Hẹn ngày tái ngộ
Diệp Lí An (Mewlie)
2024-07-03 18:40:33
Sau khi Hạ Vy trở về quê nhà, cô liền nhắn tin cho Thiên Phong biết là mình đã về đến nhà an toàn. Thiên Phong cảm thấy lòng nhẹ nhõm hơn khi biết cô đã an toàn về đến. Dù cách xa nhau, hai người vẫn duy trì liên lạc thường xuyên qua điện thoại và tin nhắn. Mỗi ngày, Hạ Vy luôn gửi cho Thiên Phong những lời động viên, những tin tức về cuộc sống của cô và gia đình. Cả hai cũng thường xuyên chia sẻ những suy nghĩ, kế hoạch cho tương lai và những kỷ niệm về những ngày gần đây.
Thời gian dần trôi qua, Thiên Phong cảm thấy mình ngày càng trưởng thành hơn, nhờ vào những thử thách và trải nghiệm trong công việc. Anh học được cách quản lý thời gian, đối phó với áp lực công việc và giữ vững mục tiêu của mình. Mỗi khi cảm thấy mệt mỏi, anh luôn nhớ đến Hạ Vy và những lời động viên của cô, điều đó giúp anh có thêm sức mạnh để tiếp tục.
Trong những ngày nghỉ, Thiên Phong thường dành thời gian cho bản thân, đi dạo, đọc sách hoặc tham gia các hoạt động văn hóa, xã hội để giảm stress và duy trì sức khỏe. Anh cũng chăm chỉ học hỏi từ các đồng nghiệp và nghiên cứu các dự án mới để nâng cao kỹ năng và hiểu biết của mình.
Trong khi đó, Hạ Vy cũng không ngừng phấn đấu và học hỏi. Cô dành nhiều thời gian cho gia đình và công việc của mình, cùng với việc học tiếng nước ngoài và các kỹ năng mới. Mặc dù có những lúc cô cảm thấy cô đơn vì Thiên Phong, nhưng những kỷ niệm đẹp và tình yêu sâu đậm giữa họ luôn là nguồn động viên lớn nhất.
Một ngày nọ, sau khi hoàn thành một dự án quan trọng, Thiên Phong nhận được lời mời từ sếp của mình. “Thiên Phong, tôi muốn mời anh đi công tác ở nước B trong một thời gian. Dự án này rất quan trọng và anh là người có kinh nghiệm và năng lực để thực hiện nó.”
Thiên Phong cảm thấy vui mừng và thúc đẩy bởi cơ hội này. Anh biết rằng công việc sẽ đòi hỏi nỗ lực và sự tập trung cao, nhưng cũng là cơ hội để phát triển bản thân và đóng góp cho công ty. Anh đã trải qua nhiều thử thách và học được rất nhiều từ những kinh nghiệm trước đó, điều này sẽ giúp anh tự tin hơn khi tiếp nhận dự án mới.
Trước khi đi, Thiên Phong quyết định sắp xếp thời gian để gặp gỡ Hạ Vy. Anh muốn chia sẻ với cô về cơ hội mới này và cảm thấy rằng, dù cách xa nhau, họ vẫn có thể cùng nhau vượt qua mọi thử thách. Vừa nghĩ xong anh liền xin phép về nước để sắp xếp nhưng thực chất là để chia tay Hạ Vy. Máy bay vừa đáp xuống, anh chàng liền bắt xe để đến trung tâm nghiên cứu của họ. Vừa đến nơi, anh nhẹ nhàng bước từng bước lại gần Hạ Vy và bịt mắt cô lại từ sau lưng.
Hạ Vy vô cùng bất ngờ và liền hỏi: “Ai thế?” Cô từ từ nhận ra một mùi hương rất quen thuộc từ sau lưng. Bất chợt cô thốt lên:
“Có phải anh không, Thiên Phong??”
Thiên Phong mỉm cười rồi đáp: " Em bất ngờ chưa, lần này anh về nước là để thông báo cho em một việc quan trọng và cũng muốn xin lỗi em."
Hạ Vy xoay lại ôm Thiên Phong và hỏi: " Có chuyện gì thế?"
Thiên Phong thở phào nhẹ nhõm và bắt đầu nói: “Anh vô cùng thấy có lỗi với em khi anh để cho em chờ anh lâu như vậy. Thật ra lần này anh lại nhận được phân công để hoàn thành một dự án vô cùng quan trọng ở nước Y. Và dự án cững vô cùng quan trọng nên anh nhất quyết phải đi, lần này chắc có lẽ sẽ kéo dài vài tháng cho nên…”
Hạ vy nghe vậy liền giơ ngón tay lên ngay miệng Thiên Phong ngăn không cho anh nói tiếp. Hạ Vỵ hôn lên má Thiên phong rồi nói:
“Cho nên anh lo cho em phải không. Hình như anh quá xem thường bạn gái anh rồi nhỉ.” Hạ Vy cười rồi nói tiếp: “Cho dù kéo dài bao lâu em vẫn đợi được vì em cực kỳ yêu anh, Thiên Phong à.”
Thiên Phong nghe thế vô cùng nhẹ nhõm và yên tâm, anh mừng vì anh có một người bạn gái luôn ủng hộ và luôn tin tưởng mình như Hạ Vy.
“Anh hãy giữ gìn sức khỏe và chăm chỉ làm việc nhé. Em sẽ luôn ở đây chờ anh trở về.” Hạ Vy ôm chặt Thiên Phong, ánh mắt tràn ngập tình yêu và hy vọng.
“Em đừng lo, Hạ Vy. Anh sẽ gửi cho em những tin tức về công việc và chuyện cuộc sống của anh ở đây. Cảm ơn em vì đã luôn ủng hộ và yêu thương anh.” Thiên Phong ôm Hạ Vy, cảm nhận sự ấm áp từ người mình yêu.
Với sự cổ vũ và hy vọng từ Hạ Vy, Thiên Phong cảm thấy bản thân có thêm động lực và nhiệt huyết. Anh hứa sẽ hoàn thành tốt công việc và sớm trở về bên Hạ Vy.
Sau khi chia tay Hạ Vy, Thiên Phong chuẩn bị cho chuyến công tác mới ở nước Y. Anh đặt trọ và tổ chức các công việc cần thiết để sẵn sàng cho dự án sắp tới. Anh cũng không quên duy trì liên lạc với Hạ Vy, gửi cho cô những tin tức về công việc và những cảm xúc của mình.
Ngày xuất phát đến nước Y đã đến gần. Thiên Phong sẵn sàng cho một cuộc phiêu lưu mới, với hy vọng rằng mọi điều tốt đẹp sẽ đến với anh. Trước khi lên đường, anh nhớ đến Hạ Vy và những lời hứa hẹn cho tương lai.
“Cảm ơn em vì đã luôn ở bên và cổ vũ anh. Anh sẽ không phụ lòng tin của em đâu. Sớm gặp lại, Hạ Vy.” Thiên Phong nghẹn ngào nhắn tincho Hạ Vy và rời khỏi nơi đây, mang theo trong lòng niềm tin và hi vọng.
Dù cho khoảng cách vĩnh viễn, tình yêu của Thiên Phong và Hạ Vy vẫn mãi là một nguồn động lực lớn nhất, giúp họ vượt qua mọi thử thách và chờ đợi ngày tái ngộ.
Thời gian dần trôi qua, Thiên Phong cảm thấy mình ngày càng trưởng thành hơn, nhờ vào những thử thách và trải nghiệm trong công việc. Anh học được cách quản lý thời gian, đối phó với áp lực công việc và giữ vững mục tiêu của mình. Mỗi khi cảm thấy mệt mỏi, anh luôn nhớ đến Hạ Vy và những lời động viên của cô, điều đó giúp anh có thêm sức mạnh để tiếp tục.
Trong những ngày nghỉ, Thiên Phong thường dành thời gian cho bản thân, đi dạo, đọc sách hoặc tham gia các hoạt động văn hóa, xã hội để giảm stress và duy trì sức khỏe. Anh cũng chăm chỉ học hỏi từ các đồng nghiệp và nghiên cứu các dự án mới để nâng cao kỹ năng và hiểu biết của mình.
Trong khi đó, Hạ Vy cũng không ngừng phấn đấu và học hỏi. Cô dành nhiều thời gian cho gia đình và công việc của mình, cùng với việc học tiếng nước ngoài và các kỹ năng mới. Mặc dù có những lúc cô cảm thấy cô đơn vì Thiên Phong, nhưng những kỷ niệm đẹp và tình yêu sâu đậm giữa họ luôn là nguồn động viên lớn nhất.
Một ngày nọ, sau khi hoàn thành một dự án quan trọng, Thiên Phong nhận được lời mời từ sếp của mình. “Thiên Phong, tôi muốn mời anh đi công tác ở nước B trong một thời gian. Dự án này rất quan trọng và anh là người có kinh nghiệm và năng lực để thực hiện nó.”
Thiên Phong cảm thấy vui mừng và thúc đẩy bởi cơ hội này. Anh biết rằng công việc sẽ đòi hỏi nỗ lực và sự tập trung cao, nhưng cũng là cơ hội để phát triển bản thân và đóng góp cho công ty. Anh đã trải qua nhiều thử thách và học được rất nhiều từ những kinh nghiệm trước đó, điều này sẽ giúp anh tự tin hơn khi tiếp nhận dự án mới.
Trước khi đi, Thiên Phong quyết định sắp xếp thời gian để gặp gỡ Hạ Vy. Anh muốn chia sẻ với cô về cơ hội mới này và cảm thấy rằng, dù cách xa nhau, họ vẫn có thể cùng nhau vượt qua mọi thử thách. Vừa nghĩ xong anh liền xin phép về nước để sắp xếp nhưng thực chất là để chia tay Hạ Vy. Máy bay vừa đáp xuống, anh chàng liền bắt xe để đến trung tâm nghiên cứu của họ. Vừa đến nơi, anh nhẹ nhàng bước từng bước lại gần Hạ Vy và bịt mắt cô lại từ sau lưng.
Hạ Vy vô cùng bất ngờ và liền hỏi: “Ai thế?” Cô từ từ nhận ra một mùi hương rất quen thuộc từ sau lưng. Bất chợt cô thốt lên:
“Có phải anh không, Thiên Phong??”
Thiên Phong mỉm cười rồi đáp: " Em bất ngờ chưa, lần này anh về nước là để thông báo cho em một việc quan trọng và cũng muốn xin lỗi em."
Hạ Vy xoay lại ôm Thiên Phong và hỏi: " Có chuyện gì thế?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thiên Phong thở phào nhẹ nhõm và bắt đầu nói: “Anh vô cùng thấy có lỗi với em khi anh để cho em chờ anh lâu như vậy. Thật ra lần này anh lại nhận được phân công để hoàn thành một dự án vô cùng quan trọng ở nước Y. Và dự án cững vô cùng quan trọng nên anh nhất quyết phải đi, lần này chắc có lẽ sẽ kéo dài vài tháng cho nên…”
Hạ vy nghe vậy liền giơ ngón tay lên ngay miệng Thiên Phong ngăn không cho anh nói tiếp. Hạ Vỵ hôn lên má Thiên phong rồi nói:
“Cho nên anh lo cho em phải không. Hình như anh quá xem thường bạn gái anh rồi nhỉ.” Hạ Vy cười rồi nói tiếp: “Cho dù kéo dài bao lâu em vẫn đợi được vì em cực kỳ yêu anh, Thiên Phong à.”
Thiên Phong nghe thế vô cùng nhẹ nhõm và yên tâm, anh mừng vì anh có một người bạn gái luôn ủng hộ và luôn tin tưởng mình như Hạ Vy.
“Anh hãy giữ gìn sức khỏe và chăm chỉ làm việc nhé. Em sẽ luôn ở đây chờ anh trở về.” Hạ Vy ôm chặt Thiên Phong, ánh mắt tràn ngập tình yêu và hy vọng.
“Em đừng lo, Hạ Vy. Anh sẽ gửi cho em những tin tức về công việc và chuyện cuộc sống của anh ở đây. Cảm ơn em vì đã luôn ủng hộ và yêu thương anh.” Thiên Phong ôm Hạ Vy, cảm nhận sự ấm áp từ người mình yêu.
Với sự cổ vũ và hy vọng từ Hạ Vy, Thiên Phong cảm thấy bản thân có thêm động lực và nhiệt huyết. Anh hứa sẽ hoàn thành tốt công việc và sớm trở về bên Hạ Vy.
Sau khi chia tay Hạ Vy, Thiên Phong chuẩn bị cho chuyến công tác mới ở nước Y. Anh đặt trọ và tổ chức các công việc cần thiết để sẵn sàng cho dự án sắp tới. Anh cũng không quên duy trì liên lạc với Hạ Vy, gửi cho cô những tin tức về công việc và những cảm xúc của mình.
Ngày xuất phát đến nước Y đã đến gần. Thiên Phong sẵn sàng cho một cuộc phiêu lưu mới, với hy vọng rằng mọi điều tốt đẹp sẽ đến với anh. Trước khi lên đường, anh nhớ đến Hạ Vy và những lời hứa hẹn cho tương lai.
“Cảm ơn em vì đã luôn ở bên và cổ vũ anh. Anh sẽ không phụ lòng tin của em đâu. Sớm gặp lại, Hạ Vy.” Thiên Phong nghẹn ngào nhắn tincho Hạ Vy và rời khỏi nơi đây, mang theo trong lòng niềm tin và hi vọng.
Dù cho khoảng cách vĩnh viễn, tình yêu của Thiên Phong và Hạ Vy vẫn mãi là một nguồn động lực lớn nhất, giúp họ vượt qua mọi thử thách và chờ đợi ngày tái ngộ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro