Uy Hiếp
Tiểu Thúc Thao Thiên
2024-11-12 22:49:23
Khi đi qua chỗ con tắc kè thì thấy nó đã bị vài võ giả tấn công bằng công kích vật lí.
Mọi công kích ma pháp lên người nó đều bị nó hấp thụ dễ dàng.
Thành thử ra rất nhiều người đuổi theo Ám Dạ đều bị con tắc kè hoa ngăn cản ở đây.
Ám Dạ chẳng quan tâm mà đi thẳng.
Nếu chậm trễ không biết sẽ có bao nhiêu người thân của cô bị đám Công Chúa Lửa hành hạ và giết chết.
Với tốc độ và sức mạnh của 7x thì quay trở về thành không tốn bao nhiêu thời gian.
Mà đám người Công Chúa Lửa khi về thành lại ngay lập tức đi chào hỏi cha ruột và một vị thần chủ thần bí nên đã tốn mất gần cả một ngày.
Trong một ngày này chúng cũng lệnh cho thuộc hạ bắt hết người nhà của Ám Dạ đem tới quảng trường chờ xử quyết.
Mà khi Ám Dạ về tới thành trì thì cũng là lúc đám người Công Chúa Lửa không đợi được mà bắt đầu ngồi trên ghế cao quảng trường tiến hành xử quyết thị chúng.
Công Chúa Lửa cất cao giọng nói.
"Hôm nay là một ngày đẹp trời.
Những kẻ dưới kia vi phạm quy định thành trì nên sẽ bị xử quyết công khai.
Ta hi vọng sẽ không ai học theo chúng mà vi phạm quy định chúng ta đặt ra."
Ở dưới không phải chỉ có người nhà của Ám Dạ mà còn rất nhiều người trước đó đã đắc tội với đám người Công Chúa Lửa.
Bị bắt, họ liên tục kêu gào.
"Ta bị oan, Công Chúa.
Ta không có đắc tội ngươi a."
"Làm ơn tha chúng ta một mạng."
"Công chúa, chúng ta nguyện ý làm nô bộc cho người.
Xin người tha chúng ta."
"Công chúa, Ám Dạ ngu xuẩn đắc tội người.
Họ là cha mẹ của Ám Dạ.
Chúng ta không có liên quan."
Thấy có người chỉ mình thì cha mẹ của Ám Dạ cũng vội cầu xin.
"Xin Công Chúa tha mạng.
Con chó Ám Dạ ngu xuẩn đắc tội người.
Ta sẽ bảo nó quỳ xuống tùy người xử lí.
Làm ơn tha chúng ta."
Tiếng gào thét cầu xin liên miên không dứt mà tên Sát Thủ Bóng Đêm vẫn chỉ ở một bên nở nụ cười tàn nhẫn không nói gì.
Công Chúa Lửa nghe một đám ồn ào thì rất thỏa mãn nhưng sau một lúc cũng thấy nhàm chán liền phất tay cho một đám thủ vệ xử quyết.
Ám Dạ lúc này đã tới nơi.
Thấy người nhà đang bị bắt và chuẩn bị đi chầu trời thì vô cùng phẫn nộ.
Một nguyệt luân trảm bắn ra, lập tức giết chết mọt đám thủ vệ đang giơ đao toan hành hình.
"Kẻ nào?"
Ngay khi Ám Dạ ra tay thì một trung niên đã nhảy ra quát lớn.
Sau đó là lượng lớn hộ vệ rút kiếm ra chuẩn bị nghênh chiến.
Đám Công Chúa Lửa, Sát Thủ Bóng Đêm, Lôi Lão và cả tên Hiệp Sĩ Sắt đang ở trên đài cao cũng đứng bật lên, đôi mắt tràn đầy tức giận nhìn phía Ám Dạ.
Ám Dạ lúc này không còn che giấu nữa.
Cô đứng đó tóc dài bay bay, thân hình yêu kiều của thiếu nữ đôi mươi khiến người nhìn người mê.
Công Chúa Lửa thấy vậy thì tức lắm.
"Mau, giết chết nó cho ta."
Một đám hộ vệ không do dự mà lao tới nhưng Ám Dạ giờ đâu còn như xưa.
Trên mi tâm lập lòe ba dấu ấn màu đỏ như ba con mắt.
Bao nhiêu công kích tới thì đều bị cản lại dễ dàng mà Ám Dạ một vung tay sẽ lại có một đám hộ vệ chết thảm.
Đây chính là thực lực của cấp 7x chứ không còn nhỏ yếu như 4x, 5x trước đây.
Trong lúc chiến đấu với hộ vệ thì Ám Dạ cũng lệnh cho các linh hồn tới giải trói và phong bế cho người nhà và những kẻ đang bị bắt trên quảng trường.
"Mau rời khỏi đây."
Ám Dạ quát lớn cho đám người được cứu nghe thấy.
Rất nhiều người sau khi được cứu vội chạy đi còn không quên nói.
"Cảm ơn.
Sau này có cơ hội sẽ hồi báo gấp trăm lần."
Thấy những kẻ làm mình khó chịu đang bỏ trốn thì Công Chúa Lửa nhảy dựng lên.
"Mau giết hết chúng.
Không để kẻ nào chạy thoát.
Nhanh lên.
Kẻ nào để người chạy thoát ta giết kẻ đó bù mạng."
Nhưng đám hộ vệ này sao là đối thủ của các mạo hiểm giả.
Chẳng qua trước đó có cao thủ dùng ma pháp cầm cố khiến họ không thể dùng ma pháp mà thôi.
Bây giờ không có cao thủ ở đây thì ai đủ khả năng mà ngăn cản họ.
Thấy vậy thì tên Kị Sĩ Sắt thấy cơ hội nịnh bợ tới rồi vội nhảy từ trên đài xuống.
Tiện kiếm bổ đôi một mạo hiểm giả đang chiến đấu gần đó.
Ám Dạ cũng đã chú ý tới vội lệnh ba linh hồn nhắm hướng lôi đài mà tập kích.
Một tia chết chóc bắn thẳng mặt Công Chúa Lửa đang đứng chỉ tay năm ngón khiến sắc mặt ả ta tái mét.
Nhưng bên cạnh chúng còn có một lão già Lôi Lão.
Chỉ thấy một cái khiên ánh sáng hiện ra ngăn cản lại công kích của linh hồn.
Những linh hồn của Ám Dạ tuy không mạnh nhưng cũng không yếu.
Bảy linh hồn chia nhau ra tàn sát cả quảng trường.
Chiến đấu ở đây rất nhanh thu hút nhiều người vây xem và cả người của các công đoàn và phủ thành chủ.
Binh lính trị an cũng vội vã kéo tới nhưng lại không ra tay vì họ biết chiến đấu ở cấp bậc này họ không nhúng tay được.
Nhưng cũng có không ít kẻ nhảy ra thể hiện chỉ vì muốn nịnh nọt đám Công Chúa Lửa và vị đằng sau họ.
Điều đáng hận nhất là đám người nhà của Ám Dạ lại không hề chạy trốn.
Họ quỳ bò tới trước mặt đám Công Chúa Lửa mà cầu xin.
"Xin công chúa tha mạng.
Chúng ta không có liên quan tới nó."
Lại thấy cha của công chúa Lửa quay lại quát.
"Ám Dạ, ngươi còn không mau quỳ xuống nhận sai.
Ai cho ngươi lá gan đắc tội với Công Chúa hả."
Mẹ của Ám Dạ cũng thêm vào.
"Không sai, ngươi chết thì chết sao phải kéo theo chúng ta.
Ngươi đắc tội ai không đắc tội lại đắc tội người thuộc thần tộc."
Đám người nhà cũng không kém phần.
"Còn không mau tự sát đi.
Ngươi đúng là sỉ nhục của gia tộc mà."
Ba mẹ Ám Dạ nhìn cô mà nói tiếp.
"Ngươi có còn coi chúng ta là cha mẹ không.
Mau buông vũ khí đầu hàng đi."
Mẹ của Ám Dạ tức giận mà quát nạt sau đó cha của Ám Dạ lại nhặt một thanh kiếm gần đó kề vào cổ em trai Ám Dạ.
"Nếu ngươi không buông tay thì ta sẽ giết chết nó.
Thứ nghịch tử nhà ngươi đúng là đáng chết vạn lần.
Nhanh quỳ xuống cầu xin Công Chúa đi."
Rõ ràng Ám Dạ bất chấp mọi thứ quay về cứu họ mà giờ thì sao.
Họ lại quay lại chỉ trích, sỉ nhục Ám Dạ.
Người mà Ám Dạ tôn kính nhất lại muốn Ám Dạ chịu chết.
Thậm chí còn dùng tính mạng con ruột là em trai của Ám Dạ để uy hiếp.
Họ vô tình thì Ám Dạ vô nghĩa cũng không có gì ràng buộc nhưng người em kia lại là người Ám Dạ yêu quý nhất.
Nó còn nhỏ không rõ mọi chuyện chỉ khóc lóc kêu gào.
"Hu hu, chị ơi, cứu em với."
Điều này khiến Ám Dạ do dự rất nhiều.
Mọi công kích ma pháp lên người nó đều bị nó hấp thụ dễ dàng.
Thành thử ra rất nhiều người đuổi theo Ám Dạ đều bị con tắc kè hoa ngăn cản ở đây.
Ám Dạ chẳng quan tâm mà đi thẳng.
Nếu chậm trễ không biết sẽ có bao nhiêu người thân của cô bị đám Công Chúa Lửa hành hạ và giết chết.
Với tốc độ và sức mạnh của 7x thì quay trở về thành không tốn bao nhiêu thời gian.
Mà đám người Công Chúa Lửa khi về thành lại ngay lập tức đi chào hỏi cha ruột và một vị thần chủ thần bí nên đã tốn mất gần cả một ngày.
Trong một ngày này chúng cũng lệnh cho thuộc hạ bắt hết người nhà của Ám Dạ đem tới quảng trường chờ xử quyết.
Mà khi Ám Dạ về tới thành trì thì cũng là lúc đám người Công Chúa Lửa không đợi được mà bắt đầu ngồi trên ghế cao quảng trường tiến hành xử quyết thị chúng.
Công Chúa Lửa cất cao giọng nói.
"Hôm nay là một ngày đẹp trời.
Những kẻ dưới kia vi phạm quy định thành trì nên sẽ bị xử quyết công khai.
Ta hi vọng sẽ không ai học theo chúng mà vi phạm quy định chúng ta đặt ra."
Ở dưới không phải chỉ có người nhà của Ám Dạ mà còn rất nhiều người trước đó đã đắc tội với đám người Công Chúa Lửa.
Bị bắt, họ liên tục kêu gào.
"Ta bị oan, Công Chúa.
Ta không có đắc tội ngươi a."
"Làm ơn tha chúng ta một mạng."
"Công chúa, chúng ta nguyện ý làm nô bộc cho người.
Xin người tha chúng ta."
"Công chúa, Ám Dạ ngu xuẩn đắc tội người.
Họ là cha mẹ của Ám Dạ.
Chúng ta không có liên quan."
Thấy có người chỉ mình thì cha mẹ của Ám Dạ cũng vội cầu xin.
"Xin Công Chúa tha mạng.
Con chó Ám Dạ ngu xuẩn đắc tội người.
Ta sẽ bảo nó quỳ xuống tùy người xử lí.
Làm ơn tha chúng ta."
Tiếng gào thét cầu xin liên miên không dứt mà tên Sát Thủ Bóng Đêm vẫn chỉ ở một bên nở nụ cười tàn nhẫn không nói gì.
Công Chúa Lửa nghe một đám ồn ào thì rất thỏa mãn nhưng sau một lúc cũng thấy nhàm chán liền phất tay cho một đám thủ vệ xử quyết.
Ám Dạ lúc này đã tới nơi.
Thấy người nhà đang bị bắt và chuẩn bị đi chầu trời thì vô cùng phẫn nộ.
Một nguyệt luân trảm bắn ra, lập tức giết chết mọt đám thủ vệ đang giơ đao toan hành hình.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Kẻ nào?"
Ngay khi Ám Dạ ra tay thì một trung niên đã nhảy ra quát lớn.
Sau đó là lượng lớn hộ vệ rút kiếm ra chuẩn bị nghênh chiến.
Đám Công Chúa Lửa, Sát Thủ Bóng Đêm, Lôi Lão và cả tên Hiệp Sĩ Sắt đang ở trên đài cao cũng đứng bật lên, đôi mắt tràn đầy tức giận nhìn phía Ám Dạ.
Ám Dạ lúc này không còn che giấu nữa.
Cô đứng đó tóc dài bay bay, thân hình yêu kiều của thiếu nữ đôi mươi khiến người nhìn người mê.
Công Chúa Lửa thấy vậy thì tức lắm.
"Mau, giết chết nó cho ta."
Một đám hộ vệ không do dự mà lao tới nhưng Ám Dạ giờ đâu còn như xưa.
Trên mi tâm lập lòe ba dấu ấn màu đỏ như ba con mắt.
Bao nhiêu công kích tới thì đều bị cản lại dễ dàng mà Ám Dạ một vung tay sẽ lại có một đám hộ vệ chết thảm.
Đây chính là thực lực của cấp 7x chứ không còn nhỏ yếu như 4x, 5x trước đây.
Trong lúc chiến đấu với hộ vệ thì Ám Dạ cũng lệnh cho các linh hồn tới giải trói và phong bế cho người nhà và những kẻ đang bị bắt trên quảng trường.
"Mau rời khỏi đây."
Ám Dạ quát lớn cho đám người được cứu nghe thấy.
Rất nhiều người sau khi được cứu vội chạy đi còn không quên nói.
"Cảm ơn.
Sau này có cơ hội sẽ hồi báo gấp trăm lần."
Thấy những kẻ làm mình khó chịu đang bỏ trốn thì Công Chúa Lửa nhảy dựng lên.
"Mau giết hết chúng.
Không để kẻ nào chạy thoát.
Nhanh lên.
Kẻ nào để người chạy thoát ta giết kẻ đó bù mạng."
Nhưng đám hộ vệ này sao là đối thủ của các mạo hiểm giả.
Chẳng qua trước đó có cao thủ dùng ma pháp cầm cố khiến họ không thể dùng ma pháp mà thôi.
Bây giờ không có cao thủ ở đây thì ai đủ khả năng mà ngăn cản họ.
Thấy vậy thì tên Kị Sĩ Sắt thấy cơ hội nịnh bợ tới rồi vội nhảy từ trên đài xuống.
Tiện kiếm bổ đôi một mạo hiểm giả đang chiến đấu gần đó.
Ám Dạ cũng đã chú ý tới vội lệnh ba linh hồn nhắm hướng lôi đài mà tập kích.
Một tia chết chóc bắn thẳng mặt Công Chúa Lửa đang đứng chỉ tay năm ngón khiến sắc mặt ả ta tái mét.
Nhưng bên cạnh chúng còn có một lão già Lôi Lão.
Chỉ thấy một cái khiên ánh sáng hiện ra ngăn cản lại công kích của linh hồn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Những linh hồn của Ám Dạ tuy không mạnh nhưng cũng không yếu.
Bảy linh hồn chia nhau ra tàn sát cả quảng trường.
Chiến đấu ở đây rất nhanh thu hút nhiều người vây xem và cả người của các công đoàn và phủ thành chủ.
Binh lính trị an cũng vội vã kéo tới nhưng lại không ra tay vì họ biết chiến đấu ở cấp bậc này họ không nhúng tay được.
Nhưng cũng có không ít kẻ nhảy ra thể hiện chỉ vì muốn nịnh nọt đám Công Chúa Lửa và vị đằng sau họ.
Điều đáng hận nhất là đám người nhà của Ám Dạ lại không hề chạy trốn.
Họ quỳ bò tới trước mặt đám Công Chúa Lửa mà cầu xin.
"Xin công chúa tha mạng.
Chúng ta không có liên quan tới nó."
Lại thấy cha của công chúa Lửa quay lại quát.
"Ám Dạ, ngươi còn không mau quỳ xuống nhận sai.
Ai cho ngươi lá gan đắc tội với Công Chúa hả."
Mẹ của Ám Dạ cũng thêm vào.
"Không sai, ngươi chết thì chết sao phải kéo theo chúng ta.
Ngươi đắc tội ai không đắc tội lại đắc tội người thuộc thần tộc."
Đám người nhà cũng không kém phần.
"Còn không mau tự sát đi.
Ngươi đúng là sỉ nhục của gia tộc mà."
Ba mẹ Ám Dạ nhìn cô mà nói tiếp.
"Ngươi có còn coi chúng ta là cha mẹ không.
Mau buông vũ khí đầu hàng đi."
Mẹ của Ám Dạ tức giận mà quát nạt sau đó cha của Ám Dạ lại nhặt một thanh kiếm gần đó kề vào cổ em trai Ám Dạ.
"Nếu ngươi không buông tay thì ta sẽ giết chết nó.
Thứ nghịch tử nhà ngươi đúng là đáng chết vạn lần.
Nhanh quỳ xuống cầu xin Công Chúa đi."
Rõ ràng Ám Dạ bất chấp mọi thứ quay về cứu họ mà giờ thì sao.
Họ lại quay lại chỉ trích, sỉ nhục Ám Dạ.
Người mà Ám Dạ tôn kính nhất lại muốn Ám Dạ chịu chết.
Thậm chí còn dùng tính mạng con ruột là em trai của Ám Dạ để uy hiếp.
Họ vô tình thì Ám Dạ vô nghĩa cũng không có gì ràng buộc nhưng người em kia lại là người Ám Dạ yêu quý nhất.
Nó còn nhỏ không rõ mọi chuyện chỉ khóc lóc kêu gào.
"Hu hu, chị ơi, cứu em với."
Điều này khiến Ám Dạ do dự rất nhiều.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro