Ảnh Hậu Một Lòng Về Hưu Lại Nổi Như Cồn
Tôi Muốn Nghỉ H...
2024-10-01 00:27:00
Có những thực tập sinh không thể vừa luyện tập vừa đi học, chưa hoàn thành chín năm giáo dục bắt buộc, đã bị cư dân mạng gọi là "cá chưa chín".
Nghệ sĩ nhỏ nghe người ta nói như vậy nhất định sẽ tức giận, người EQ thấp sẽ trực tiếp cãi nhau trở mặt, người EQ cao hơn một chút cũng có thể sẽ có biểu cảm không được tự nhiên.
Dù sao thì dù thế nào cũng sẽ mang đến chủ đề, nói không chừng còn có thể lên hot search.
Tôn Linh Linh nghĩ kỹ rồi, dù sao Tô Hân cũng chỉ là một nghệ sĩ nhỏ, đắc tội thì đắc tội, còn Gia Nghệ Truyền Thông là đối thủ của công ty cô ta, càng làm nổi bật nghệ sĩ công ty mình đều là người chuyên nghiệp hơn.
Tô Hân hiểu đối phương đang chuẩn bị lấy chuyện học vấn của mình ra nói, cô không định tiếp chiêu.
"Công ty rất khuyến khích chúng em đi học, học tập nhiều cũng có thể nâng cao khả năng lĩnh hội tác phẩm điện ảnh và truyền hình của chúng em."
Một chiêu Thái Cực quyền đẩy vấn đề ra xa, Tôn Linh Linh còn muốn tiếp tục gây chuyện, cô ta đang định nói gì đó thì bị MC Nghiêm ca tiếp lời:
"Đúng vậy, cho dù là trong ngành nào thì học tập cũng rất quan trọng."
"Diễn viên chúng tôi cũng vậy, hình như Tĩnh Hoan trước đây để quay bộ phim "Tô Hàng" còn cố ý đi học đàn tỳ bà, hôm nay có muốn thể hiện cho chúng tôi mở mang tầm mắt một chút không?"
Từ Tĩnh Hoan đương nhiên là đã chuẩn bị từ trước, lên sân khấu liền bắt đầu độc tấu, Tô Hân vội vàng nấp vào một góc để thưởng thức mỹ nhân.
Trước đây chưa từng được nhìn Từ Tĩnh Hoan ở khoảng cách gần như vậy, bản thân cô ấy đã sở hữu gương mặt mang nét đẹp cổ điển, rất phù hợp với kiểu trang phục cổ trang này, lại thêm tiếng đàn tỳ bà càng thêm phần yêu kiều động lòng người.
Tô Hân liên tục gật đầu, cuối cùng còn dùng sức vỗ tay, có lẽ là do cô xem quá chăm chú, Từ Tĩnh Hoan sau khi kết thúc màn biểu diễn vậy mà lại gật đầu với cô.
Ai mà không yêu thích mỹ nhân chứ, Tô Hân bị Từ Tĩnh Hoan nhìn đến mức phải giơ cả hai ngón cái lên:
"Chị Từ lợi hại quá, nghe tiếng đàn của chị hoàn toàn không nhận ra là mới học, khí chất và màn trình diễn của chị quả thực có thể sánh ngang với màn trình diễn trong "Ngọa Hổ Tàng Long" của Chương Tử Di."
Từ Tĩnh Hoan thường xuyên được người khác khen ngợi, nhưng được mỹ nhân nhỏ như Tô Hân khen ngợi một cách chân thành như vậy thì cũng là số ít, "Tiểu Tô, em nói quá rồi, em cũng rất lợi hại."
Cô ấy há miệng định khen ngợi Tô Hân, nhưng trước giờ chưa từng nghe nói đến cô trong giới giải trí, lại càng không biết đối phương có tác phẩm gì, ngượng ngùng một chút bèn nói tiếp:
"Nhìn em xinh đẹp quá."
Tô Hân nhe răng giả vờ cười ngây ngô, bây giờ giả ngốc còn kịp không, cô không muốn tham gia vào kiểu khen ngợi sáo rỗng này đâu.
Tô Hân nhất quyết giữ vững phương châm khiêm tốn, đứng ở vị trí ngoài cùng bên cạnh, chỉ cần không ai nhắc đến thì sẽ tiếp tục làm người vô hình.
Trên sân khấu mười người, Tô Hân yên tĩnh như vậy chắc chắn là không có mấy cảnh quay.
Tiểu Hồng ở hậu trường sốt ruột đến mức muốn ho khan, nghệ sĩ nhà cô ấy trả lương cho cô ấy, là cha mẹ nuôi của cô ấy, sao nghệ sĩ nhà cô ấy lại chẳng biết cố gắng gì cả vậy, chị Tô Hân ơi, mau tìm góc máy ảnh đi! Đừng có đứng im thin thít như vậy chứ!
Nghệ sĩ nhỏ nghe người ta nói như vậy nhất định sẽ tức giận, người EQ thấp sẽ trực tiếp cãi nhau trở mặt, người EQ cao hơn một chút cũng có thể sẽ có biểu cảm không được tự nhiên.
Dù sao thì dù thế nào cũng sẽ mang đến chủ đề, nói không chừng còn có thể lên hot search.
Tôn Linh Linh nghĩ kỹ rồi, dù sao Tô Hân cũng chỉ là một nghệ sĩ nhỏ, đắc tội thì đắc tội, còn Gia Nghệ Truyền Thông là đối thủ của công ty cô ta, càng làm nổi bật nghệ sĩ công ty mình đều là người chuyên nghiệp hơn.
Tô Hân hiểu đối phương đang chuẩn bị lấy chuyện học vấn của mình ra nói, cô không định tiếp chiêu.
"Công ty rất khuyến khích chúng em đi học, học tập nhiều cũng có thể nâng cao khả năng lĩnh hội tác phẩm điện ảnh và truyền hình của chúng em."
Một chiêu Thái Cực quyền đẩy vấn đề ra xa, Tôn Linh Linh còn muốn tiếp tục gây chuyện, cô ta đang định nói gì đó thì bị MC Nghiêm ca tiếp lời:
"Đúng vậy, cho dù là trong ngành nào thì học tập cũng rất quan trọng."
"Diễn viên chúng tôi cũng vậy, hình như Tĩnh Hoan trước đây để quay bộ phim "Tô Hàng" còn cố ý đi học đàn tỳ bà, hôm nay có muốn thể hiện cho chúng tôi mở mang tầm mắt một chút không?"
Từ Tĩnh Hoan đương nhiên là đã chuẩn bị từ trước, lên sân khấu liền bắt đầu độc tấu, Tô Hân vội vàng nấp vào một góc để thưởng thức mỹ nhân.
Trước đây chưa từng được nhìn Từ Tĩnh Hoan ở khoảng cách gần như vậy, bản thân cô ấy đã sở hữu gương mặt mang nét đẹp cổ điển, rất phù hợp với kiểu trang phục cổ trang này, lại thêm tiếng đàn tỳ bà càng thêm phần yêu kiều động lòng người.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tô Hân liên tục gật đầu, cuối cùng còn dùng sức vỗ tay, có lẽ là do cô xem quá chăm chú, Từ Tĩnh Hoan sau khi kết thúc màn biểu diễn vậy mà lại gật đầu với cô.
Ai mà không yêu thích mỹ nhân chứ, Tô Hân bị Từ Tĩnh Hoan nhìn đến mức phải giơ cả hai ngón cái lên:
"Chị Từ lợi hại quá, nghe tiếng đàn của chị hoàn toàn không nhận ra là mới học, khí chất và màn trình diễn của chị quả thực có thể sánh ngang với màn trình diễn trong "Ngọa Hổ Tàng Long" của Chương Tử Di."
Từ Tĩnh Hoan thường xuyên được người khác khen ngợi, nhưng được mỹ nhân nhỏ như Tô Hân khen ngợi một cách chân thành như vậy thì cũng là số ít, "Tiểu Tô, em nói quá rồi, em cũng rất lợi hại."
Cô ấy há miệng định khen ngợi Tô Hân, nhưng trước giờ chưa từng nghe nói đến cô trong giới giải trí, lại càng không biết đối phương có tác phẩm gì, ngượng ngùng một chút bèn nói tiếp:
"Nhìn em xinh đẹp quá."
Tô Hân nhe răng giả vờ cười ngây ngô, bây giờ giả ngốc còn kịp không, cô không muốn tham gia vào kiểu khen ngợi sáo rỗng này đâu.
Tô Hân nhất quyết giữ vững phương châm khiêm tốn, đứng ở vị trí ngoài cùng bên cạnh, chỉ cần không ai nhắc đến thì sẽ tiếp tục làm người vô hình.
Trên sân khấu mười người, Tô Hân yên tĩnh như vậy chắc chắn là không có mấy cảnh quay.
Tiểu Hồng ở hậu trường sốt ruột đến mức muốn ho khan, nghệ sĩ nhà cô ấy trả lương cho cô ấy, là cha mẹ nuôi của cô ấy, sao nghệ sĩ nhà cô ấy lại chẳng biết cố gắng gì cả vậy, chị Tô Hân ơi, mau tìm góc máy ảnh đi! Đừng có đứng im thin thít như vậy chứ!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro