Gắn kết
Diệp Lí An (Mewlie)
2024-07-03 18:40:33
Thiên Phong mỉm cười, ánh mắt lấp lánh niềm vui. “Cậu biết không, mỗi lần mình nhìn lên bầu
trời đêm, mình lại nhớ đến những buổi tối chúng ta cùng nhau ngắm sao. Đó là những
kỷ niệm đẹp nhất trong cuộc đời mình.”
“Với mình cũng vậy,” Hạ Vy nói, ánh mắt tràn ngập niềm vui và cảm xúc. “Những kỷ niệm ấy
luôn ở trong tim mình.”
Sau khi rời quán cà phê, họ quyết định đi dạo quanh bờ hồ. Cảnh hoàng hôn buông xuống, ánh
nắng chiều tà nhuộm màu vàng cam ấm áp lên mặt hồ. Hạ Vy và Thiên Phong đi bên
nhau, cảm giác bình yên và hạnh phúc tràn ngập.
“Cậu còn nhớ lần chúng ta cùng nhau thả đèn lồng ở trại hè không?” Thiên Phong hỏi, mắt nhìn
về phía chân trời xa xăm.
“Nhớ chứ,” Hạ Vy đáp, cảm giác như thời gian quay ngược lại. “Đó là một trong những kỷ niệm đẹp
nhất. Những chiếc đèn lồng mang theo ước mơ và hy vọng của chúng ta bay lên bầu
trời.”
“Lần đó, mình đã ước rằng chúng ta sẽ luôn là bạn, luôn cùng nhau chia sẻ những niềm vui
và nỗi buồn,” Thiên Phong nói, giọng trầm lắng. “Và giờ đây, mình thật sự hạnh
phúc vì chúng ta đã gặp lại nhau.”
Hạ Vy cảm thấy lòng mình ấm áp. “Mình cũng vậy, Thiên Phong. Mình rất vui vì chúng ta đã tìm lại
được nhau.”
Họ tiếp tục đi dạo, cùng nhau chia sẻ những câu chuyện về cuộc sống và ước mơ. Hạ Vy kể về
những dự định trong tương lai, về việc cô muốn mở một phòng khám riêng để có thể
chăm sóc cho nhiều bệnh nhân hơn. Thiên Phong thì chia sẻ về những dự án nghiên
cứu mà anh đang thực hiện, về những khám phá mới trong lĩnh vực thiên văn học.
“Chúng ta đều có những ước mơ lớn,” Thiên Phong nói. “Và mình tin rằng chúng ta sẽ cùng nhau
thực hiện được chúng.”
“Đúng vậy,” Hạ Vy gật đầu. “Chúng ta sẽ luôn bên nhau, ủng hộ và giúp đỡ nhau.”
Thời gian trôi qua, những buổi gặp gỡ cuối tuần trở thành một phần không thể thiếu trong
cuộc sống của họ. Mỗi lần gặp nhau, họ lại cảm thấy như được nạp đầy năng lượng,
như những nguồn cảm hứng mới để tiếp tục theo đuổi ước mơ của mình.
Một ngày nọ, Thiên Phong mời Hạ Vy đến dự buổi triển lãm về thiên văn học mà anh tổ chức. Hạ
Vy đồng ý ngay lập tức, cô rất háo hức được tham dự và ủng hộ bạn mình. Buổi
triển lãm diễn ra tại một viện nghiên cứu lớn, nơi Thiên Phong trình bày những
kết quả nghiên cứu mới nhất của mình.
“Chào mừng cậuđến với buổi triển lãm của mình,” Thiên Phong nói khi gặp Hạ Vy tại cổng vào.
“Mình rất vui vì cậu đã đến.”
“Mình không thể bỏ lỡ cơ hội này,” Hạ Vy đáp, ánh mắt rạng ngời. “Mình rất tự hào về cậu.”
Buổi triển lãm thu hút rất nhiều người, từ các nhà khoa học, sinh viên cho đến những người
yêu thích thiên văn học. Hạ Vy cảm thấy tự hào khi thấy Thiên Phong đứng trên
sân khấu, tự tin trình bày những khám phá của mình. Cô nhận ra rằng tình bạn của
họ không chỉ dựa trên những kỷ niệm xưa cũ mà còn được xây dựng trên sự tôn trọng
và ngưỡng mộ lẫn nhau.
Khi buổi triển lãm kết thúc, Hạ Vy và Thiên Phong cùng ngồi lại, chia sẻ cảm xúc và kế hoạch
cho tương lai. Họ nhận ra rằng dù mỗi người có con đường riêng, nhưng tình bạn
và sự gắn kết giữa họ sẽ luôn bền vững.
“Chúng ta đã đi một chặng đường dài,” Thiên Phong nói, giọng đầy cảm xúc. “Và mình tin rằng
chúng ta sẽ còn đi cùng nhau trên những chặng đường tiếp theo.”
“Đúng vậy,” Hạ Vy đáp, nắm chặt tay bạn mình. “Chúng ta sẽ luôn bên nhau, cùng nhau vượt
qua mọi thử thách và đạt được những ước mơ của mình.”
Và như thế, dưới bầu trời đêm đầy sao, Hạ Vy và Thiên Phong tiếp tục hành trình của mình,
cùng nhau viết tiếp những trang kỷ niệm mới, những ước mơ và khát vọng. Họ biết
rằng, dù cuộc sống có thay đổi thế nào, tình bạn và sự gắn kết giữa họ sẽ luôn
là nguồn động viên và sức mạnh để họ tiến bước.
trời đêm, mình lại nhớ đến những buổi tối chúng ta cùng nhau ngắm sao. Đó là những
kỷ niệm đẹp nhất trong cuộc đời mình.”
“Với mình cũng vậy,” Hạ Vy nói, ánh mắt tràn ngập niềm vui và cảm xúc. “Những kỷ niệm ấy
luôn ở trong tim mình.”
Sau khi rời quán cà phê, họ quyết định đi dạo quanh bờ hồ. Cảnh hoàng hôn buông xuống, ánh
nắng chiều tà nhuộm màu vàng cam ấm áp lên mặt hồ. Hạ Vy và Thiên Phong đi bên
nhau, cảm giác bình yên và hạnh phúc tràn ngập.
“Cậu còn nhớ lần chúng ta cùng nhau thả đèn lồng ở trại hè không?” Thiên Phong hỏi, mắt nhìn
về phía chân trời xa xăm.
“Nhớ chứ,” Hạ Vy đáp, cảm giác như thời gian quay ngược lại. “Đó là một trong những kỷ niệm đẹp
nhất. Những chiếc đèn lồng mang theo ước mơ và hy vọng của chúng ta bay lên bầu
trời.”
“Lần đó, mình đã ước rằng chúng ta sẽ luôn là bạn, luôn cùng nhau chia sẻ những niềm vui
và nỗi buồn,” Thiên Phong nói, giọng trầm lắng. “Và giờ đây, mình thật sự hạnh
phúc vì chúng ta đã gặp lại nhau.”
Hạ Vy cảm thấy lòng mình ấm áp. “Mình cũng vậy, Thiên Phong. Mình rất vui vì chúng ta đã tìm lại
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
được nhau.”
Họ tiếp tục đi dạo, cùng nhau chia sẻ những câu chuyện về cuộc sống và ước mơ. Hạ Vy kể về
những dự định trong tương lai, về việc cô muốn mở một phòng khám riêng để có thể
chăm sóc cho nhiều bệnh nhân hơn. Thiên Phong thì chia sẻ về những dự án nghiên
cứu mà anh đang thực hiện, về những khám phá mới trong lĩnh vực thiên văn học.
“Chúng ta đều có những ước mơ lớn,” Thiên Phong nói. “Và mình tin rằng chúng ta sẽ cùng nhau
thực hiện được chúng.”
“Đúng vậy,” Hạ Vy gật đầu. “Chúng ta sẽ luôn bên nhau, ủng hộ và giúp đỡ nhau.”
Thời gian trôi qua, những buổi gặp gỡ cuối tuần trở thành một phần không thể thiếu trong
cuộc sống của họ. Mỗi lần gặp nhau, họ lại cảm thấy như được nạp đầy năng lượng,
như những nguồn cảm hứng mới để tiếp tục theo đuổi ước mơ của mình.
Một ngày nọ, Thiên Phong mời Hạ Vy đến dự buổi triển lãm về thiên văn học mà anh tổ chức. Hạ
Vy đồng ý ngay lập tức, cô rất háo hức được tham dự và ủng hộ bạn mình. Buổi
triển lãm diễn ra tại một viện nghiên cứu lớn, nơi Thiên Phong trình bày những
kết quả nghiên cứu mới nhất của mình.
“Chào mừng cậuđến với buổi triển lãm của mình,” Thiên Phong nói khi gặp Hạ Vy tại cổng vào.
“Mình rất vui vì cậu đã đến.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Mình không thể bỏ lỡ cơ hội này,” Hạ Vy đáp, ánh mắt rạng ngời. “Mình rất tự hào về cậu.”
Buổi triển lãm thu hút rất nhiều người, từ các nhà khoa học, sinh viên cho đến những người
yêu thích thiên văn học. Hạ Vy cảm thấy tự hào khi thấy Thiên Phong đứng trên
sân khấu, tự tin trình bày những khám phá của mình. Cô nhận ra rằng tình bạn của
họ không chỉ dựa trên những kỷ niệm xưa cũ mà còn được xây dựng trên sự tôn trọng
và ngưỡng mộ lẫn nhau.
Khi buổi triển lãm kết thúc, Hạ Vy và Thiên Phong cùng ngồi lại, chia sẻ cảm xúc và kế hoạch
cho tương lai. Họ nhận ra rằng dù mỗi người có con đường riêng, nhưng tình bạn
và sự gắn kết giữa họ sẽ luôn bền vững.
“Chúng ta đã đi một chặng đường dài,” Thiên Phong nói, giọng đầy cảm xúc. “Và mình tin rằng
chúng ta sẽ còn đi cùng nhau trên những chặng đường tiếp theo.”
“Đúng vậy,” Hạ Vy đáp, nắm chặt tay bạn mình. “Chúng ta sẽ luôn bên nhau, cùng nhau vượt
qua mọi thử thách và đạt được những ước mơ của mình.”
Và như thế, dưới bầu trời đêm đầy sao, Hạ Vy và Thiên Phong tiếp tục hành trình của mình,
cùng nhau viết tiếp những trang kỷ niệm mới, những ước mơ và khát vọng. Họ biết
rằng, dù cuộc sống có thay đổi thế nào, tình bạn và sự gắn kết giữa họ sẽ luôn
là nguồn động viên và sức mạnh để họ tiến bước.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro