đồ Sát Một Phía
Tiểu Thúc Thao Thiên
2024-11-12 22:49:23
Cảnh tượng đó nhanh chóng lan rộng sang những kẻ đang vụng trộm mót đồ, người chết và thậm chí có những con ruồi bắt đầu bay tới nơi tụ tập mạo hiểm giả quan chiến.
Thấy vậy tôi truyền âm cho Ám Dạ.
"Mau rời khỏi đây, mọi chuyện không đơn giản rồi?"
Với thiên nhãn của mình thì Á Dạ cũng nhanh chóng cảm nhận được có gì đó sai sai.
Như một cơn gió, Ám Dạ nhanh chóng di chuyển ra xa chiến trường rồi tìm một nơi cao để quan sát.
Mặc dù như vậy rất khó để mà cướp quái nhưng an toàn là quan trọng nhất.
Sống dai sẽ thành huyền thoại.
Quả nhiên rất nhanh tiếng hét thảm bắt đầu lan rộng.
Rất nhiều mạo hiểm giả cấp thấp điên cuồng gào thét.
Ròi bọ lúc nhúc chui ra từ cơ thể họ.
Sau đó là ruồi xanh đen như một cơn bão ồ ạt lao tới mà sâu xé.
Chỉ nghe từng tiếng gào thét vang vọng.
"A, cứu ta.
Ta không có muốn chết."
"Aaa, chuyện gì đang xảy ra.
Sao mắt của ta lại rơi xuống?"
Một bên khác có một cặp võ giả đang tình tứ.
Cô gái hỏi chàng trai.
"Chàng thấy ta đẹp không?"
Mà cô đâu biết, gương mặt cô giờ nở loét, từng mảng da đang không ngừng rơi rụng.
Chảng trai kia hoảng hốt.
"Con mẹ ngươi, yêu quái!"
Nhưng rất nhanh cơ thể hắn cũng diễn ra điều tương tự.
Một bên khách.
"Aa, đừng có lại đây."
"Sao lại ngứa thế này?
Ỏ, sao sau lưng mình lại có máu?
Huynh đệ, xem giúp ta với."
Người huynh đệ của hắn trợn to mắt lắp bắp.
"Aa, Lưng ... lưng của ngươi đang thối rữa."
Rồi cái đầu hắn quay ngoặt 180 độ.
"Ăn nói linh tinh, để ta xem."
Những cảnh tượng như vậy liên tiếp diễn ra.
Rất nhiều võ giả cấp cao nhanh chóng phát hiện vấn đề.
Một lão già cường tráng nhảy ra phun lửa thiêu đốt.
Hắn lập tức chỉ huy.
"Mọi người đừng để đám ruồi này bâu vào người.
Nó sẽ đẻ trứng rồi âm thầm đào rỗng bên trong cơ thể đó."
Nghe vậy rất nhiều người điên cuồng phóng thích kĩ năng giết chết đám ruồi cạnh bên.
Phải biết mạo hiểm giả bình thường đều học một chút kĩ năng nhằm tạo cương khí hộ thể nhưng trong điều kiện thông thường để tránh tiêu hao lại không ai sử dụng.
Chỉ có võ giả cấp bậc 5x thì cơ thể mới tự động sản sinh phòng hộ.
Nhưng nói thì dễ làm thì khó.
Đám ruồi đã sinh sôi nhanh chóng đạt tới một con số vô cùng khổng lồ.
Giờ chúng như một đám mây đen vây kín cả chiến trường.
Chúng biến máu thịt thành thức ăn mà tiếp tục sinh sôi.
Những võ giả 5x, 6x thì còn có thể chống lại chứ cấp thấp thì rất nhanh tiêu hao hết ma pháp rồi lại trở thành một chuỗi tuần hoàn cho đám ruồi đó phát triển.
Một tên trung niên khác nhanh chóng hét lớn.
"Mọi người đừng tiêu hao nữa, những võ giả cấp thấp hãy tập trung bảo vệ cơ thể thôi.
Đừng cố tấn công tạo cơ hội cho đám ruồi xâm nhập cơ thể."
Rất nhiều người nhanh chóng nhận ra điều đó nhưng mọi chuyện không lạc quan cho lắm.
Lúc này lại có người nhận ra điều bất thường.
"Không hay rồi, mọi người mau nhìn chỗ Tam Nhãn."
Quả nhiên ở đó đã bâu kín toàn ruồi nhặng.
Mọi người cũng nhanh chóng phát hiện chúng đang điên cuồng ăn mòn lớn phong ấn mà nhiều đội nhóm võ giả trước đó đã tung ra để tranh đoạt quyền giết quái.
Rất nhanh nhiều vết nứt xuất hiện và rồi “ ầm” một tiếng nổ lớn vang vọng, kèm một tiếng cười đắc ý như đến từ cửu u địa ngục.
"Haha haha, chỉ là cái phong ấn cỏn con mà muốn nhốt ta.
Nằm mơ!"
Phải biết là phong ấn này là tập hợp của nhiều cường giả cấp 6x lên người Tam Nhãn 7x đã tiêu hao và liên tục chiến đấu nhiều ngày liền.
Nhẽ ra mọi chuyện vô cùng thuận lợi nhưng chỉ vì các phe đấu đá mà thất bại.
Thậm chí vừa nãy, đã tạo cơ hội cho Tam Nhãn nghỉ ngơi một khoảng thời gian để khôi phục cũng nên.
Thấy tinh hình không ổn thì các cường giản lại lần nữa đạt chung nhận thức.
"Mọi người.
Cùng nhau tiêu diệt thứ quái vật này trước đã."
Nói chuyện là một nữ pháp sư tương đối mạnh.
Nghe vậy Tam Nhãn chỉ nhếch miệng cười rồi như mọt cơn gió lướt đi.
Một lần nữa hắn đi đến đâu là có người chết tới đó.
Mục tiêu của hắn không phải các mạo hiểm giả cấp độ cao mà là các mạo hiểm giả yêu ớt.
Chỉ một cái phất tay của hắn đã khiến hàng trăm lồng bảo hộ bị phá hủy.
Từ đó mà lũ ruồi cũng dễ dàng lao vào mà đẻ trứng kí sinh lên cơ thể những người xấu số.
Thấy không ổn thì một lão già nhanh chóng hô hào.
"Nhanh bao vây nó lại.
Đừng để nó giết người nữa.
Một khi nó hấp thụ những con ruồi kia thì thực lực sẽ khôi phục nhanh chóng."
Mọi người cũng đã nhận ra điều đó.
Rất nhiều mạo hiểm giả cấp 6x tiến nhanh vây lại, hình thành một trận địa không góc chết.
Họ chỉ mong có thể lần nữa nhốt được tên Tam Nhãn này.
Hiện họ cũng không còn tâm tư mà tranh đoạt nữa.
Nhưng sự thật thì tàn khốc hơn suy nghĩ nhiều.
Tốc độ của Tam Nhãn quá nhanh cộng thêm năng lực thi phép cấp tốc.
Ba con mắt liên tục lập lòe chớp động.
Hắn như u minh xuất hiện sau một pháp sư áo trắng mà một chảo chém bay đầu.
Pháp sư kia đến chết mà cũng không dám tưởng tượng vì sao lại vậy.
Rõ ràng hắn đã đứng ở nơi đồng đội phòng ngự rồi.
Những đồng đội của vị pháp sư kia cũng không hiểu nổi.
Họ rõ ràng đã vây quanh cái bóng đen ở phía kia mà sao giờ hắn lại ở đây.
Rất nhanh họ đã thấy cái bóng đen kia tan rã.
Thì ra đó chỉ là một đám ruồi hình thành phân thân để đánh lạc hướng các mạo hiểm giả.
"Quá quỷ dị rồi."
Có không ít mạo hiểm giả bị đám ruồi che mất tầm nhìn hoặc quấy nhiễu khiến không sao tập trung tác chiến.
Bên tai luôn có tiếng ù ù vô cũng khó chịu khiến người ta phát điên.
Ở xa xa lại liên tục có tiếng mạo hiểm ra hét thảm.
Rất nhiều mạo hiểm giả đã không còn đủ bình tĩnh để tiếp tục tham chiến.
Lần lượt có người âm thầm bảo hộ người của đội nhóm mình rời bỏ chiến trường mà tìm cách thoát thân.
Mà cứ như vậy, cuộc chiến chỉ còn lại sự đồ sát một phương đến từ Tam Nhãn.
Ở xa xa, có một võ giả đang điên cuồng mà liều mạng.
"Mọi người mau đi nhanh đi.
Để ta cản hắn lại."
Hắn lại là một mạo hiểm giả cấp 65.
Hắn đang điên cuồng tạo ra một lồng chắn ngăn cản Tam Nhãn truy sát cho đồng đội và người thân chạy trốn.
Tam Nhãn chỉ cười lạnh.
"Ngươi nghĩ làm vậy có thể để chúng trốn thoát sao?
Yên tâm, ta sẽ dùng tốc độ lớn nhất để tiễn chúng đi cùng ngươi."
Trong miệng mạo hiểm giả kia đang liên tục phun máu.
Hắn đang dùng toàn lực để kéo dài chút thời gian cho nhưng người thân thuộc thoát thân.
Hắn biết khả năng này vô cùng mong manh nhưng vẫn liều mạng.
Dù sao đây đều là người quan trọng đối với hắn.
Thấy vậy tôi truyền âm cho Ám Dạ.
"Mau rời khỏi đây, mọi chuyện không đơn giản rồi?"
Với thiên nhãn của mình thì Á Dạ cũng nhanh chóng cảm nhận được có gì đó sai sai.
Như một cơn gió, Ám Dạ nhanh chóng di chuyển ra xa chiến trường rồi tìm một nơi cao để quan sát.
Mặc dù như vậy rất khó để mà cướp quái nhưng an toàn là quan trọng nhất.
Sống dai sẽ thành huyền thoại.
Quả nhiên rất nhanh tiếng hét thảm bắt đầu lan rộng.
Rất nhiều mạo hiểm giả cấp thấp điên cuồng gào thét.
Ròi bọ lúc nhúc chui ra từ cơ thể họ.
Sau đó là ruồi xanh đen như một cơn bão ồ ạt lao tới mà sâu xé.
Chỉ nghe từng tiếng gào thét vang vọng.
"A, cứu ta.
Ta không có muốn chết."
"Aaa, chuyện gì đang xảy ra.
Sao mắt của ta lại rơi xuống?"
Một bên khác có một cặp võ giả đang tình tứ.
Cô gái hỏi chàng trai.
"Chàng thấy ta đẹp không?"
Mà cô đâu biết, gương mặt cô giờ nở loét, từng mảng da đang không ngừng rơi rụng.
Chảng trai kia hoảng hốt.
"Con mẹ ngươi, yêu quái!"
Nhưng rất nhanh cơ thể hắn cũng diễn ra điều tương tự.
Một bên khách.
"Aa, đừng có lại đây."
"Sao lại ngứa thế này?
Ỏ, sao sau lưng mình lại có máu?
Huynh đệ, xem giúp ta với."
Người huynh đệ của hắn trợn to mắt lắp bắp.
"Aa, Lưng ... lưng của ngươi đang thối rữa."
Rồi cái đầu hắn quay ngoặt 180 độ.
"Ăn nói linh tinh, để ta xem."
Những cảnh tượng như vậy liên tiếp diễn ra.
Rất nhiều võ giả cấp cao nhanh chóng phát hiện vấn đề.
Một lão già cường tráng nhảy ra phun lửa thiêu đốt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hắn lập tức chỉ huy.
"Mọi người đừng để đám ruồi này bâu vào người.
Nó sẽ đẻ trứng rồi âm thầm đào rỗng bên trong cơ thể đó."
Nghe vậy rất nhiều người điên cuồng phóng thích kĩ năng giết chết đám ruồi cạnh bên.
Phải biết mạo hiểm giả bình thường đều học một chút kĩ năng nhằm tạo cương khí hộ thể nhưng trong điều kiện thông thường để tránh tiêu hao lại không ai sử dụng.
Chỉ có võ giả cấp bậc 5x thì cơ thể mới tự động sản sinh phòng hộ.
Nhưng nói thì dễ làm thì khó.
Đám ruồi đã sinh sôi nhanh chóng đạt tới một con số vô cùng khổng lồ.
Giờ chúng như một đám mây đen vây kín cả chiến trường.
Chúng biến máu thịt thành thức ăn mà tiếp tục sinh sôi.
Những võ giả 5x, 6x thì còn có thể chống lại chứ cấp thấp thì rất nhanh tiêu hao hết ma pháp rồi lại trở thành một chuỗi tuần hoàn cho đám ruồi đó phát triển.
Một tên trung niên khác nhanh chóng hét lớn.
"Mọi người đừng tiêu hao nữa, những võ giả cấp thấp hãy tập trung bảo vệ cơ thể thôi.
Đừng cố tấn công tạo cơ hội cho đám ruồi xâm nhập cơ thể."
Rất nhiều người nhanh chóng nhận ra điều đó nhưng mọi chuyện không lạc quan cho lắm.
Lúc này lại có người nhận ra điều bất thường.
"Không hay rồi, mọi người mau nhìn chỗ Tam Nhãn."
Quả nhiên ở đó đã bâu kín toàn ruồi nhặng.
Mọi người cũng nhanh chóng phát hiện chúng đang điên cuồng ăn mòn lớn phong ấn mà nhiều đội nhóm võ giả trước đó đã tung ra để tranh đoạt quyền giết quái.
Rất nhanh nhiều vết nứt xuất hiện và rồi “ ầm” một tiếng nổ lớn vang vọng, kèm một tiếng cười đắc ý như đến từ cửu u địa ngục.
"Haha haha, chỉ là cái phong ấn cỏn con mà muốn nhốt ta.
Nằm mơ!"
Phải biết là phong ấn này là tập hợp của nhiều cường giả cấp 6x lên người Tam Nhãn 7x đã tiêu hao và liên tục chiến đấu nhiều ngày liền.
Nhẽ ra mọi chuyện vô cùng thuận lợi nhưng chỉ vì các phe đấu đá mà thất bại.
Thậm chí vừa nãy, đã tạo cơ hội cho Tam Nhãn nghỉ ngơi một khoảng thời gian để khôi phục cũng nên.
Thấy tinh hình không ổn thì các cường giản lại lần nữa đạt chung nhận thức.
"Mọi người.
Cùng nhau tiêu diệt thứ quái vật này trước đã."
Nói chuyện là một nữ pháp sư tương đối mạnh.
Nghe vậy Tam Nhãn chỉ nhếch miệng cười rồi như mọt cơn gió lướt đi.
Một lần nữa hắn đi đến đâu là có người chết tới đó.
Mục tiêu của hắn không phải các mạo hiểm giả cấp độ cao mà là các mạo hiểm giả yêu ớt.
Chỉ một cái phất tay của hắn đã khiến hàng trăm lồng bảo hộ bị phá hủy.
Từ đó mà lũ ruồi cũng dễ dàng lao vào mà đẻ trứng kí sinh lên cơ thể những người xấu số.
Thấy không ổn thì một lão già nhanh chóng hô hào.
"Nhanh bao vây nó lại.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đừng để nó giết người nữa.
Một khi nó hấp thụ những con ruồi kia thì thực lực sẽ khôi phục nhanh chóng."
Mọi người cũng đã nhận ra điều đó.
Rất nhiều mạo hiểm giả cấp 6x tiến nhanh vây lại, hình thành một trận địa không góc chết.
Họ chỉ mong có thể lần nữa nhốt được tên Tam Nhãn này.
Hiện họ cũng không còn tâm tư mà tranh đoạt nữa.
Nhưng sự thật thì tàn khốc hơn suy nghĩ nhiều.
Tốc độ của Tam Nhãn quá nhanh cộng thêm năng lực thi phép cấp tốc.
Ba con mắt liên tục lập lòe chớp động.
Hắn như u minh xuất hiện sau một pháp sư áo trắng mà một chảo chém bay đầu.
Pháp sư kia đến chết mà cũng không dám tưởng tượng vì sao lại vậy.
Rõ ràng hắn đã đứng ở nơi đồng đội phòng ngự rồi.
Những đồng đội của vị pháp sư kia cũng không hiểu nổi.
Họ rõ ràng đã vây quanh cái bóng đen ở phía kia mà sao giờ hắn lại ở đây.
Rất nhanh họ đã thấy cái bóng đen kia tan rã.
Thì ra đó chỉ là một đám ruồi hình thành phân thân để đánh lạc hướng các mạo hiểm giả.
"Quá quỷ dị rồi."
Có không ít mạo hiểm giả bị đám ruồi che mất tầm nhìn hoặc quấy nhiễu khiến không sao tập trung tác chiến.
Bên tai luôn có tiếng ù ù vô cũng khó chịu khiến người ta phát điên.
Ở xa xa lại liên tục có tiếng mạo hiểm ra hét thảm.
Rất nhiều mạo hiểm giả đã không còn đủ bình tĩnh để tiếp tục tham chiến.
Lần lượt có người âm thầm bảo hộ người của đội nhóm mình rời bỏ chiến trường mà tìm cách thoát thân.
Mà cứ như vậy, cuộc chiến chỉ còn lại sự đồ sát một phương đến từ Tam Nhãn.
Ở xa xa, có một võ giả đang điên cuồng mà liều mạng.
"Mọi người mau đi nhanh đi.
Để ta cản hắn lại."
Hắn lại là một mạo hiểm giả cấp 65.
Hắn đang điên cuồng tạo ra một lồng chắn ngăn cản Tam Nhãn truy sát cho đồng đội và người thân chạy trốn.
Tam Nhãn chỉ cười lạnh.
"Ngươi nghĩ làm vậy có thể để chúng trốn thoát sao?
Yên tâm, ta sẽ dùng tốc độ lớn nhất để tiễn chúng đi cùng ngươi."
Trong miệng mạo hiểm giả kia đang liên tục phun máu.
Hắn đang dùng toàn lực để kéo dài chút thời gian cho nhưng người thân thuộc thoát thân.
Hắn biết khả năng này vô cùng mong manh nhưng vẫn liều mạng.
Dù sao đây đều là người quan trọng đối với hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro