Đi Làm
2024-10-31 08:54:54
Hỷ Lân em tìm được người chưa "
" Vẫn chưa. "
" Anh 2 anh tìm giúp em với lỡ như cậu ấy có chuyện gì thì làm sao đây. "
" Đừng quá lo lắng, " Hỷ Văn an ủi em gái của mình .
'Lộ Diên cậu qua kia tìm đi,còn tôi sẽ đi lối này. ".
'Hỷ Văn em gọi điện cho Kiều Ân đi,cứ gọi cho anh....Như vậy thì sẽ nghe được tiếng chuông "
Được,em biết rồi : "
Hỷ Lân cảm thấy anh trai mình nói rất có lý,sau đó thì cô liền gọi cho bạn của mình, điện thoại cứ vang lên nhưng mà không có người bắt máy .
Trong lòng của cô bây giờ nó nóng như lửa đốt vậy, thật sự rất là nóng ...
" Kiều Ân cậu đừng có làm sao mà ,xin cậu đấy "
Hỷ Lân vừa đi vừa gọi điện thoại,lúc này cô nghe được tiếng chuông càng ở gần với mình thì phải, chẳng lẽ nào là ở đây sao .
" Lộ Diên anh mau đến đây đi ."
'Anh 2 .."
" CỐC ...CỐC .."
" Bùm. ..bùm ." Hỷ Lân đập cửa nhưng mà chẳng thấy có gì cả .
" Để anh phá cửa ."
" Cứu ...cứu với .."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hức ..hức. ."
" Ahhhh ...cứu. ..hức. ..hức. ."
" Hà Cận Đông cứu em với ..hức. hức. "
Cũng may là Lộ Diên và Hỷ Văn vào trong kịp chứ nếu không là tiêu đời rồi ..
Hỷ Văn kéo hắn ra khỏi người của Kiều Ân rồi đánh cho hắn ta 1 trận, Kiều Ân đây là bạn gái của Cận Đông đấy,mà nó thì lại là bạn của anh thử hỏi xem anh có nên tức giận hay không đây .
Bup...bup."
'Định cưỡng hiếp con gái người ta hả, muốn làm thì cũng xem người ta có thân phận gì ."
" Đừng ..đừng đánh nữa ....đau ..đau quá đi, tôi được thuê đến đây "
" Ai nói đi .
'Không cần đâu,em biết rồi,cô ta là Quỳnh Liên đó ."
Đúng vậy,chính là cô ta ,anh tha cho tôi đi ."
" Cút "
Hắn ta thấy vậy cũng liền mặc áo vào rồi chạy đi .
Kiều Ân được Hỷ Văn đưa về nhà ...
" Anh Hỷ Văn cám ơn anh đã cứu em "
Không có gì đâu bây giờ em an toàn là được rồi
' Đừng khóc nữa, vào nhà ngủ 1 giấc đi sáng hôm sau sẽ quên hết mọi chuyện ."
" Cái này cũng là 1 phần lỗi của em gái anh là con bé không nên dẫn em đi uống rượu ."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Không có gì đâu anh,anh đừng trách cậu ấy,"
"Ừm...."
Sau đó thì Kiều Ân cũng đi vào trong nhà, giờ này cũng đã khuya lắm rồi .Cô cũng khá là mệt, về đến phòng thì Kiều Ân liền leo lên giường nằm xuống ngủ luôn .
Quá là mệt mỏi rồi, cô không muốn suy nghĩ gì nữa bây giờ cứ ngủ 1 giấc đi,qua ngày mai thì sẽ tính tiếp .Cả người đầy mùi rượu, đầu cũng hơi đau cho nên cũng không muốn tra tấn tinh thần với cái đầu của chính mình đâu .
Cô kéo chăn lên rồi đi ngủ, đêm nay là 1 đêm khó quên và đầy mệt mỏi đối với cô,vừa mệt vừa bị khủng hoảng tinh thần nữa chứ..
Đến 8 giờ ngày hôm sau thì Kiều Ân mới thức dậy .
Thi thì cũng đã thi xong rồi,thời gian sắp tới cô sẽ rất rảnh .Vậy cho nên cô sẽ đi làm mới được,chứ ở nhà sẽ rất phí thời gian .
Thi xong cô được nghỉ hè,cho nên cũng phải tận dụng thời gian của mình 1 chút .
Đi làm để quên đi những chuyện không vui,có như thế thì đầu óc mới dược thoải mái .
Cận Đông không biết khi nào mới về nữa,cô có nhắn nhưng mà anh không có xem,chắc là hiện tại đang bận với công việc rồi,và cô cũng không nên gây áp lực cho anh ấy nữa. .
Tầm 9 giờ sáng thì cô cũng đi xuống dưới nhà ăn sáng ..
Ăn xong thì cô cũng thay quần áo rồi đi ra ngoài .Cô đi tìm việc, lúc trước thì làm phục vụ ở quán ăn,còn bây giờ khổng biết nên làm cái gì đây .
Đi đến trưa thì Kiều Ân cũng xin được công việc,lần này là ở trung tâm thương mại,cô làm nhân viên bán hàng ở đây ..Đó giờ chưa làm qua, nhưng cô tin có sự chỉ dẫn thì cô sẽ làm được mà .
Sau đó thì Kiều Ân cũng đi thay quần áo rồi nhận việc luôn .
Mặc áo thun cùng với quần tây, nhiệm vụ của cô là phải chất hàng lên và hướng dẫn khách hàng,song song đó thì có thể kiểm hàng còn nhiều hay ít để báo lại cho bên quản lý nữa.
Cảm thấy làm việc này cũng khá là OK,dù sao thì cô cũng chỉ là nhân viên mới mà,cái gì thì cũng phải làm từ từ ..
Làm ở đây có thể thay ca ,ca làm rất linh hoạt, muốn nghỉ thì phải báo trước .
Kiều Ân cảm thấy nó khá là phù hợp với mình, ngày đầu tiên thì cô cứ đứng nhìn người ta làm,sau đó cũng làm theo rồi cũng chạy qua chạy lại khắp nơi tuy có mệt thật đấy, nhưng mà cảm thấy đi làm cũng đáng,chứ ở nhà cũng chỉ biết nằm dài ở trong phòng mà thôi .
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro