Thi Đấu Vòng Lo...
Tiểu Thúc Thao Thiên
2024-11-12 22:49:23
Tôi và Mộc Vân nhanh chóng vẽ ra một pháp đồ tu luyện Nén Khí Thuật và Chế Tạo Thuật giao cho đám Bạch Nhãn Phong đem về học tập, cảm ngộ.
Còn hai chúng tôi trực tiếp đi về nơi tu luyện cảm ngộ thu hoạch ngày hôm nay.
Ngày hôm sau chúng tôi lại tiếp tục gặp nhau trao đổi.
Cứ thế mất một tháng cả hai chúng tôi đều có thu hoạch vô cùng lớn.
Sau đó, tôi quay lại hướng dẫn đám người Bạch Nhãn Phong tiếp tục tu luyện.
Thật không ngờ, vậy mà cái tên Lôi Bá đã có thể ngưng tụ một cái máy nén nhỏ.
Mặc dù tích lũy không nhiều nhưng một chiêu Lôi Thiên Kích phóng ra của hắn đã có uy lực gấp hai.
Còn Trấn Hoa cũng đã ngưng tụ ra ngoài một cái giáp mỏng manh.
Về cơ bản chúng tôi đều có được thu hoạch và phương pháp gia tăng một phần phòng ngự và tấn công.
Chúng tôi quyết định sẽ phô diễn chúng tại kì thi để khiến nhiều người thay đổi cái nhìn về công pháp của Mộc Vân.
Một tháng sau, vòng loại ở trường bắt đầu.
Đây là cuộc thi dành cho người trẻ tuổi.
Vì để có thể nhanh chóng tìm ra những đội tốt nhất mà không cần phải đấu quá lâu thì tất cả thành viên đội sẽ phải trắc thí năng lực.
Trong đó tất cả thành viên sẽ phải vượt qua một khu vực đầy rẫy nguy hiểm.
Chỉ có những đội có thành tích tốt nhất mới có thể tiến vào vòng trong.
Khu vực đó có tên là Rừng Quỷ Dị.
Nơi đây vốn là một ngôi rừng có rất nhiều yêu ma tu tập.
Thực lực của chúng không cao nên thường được dùng làm khu vực thí luyện.
Tuy nhiên bên trong chắc chắn vẫn sẽ có nhưng nguy hiểm nhất định nên không thể coi thường.
Ba hôm sau, chúng tôi có mặt ở bìa rừng.
Mục tiêu trắc thí là đi xuyên qua khu rừng sang phía bên kia là chiến thắng.
Mỗi đội thường chọn cho mình một điểm xuất phát khác nhau.
Vì đây là cuộc thi về tốc độ nên các đội thường sẽ rất ít khi xảy ra xung đột bên trong rừng.
Chúng tôi nhanh chóng phân phó: Bạch Nhãn Phong sẽ đóng vai trò tiên phong quan sát.
Lôi Bá sẽ làm phòng ngự cánh phải.
Tôi sẽ phòng ngự cánh trái.
Ma Tâm sẽ được bảo vệ ở giữa bởi năng lựng chiến đấu không cao.
Trấn Hoa thì sẽ áp sát phía sau sẵn sàng phát động bảo vệ đồng đội.
Đây là đội hình tác chiến cơ bản của một nhóm 5 người khi tham ra các nhiệm vụ.
Tôi để ý xung quanh có rất nhiều ninja đeo mặt nạ quan sát.
Có lẽ họ là trọng tài của cuộc thi.
Có điều họ chỉ quan sát chứ tuyệt đối không can thiệp bất kì một hành động nào của chúng tôi.
Cũng may tất cả quy định và trình tự trắc thí đều đã được công khai từ trước nên không có đội nào vi phạm.
Một tiếng chuông vang lên, báo hiệu giờ thi đã bắt đầu
Chúng tôi nhanh chóng cất bước.
Với thần thức cường đại của tôi và khả năng quan sát xuyên thấu của Bạch Nhãn thì chúng tôi lên đường với tốc độ cao nhất.
Trong vòng nửa ngày chúng tôi đã tránh đυ.ng độ với một số ma quái.
Bỗng ở phía xa có tiếng kêu cứu.
"Cứu tôi với.
Có ai không? Cứu tôi."
Chúng tôi nhanh chóng đi tới xem xét tình hình.
Phía trước là một cô gái đang chạy trốn khỏi một đám yêu thú trông như hổ nhưng lại có cái đầu khỉ.
Chúng tôi nhanh chóng lao tới chém gϊếŧ đám yêu thú kì dị này.
Lôi Bá nhanh như chớp chạy lại gần phía cô gái vẻ mặt lấy lòng.
"Em không sao chứ?
Có anh ở đây em cứ yên tâm.
Không ai có thể làm hại em hết."
Hắn cười nói đầy đắc ý.
Lúc này, cô gái quay lại với cái miệng bị rạch tới măng tai.
"Em có đẹp không? Haha!"
Rồi rút dao đâm vào tim Lôi Bá.
Lôi Bá vẻ mặt kinh hoàng.
Cũng may Ma Tâm kịp thời dùng linh hồn áp chế khiến cho ma nữ chậm lại một nhịp.
Lôi Bá nhân cơ hội đó nhanh chóng thoát ra.
"Nguy hiểm quá!"
Trên mặt hắn tràn đầy mồ hôi lạnh.
Tôi nhanh chóng phát động kiếm kích lao tới.
Một kích này rất nhanh, con ma nữ không kịp né tránh trực tiếp bị đâm xuyên.
Lôi Bá nhìn sang Ma Tâm nói.
"Đa tạ!"
Ma Tâm thì cúi đầu rụt rè kèm chút ngại ngùng.
"Không có gì đâu."
Tôi thấy cần phải quán triệt lại 1 chút vì sai lầm vừa rồi của Lôi Bá nên nói.
"Chúng ta nghỉ ngơi 1 chút, đồng thời kiểm điểm lại hành động của chính mình."
Lôi Bá hiểu ý nên chỉ gãi đầu cười trừ.
Sau khi quyết định sẽ ở lại nghỉ ngơi một chút, chúng tôi cố gắng tìm kiếm một con sông để lấy nước.
Dù sao đất nước này cũng không có cái gì như trữ vật.
Nên tất cả sẽ vẫn phải chuẩn bị.
Tất nhiên là có thể dùng nhẫn thuật để ngưng tụ nhưng cái gì nên ra cái đó.
Không nên quá phụ thuộc và những thứ đó.
Tôi phân phó.
"Chúng ta sẽ tìm một con sông và nghỉ ngơi ở gần đó."
Mọi người nghe vậy cũng nhanh chóng đồng ý.
"Được."
Chúng tôi nhanh chóng tìm được một con sông gần đó.
Bạch Nhãn Phong sử dụng nhãn thuật để quan sát tình hình xung quanh.
Xác nhận không có chuyển động bất thường cũng như đồ vật bất thường mới ra hiệu cho chúng tôi.
"Dưới nước không có gì bất thường, chỉ là có vài con cá sấu nên mọi người cẩn thận nhé."
Lôi Bá khá khát nên vội vã đi tới lấy nước.
Vừa mới thò tay xuống nước thì từ dưới nước có mấy cánh tay thò lên lôi hắn xuống.
Hắn phát động lôi điện lập tức thoát ra rồi vội nhảy lên bờ.
"Cái quái gì vậy?"
Lúc này, từ dưới nước đi lên vài con vật nhìn nửa rùa, nửa cá sấu.
Chân tay lại dài ngoằng có móc vuốt sắc nhọn.
Ma Tâm chỉ vào chúng, vội vã cất lời.
"Đó là ... đó là Kappa."
Nghe vậy chúng tôi biết mình đã gặp phải một dạng yêu quái.
Vậy là chúng tôi nhanh chóng phát động công kích.
Vì thực lực đám Kappa này không cao nên chúng tôi nhanh chóng tiêu diệt.
Bạch Nhãn Phong dùng thương đâm xuyên ngực một con.
Lôi Bá thì dùng tốc độ và lôi trảo xử lí được hai con.
Trấn Hoa dùng chiêu lấy thịt đè người cũng ép được một con thành thịt nhão.
Sau khi chắc chắn không còn con Kappa nào quanh đây, chúng tôi mới thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó chúng tôi thu lấy một ít nước.
Nghỉ ngơi một lúc rồi lại tiếp tục lên đường.
Lại đi được nửa ngày thì trời bắt đầu nhá nhem tối.
Chúng tôi thấy một căn nhà.
Bên trong có một người phụ nữ xinh đẹp đang ngồi may vá.
Mặc dù thấy không có gì đáng khả nghi nhưng rút kinh nghiệm lần trước chúng tôi không hề tiến vào.
Ma Tâm rụt rè hỏi.
"Bạch Nhãn Phong, cậu thấy sao?"
"Không thấy có gì khả nghi."
Bạch Nhãn Phong trả lời.
Lôi bá không nhẫn nại mà nói
"Hay là chúng ta xin vào đó ta túc thôi.
Dù sao trong đó cũng chỉ là một cô gái.
Liệu có thể có chuyện gì được chứ?"
Hắn toán cất bước thì tôi vội ngăn cản.
"Không đơn giản vậy đâu.
Chúng ta hãy nghỉ ngơi bên ngoài."
Lôi Bá vẫn còn muốn nói thêm.
"Nhưng...."
Lúc này Trấn Hoa cũng đứng ra khuyên can.
"Hoàng Thao nói đúng đó.
Ở giữa nơi thí luyện sao lại có một căn phòng chứ."
Cuối cùng mọi người thông nhất là nghỉ ngơi bên ngoài.
Chúng tôi chỉ định nghỉ ngơi một lúc bên ngoài rồi sẽ tiếp tục lên đường.
Bóng tối bủa vây rất dễ khiến con người ta mất phương hướng nhưng để có thể bước vào vòng trong chúng tôi vẫn quyết định tiếp tục đi trong đêm.
Dù sao chúng tôi cũng có Bạch Nhãn Phong.
Bóng tối với hắn cũng không có nhiều cản trở.
Chúng tôi đang nghỉ ngơi thì có mấy thân ảnh đi tới.
Họ thấy căn nhà thì lập tức lao vào trong tấn công cô gái.
Nhưng nào ngờ họ vừa vào thì ánh đèn vụt tắt.
Một ánh sáng xanh lam hiện lên.
Ngôi nhà kia phát ra tiếng cười "khành khạch" rồi nhấc chân rời đi chỗ khác.
Chúng tôi đứng nhìn mà rùng mình.
Thì ra ngôi nhà đó mới là một con quỷ chứ không phải cô gái kia.
Nó dùng cô gái để lừa kẻ khác tiến vào.
Trấn Hoa nắp bắp nói
"Ôi má ơi, thật ... đáng sợ!"
Tôi cũng cảm thấy như vậy.
Cũng may trước đó chúng tôi đã không ngu ngốc mà tiến vào.
Lúc này chúng tôi đều quanh sang nhìn Lôi Bá như kiểu nói.
"Thấy chưa, đồ ngốc."
Hắn cũng biết mình quá coi thường sự nguy hiểm của khu rừng nên chỉ ấp úng nói.
"Xin ...xin lỗi."
Còn hai chúng tôi trực tiếp đi về nơi tu luyện cảm ngộ thu hoạch ngày hôm nay.
Ngày hôm sau chúng tôi lại tiếp tục gặp nhau trao đổi.
Cứ thế mất một tháng cả hai chúng tôi đều có thu hoạch vô cùng lớn.
Sau đó, tôi quay lại hướng dẫn đám người Bạch Nhãn Phong tiếp tục tu luyện.
Thật không ngờ, vậy mà cái tên Lôi Bá đã có thể ngưng tụ một cái máy nén nhỏ.
Mặc dù tích lũy không nhiều nhưng một chiêu Lôi Thiên Kích phóng ra của hắn đã có uy lực gấp hai.
Còn Trấn Hoa cũng đã ngưng tụ ra ngoài một cái giáp mỏng manh.
Về cơ bản chúng tôi đều có được thu hoạch và phương pháp gia tăng một phần phòng ngự và tấn công.
Chúng tôi quyết định sẽ phô diễn chúng tại kì thi để khiến nhiều người thay đổi cái nhìn về công pháp của Mộc Vân.
Một tháng sau, vòng loại ở trường bắt đầu.
Đây là cuộc thi dành cho người trẻ tuổi.
Vì để có thể nhanh chóng tìm ra những đội tốt nhất mà không cần phải đấu quá lâu thì tất cả thành viên đội sẽ phải trắc thí năng lực.
Trong đó tất cả thành viên sẽ phải vượt qua một khu vực đầy rẫy nguy hiểm.
Chỉ có những đội có thành tích tốt nhất mới có thể tiến vào vòng trong.
Khu vực đó có tên là Rừng Quỷ Dị.
Nơi đây vốn là một ngôi rừng có rất nhiều yêu ma tu tập.
Thực lực của chúng không cao nên thường được dùng làm khu vực thí luyện.
Tuy nhiên bên trong chắc chắn vẫn sẽ có nhưng nguy hiểm nhất định nên không thể coi thường.
Ba hôm sau, chúng tôi có mặt ở bìa rừng.
Mục tiêu trắc thí là đi xuyên qua khu rừng sang phía bên kia là chiến thắng.
Mỗi đội thường chọn cho mình một điểm xuất phát khác nhau.
Vì đây là cuộc thi về tốc độ nên các đội thường sẽ rất ít khi xảy ra xung đột bên trong rừng.
Chúng tôi nhanh chóng phân phó: Bạch Nhãn Phong sẽ đóng vai trò tiên phong quan sát.
Lôi Bá sẽ làm phòng ngự cánh phải.
Tôi sẽ phòng ngự cánh trái.
Ma Tâm sẽ được bảo vệ ở giữa bởi năng lựng chiến đấu không cao.
Trấn Hoa thì sẽ áp sát phía sau sẵn sàng phát động bảo vệ đồng đội.
Đây là đội hình tác chiến cơ bản của một nhóm 5 người khi tham ra các nhiệm vụ.
Tôi để ý xung quanh có rất nhiều ninja đeo mặt nạ quan sát.
Có lẽ họ là trọng tài của cuộc thi.
Có điều họ chỉ quan sát chứ tuyệt đối không can thiệp bất kì một hành động nào của chúng tôi.
Cũng may tất cả quy định và trình tự trắc thí đều đã được công khai từ trước nên không có đội nào vi phạm.
Một tiếng chuông vang lên, báo hiệu giờ thi đã bắt đầu
Chúng tôi nhanh chóng cất bước.
Với thần thức cường đại của tôi và khả năng quan sát xuyên thấu của Bạch Nhãn thì chúng tôi lên đường với tốc độ cao nhất.
Trong vòng nửa ngày chúng tôi đã tránh đυ.ng độ với một số ma quái.
Bỗng ở phía xa có tiếng kêu cứu.
"Cứu tôi với.
Có ai không? Cứu tôi."
Chúng tôi nhanh chóng đi tới xem xét tình hình.
Phía trước là một cô gái đang chạy trốn khỏi một đám yêu thú trông như hổ nhưng lại có cái đầu khỉ.
Chúng tôi nhanh chóng lao tới chém gϊếŧ đám yêu thú kì dị này.
Lôi Bá nhanh như chớp chạy lại gần phía cô gái vẻ mặt lấy lòng.
"Em không sao chứ?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Có anh ở đây em cứ yên tâm.
Không ai có thể làm hại em hết."
Hắn cười nói đầy đắc ý.
Lúc này, cô gái quay lại với cái miệng bị rạch tới măng tai.
"Em có đẹp không? Haha!"
Rồi rút dao đâm vào tim Lôi Bá.
Lôi Bá vẻ mặt kinh hoàng.
Cũng may Ma Tâm kịp thời dùng linh hồn áp chế khiến cho ma nữ chậm lại một nhịp.
Lôi Bá nhân cơ hội đó nhanh chóng thoát ra.
"Nguy hiểm quá!"
Trên mặt hắn tràn đầy mồ hôi lạnh.
Tôi nhanh chóng phát động kiếm kích lao tới.
Một kích này rất nhanh, con ma nữ không kịp né tránh trực tiếp bị đâm xuyên.
Lôi Bá nhìn sang Ma Tâm nói.
"Đa tạ!"
Ma Tâm thì cúi đầu rụt rè kèm chút ngại ngùng.
"Không có gì đâu."
Tôi thấy cần phải quán triệt lại 1 chút vì sai lầm vừa rồi của Lôi Bá nên nói.
"Chúng ta nghỉ ngơi 1 chút, đồng thời kiểm điểm lại hành động của chính mình."
Lôi Bá hiểu ý nên chỉ gãi đầu cười trừ.
Sau khi quyết định sẽ ở lại nghỉ ngơi một chút, chúng tôi cố gắng tìm kiếm một con sông để lấy nước.
Dù sao đất nước này cũng không có cái gì như trữ vật.
Nên tất cả sẽ vẫn phải chuẩn bị.
Tất nhiên là có thể dùng nhẫn thuật để ngưng tụ nhưng cái gì nên ra cái đó.
Không nên quá phụ thuộc và những thứ đó.
Tôi phân phó.
"Chúng ta sẽ tìm một con sông và nghỉ ngơi ở gần đó."
Mọi người nghe vậy cũng nhanh chóng đồng ý.
"Được."
Chúng tôi nhanh chóng tìm được một con sông gần đó.
Bạch Nhãn Phong sử dụng nhãn thuật để quan sát tình hình xung quanh.
Xác nhận không có chuyển động bất thường cũng như đồ vật bất thường mới ra hiệu cho chúng tôi.
"Dưới nước không có gì bất thường, chỉ là có vài con cá sấu nên mọi người cẩn thận nhé."
Lôi Bá khá khát nên vội vã đi tới lấy nước.
Vừa mới thò tay xuống nước thì từ dưới nước có mấy cánh tay thò lên lôi hắn xuống.
Hắn phát động lôi điện lập tức thoát ra rồi vội nhảy lên bờ.
"Cái quái gì vậy?"
Lúc này, từ dưới nước đi lên vài con vật nhìn nửa rùa, nửa cá sấu.
Chân tay lại dài ngoằng có móc vuốt sắc nhọn.
Ma Tâm chỉ vào chúng, vội vã cất lời.
"Đó là ... đó là Kappa."
Nghe vậy chúng tôi biết mình đã gặp phải một dạng yêu quái.
Vậy là chúng tôi nhanh chóng phát động công kích.
Vì thực lực đám Kappa này không cao nên chúng tôi nhanh chóng tiêu diệt.
Bạch Nhãn Phong dùng thương đâm xuyên ngực một con.
Lôi Bá thì dùng tốc độ và lôi trảo xử lí được hai con.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trấn Hoa dùng chiêu lấy thịt đè người cũng ép được một con thành thịt nhão.
Sau khi chắc chắn không còn con Kappa nào quanh đây, chúng tôi mới thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó chúng tôi thu lấy một ít nước.
Nghỉ ngơi một lúc rồi lại tiếp tục lên đường.
Lại đi được nửa ngày thì trời bắt đầu nhá nhem tối.
Chúng tôi thấy một căn nhà.
Bên trong có một người phụ nữ xinh đẹp đang ngồi may vá.
Mặc dù thấy không có gì đáng khả nghi nhưng rút kinh nghiệm lần trước chúng tôi không hề tiến vào.
Ma Tâm rụt rè hỏi.
"Bạch Nhãn Phong, cậu thấy sao?"
"Không thấy có gì khả nghi."
Bạch Nhãn Phong trả lời.
Lôi bá không nhẫn nại mà nói
"Hay là chúng ta xin vào đó ta túc thôi.
Dù sao trong đó cũng chỉ là một cô gái.
Liệu có thể có chuyện gì được chứ?"
Hắn toán cất bước thì tôi vội ngăn cản.
"Không đơn giản vậy đâu.
Chúng ta hãy nghỉ ngơi bên ngoài."
Lôi Bá vẫn còn muốn nói thêm.
"Nhưng...."
Lúc này Trấn Hoa cũng đứng ra khuyên can.
"Hoàng Thao nói đúng đó.
Ở giữa nơi thí luyện sao lại có một căn phòng chứ."
Cuối cùng mọi người thông nhất là nghỉ ngơi bên ngoài.
Chúng tôi chỉ định nghỉ ngơi một lúc bên ngoài rồi sẽ tiếp tục lên đường.
Bóng tối bủa vây rất dễ khiến con người ta mất phương hướng nhưng để có thể bước vào vòng trong chúng tôi vẫn quyết định tiếp tục đi trong đêm.
Dù sao chúng tôi cũng có Bạch Nhãn Phong.
Bóng tối với hắn cũng không có nhiều cản trở.
Chúng tôi đang nghỉ ngơi thì có mấy thân ảnh đi tới.
Họ thấy căn nhà thì lập tức lao vào trong tấn công cô gái.
Nhưng nào ngờ họ vừa vào thì ánh đèn vụt tắt.
Một ánh sáng xanh lam hiện lên.
Ngôi nhà kia phát ra tiếng cười "khành khạch" rồi nhấc chân rời đi chỗ khác.
Chúng tôi đứng nhìn mà rùng mình.
Thì ra ngôi nhà đó mới là một con quỷ chứ không phải cô gái kia.
Nó dùng cô gái để lừa kẻ khác tiến vào.
Trấn Hoa nắp bắp nói
"Ôi má ơi, thật ... đáng sợ!"
Tôi cũng cảm thấy như vậy.
Cũng may trước đó chúng tôi đã không ngu ngốc mà tiến vào.
Lúc này chúng tôi đều quanh sang nhìn Lôi Bá như kiểu nói.
"Thấy chưa, đồ ngốc."
Hắn cũng biết mình quá coi thường sự nguy hiểm của khu rừng nên chỉ ấp úng nói.
"Xin ...xin lỗi."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro