Ảnh Giới

Không Có Thần T...

Tiểu Thúc Thao Thiên

2024-11-12 22:49:23

Sau khi hư ảnh hình thành, tôi nhìn Bá Thần khiêu khích.

"Sao, có bất ngờ không? Có hoang mang không, có sợ hãi không?

Thấy thế hắn nhíu mày nói.

"Ngươi vậy mà cũng là triển linh.

Là ta đã coi thường ta rồi."

Bá Thần cũng rất nhanh phát động pháp tướng.

Của hắn là một vị trung niên cầm trường kiếm.

Cả người toát lên vẻ tiên phong đạo cốt.

Sau lưng hư ảnh đó là hình ảnh bảy thay kiếm bay lượn.

Hắn nhìn tôi khinh thường.

"Dù ngươi có đột phá triển linh cảnh nhưng giữa triển linh cũng sẽ có chênh lệch."

"Vậy sao, vậy thì phải thử xem."

Nói rồi tôi không để hắn có thời gian nhiều lời.

Một thương kiếm trực tiếp đâm tới.

Hắn thấy vậy cũng đâm ra một kiếm.

Kiếm, thương va nhau tạo ra trấn động kinh người.

Bảy thay kiếm sau lưng hắn cũng bay tới mà lao tới tôi.

Tôi hừ lạnh.

Hộ giáp của tôi tách ra hóa thành những cái khiên mà chặn lại kiếm của Bá Thần.

Hai chúng tôi lao tới mà chiến đấu.

Lực lượng tịch diệt của tôi liên tục xâm nhập cơ thể hắn mà kiếm khí của hắn cũng ngược lại.

Xét về võ kĩ thì tôi cũng không thua gì hắn.

Dù sao cũng đã trải qua đất nước Đại Hoa một khoảng thời gian.

Những kĩ xảo chiến đấu của tôi rất nhiều.

Thỉnh thoảng tôi lại phát động bí kĩ ảo ảnh đánh lạc hướng khiến hắn bị thương.

Hắn bị đánh lừa thì quát ầm lên.

"Vô sỉ, ngươi chỉ biết dùng mấy cái tiểu xảo đó sao?"

Tôi đáp lại không chút yếu thế.

"Ngươi nhầm rồi, trong chiến đấu, cái gì có ích thì đó là thực lực."

Nhưng chiêu này hầu hết là những gì tôi học được ở đất nước Hoa Anh Đào.

Người ở đó chiến đấu thông qua kĩ xảo chứ không phải thực lực chính diện.

Mặc dù hiện giờ đang là hư ảnh không thể sử dụng các kĩ năng thuộc tính nhưng ảo thuật thì không thành vấn đề.

Càng đánh vết thương của Bá Thần càng nhiều.

Còn tôi tuy bị thương nhưng khả năng phòng ngự và khôi phục đều hơn hẳn hắn.

Lực lượng tịch diệt xâm nhập, ngăn cản khả năng khôi phục mà thiên địa trao cho hắn.

Kể cả hắn phát động không gian lực lượng cá nhân của hắn cũng không thể lập tức xóa đi lực lượng tịch diệt này.

Phải biết đây cũng là lực lượng của một con quỷ triển linh cảnh mang tên Tu La.

Được thừa hưởng từ cường giả Tạo Hóa cảnh.

Đây có thể coi là lực lượng hủy diệt khắc tinh của thiên địa, tạo hóa.

Thấy bản thân không thể xóa đi lực lượng tịch diệt của tôi, Bá Thần liền tức giận nói.

"Đây là lực lượng gì? Tại sao lại quỷ dị như vậy chứ?"

Tôi nhún vai coi thường.

"Ngươi, đoán xem."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Sau đó, tôi không ngừng khiêu khích hắn.

Sau nửa ngày giao tranh Bá Thần không chiếm được chút thượng phong.

Không những thế hắn còn không ngừng cảm thụ được năng lượng của mình bị phân rã, giảm bớt.

Tôi ngưng năng lượng thành một chùm sáng giữa hai cái sừng.

Sau một lúc xúc lực thì như một chùm laze mà bắn ra.

"Đỡ chiêu này của ta."

Chiếu thức của tôi bay tới với tốc độ ánh sáng.

Hắn vung kiếm chống đỡ nhưng không kịp.

Hư ảnh bị đục thủng một lỗ lớn ở trước ngực.

Hắn nhìn tôi tức giận.

"Khụ khụ, ngươi!"

Hắn lúc này đã nhận ra không còn là đối thủ của tôi.

Mặc dù không cam lòng nhưng tính mạng quan trọng hơn.

Hắn lập tức phát động kĩ năng đào tẩu.

Một không gian với hàng ngàn phí kiếm bay thắng tới tôi.

"Vạn Kiếm quy tâm."

Những thanh kiếm này không hề mạnh nhưng khi va chạm với hư ảnh thì lại nổ tung tạo ra khói bụi mờ mịt.

Khi tuyệt chiêu kết thúc thì hình bóng Bá Thần đã biến mất.

Tôi hừ lạnh.

"Muốn chạy ư?

Nằm mơ."

Một con mắt thứ ba hiện ra trên đầu tôi.

Nó lớn dần rồi như dung nhập với thiên địa.

Đây là chiêu thức thiên nhãn tôi đã học được dùng để quan sát rất tốt.

Rất nhanh tôi đã thấy Bá Thần đang chạy trốn ở rất xa.

Tôi nhếch mép, cười coi thường.

"Ngươi nghĩ có thể nhanh hơn ta sao."

Đôi cánh sau lưng khẽ động.

Tốc độ của tôi tăng vọt.

Đây là thiên phú huyết mạch mà chỉ có thanh long mới có.

Rất nhanh tôi đã áp sát được Bá Thần.

Tôi vội phát động không gian giam cầm nhưng cảm ngộ của tôi chưa đủ nên hắn lại nhanh chóng bay đi.

Từ lúc rời Hóa Quỷ quốc, kì thực tôi vẫn chưa nghĩ ra thần thông không gian chiến đấu của mình.

Tôi định về Xích Quỷ quốc sẽ nghiên cứu nhưng vì vội tới cứu đám Kiếm Tâm nên mọi thứ vẫn chưa xong.

Vì thế nói trắng ra là tôi vẫn chưa thực sự đạt tới cấp độ triển linh cảnh giống Bá Thần nên không sao giữ chân hắn được.

Tôi nhìn về phía Bá Thần lo lắng.

Nếu để hắn chạy thì rất nhanh lực lượng phân rã của tôi sẽ bị hắn triệt tiêu và hắn lại có thể làm hại những người Kiếm Tâm, Thanh Tuyết.

Tôi lập tức phát động công pháp đuổi theo không bỏ.

Những mỗi lần tới gần thì tôi lại vô phương ngăn cản hắn.

Tôi chợt nhớ ra là mình có một năng lực tổ hợp.

Vừa truy đuổi tôi vừa tổ hợp một thứ độc tố đã được tôi tìm hiểu khi ở khu vực vùng đất độc tố trước đó.

Tôi còn nhớ thứ độc tố đó ngay cả linh lực cũng có thể ăn mòn.

Sau nửa tháng truy đuổi thì có vẻ tên Bá Thần đã hoàn toàn khôi phục.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hắn quay lại nhìn tôi cười.

"Thật không ngờ, ta lại bị ngươi truy đuổi mà chạy như chó chết.

Haha.

Nhưng sau nửa tháng ta đã biết điểm yếu của ngươi.

Ngươi tuy là triển linh nhưng không có thần thông không gian.

Có lẽ ngươi vừa mới bước vào triển linh cảnh.

Chỉ cần là áp chết không gian mà chiến đấu lâu dài, chắc chắn ta sẽ thắng.

Chỉ cần ta không trực tiếp đấu với hư ảnh pháp tướng của ngươi là được.

Chỉ cần không cận chiến thì ngươi chẳng thể làm gì được ta.

Kể cả không giết được ngươi.

Ta cũng có thể đi giết hết đám khốn Kiếm Tâm kia haha."

Tôi mặc kệ hắn nói nhảm.

Hắn không biết rằng tôi đã tổng hợp xong một thứ có thể tiễn hắn xuống địa ngục.

Hắn không lao vào tôi mà dùng không gian áp chế.

Lần này hắn sử dụng toàn bộ là công kích diện rộng khiến tôi không thể né tránh mà phải ngạnh kháng.

Hắn tin rằng chỉ cần tiêu hao là có thể ép chết tôi.

Dù sao trong chiến đấu cả hai đều khiến cho linh lực xung quanh bạo loạn không thể hồi phục.

Hắn làm rất đúng.

Tuy tôi có thể ngưng tụ pháp tướng nhưng bản chất là không áp chết không gian của hắn nên chỉ cần hắn giữ khoảng cách thì tôi gần như không thể làm gì.

Tôi nhanh chóng bị đánh lui.

Hư ảnh của hắn dơ cao kiếm rồi chém xuống khiến tôi bay ra xa.

Một kiếm này mạnh tới nỗi đã chém đôi một ngọn núi.

Hắn cười ngạo nghễ vì cho rằng đã chiếm thượng phong.

"Chỉ có vậy thôi sao?

Nếu thì thì ngươi có thể đi chết được rồi."

Tôi giả vờ ho ra một ngụm máu rồi giải trừ pháp tướng.

Thấy vậy hắn lại càng đắc ý.

Hắn cũng giải trừ pháp tướng rồi điều khiển phi kiếm lao tới tôi.

Thanh Kiếm đâm vào người tôi nhưng lập tức hóa thành một khúc gỗ.

Bá Thần tức giận quát.

"Lại là mấy cái trò vớ vẩn này?"

Biết lại bị tôi giở trò hắn lập tức phòng bị.

Bảy thanh kiếm bay nhanh quanh hắn như tạo ra một không gian khép kín.

Nhưng những thanh kiếm rất nhanh bị tôi dùng kết giới khống chế từ đó tạo ra một lỗ hổng.

Tôi hét lớn.

"Chết đi, lão già."

Một thương kiếm mang theo lực lượng tịch diệt đâm thắng vào ngực hắn từ phía sau.

Hắn nhanh chóng ngưng tụ cương khí ngăn cản nhưng lồng phòng hộ liên tục bị ăn mòn.

Thương Kiếm nhanh chóng xuyên qua ngực Bá Thần.

Tức giận vì bị đánh lên, hắn xoay người tung một chưởng đẩy tôi bay ra xa.

Lực đạo mạnh tới lỗi khiến thân xác đã được huyết mạch tôi luyện của tôi cũng bị dập nát.

Phần ngực bị đánh trúng lõm sâu in hình bàn tay năm ngón.

Tôi phun ra ngụm máu, lần này hoàn toàn là thật.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Ảnh Giới

Số ký tự: 0