Nhiệm Vụ Của Th...
Tiểu Thúc Thao Thiên
2024-11-12 22:49:23
Thế giới này quái vật được sinh ra dựa trên sự kết hợp ngẫu nhiên như cách mà ma pháp vận hành nên chẳng có tài liệu cụ thể nào về các loại quái vật.
Chúng có thể trông vô hại như một đứa trẻ có cái miệng rộng tới mang tai, cũng có thể là một thứ tồn tại như người cao cả chục mét.
Tóm lại chúng tôi cũng đã sớm quen với điều đó nên chỉ cần cẩn thận một chút là sẽ không sao.
Sau khi cung cấp được thông tin quan trọng thì Ám Dạ được nhận vài ống kinh nghiệm.
Ống kinh nghiệm là vật phẩm đặc thù rớt ra từ quái vật.
Chúng có thể được sử dụng để tăng cấp bậc của người khác mà không cần trực tiếp tham gia trận chiến.
Đây cũng là vật phẩm để trao đổi, mua bán cao cấp thay cho tiền tệ thông thường.
Nó giống trong cuộc sống con người hiện đại thì ngoài tiền tệ ra thì con người cũng có thể dùng vàng để giao dịch vậy.
Nhờ những thanh kinh nghiệm đó mà Ám Dạ cũng nhanh chóng bước vào cấp độ 40.
Một lần nữa tôi lại giúp Ám Dạ tạo ra một linh hồn đồng hành.
Lần này tôi quyết định cho Ám Dạ học kĩ năng tốc độ.
Dù sao nguy hiểm trùng trùng thì bảo mệnh mới là quan trọng nhất.
Nội tại là tăng khả năng phục hồi và kĩ năng thì là bứt tốc.
Đây là kĩ năng tích lực rồi bộc phát cực nhanh để nhanh chóng chạy thoát.
Nói thật là nếu có thể thì tôi muốn giúp Ám Dạ học các kĩ năng mạnh hơn, nhanh hơn nhưng như vậy thì lại tiêu hao ma lực quá lớn.
Với cấp độ 40 thì tôi chỉ có thể giúp Ám Dạ sử dụng kĩ năng đơn giản đó thôi.
Thời gian thấm thoát trôi qua.
Một năm sau Ám Dạ cũng đạt tới cấp độ 44.
Cấp độ càng cao thì đòi hỏi kinh nghiệm càng lớn cũng yêu cầu phải đi giết chết quái vật càng mạnh.
Mà phải giết quái vật mạnh mẽ nên việc tổ đội là điều bắt buộc.
Mặc dù tôi giúp Ám Dạ có đủ năng lực đấu với quái thú cùng cấp hoặc cao hơn nhưng vẫn không ổn.
Phải biết những quân đoàn lớn sẽ thường xuyên tổ chức săn những con quái 7x, 8x.
Việc săn những con quái này với cường giả thì không có nhiều lợi ích nhưng có thể nhanh chóng thăng cấp cho các thành viên trong quân đoàn khi tham gia.
Đây là một cách các quân đoàn phát phúc lợi cho thành viên.
Trước đo Ám Dạ nghe lời tôi mà trở thành mạo hiểm giả đơn độc.
Việc này khiến Ám Dạ có chút thiệt thòi, làm tôi cũng cảm thấy hơi áy náy.
Trong một năm qua, Ám Dạ cũng thử tham gia vài quân đoàn nhưng đều bị từ chối mà không có lí do.
Ngày hôm đó khi Ám Dạ đang đi tới bảng nhiệm vụ để tìm kiếm nhiệm vụ phù hợp thì có một bảng lớn màu vàng đập vào mắt.
Một nội dung lập lòe khiến ai đi qua cũng phải chú ý.
Nội dung trên đó là thiên đường phát lệnh truy giết với một kẻ tên Tam Nhãn.
Cảnh giới của hắn khoảng cấp bậc 76, ngoài ra không có thông tin gì khác nữa.
Đây là nhiệm vụ cấp quốc gia vì thế ai cũng có quyền tham gia.
Tuy nhiên mỗi quân đoàn đều có địa bàn hoạt động riêng biệt do đó khi hắn xuất hiện ở đâu thì quân đoàn ở đó có quyền vây giết.
Đây là ước định ngầm giữa các quân đoàn và tất nhiên chúng không đặt mạo hiểm giả cô độc vào mắt.
Đây cũng là nhiệm vụ của thần vì vậy phần thưởng sẽ vô cùng lớn.
Thậm chí có thể giúp cho những mạo hiểm giả một bước lên mây.
Nó giống kiểu được thần thánh ban phép một bước đạt cảnh giới hóa thần, triển linh ở các đất nước khác vậy.
Chính vì vậy nó đã tạo thành oanh động vô cùng to lớn.
Đang đứng xem nhiệm vụ thì có một cô gái vỗ vai Ám Dạ.
"Này , cô là mạo hiểm giả cô độc phải không?"
Ám Dạ thấy có người hỏi thì lập tức đáp lại.
"Phải, có chuyện gì vậy?"
Cô gái kia lập tức nói ra lí do.
"Chúng tôi đang tổ chức đoàn đội cho mạo hiểm giả cô độc để đi săn Tam Nhãn.
Cô muốn tham gia cùng không?"
Nghe vậy Ám Dạ khá động tâm.
Phải biết chỉ cần hỗ trợ khi tham gia diệt đại quái Tam Nhãn thì cũng sẽ được một lượng kinh nghiệm rất lớn.
Nó vượt xa kinh nghiệm giết quái thông thường vì đây là phần thưởng đến từ thiên đường.
Đó cũng là lí do người người, nhà nhà đang tích cực tổ đội.
Thông thường một đội nhóm được ban thưởng sẽ được giới hạn là 50 thành viên vì vậy các mạo hiểm giả sẽ tìm cách mời chào để có đủ 50 người.
Tuy nhiên đa phần mạo hiểm giả cô độc đều là người bị các quân đoàn đào thải vì thiên phú yếu như Thạch Bác hoặc là có xích mích với đại thế gia.
Cũng chính vì như vậy mà thực lực chung của mạo hiểm giả cô độc không cao.
Có lẽ việc đoàn kết lại chỉ là muốn thử chút vận may mà thôi.
Nhỡ đâu gặp được quái vật chạy trốn lúc trọng thương thì sẽ có thể đổi đời.
Nó giống câu chuyện người ta chơi xổ số vậy.
Ám Dạ vui mừng đáp ứng.
"Được, đưa ta đi tới chỗ các người."
Nhưng oan gia ngõ hẹp.
Một âm thanh chói tai vang lên ở phí sau.
"Để ta xem ai dám cho cô ta gia nhập đội ngũ?
Kẻ nào dám đừng trách chúng ta không khách khí."
Mọi người quay lại thì nhận ra không ai xa lạ.
Cái thứ âm thanh và điệu bộ khốn nạn đó chính là của Công Chúa Lửa chứ không phải ai khác.
Tuy nhiên hiện bên cạnh ả không phải là đám Sát Thủ Bóng Đêm mà là hai lão già.
Theo quan sát của chúng tôi thì hai kẻ này chí ít là mạo hiểm giả cấp 6x.
Công Chúa Lửa ngạo nghễ đi qua chỗ Ám Dạ không quên buông lời nhục mạ.
"Phế vật.:
Ám Dạ cũng chỉ đành nắm chặt tay, nghiến răng chịu đựng.
Cô quá quen với việc này nên chỉ âm thầm quyết tâm trở lên mạnh hơn để không ai có thể ỷ thế áp bức mình.
Tuy nhiên đời là vậy, những kẻ như Công Chúa Lửa lại rất thích bắt nạt những người chỉ biết chịu đựng như Ám Dạ.
Nếu không có tôi thì có lẽ cuộc đời của Ám Dạ chỉ có thể chìm trong nhục nhã.
Nhưng ít ra thì cũng sẽ không lo nguy hiểm tới tính mạng.
"Ài"!
Sau khi Công Chúa Lửa Đi qua thì cái cô gái trước đó cũng vội vã rời đi.
Cô ta nói.
"Xin lỗi cô, có lẽ chúng tôi không thể cho cô gia nhập được rồi."
Ám Dạ cũng đành nở nụ cười một cách miễn cưỡng.
"Không Sao."
Sau đó chán nản thở dài rời đi.
Thấy vậy tôi không đành lòng.
"Sao phải muộn phiền.
Không thành lập đội không có nghĩa chúng ta không có cơ hội giết chết quái vật."
Ám dạ nghe vậy thì sửng sốt.
"Ý của người là...."
Sau đó chúng tôi đã đạt được sự ngầm hiểu chung.
Không ăn quang minh chính đại được thì cướp quái.
Dù sao chúng tôi cũng không phải là người chơi bẩn trước.
Chúng có thể trông vô hại như một đứa trẻ có cái miệng rộng tới mang tai, cũng có thể là một thứ tồn tại như người cao cả chục mét.
Tóm lại chúng tôi cũng đã sớm quen với điều đó nên chỉ cần cẩn thận một chút là sẽ không sao.
Sau khi cung cấp được thông tin quan trọng thì Ám Dạ được nhận vài ống kinh nghiệm.
Ống kinh nghiệm là vật phẩm đặc thù rớt ra từ quái vật.
Chúng có thể được sử dụng để tăng cấp bậc của người khác mà không cần trực tiếp tham gia trận chiến.
Đây cũng là vật phẩm để trao đổi, mua bán cao cấp thay cho tiền tệ thông thường.
Nó giống trong cuộc sống con người hiện đại thì ngoài tiền tệ ra thì con người cũng có thể dùng vàng để giao dịch vậy.
Nhờ những thanh kinh nghiệm đó mà Ám Dạ cũng nhanh chóng bước vào cấp độ 40.
Một lần nữa tôi lại giúp Ám Dạ tạo ra một linh hồn đồng hành.
Lần này tôi quyết định cho Ám Dạ học kĩ năng tốc độ.
Dù sao nguy hiểm trùng trùng thì bảo mệnh mới là quan trọng nhất.
Nội tại là tăng khả năng phục hồi và kĩ năng thì là bứt tốc.
Đây là kĩ năng tích lực rồi bộc phát cực nhanh để nhanh chóng chạy thoát.
Nói thật là nếu có thể thì tôi muốn giúp Ám Dạ học các kĩ năng mạnh hơn, nhanh hơn nhưng như vậy thì lại tiêu hao ma lực quá lớn.
Với cấp độ 40 thì tôi chỉ có thể giúp Ám Dạ sử dụng kĩ năng đơn giản đó thôi.
Thời gian thấm thoát trôi qua.
Một năm sau Ám Dạ cũng đạt tới cấp độ 44.
Cấp độ càng cao thì đòi hỏi kinh nghiệm càng lớn cũng yêu cầu phải đi giết chết quái vật càng mạnh.
Mà phải giết quái vật mạnh mẽ nên việc tổ đội là điều bắt buộc.
Mặc dù tôi giúp Ám Dạ có đủ năng lực đấu với quái thú cùng cấp hoặc cao hơn nhưng vẫn không ổn.
Phải biết những quân đoàn lớn sẽ thường xuyên tổ chức săn những con quái 7x, 8x.
Việc săn những con quái này với cường giả thì không có nhiều lợi ích nhưng có thể nhanh chóng thăng cấp cho các thành viên trong quân đoàn khi tham gia.
Đây là một cách các quân đoàn phát phúc lợi cho thành viên.
Trước đo Ám Dạ nghe lời tôi mà trở thành mạo hiểm giả đơn độc.
Việc này khiến Ám Dạ có chút thiệt thòi, làm tôi cũng cảm thấy hơi áy náy.
Trong một năm qua, Ám Dạ cũng thử tham gia vài quân đoàn nhưng đều bị từ chối mà không có lí do.
Ngày hôm đó khi Ám Dạ đang đi tới bảng nhiệm vụ để tìm kiếm nhiệm vụ phù hợp thì có một bảng lớn màu vàng đập vào mắt.
Một nội dung lập lòe khiến ai đi qua cũng phải chú ý.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nội dung trên đó là thiên đường phát lệnh truy giết với một kẻ tên Tam Nhãn.
Cảnh giới của hắn khoảng cấp bậc 76, ngoài ra không có thông tin gì khác nữa.
Đây là nhiệm vụ cấp quốc gia vì thế ai cũng có quyền tham gia.
Tuy nhiên mỗi quân đoàn đều có địa bàn hoạt động riêng biệt do đó khi hắn xuất hiện ở đâu thì quân đoàn ở đó có quyền vây giết.
Đây là ước định ngầm giữa các quân đoàn và tất nhiên chúng không đặt mạo hiểm giả cô độc vào mắt.
Đây cũng là nhiệm vụ của thần vì vậy phần thưởng sẽ vô cùng lớn.
Thậm chí có thể giúp cho những mạo hiểm giả một bước lên mây.
Nó giống kiểu được thần thánh ban phép một bước đạt cảnh giới hóa thần, triển linh ở các đất nước khác vậy.
Chính vì vậy nó đã tạo thành oanh động vô cùng to lớn.
Đang đứng xem nhiệm vụ thì có một cô gái vỗ vai Ám Dạ.
"Này , cô là mạo hiểm giả cô độc phải không?"
Ám Dạ thấy có người hỏi thì lập tức đáp lại.
"Phải, có chuyện gì vậy?"
Cô gái kia lập tức nói ra lí do.
"Chúng tôi đang tổ chức đoàn đội cho mạo hiểm giả cô độc để đi săn Tam Nhãn.
Cô muốn tham gia cùng không?"
Nghe vậy Ám Dạ khá động tâm.
Phải biết chỉ cần hỗ trợ khi tham gia diệt đại quái Tam Nhãn thì cũng sẽ được một lượng kinh nghiệm rất lớn.
Nó vượt xa kinh nghiệm giết quái thông thường vì đây là phần thưởng đến từ thiên đường.
Đó cũng là lí do người người, nhà nhà đang tích cực tổ đội.
Thông thường một đội nhóm được ban thưởng sẽ được giới hạn là 50 thành viên vì vậy các mạo hiểm giả sẽ tìm cách mời chào để có đủ 50 người.
Tuy nhiên đa phần mạo hiểm giả cô độc đều là người bị các quân đoàn đào thải vì thiên phú yếu như Thạch Bác hoặc là có xích mích với đại thế gia.
Cũng chính vì như vậy mà thực lực chung của mạo hiểm giả cô độc không cao.
Có lẽ việc đoàn kết lại chỉ là muốn thử chút vận may mà thôi.
Nhỡ đâu gặp được quái vật chạy trốn lúc trọng thương thì sẽ có thể đổi đời.
Nó giống câu chuyện người ta chơi xổ số vậy.
Ám Dạ vui mừng đáp ứng.
"Được, đưa ta đi tới chỗ các người."
Nhưng oan gia ngõ hẹp.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Một âm thanh chói tai vang lên ở phí sau.
"Để ta xem ai dám cho cô ta gia nhập đội ngũ?
Kẻ nào dám đừng trách chúng ta không khách khí."
Mọi người quay lại thì nhận ra không ai xa lạ.
Cái thứ âm thanh và điệu bộ khốn nạn đó chính là của Công Chúa Lửa chứ không phải ai khác.
Tuy nhiên hiện bên cạnh ả không phải là đám Sát Thủ Bóng Đêm mà là hai lão già.
Theo quan sát của chúng tôi thì hai kẻ này chí ít là mạo hiểm giả cấp 6x.
Công Chúa Lửa ngạo nghễ đi qua chỗ Ám Dạ không quên buông lời nhục mạ.
"Phế vật.:
Ám Dạ cũng chỉ đành nắm chặt tay, nghiến răng chịu đựng.
Cô quá quen với việc này nên chỉ âm thầm quyết tâm trở lên mạnh hơn để không ai có thể ỷ thế áp bức mình.
Tuy nhiên đời là vậy, những kẻ như Công Chúa Lửa lại rất thích bắt nạt những người chỉ biết chịu đựng như Ám Dạ.
Nếu không có tôi thì có lẽ cuộc đời của Ám Dạ chỉ có thể chìm trong nhục nhã.
Nhưng ít ra thì cũng sẽ không lo nguy hiểm tới tính mạng.
"Ài"!
Sau khi Công Chúa Lửa Đi qua thì cái cô gái trước đó cũng vội vã rời đi.
Cô ta nói.
"Xin lỗi cô, có lẽ chúng tôi không thể cho cô gia nhập được rồi."
Ám Dạ cũng đành nở nụ cười một cách miễn cưỡng.
"Không Sao."
Sau đó chán nản thở dài rời đi.
Thấy vậy tôi không đành lòng.
"Sao phải muộn phiền.
Không thành lập đội không có nghĩa chúng ta không có cơ hội giết chết quái vật."
Ám dạ nghe vậy thì sửng sốt.
"Ý của người là...."
Sau đó chúng tôi đã đạt được sự ngầm hiểu chung.
Không ăn quang minh chính đại được thì cướp quái.
Dù sao chúng tôi cũng không phải là người chơi bẩn trước.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro