Quái Trứng
Tiểu Thúc Thao Thiên
2024-11-12 22:49:23
Ngày hôm sau chúng tôi suất phát.
Với khả năng ẩn hình của Ám Dạ hiện nay thì việc di chuyển trong rừng rất thuật lợi.
Sẽ không phải đối đầu với những loài quái vật bản thân không muốn.
Tuy nhiên khu rừng ở đất nước này luôn ẩm ướt và tràn đầy sương mù, rêu mốc.
Việc này cũng khiến cho tốc độ thăm dò trở nên chậm trễ.
Phải ba ngày sau chung tôi mới thấy được có âm thanh của con người.
"Giết, ta phải giết ngươi."
"Ha ha, tất cả của cải là của ta."
"Ta hận ngươi, vì sao ngươi luôn là người được mọi người công nhận."
Những âm thanh hỗn loạn vang lên khiến chúng tôi khá bất ngờ.
Ám Dạ ẩn hình rồi tiến lại gần.
Đập vào mắt chúng tôi là một đám người đang điên cuồng chém giết lẫn nhau.
Ám Dạ hỏi tôi.
"Đây là có chuyện gì?"
Tôi dùng thần thức quan sát rồi nói.
"Tình trạng của họ không đúng, khả năng là có cái gì đó đang điều khiển họ hoặc có cái gì đó kích hoạt dục vọng trong lòng của họ."
Ở kia có một người đang run rẩy sợ hãi, ở kia lại có một người đang cười như điên như dại.
Ám Dạ nhanh chóng quan sát và cũng thấy điều đó.
Đặc biệt là dưới đất có thể lờ mờ thấy rất nhiều xương cốt của mạo hiểm giả.
Ám Dạ định đi tới thăm dò thì tôi ngăn lại.
"Dừng lại, chúng ta cứ chờ đã.
Kẻ đứng đằng sau sẽ sớm xuất hiện thôi."
Ám Dạ nghe thế thì có vẻ không thoải mái.
"Nhưng như vậy thì những người kia sẽ tự chém giết lẫn nhau tới chết mất."
Tôi tỏ ra tức giận mà châm biếm.
"Sao, vẫn còn lòng trắc ẩn à?
"Chuyện này."
Ám Dạ biết là trước đây bản thân quá ngây thơ nhưng với một cô gái tốt bụng mới lớn thì cũng không tránh khỏi.
Kì thực trong những ngày này, tôi cũng đã kể cho Ám Dạ về rất nhiều câu chuyện.
Nào là một người tốt vì cứu một người rồi bị kẻ đó phản bội.
Nào là một người muốn anh hùng cứu mỹ nhân mà phải thân tử đạo tiêu.
Tôi như một âm hồn truyền vào đầu Ám Dạ những suy nghĩ tự cường, những suy nghĩ của một cường giả.
Tôi không muốn Ám Dạ cứ mang lòng thánh nữ cũng như yếu đuối như trước.
Việc phải nhìn những kẻ không thân không quen chết trước mắt kì thực cũng chỉ là việc bắt đầu.
Nếu theo kế hoạch đào tạo của tôi thì Ám Dạ sẽ trở thành một cái gì đó rất khác biệt.
Kẻ có thể trở thành thần và sẽ bị các hậu duệ trực hệ của thần tìm cách tiêu diệt.
Nếu không đủ mạnh mẽ thì Ám Dạ sẽ chết trước khi trưởng thành.
Vậy là chúng tôi cứ ở đó lặng lặng quan sát những người phía dưới chém giết lẫn nhau.
Khi chỉ còn lại một người thì hắn bắt đầu đưa kiếm lên rồi tự chặt đầu xuống.
Khi mọi chuyện kết thúc lại không có gì xảy ra hết.
Ám Dạ lại nghi hoặc hỏi tôi.
"Chúng ta làm gì tiếp theo?"
Tôi ra hiệu cho Ám Dạ cứ bình tĩnh.
"Cứ chờ đợi đã."
Với người tu tiên cũng như trải qua nhiều đất nước thì tôi biết, mọi chuyện sẽ không hề đơn giản như vậy.
Quả nhiên độ nửa tiếng sau thì có một bóng dáng đi ra từ sau màn sương.
Quan sát kĩ thì tôi thấy đây là một người trốn trong một cái tròn tròn như trái trứng.
Nó giống người hiện đại hóa trang vậy.
Những cái tay và chân lại vô cùng khoằm khèo và khô quắt như những cành cây vậy.
Cái quả trứng đó đi ra ngoài rồi bắt đầu phóng thích những cái dễ màu trắng mà hút dưỡng chất từ những thi thể.
Ngay khi quả trứng đó đang hút hăng say thì lập tức có công kích từ tứ phía phóng tới.
Rồi lần lượt xuất hiện là một đội ngũ sáu người.
Kì lạ là vừa nhìn thấy những người này thì trên thân quả trứng lại mọc ra những con mắt vô cùng quỷ dị.
Những con mắt liên tục xoay chuyển như có thể thôi miên.
Ám Dạ nhanh chóng bị dính chiêu nhưng cũng may là tôi đã giúp cố thủ linh hồn nên cô không gặp nguy hiểm.
Những kẻ tới kia thì dường như có chuẩn bị từ trước.
Trong đội nhóm của họ có một hỗ trợ có kĩ năng tịnh hóa giúp đồng đội không bị dục vọng xâm chiếm.
Một tên có vẻ là kẻ cầm đầu cất tiếng cười đắc ý.
"Ha ha, con quái này cấp bậc rất cao nhưng không có năng lực tấn công.
Lần này chúng ta gập may rồi."
Sau này tôi mới biết.
Quả Trứng kia là một loại quái vật nhiều mắt chuyên khống chết dục vọng con người.
Khi thấy đám người kia không bị khống chế thì nó cũng không hút dinh dưỡng nữa.
Những sợi dây màu trắng lại giống như những con ấu trùng chui vào đất.
Những kẻ kia lại không hề chú ý.
Một tên còn đang vui mừng.
"Anh ơi, ở đây có rất nhiều đồ tốt rơi ra từ trên người những người khác.
Xíu giết con quái trứng này xong thì chúng ta sẽ chia nhau nha."
Tên cầm đầu kia thấy vậy thì lại càng sung sướng quên trời đất luôn..
"Ha ha, lần này chúng ta phát tài rồi."
Rồi hắn ra hiệu cho đám đàn em đi tới giải quyết con quái trứng.
Khi một tên đi tới, giơ kiếm lên định chém vào quả trứng thì cả nghìn con mắt lập tức mở ra nhìn chằm chắm vào mặt hắn.
Thấy đồng đội bị nhìn mà đứng im thì một tên cười lớn.
"Ha ha, vô dụng thôi.
Chúng ta biết năng lực của ngươi là khống chế dục vọng.
Giờ chúng ta có thiên thần thanh tịnh ở đây, ngươi hôm nay ngoan ngoãn trở thành kinh nghiệm cho chúng ta đi."
Nhưng hắn vừa nói xong thì một đồng đội ở sau lưng hắn đã dùng kiếm đâm cho hắn một nhát.
Hắn hoảng sợ quay lại.
"Chuyện này, chuyện này sao có thể chứ?"
Lúc này, hắn phát hiện tất cả đồng đội mắt đã đỏ hoe.
Thậm chí cô bé hỗ trợ thanh tịnh thì đã đầu, thân một lẻo.
"Chuyện gì đây?"
Đến chết hắn vẫn không hiểu chuyện gì đã xảy ra.
Còn chúng tôi ở bên ngoài đã quan sát hết thảy.
Quả trứng kia ngoài kích khởi dục vọng thì những con sâu như rễ cây từ cơ thể của nó chui vào đất có thể khống chế xác chết hành động.
Cô bé hỗ trợ thanh tịnh kia cũng là một một cái xác không đầu chém.
Ngay khi cô bé đó chết thì tất cả đều rất nhanh bị đã khống chế.
Chúng lại lần nữa chém giết lẫn nhau.
Những con mắt cứ đó cứ thao láo một cách đáng sợ.
Chúng không có lông mày, lông mi nên nhìn vô cùng quỷ dị.
Tôi truyền âm cho Ám Dạ.
"Đợi những con mắt kia đóng lại thì trực tiếp dùng sát chiêu."
Ám Dạ gật đầu.
"Được ạ."
Quả nhiên khi những kẻ kia chết thì những con mắt lại bắt đầu đóng lại.
Những con sâu trắng cũng nhanh chóng bò lại cơ thể con sâu.
Cảm nhận thấy lúc này phòng bị của Quả Trứng kia là thấp nhất, tôi liền ra chỉ thị cho Ám Dạ.
"Hành Động."
Ám Dạ cũng lập tức túng đại chiêu.
"Nhân danh thiên thần bóng tôi.
Ta triệu hồi vùng đất từ vong.
Triệu hồi tia sáng hủy diệt."
Với khả năng ẩn hình của Ám Dạ hiện nay thì việc di chuyển trong rừng rất thuật lợi.
Sẽ không phải đối đầu với những loài quái vật bản thân không muốn.
Tuy nhiên khu rừng ở đất nước này luôn ẩm ướt và tràn đầy sương mù, rêu mốc.
Việc này cũng khiến cho tốc độ thăm dò trở nên chậm trễ.
Phải ba ngày sau chung tôi mới thấy được có âm thanh của con người.
"Giết, ta phải giết ngươi."
"Ha ha, tất cả của cải là của ta."
"Ta hận ngươi, vì sao ngươi luôn là người được mọi người công nhận."
Những âm thanh hỗn loạn vang lên khiến chúng tôi khá bất ngờ.
Ám Dạ ẩn hình rồi tiến lại gần.
Đập vào mắt chúng tôi là một đám người đang điên cuồng chém giết lẫn nhau.
Ám Dạ hỏi tôi.
"Đây là có chuyện gì?"
Tôi dùng thần thức quan sát rồi nói.
"Tình trạng của họ không đúng, khả năng là có cái gì đó đang điều khiển họ hoặc có cái gì đó kích hoạt dục vọng trong lòng của họ."
Ở kia có một người đang run rẩy sợ hãi, ở kia lại có một người đang cười như điên như dại.
Ám Dạ nhanh chóng quan sát và cũng thấy điều đó.
Đặc biệt là dưới đất có thể lờ mờ thấy rất nhiều xương cốt của mạo hiểm giả.
Ám Dạ định đi tới thăm dò thì tôi ngăn lại.
"Dừng lại, chúng ta cứ chờ đã.
Kẻ đứng đằng sau sẽ sớm xuất hiện thôi."
Ám Dạ nghe thế thì có vẻ không thoải mái.
"Nhưng như vậy thì những người kia sẽ tự chém giết lẫn nhau tới chết mất."
Tôi tỏ ra tức giận mà châm biếm.
"Sao, vẫn còn lòng trắc ẩn à?
"Chuyện này."
Ám Dạ biết là trước đây bản thân quá ngây thơ nhưng với một cô gái tốt bụng mới lớn thì cũng không tránh khỏi.
Kì thực trong những ngày này, tôi cũng đã kể cho Ám Dạ về rất nhiều câu chuyện.
Nào là một người tốt vì cứu một người rồi bị kẻ đó phản bội.
Nào là một người muốn anh hùng cứu mỹ nhân mà phải thân tử đạo tiêu.
Tôi như một âm hồn truyền vào đầu Ám Dạ những suy nghĩ tự cường, những suy nghĩ của một cường giả.
Tôi không muốn Ám Dạ cứ mang lòng thánh nữ cũng như yếu đuối như trước.
Việc phải nhìn những kẻ không thân không quen chết trước mắt kì thực cũng chỉ là việc bắt đầu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nếu theo kế hoạch đào tạo của tôi thì Ám Dạ sẽ trở thành một cái gì đó rất khác biệt.
Kẻ có thể trở thành thần và sẽ bị các hậu duệ trực hệ của thần tìm cách tiêu diệt.
Nếu không đủ mạnh mẽ thì Ám Dạ sẽ chết trước khi trưởng thành.
Vậy là chúng tôi cứ ở đó lặng lặng quan sát những người phía dưới chém giết lẫn nhau.
Khi chỉ còn lại một người thì hắn bắt đầu đưa kiếm lên rồi tự chặt đầu xuống.
Khi mọi chuyện kết thúc lại không có gì xảy ra hết.
Ám Dạ lại nghi hoặc hỏi tôi.
"Chúng ta làm gì tiếp theo?"
Tôi ra hiệu cho Ám Dạ cứ bình tĩnh.
"Cứ chờ đợi đã."
Với người tu tiên cũng như trải qua nhiều đất nước thì tôi biết, mọi chuyện sẽ không hề đơn giản như vậy.
Quả nhiên độ nửa tiếng sau thì có một bóng dáng đi ra từ sau màn sương.
Quan sát kĩ thì tôi thấy đây là một người trốn trong một cái tròn tròn như trái trứng.
Nó giống người hiện đại hóa trang vậy.
Những cái tay và chân lại vô cùng khoằm khèo và khô quắt như những cành cây vậy.
Cái quả trứng đó đi ra ngoài rồi bắt đầu phóng thích những cái dễ màu trắng mà hút dưỡng chất từ những thi thể.
Ngay khi quả trứng đó đang hút hăng say thì lập tức có công kích từ tứ phía phóng tới.
Rồi lần lượt xuất hiện là một đội ngũ sáu người.
Kì lạ là vừa nhìn thấy những người này thì trên thân quả trứng lại mọc ra những con mắt vô cùng quỷ dị.
Những con mắt liên tục xoay chuyển như có thể thôi miên.
Ám Dạ nhanh chóng bị dính chiêu nhưng cũng may là tôi đã giúp cố thủ linh hồn nên cô không gặp nguy hiểm.
Những kẻ tới kia thì dường như có chuẩn bị từ trước.
Trong đội nhóm của họ có một hỗ trợ có kĩ năng tịnh hóa giúp đồng đội không bị dục vọng xâm chiếm.
Một tên có vẻ là kẻ cầm đầu cất tiếng cười đắc ý.
"Ha ha, con quái này cấp bậc rất cao nhưng không có năng lực tấn công.
Lần này chúng ta gập may rồi."
Sau này tôi mới biết.
Quả Trứng kia là một loại quái vật nhiều mắt chuyên khống chết dục vọng con người.
Khi thấy đám người kia không bị khống chế thì nó cũng không hút dinh dưỡng nữa.
Những sợi dây màu trắng lại giống như những con ấu trùng chui vào đất.
Những kẻ kia lại không hề chú ý.
Một tên còn đang vui mừng.
"Anh ơi, ở đây có rất nhiều đồ tốt rơi ra từ trên người những người khác.
Xíu giết con quái trứng này xong thì chúng ta sẽ chia nhau nha."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tên cầm đầu kia thấy vậy thì lại càng sung sướng quên trời đất luôn..
"Ha ha, lần này chúng ta phát tài rồi."
Rồi hắn ra hiệu cho đám đàn em đi tới giải quyết con quái trứng.
Khi một tên đi tới, giơ kiếm lên định chém vào quả trứng thì cả nghìn con mắt lập tức mở ra nhìn chằm chắm vào mặt hắn.
Thấy đồng đội bị nhìn mà đứng im thì một tên cười lớn.
"Ha ha, vô dụng thôi.
Chúng ta biết năng lực của ngươi là khống chế dục vọng.
Giờ chúng ta có thiên thần thanh tịnh ở đây, ngươi hôm nay ngoan ngoãn trở thành kinh nghiệm cho chúng ta đi."
Nhưng hắn vừa nói xong thì một đồng đội ở sau lưng hắn đã dùng kiếm đâm cho hắn một nhát.
Hắn hoảng sợ quay lại.
"Chuyện này, chuyện này sao có thể chứ?"
Lúc này, hắn phát hiện tất cả đồng đội mắt đã đỏ hoe.
Thậm chí cô bé hỗ trợ thanh tịnh thì đã đầu, thân một lẻo.
"Chuyện gì đây?"
Đến chết hắn vẫn không hiểu chuyện gì đã xảy ra.
Còn chúng tôi ở bên ngoài đã quan sát hết thảy.
Quả trứng kia ngoài kích khởi dục vọng thì những con sâu như rễ cây từ cơ thể của nó chui vào đất có thể khống chế xác chết hành động.
Cô bé hỗ trợ thanh tịnh kia cũng là một một cái xác không đầu chém.
Ngay khi cô bé đó chết thì tất cả đều rất nhanh bị đã khống chế.
Chúng lại lần nữa chém giết lẫn nhau.
Những con mắt cứ đó cứ thao láo một cách đáng sợ.
Chúng không có lông mày, lông mi nên nhìn vô cùng quỷ dị.
Tôi truyền âm cho Ám Dạ.
"Đợi những con mắt kia đóng lại thì trực tiếp dùng sát chiêu."
Ám Dạ gật đầu.
"Được ạ."
Quả nhiên khi những kẻ kia chết thì những con mắt lại bắt đầu đóng lại.
Những con sâu trắng cũng nhanh chóng bò lại cơ thể con sâu.
Cảm nhận thấy lúc này phòng bị của Quả Trứng kia là thấp nhất, tôi liền ra chỉ thị cho Ám Dạ.
"Hành Động."
Ám Dạ cũng lập tức túng đại chiêu.
"Nhân danh thiên thần bóng tôi.
Ta triệu hồi vùng đất từ vong.
Triệu hồi tia sáng hủy diệt."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro