Hồ Ly Tinh
Tiểu Thúc Thao Thiên
2024-11-12 22:49:23
Sau khi cơ thể bình phục, chúng tôi quay trở lại ngôi làng để giải quyết những cái xác và cả cái giếng, tránh ma quỷ lại sinh ra.
Sau đó lần nữa phát động bùa chú gọi mưa.
Lần này thì đã không gặp bất cứ sự cố nào.
Một trận mưa khiến tâm trạng chúng tôi trở lại yên bình, một trận mưa xua tan hết thảy mệt mỏi.
Sau khi khôi phục thực lực, chúng tôi quyết định phi hành đến một thị trấn nghỉ ngơi sau đó sẽ tiếp tục đến mục tiêu tiếp theo.
Mục tiêu lần này là một con yêu quái.
Nghe nói đó là một con báo đen thành tinh.
Hiện đang làm vương tại khu vực thành Hạ Bì.
Mỗi tháng đều phải có người dân hiến tế.
Việc này đã khiến cho dân chúng vô cùng sợ hãi, bất an.
Đó cũng là lí do chúng tôi nhận được nhiệm vụ tiêu diệt con yêu quái này.
Nói tơi vêu quái ở đây thì nó giống như Linh Thú ở Xích Quỷ quốc vì có linh trí.
Chỉ là yêu quái ở đây dùng thịt người làm thức ăn còn ở Xích Quỷ quốc thì không.
Cũng vì vậy yêu quái ở đất nước này nó đáng sợ hơn ở Xích Quỷ quốc rất nhiều.
Phải mất hai tháng, chúng tôi đã tới khu núi Mộc Sơn ngoại thành Hạ Bì.
Nơi mà con báo tinh kia tác quái.
Chúng tôi tìm một phòng trọ trong thành để để nghỉ ngơi và điều tra tình hình.
Ở đây có rất nhiều người tới săn báo tinh.
Chẳng là linh đan của linh thú luôn có sức hút cực lớn với người tu đạo.
Phải biết ở đất nước này linh căn đại diện cho tiềm lực của một người.
Người có linh căn phẩm cấp cao sẽ có tốc độ tu luyện và khai phá nhanh gấp nhiều lần người khác.
Người có linh căn phẩm cấp thấp đôi khi dù cố gắng cả đời cũng không thể đột phá tới ngưng đan cảnh.
Tuy nhiên có một con đường tắt đó là hấp thu thiên tài địa bảo như linh dược, đan được, yêu đan, ....
Mà linh đan của con báo tinh ở đây cũng là một cơ duyên cực lớn cho những người có linh căn phẩm chất thấp.
Đo cũng là lí do rất nhiều người đã tới đây.
Tuy nhiên cũng rất ít người dám một mình đi săn báo tinh.
Đa phần họ đều tiến hành tổ đội nhưng mười đi thì chỉ có một trở lại.
Nghe nói tốc độ của con báo tinh này cực nhanh.
Dù cho những vị ngưng thần kì đỉnh phong cũng không thể bắt được nó.
Thậm chí còn bị nó công kích cho tới chết.
Ngoài ra trên núi còn có rất nhiều ma quỷ khác cư ngụ.
Tuy nhiên nghe đồn trước đây ngọn núi này đã có tạo hóa cảnh sống qua.
Đã có người vô tình lên núi và nhặt được một viên đan dược mà trực tiếp đột phá hóa thần cảnh.
Vì thế dù rất nguy hiểm vất có vô số người tìm tới nơi đây.
Những điều này cũng khiến chúng tôi phải thận trọng hơn.
Qua lần chiến đấu trước chúng tôi hiểu rằng ma quỷ rất có thể mạnh hơn nhiều những gì môn phái dự đoán.
Thậm chí là vượt qua khả năng chúng tôi có thể giải quyết.
Nếu như lần nữa gặp tình trạng đó thì chúng tôi sẽ không mạo hiểm nữa mà sẽ phải xin viện trợ từ tông môn.
Theo kế hoạch thì sau hai ngày thì chúng tôi sẽ lên núi.
Chúng tôi muốn chuẩn bị kĩ nhất từ lực lượng, bùa chú và rất nhiều thứ khác để đảm bảo mọi thứ hoàn hảo.
Không sợ vạn nhất chỉ sợ nhất vạn.
Hai hôm sau là ngày dương khí mạnh nhất trong tháng, rất nhiều người cũng lên trên núi.
Chúng tôi khá được chú ý bởi có hai người phụ nữ tuyệt sắc.
Tuy nhiên quần áo trên người là đệ tử Võ Đang nên cũng không có tên đui mù nào dám dở trò.
Ngọn núi này rất cao và có một cấm chế rất kì lạ.
Cấm chế này khiến chúng tôi không thể trực tiếp bay lên.
Dù đi bộ, chúng tôi cũn phải hết sức cẩn thận vì trong núi này có rất nhiều yêu quỷ.
Chúng tôi đi chừng hai ngày thì Hỏa Phụng phất tay cho chúng tôi dừng lại.
Phía trước chúng tôi có những tiếng động rất lạ.
"Ưm, ưm, a, a, mạnh nữa lên, ưʍ."
Chúng tôi nhẹ nhàng lại xem thì thấy có rất nhiều nam nhân đang hoan ái với những nữ nhân.
Thân hình vô cùng khiêu gợi.
Những vị nữ nhân kia không ngừng uốn éo trên người nam nhân với những tư thế vô cùng mãn nhãn.
Có thiếu nữ cưỡi ngựa, có tiên nữ nhổ củ cải, có lão nông đẩy xe bò ....
Miệng thì không ngừng phát ra âm thanh khiêu gợi mà chỉ nghe thôi cái đó của tôi cũng hóa đá.
Quay sang thì thấy Lạc Lạc và Hỏa Phụng đang đỏ mặt.
Hai người mắt không rời nhưng miệng lại lẩm bẩm chửi.
"Vô sỉ thật.
Họ không biết xấu hổ hay sao?"
Rồi họ nhìn tôi, thấy cái đó đang nhô cao.
Hỏa Phụng tức giận chỉ vào mặt tôi mắng.
"Ngươi cũng là loại vô sỉ."
Tôi vội vã thanh minh.
"Cái này là phản ứng bình thường mà.
Các người cũng đỏ mặt đấy thôi."
Thấy tôi nói vậy thì họ lại càng tức giận trừng mắt rồi quay đi.
Tôi biết họ đang xấu hổ thì lại càng muốn trêu trọc.
"Ái chà chà, nhìn kia, nhìn kìa, chiêu kia là chiêu hầu tử trộm đào, chiêu kia là chiêu vác chày qua núi, ái chà chà, ái chà chà."
Nghe tôi nói vậy hai người đều quay lại véo tai tôi.
Hỏa phụng tức giận nói.
"Còn không đi, ngươi có thích thành thái giám không hả?
Tôi cười hì hì.
"Được rồi, đi thì đi."
Chúng tôi đang định rời đi vì nghĩ không nên trì hoãn sự sung sướиɠ của họ, thì bỗng đám nữ nhân kia hóa thành những con hồ ly.
Có con thì hóa thành bộ xương, còn thì hóa thành một cái xác nhăn nheo vô cùng đáng sợ.
Chúng há miệng cắn thẳng vào huyết mạch trên cổ những nam nhân kia mà hút máu.
Những nam nhân đang say trong cơn hoan lạc đâu có ai tỉnh táo.
Thậm chí đến khi cơ thể chỉ còn cái xác khô vẫn không ngừng cười lớn sung sướиɠ.
Lạc Lạc há hốc mồm, lắp bắp chỉ tay về hướng đó nói.
"Chuyện ... chuyện gì xảy ra vậy?
Những cô gái xinh đẹp sao bỗng nhiên...."
Tôi chỉ nhẹ nhàng đáp.
"Thì đơn giản là chúng vốn không phải là người thôi."
Tôi lại nhìn Hỏa Phụng mà trêu trọc.
"Ài, phụ nữ quá đáng sợ rồi.
Đặc biệt là phụ nữ đẹp a."
Hỏa Phụng chỉ hừ lạnh không nói gì.
Đến lúc này Hỏa Phụng đã không kiên nhẫn được nữa.
Nàng lao lên tung trường tiên không ngừng quất thẳng vào đám yêu hồ và ma quỷ kia.
Chúng tuy hóa hình nhưng thực lực rất yếu.
Có thể chúng đang được trợ giúp để câu dẫn nam nhân chứ bản chất tu vi chúng không cao.
Chỉ nghe sau mỗi cú vụt của Hỏa Phụng là một tiếng kêu gào thê lương.
"A! Cứu mạng a."
"Xin tiên nữ tha mạng."
"Aaaa, ta không muốn chết."
Nhưng tốc độ trường tiên trong tay Hỏa Phụng không vì thế mà chậm lại.
Chẳng mấy chốc chúng đã bị thiêu cháy thành tro bụi trong tiếng rít gào thê thảm.
Nhìn cảnh tượng tàn nhẫn này tôi mới hiểu vì sao không ai muốn đi cùng vị Hỏa Phụng tỉ tỉ này.
Quả thực hình ảnh của cô lúc này vô cùng đáng sợ.
Cũng may thực lực chúng tôi đều không thấp nên không làm phiền nàng.
Hay nói cách khác là nàng cũng không dám ỉ mạnh bắt nạt chúng tôi.
Nếu không thì không biết nàng sẽ đối sử với chúng tôi như thế nào.
Sau đó lần nữa phát động bùa chú gọi mưa.
Lần này thì đã không gặp bất cứ sự cố nào.
Một trận mưa khiến tâm trạng chúng tôi trở lại yên bình, một trận mưa xua tan hết thảy mệt mỏi.
Sau khi khôi phục thực lực, chúng tôi quyết định phi hành đến một thị trấn nghỉ ngơi sau đó sẽ tiếp tục đến mục tiêu tiếp theo.
Mục tiêu lần này là một con yêu quái.
Nghe nói đó là một con báo đen thành tinh.
Hiện đang làm vương tại khu vực thành Hạ Bì.
Mỗi tháng đều phải có người dân hiến tế.
Việc này đã khiến cho dân chúng vô cùng sợ hãi, bất an.
Đó cũng là lí do chúng tôi nhận được nhiệm vụ tiêu diệt con yêu quái này.
Nói tơi vêu quái ở đây thì nó giống như Linh Thú ở Xích Quỷ quốc vì có linh trí.
Chỉ là yêu quái ở đây dùng thịt người làm thức ăn còn ở Xích Quỷ quốc thì không.
Cũng vì vậy yêu quái ở đất nước này nó đáng sợ hơn ở Xích Quỷ quốc rất nhiều.
Phải mất hai tháng, chúng tôi đã tới khu núi Mộc Sơn ngoại thành Hạ Bì.
Nơi mà con báo tinh kia tác quái.
Chúng tôi tìm một phòng trọ trong thành để để nghỉ ngơi và điều tra tình hình.
Ở đây có rất nhiều người tới săn báo tinh.
Chẳng là linh đan của linh thú luôn có sức hút cực lớn với người tu đạo.
Phải biết ở đất nước này linh căn đại diện cho tiềm lực của một người.
Người có linh căn phẩm cấp cao sẽ có tốc độ tu luyện và khai phá nhanh gấp nhiều lần người khác.
Người có linh căn phẩm cấp thấp đôi khi dù cố gắng cả đời cũng không thể đột phá tới ngưng đan cảnh.
Tuy nhiên có một con đường tắt đó là hấp thu thiên tài địa bảo như linh dược, đan được, yêu đan, ....
Mà linh đan của con báo tinh ở đây cũng là một cơ duyên cực lớn cho những người có linh căn phẩm chất thấp.
Đo cũng là lí do rất nhiều người đã tới đây.
Tuy nhiên cũng rất ít người dám một mình đi săn báo tinh.
Đa phần họ đều tiến hành tổ đội nhưng mười đi thì chỉ có một trở lại.
Nghe nói tốc độ của con báo tinh này cực nhanh.
Dù cho những vị ngưng thần kì đỉnh phong cũng không thể bắt được nó.
Thậm chí còn bị nó công kích cho tới chết.
Ngoài ra trên núi còn có rất nhiều ma quỷ khác cư ngụ.
Tuy nhiên nghe đồn trước đây ngọn núi này đã có tạo hóa cảnh sống qua.
Đã có người vô tình lên núi và nhặt được một viên đan dược mà trực tiếp đột phá hóa thần cảnh.
Vì thế dù rất nguy hiểm vất có vô số người tìm tới nơi đây.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Những điều này cũng khiến chúng tôi phải thận trọng hơn.
Qua lần chiến đấu trước chúng tôi hiểu rằng ma quỷ rất có thể mạnh hơn nhiều những gì môn phái dự đoán.
Thậm chí là vượt qua khả năng chúng tôi có thể giải quyết.
Nếu như lần nữa gặp tình trạng đó thì chúng tôi sẽ không mạo hiểm nữa mà sẽ phải xin viện trợ từ tông môn.
Theo kế hoạch thì sau hai ngày thì chúng tôi sẽ lên núi.
Chúng tôi muốn chuẩn bị kĩ nhất từ lực lượng, bùa chú và rất nhiều thứ khác để đảm bảo mọi thứ hoàn hảo.
Không sợ vạn nhất chỉ sợ nhất vạn.
Hai hôm sau là ngày dương khí mạnh nhất trong tháng, rất nhiều người cũng lên trên núi.
Chúng tôi khá được chú ý bởi có hai người phụ nữ tuyệt sắc.
Tuy nhiên quần áo trên người là đệ tử Võ Đang nên cũng không có tên đui mù nào dám dở trò.
Ngọn núi này rất cao và có một cấm chế rất kì lạ.
Cấm chế này khiến chúng tôi không thể trực tiếp bay lên.
Dù đi bộ, chúng tôi cũn phải hết sức cẩn thận vì trong núi này có rất nhiều yêu quỷ.
Chúng tôi đi chừng hai ngày thì Hỏa Phụng phất tay cho chúng tôi dừng lại.
Phía trước chúng tôi có những tiếng động rất lạ.
"Ưm, ưm, a, a, mạnh nữa lên, ưʍ."
Chúng tôi nhẹ nhàng lại xem thì thấy có rất nhiều nam nhân đang hoan ái với những nữ nhân.
Thân hình vô cùng khiêu gợi.
Những vị nữ nhân kia không ngừng uốn éo trên người nam nhân với những tư thế vô cùng mãn nhãn.
Có thiếu nữ cưỡi ngựa, có tiên nữ nhổ củ cải, có lão nông đẩy xe bò ....
Miệng thì không ngừng phát ra âm thanh khiêu gợi mà chỉ nghe thôi cái đó của tôi cũng hóa đá.
Quay sang thì thấy Lạc Lạc và Hỏa Phụng đang đỏ mặt.
Hai người mắt không rời nhưng miệng lại lẩm bẩm chửi.
"Vô sỉ thật.
Họ không biết xấu hổ hay sao?"
Rồi họ nhìn tôi, thấy cái đó đang nhô cao.
Hỏa Phụng tức giận chỉ vào mặt tôi mắng.
"Ngươi cũng là loại vô sỉ."
Tôi vội vã thanh minh.
"Cái này là phản ứng bình thường mà.
Các người cũng đỏ mặt đấy thôi."
Thấy tôi nói vậy thì họ lại càng tức giận trừng mắt rồi quay đi.
Tôi biết họ đang xấu hổ thì lại càng muốn trêu trọc.
"Ái chà chà, nhìn kia, nhìn kìa, chiêu kia là chiêu hầu tử trộm đào, chiêu kia là chiêu vác chày qua núi, ái chà chà, ái chà chà."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nghe tôi nói vậy hai người đều quay lại véo tai tôi.
Hỏa phụng tức giận nói.
"Còn không đi, ngươi có thích thành thái giám không hả?
Tôi cười hì hì.
"Được rồi, đi thì đi."
Chúng tôi đang định rời đi vì nghĩ không nên trì hoãn sự sung sướиɠ của họ, thì bỗng đám nữ nhân kia hóa thành những con hồ ly.
Có con thì hóa thành bộ xương, còn thì hóa thành một cái xác nhăn nheo vô cùng đáng sợ.
Chúng há miệng cắn thẳng vào huyết mạch trên cổ những nam nhân kia mà hút máu.
Những nam nhân đang say trong cơn hoan lạc đâu có ai tỉnh táo.
Thậm chí đến khi cơ thể chỉ còn cái xác khô vẫn không ngừng cười lớn sung sướиɠ.
Lạc Lạc há hốc mồm, lắp bắp chỉ tay về hướng đó nói.
"Chuyện ... chuyện gì xảy ra vậy?
Những cô gái xinh đẹp sao bỗng nhiên...."
Tôi chỉ nhẹ nhàng đáp.
"Thì đơn giản là chúng vốn không phải là người thôi."
Tôi lại nhìn Hỏa Phụng mà trêu trọc.
"Ài, phụ nữ quá đáng sợ rồi.
Đặc biệt là phụ nữ đẹp a."
Hỏa Phụng chỉ hừ lạnh không nói gì.
Đến lúc này Hỏa Phụng đã không kiên nhẫn được nữa.
Nàng lao lên tung trường tiên không ngừng quất thẳng vào đám yêu hồ và ma quỷ kia.
Chúng tuy hóa hình nhưng thực lực rất yếu.
Có thể chúng đang được trợ giúp để câu dẫn nam nhân chứ bản chất tu vi chúng không cao.
Chỉ nghe sau mỗi cú vụt của Hỏa Phụng là một tiếng kêu gào thê lương.
"A! Cứu mạng a."
"Xin tiên nữ tha mạng."
"Aaaa, ta không muốn chết."
Nhưng tốc độ trường tiên trong tay Hỏa Phụng không vì thế mà chậm lại.
Chẳng mấy chốc chúng đã bị thiêu cháy thành tro bụi trong tiếng rít gào thê thảm.
Nhìn cảnh tượng tàn nhẫn này tôi mới hiểu vì sao không ai muốn đi cùng vị Hỏa Phụng tỉ tỉ này.
Quả thực hình ảnh của cô lúc này vô cùng đáng sợ.
Cũng may thực lực chúng tôi đều không thấp nên không làm phiền nàng.
Hay nói cách khác là nàng cũng không dám ỉ mạnh bắt nạt chúng tôi.
Nếu không thì không biết nàng sẽ đối sử với chúng tôi như thế nào.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro