Ảnh Giới

Ma Cửa Cầm Chày

Tiểu Thúc Thao Thiên

2024-11-12 22:49:23

Lão Khô Cốt định phát tiết cũng may tôi đã mua xong đồ quay lại ngăn cản lão, thuận tay dúi cho lão ít tiền thừa thế là lão lại cười hềnh hệch.

Nói đùa chứ tôi có phải ngu đâu mà không lấy tiền thừa, tất cả chỉ là làm màu thôi.

Dự là lần này tôi sẽ có một khoản kha khá.

Vu Béo vừa bị Âm Nguyệt véo tai nên giờ hắn đang tìm cách trả thù.

Cứ đi một đoạn thấy cái gì hay là Âm Nguyệt lại đòi mua.

Do Vu Béo trước đó đã lợi dụng Âm Nguyệt nên không dám từ chối cơ mà sức mua của con gái phải gọi là kinh người.

Sau một hồi hắn cũng toát mồ hôi.

Tôi với lão Khô Cốt kiếm được một khoản nên không ngừng bơm đểu.

Lão khô cốt nhanh trí nói.

- Bà chủ mà mua mấy cái cây dược liệu kia về.

Chỉ cần lão phu bào chết thuốc đắp thì đảm bảo phu nhân trẻ ra chục tuổi.

Âm nguyệt nghe vậy nhìn về phía Vu Béo nũng nịu.

"Chồng à, mua cho ta đi, đi mà."

Vu Béo lúc này đã có chút đau ví.

"Nhưng mà."

"Ứ chịu đâu, ứ chịu đâu."

Nói rồi Âm Nguyệt dùng tay đấm nhẹ nhẹ lên ngực Vu Béo.

Và cứ như thế Vu Béo như chúng ngải mà không ngừng mua sắm.

Chúng tôi mua rất nhiều đồ tới nỗi tôi phải thuê thêm vài têm mang đồ đi theo.

Tới khi chiều tối chúng tôi quyết định đi về.

Vừa tới của phủ thành chủ thì Vu Béo nhanh chân đi vào phủ.

Nhìn mặt hắn là biết hắn đang rất tức giận.

Bao nhiêu tiền cất giấu mà nay bị Âm Nguyệt moi sạch.

Đúng là yêu vào là ngu người.

Hắn nhanh chân bước vào.

Chúng tôi cười cười đi sau hắn.

Nhưng khi vừa bước qua cánh cửa thì chúng tôi lại không thấy Vu Béo đâu.

Rõ ràng là vừa nãy hắn chỉ cách chúng tôi vài bước.

Chỉ một cái chớp mắt đã biến mất là sao.

"Chuyện gì xảy ra?"

Âm nguyệt lo lắng nhìn quanh.

Tôi cũng vội vàng hô lớn gọi.

"Vu Béo, Vu Béo, cậu ở đâu?"

Sau một hồi thì tất cả chúng tôi đều quay đầu nhìn thẳng vào cánh cửa.

Vừa nãy Vu Béo đã biến mất ngay phía sau cánh cửa này.

Rất có thể nó giống một loại ma quỷ có năng lực dịch chuyển hoặc không gian như ngôi làng ma hay lúc tu la giam cầm cả một khu vực.

Nói tới Vu Béo lúc này thì bỗng đi vào một không gian trắng buốt.

Trên mặt đất lại có nhưng chỗ màu đỏ loang nổ.

Nhìn cái hắn đã đoán ra là mình đi vào một không gian khác, nơi đây rất có thể là hiện trường các vụ án.

Một tiếng rít gió từ phía sau đập tới.

Một cú đánh rất mạnh đánh lên gáy Vu Béo.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhưng hắn lại không hề hấn gì mà quạy lại nhếch mép cười.

"Ha ha, bắt được ngươi rồi."

Hư ảnh của Song Nhi cũng xuất hiện.

Nhát đánh vừa rồi với người thường là chí mạng nhưng với năng lực phòng ngự của Thanh Nhi thì hoàn toàn vô dụng.

Đặc biệt là sau khi Song Nhi đột phá tới ma linh cao cấp nhờ viên đá hôm trước.

Lúc này Vu béo mới nhìn rõ con quỷ.

Hắn có dáng vẻ một người đàn ông có một chiếc múi dài.

Da mặt thì sần sùi đầy mụn nhọt.

Hai bên tay của hắn lơ lửng hai cánh cửa.

Còn trên tay hắn cầm một cái như cái chầy gỗ nhưng kì thật đó lại là một miếng vài khô cứng.

Thấy mình bị phát hiện nó điều khiển hai cánh của kẹp mạnh đật về phía Vu Béo.

Vu Béo nhanh chóng lùi lại.

Nếu bị dính phát đập này thì hắn sẽ xẹp lép như con tép luôn.

Rồi nó cầm cái gậy liên tục phang về phía của Vu Béo.

Thanh Nhi nhanh chóng ngưng tu ra những cái khiên để phòng ngự.

Hồng Nhi thì tung ra cái chưởng lực hình sọ đầu lâu về phía con quỷ kia để phản công.

Nhưng công kích tới gần lại bị những cánh cửa kia chắn lại.

Tôi ở bên ngoài đoán chắc là có vấn đề.

Thấy Lão Khô Cốt cau mày nhưng không xuất thủ, Âm Nguyệt thì rất hoang mang.

Tôi đành tự mình ra chiêu.

Đây là năng lực dạng không gian giam cầm mà vừa hay ma linh của tôi cũng có năng lực tương tự.

Tôi triệu hoán con dê rồi ra lệnh cho nó tập trung vào phía cánh cửa liên tục kêu lên.

Sau một loạt tiếng “ be be” thì không gian chỗ cánh cửa cũng đã xuất hiện vết nứt.

Ở bên trong, thấy không gian của mình bị nứt ra.

Con quỷ biết rằng không ổn, nhanh chóng xóa bỏ không gian bay thẳng lên trời.

Lão Khô Cốt thấy thế thì nhanh chóng hô lớn.

"Mau đuổi theo."

Chúng tôi nhanh chóng đuổi theo phía sau.

Vu Béo thấy không gian bị phá vỡ thì ngồi xuống thở hổn hển.

Có vẻ hắn đã chiến đấu với con quỷ kia không phân cao thấp.

Tôi nhìn Lão Khô Cốt dò hỏi.

"Lão biết con quỷ kia là gì không?"

Lão nhanh chóng trả lời.

"Nó là Ma Cửa Cầm Chày.

Là một loại ma linh canh cửa.

Bình thường nó được người nuôi dưỡng và nhốt tại cửa kho báu.

Chỉ cần có người đi vào nó sẽ cầm chày đánh chết rồi dùng hai cánh cửa ép khô máu huyết.

Vàng bạc sẽ bị lấy hết."

Thảm nào nạn nhân toàn là người có tiền.

Âm Ma cũng vọi hỏi.

"Vậy nếu nó cứ hóa thành cánh cửa mà gϊếŧ người thì ai biết mà gϊếŧ nó."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lão khô cốt nghe vậy mới trả lời.

"Ài, ma linh cấp cao đều như vậy.

Người thường gặp phải chỉ có nước chết.

Con Ma Cửa Cầm Chày này cấp thấp và trung thì không thể rời đi nơi nó sinh ra.

Chỉ có cấp cao nó mới có thể bay đi kiếm ăn.

Mà ma linh kiểu này muốn tu luyện cấp cao thì quá khó.

Trừ phi!"

Nói tới đây lão dừng lại.

Tôi cũng rất nhanh đoán được điều lão muốn nói.

Tôi vội hỏi tiếp.

"Vậy bây giờ chúng ta đuổi theo nó làm gì?"

Lão cười khà khà.

"Mặc dù ma cửa cầm chày có thể bay đi kiếm thức ăn nhưng mỗi ngày nó đều phải bay về nơi nó sinh ra.

Và ở đó chắc chắn có ... hì hì."

Nghe đến đây, chúng tôi té ngửa.

Tưởng lão trượng nghĩa lắm mới liều sống, liều chết đuổi theo con ma quỷ.

Ai mà ngờ là vì tiền.

Nhưng mà cũng tốt.

Ít ra chúng tôi cũng có thể nhất tiễn hạ song điêu.

Cho tới nữa đêm chúng tôi thấy nó đỗ xuống một ngọn núi.

Nơi đó có một cái hang sâu.

Rất nhanh tôi thấy nó hóa thành một cánh cửa.

Sau khi chắc chắn không có nguy hiểm gì, chúng tôi đi tới đó.

Tôi định triệu hồi ma linh ra để phá kết giới rồi chiến đấu nhưng lão Khô Cốt đã nhanh chân chạy tới trước cánh cửa.

Lão gồng tay phát ra hào quang rồi đấm một cái.

Cánh cửa vỡ tan.

Con ma linh bay ra đập thẳng vào một bức tường trong hang động.

Tôi cũng không cảm thấy lạ vì thực lực lão Khô Cốt chưa bao thể hiện nhưng chắc chắn rất mạnh.

Chúng tôi lập tức tiến vào trong.

Lúc này con Ma Cửa Cầm Chày đã nằm đó ngáp ngáp.

Tôi tiện tay cho nó một chưởng kết liễu.

Tôi có cảm giác có một cỗ sức mạnh bổ sung cho ma linh của tôi.

Cảm giác rất sảng khoái.

Mà cũng chẳng có gì.

Ma linh thăng cấp ngoài ăn linh lực do ngự linh sư cung cấp hoặc đồ hiến tế thì gϊếŧ ma linh khác cũng là một cách.

Bù lại thì nó sẽ giúp chuyển hóa giúp ngự linh sư nâng cao cảnh giới.

Sau khi đánh bay con ma cửa thì Lão Khô Cốt như một đứa trẻ tìm được bảo bối.

Lão nhảy vào một đống vàng bạc mà liên tục cười lớn.

"Ha ha, nhiều vàng quá.

Tất cả là của ta, của ta."

Âm Nguyệt thấy vậy cũng chỉ biết lắc đầu ngán ngẩm.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Ảnh Giới

Số ký tự: 0