Chương 2
2024-11-11 21:41:23
“Nữ thần Mạn Di, anh yêu em!”
Giang Khả Tâm ngẩng đầu nhìn, đột nhiên dừng lại.
Cô lại gặp Hoắc Cảnh Thâm ở khu khách quý, dựa vào bên cạnh anh rõ ràng là Viên Thiến Thiến.
Trong lòng Giang Khả nhói một cái, cô thấy Viên Thiến Thiến nhìn chằm chằm phía sau mình, trong mắt lộ vẻ không có ý tốt.
Cô bỗng nhiên có loại dự cảm bất an, vừa nhấc chân muốn đi thì phía sau bỗng nhiên xuyên tới "Đâm" một tiếng, váy lụa trên người từ phần chính giữa đứt ra!
Trong nháy mắt này, ánh đèn nhấp nháy điên cuồng gấp bội.
Giang Khả Tâm bị người đại diện xanh mặt dẫn đi vào hậu trường, không đến năm phút đồng hồ đã xông lên đầu đề - -
[Giang Mạn Di cởi quần áo vì cái gì?]
[Danh tiếng nữ minh tinh Giang Mạn Di bị sụp đổ!]
[Vai diễn mới của đạo diễn Trương, cuối cùng sẽ rơi vào nhà ai?]
Mở đầu tìm kiếm chính là ảnh chụp vừa rồi, dưới máy ảnh Cao Thanh, dấu vết sau lưng Giang Khả Tâm, nhìn không sót gì.
Viên Thiến Thiến mua hot search khí thế hung hăng, nhất định chặn không được, vì kế hôm nay chỉ có cô và chồng cô cùng nhau đứng ra làm sáng tỏ rằng hai người ngày hôm qua ở cùng một chỗ mới có thể vãn hồi hình tượng của cô.
Trong lòng Giang Khả Tâm cay đắng: “Chị Triệu, Hoắc Cảnh Thâm sẽ không đồng ý đâu.”
Anh là tổng giám đốc của Giải trí Trầm Nhất, đó là công ty lớn số một số hai trong giới, đã từng nâng lên vô số nghệ sĩ nổi tiếng, nếu Hoắc Cảnh Thâm nguyện ý giúp cô thì cũng sẽ không vô tâm mấy năm nay như vậy.
“Chuyện nhà của cô bình thường tôi không hỏi đến, nhưng bây giờ không phải lúc bướng bỉnh đâu.” Chị Triệu đưa điện thoại tới trước mặt Giang Khả Tâm, phát ra một đoạn thoại trong đó.
[Nghệ sĩ nhà cô có chuyện gì xảy ra vậy, mới vừa quan tuyên người phát ngôn liền xảy ra chuyện, nếu trong vòng hai giờ không đè được hot search thì chúng ta hủy hợp đồng!]
Chị Triệu thu hồi điện thoại, nói: “Tin nhắn như vậy tôi đã nhận được rất nhiều, phí đại diện thương hiệu trên người cô cộng lại không thấp, nếu hủy hợp đồng chúng ta phải bồi thường gấp đôi.]
“Mạn Di, sự nghiệp của chúng ta vừa mới bắt đầu, cho dù táng gia bại sản tôi cũng bồi thường không nổi, coi như tôi xin cô, cô đi cùng Hoắc tổng nói lời tốt được không?”
“Ngẫm lại bà ngoại của cô còn đang ở bệnh viện chờ tiền thuốc men, cô vì lấy được vai nữ chính của đạo diễn Trương mà lăn mình đến mức thủng dạ dày, Mạn Di, chúng ta không thể cứ thế mà sụp đổ được.”
Lời của chị Triệu giống như trọng quyền nện vào trong lòng Giang Khả Tâm, nhưng lời chị Triệu nói là sự thật. Ba năm trước Giang gia vì để Hoắc Cảnh Thâm bớt phẫn nộ nên đã cô đuổi ra khỏi nhà, cô cũng chỉ còn bà ngoại lớn tuổi nương tựa lẫn nhau.
Hiện tại bà ngoại sinh bệnh phải làm phẫu thuật, cô rất cần tiền, thật sự không thể thua như vậy được.
Nắm tay lại, Giang Khả Tâm hít sâu một hơi,nói: “Tôi đi thử xem.”
Rất nhanh, Giang Khả Tâm bị chị Triệu đưa tới phòng khách quý lầu hai: “Tôi đã hỏi thăm rõ ràng, Hoắc tổng và Viên Thiến Thiến đang ở bên trong.”
Chị Triệu dừng một giây, vỗ vỗ vai Giang Khả Tâm, giọng an ủi: “Đợi lát nữa cho dù nhìn thấy gì, cô... đều chịu đựng một chút.”
Giang Khả Tâm gật đầu, nuốt cay đắng, bình tĩnh nói: “Ừ.”
Không phải là nhẫn thôi sao, cô am hiểu nhất.
“Được rồi, tôi xuống lầu chờ cô.”
Chị Triệu đi rồi, Giang Khả Tâm liền giơ tay đẩy cửa.
Giang Khả Tâm ngẩng đầu nhìn, đột nhiên dừng lại.
Cô lại gặp Hoắc Cảnh Thâm ở khu khách quý, dựa vào bên cạnh anh rõ ràng là Viên Thiến Thiến.
Trong lòng Giang Khả nhói một cái, cô thấy Viên Thiến Thiến nhìn chằm chằm phía sau mình, trong mắt lộ vẻ không có ý tốt.
Cô bỗng nhiên có loại dự cảm bất an, vừa nhấc chân muốn đi thì phía sau bỗng nhiên xuyên tới "Đâm" một tiếng, váy lụa trên người từ phần chính giữa đứt ra!
Trong nháy mắt này, ánh đèn nhấp nháy điên cuồng gấp bội.
Giang Khả Tâm bị người đại diện xanh mặt dẫn đi vào hậu trường, không đến năm phút đồng hồ đã xông lên đầu đề - -
[Giang Mạn Di cởi quần áo vì cái gì?]
[Danh tiếng nữ minh tinh Giang Mạn Di bị sụp đổ!]
[Vai diễn mới của đạo diễn Trương, cuối cùng sẽ rơi vào nhà ai?]
Mở đầu tìm kiếm chính là ảnh chụp vừa rồi, dưới máy ảnh Cao Thanh, dấu vết sau lưng Giang Khả Tâm, nhìn không sót gì.
Viên Thiến Thiến mua hot search khí thế hung hăng, nhất định chặn không được, vì kế hôm nay chỉ có cô và chồng cô cùng nhau đứng ra làm sáng tỏ rằng hai người ngày hôm qua ở cùng một chỗ mới có thể vãn hồi hình tượng của cô.
Trong lòng Giang Khả Tâm cay đắng: “Chị Triệu, Hoắc Cảnh Thâm sẽ không đồng ý đâu.”
Anh là tổng giám đốc của Giải trí Trầm Nhất, đó là công ty lớn số một số hai trong giới, đã từng nâng lên vô số nghệ sĩ nổi tiếng, nếu Hoắc Cảnh Thâm nguyện ý giúp cô thì cũng sẽ không vô tâm mấy năm nay như vậy.
“Chuyện nhà của cô bình thường tôi không hỏi đến, nhưng bây giờ không phải lúc bướng bỉnh đâu.” Chị Triệu đưa điện thoại tới trước mặt Giang Khả Tâm, phát ra một đoạn thoại trong đó.
[Nghệ sĩ nhà cô có chuyện gì xảy ra vậy, mới vừa quan tuyên người phát ngôn liền xảy ra chuyện, nếu trong vòng hai giờ không đè được hot search thì chúng ta hủy hợp đồng!]
Chị Triệu thu hồi điện thoại, nói: “Tin nhắn như vậy tôi đã nhận được rất nhiều, phí đại diện thương hiệu trên người cô cộng lại không thấp, nếu hủy hợp đồng chúng ta phải bồi thường gấp đôi.]
“Mạn Di, sự nghiệp của chúng ta vừa mới bắt đầu, cho dù táng gia bại sản tôi cũng bồi thường không nổi, coi như tôi xin cô, cô đi cùng Hoắc tổng nói lời tốt được không?”
“Ngẫm lại bà ngoại của cô còn đang ở bệnh viện chờ tiền thuốc men, cô vì lấy được vai nữ chính của đạo diễn Trương mà lăn mình đến mức thủng dạ dày, Mạn Di, chúng ta không thể cứ thế mà sụp đổ được.”
Lời của chị Triệu giống như trọng quyền nện vào trong lòng Giang Khả Tâm, nhưng lời chị Triệu nói là sự thật. Ba năm trước Giang gia vì để Hoắc Cảnh Thâm bớt phẫn nộ nên đã cô đuổi ra khỏi nhà, cô cũng chỉ còn bà ngoại lớn tuổi nương tựa lẫn nhau.
Hiện tại bà ngoại sinh bệnh phải làm phẫu thuật, cô rất cần tiền, thật sự không thể thua như vậy được.
Nắm tay lại, Giang Khả Tâm hít sâu một hơi,nói: “Tôi đi thử xem.”
Rất nhanh, Giang Khả Tâm bị chị Triệu đưa tới phòng khách quý lầu hai: “Tôi đã hỏi thăm rõ ràng, Hoắc tổng và Viên Thiến Thiến đang ở bên trong.”
Chị Triệu dừng một giây, vỗ vỗ vai Giang Khả Tâm, giọng an ủi: “Đợi lát nữa cho dù nhìn thấy gì, cô... đều chịu đựng một chút.”
Giang Khả Tâm gật đầu, nuốt cay đắng, bình tĩnh nói: “Ừ.”
Không phải là nhẫn thôi sao, cô am hiểu nhất.
“Được rồi, tôi xuống lầu chờ cô.”
Chị Triệu đi rồi, Giang Khả Tâm liền giơ tay đẩy cửa.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro