Anh Rể Trọng Sinh Thịt Cô Em Vợ
Bảo Bối, Em Thật Đáng Yêu (H)
Nam Thư
2024-07-24 22:41:13
Dư Hướng Cảnh phát ra tiếng cảm thán chân thành từ tận đáy lòng, giọng nói thẳng thắn mang đầy dục vọng, khiến Diệp Lâm Hạ ngượng ngùng quay đầu sang.
Dư Hướng Cảnh nhân cơ hội đó ngậm lấy vành tai của cô vào trong miệng, cố tình đưa lưỡi vào bên trong tai cô, phát ra những tiếng tách tách.
m thanh mập mờ khuếch đại lên vô cùng, khiến trái tim cô đập bình bịch, cam nguyện trầm luân.
“Hướng... Hướng Cảnh.”
“Ngoan, cởi quần ra cho anh.”
Dư Hướng Cảnh một tay nắm lấy tay Diệp Lâm Hạ đặt lên thắt lưng mình, một tay ôm cổ cô, tiếp tục hôn lên vành tai cô.
Diệp Lâm Hạ bị hơi thở nóng rực của anh thiêu đốt, cô gần như không dám thở mạnh, bàn tay run run cởi thắt lưng của anh.
Cô được Dư Hướng Cảnh ôm vào trong ngực, tầm nhìn hoàn toàn bị che khuất. Cổ và ngực bị anh tùy ý đùa bỡn, cảm giác tê dại chạy dọc khắp toàn thân.
Diệp Lâm Hạ mò mẫm bên dưới một cách mất trật tự, nhưng Dư Hướng Cảnh vẫn kiên nhẫn chờ đợi động tác của cô.
Không biết qua bao lâu, cuối cùng Diệp Lâm Hạ cũng cởi được thắt lưng của anh.
Bàn tay nhỏ nhắn mềm mại vô tình chạm vào dương vật cứng rắn được bao bọc quanh lớp vải mỏng. Cảm giác cứng rắn và nóng hổi khiến Diệp Lâm Hạ gần như ngạt thở.
Dư Hướng Cảnh thu hết mọi biểu cảm của Diệp Lâm Hạ vào trong mắt, anh khẽ cười, ưỡn người chạm vào tay cô.
“Em xem, nó rất nhớ em.”
“Em thì sao? Có nhớ nó không?”
Dư Hướng Cảnh luôn hỏi những câu khiến Diệp Lâm Hạ không cách nào trả lời được. Cô xấu hổ muốn thu tay lại, nhưng Dư Hướng Cảnh lại gặt gao nắm chặt lấy tay cô.
Anh dùng côn thịt cứng rắn đến phát đau cọ lên lòng bàn tay Diệp Lâm Hạ: “Lâm Hạ, nó thích em lắm.”
Một cú chạm nhẹ đã hoàn toàn đánh bay mọi lý trí của Diệp Lâm Hạ, cảm giác tiểu huyệt trống rỗng càng lúc càng mãnh liệt. Cô chủ động nằm lấy tay Dư Hướng Cảnh, đặt lên giữa hai chân mình.
“Nó... Nó cũng nhớ anh.”
Có trời mới biết, sau khi Diệp Lâm Hạ làm ra động tác này thì cả người lập tức cứng đờ. Cô xấu hổ đứng yên tại chỗ, thẹn thùng nhắm chặt mắt lại.
“Bảo bối, em thật đáng yêu.” Dư Hướng Cảnh hôn lên gương mặt ửng đỏ của Diệp Lâm Hạ, sau đó nhanh chóng cởi bỏ quần áo vướng víu trên người cô ra.
Diệp Lâm Hạ không mảnh vải che thân, cô hơi mất tự nhiên, vô thức vươn tay che ngực.
Hai mắt Dư Hướng Cảnh tràn đầy dục vọng, anh vươn tay chạm lên mép thịt hồng hào của cô, mép thịt lập tức run rẩy.
Theo động tác tay của anh, hai mép thịt nhanh chóng bị đẩy ra, giống như cánh hoa đang nở rộ.
Dư Hướng Cảnh đột nhiên dùng đầu ngón tay vân vê hạt châu của cô: “Lâm Hạ, đừng có ngừng, có nhớ anh dạy em thế nào không?”
Khoái cảm khiến Diệp Lâm Hạ không nhịn nổi mà run rẩy, một cảm giác giống như điện giật chạy khắp toàn thân. Cô rên rỉ kiều mị: “A... Ưm... A...”
Diệp Lâm Hạ dùng ngón trái nhẹ nhàng xoay vòng ở phần quy đầu, dịch thể ở đó nhanh chóng tiết ra ướt nhẹp tay cô. Cô chậm rãi di chuyển, vuốt ve từ trên xuống dưới.
“Ngoan!” Dư Hướng Cảnh vươn tay còn lại vén sợi tóc của Diệp Lâm Hạ ra sau tai, cúi đầu khẽ hôn lên trán cô một cái, động tác dịu dàng ôn nhu vô cùng.
Dư Hướng Cảnh cắm ngón tay vào trong hoa huyệt của cô,bắt chước động tác làm tình, đâm vào rút ra. Khoái cảm mãnh liệt ập tới khiến thân thể Diệp Lâm Hạ như suy sụp, tiểu huyệt cũng theo bản năng mút chặt lấy ngón tay anh.
Dư Hướng Cảnh vừa nghịch một lúc thì dâm thủy bên trong cô đã tuôn ra như suốt, nhanh chóng chảy ra bên ngoài như một dòng thác nhỏ.
Dư Hướng Cảnh nhân cơ hội đó ngậm lấy vành tai của cô vào trong miệng, cố tình đưa lưỡi vào bên trong tai cô, phát ra những tiếng tách tách.
m thanh mập mờ khuếch đại lên vô cùng, khiến trái tim cô đập bình bịch, cam nguyện trầm luân.
“Hướng... Hướng Cảnh.”
“Ngoan, cởi quần ra cho anh.”
Dư Hướng Cảnh một tay nắm lấy tay Diệp Lâm Hạ đặt lên thắt lưng mình, một tay ôm cổ cô, tiếp tục hôn lên vành tai cô.
Diệp Lâm Hạ bị hơi thở nóng rực của anh thiêu đốt, cô gần như không dám thở mạnh, bàn tay run run cởi thắt lưng của anh.
Cô được Dư Hướng Cảnh ôm vào trong ngực, tầm nhìn hoàn toàn bị che khuất. Cổ và ngực bị anh tùy ý đùa bỡn, cảm giác tê dại chạy dọc khắp toàn thân.
Diệp Lâm Hạ mò mẫm bên dưới một cách mất trật tự, nhưng Dư Hướng Cảnh vẫn kiên nhẫn chờ đợi động tác của cô.
Không biết qua bao lâu, cuối cùng Diệp Lâm Hạ cũng cởi được thắt lưng của anh.
Bàn tay nhỏ nhắn mềm mại vô tình chạm vào dương vật cứng rắn được bao bọc quanh lớp vải mỏng. Cảm giác cứng rắn và nóng hổi khiến Diệp Lâm Hạ gần như ngạt thở.
Dư Hướng Cảnh thu hết mọi biểu cảm của Diệp Lâm Hạ vào trong mắt, anh khẽ cười, ưỡn người chạm vào tay cô.
“Em xem, nó rất nhớ em.”
“Em thì sao? Có nhớ nó không?”
Dư Hướng Cảnh luôn hỏi những câu khiến Diệp Lâm Hạ không cách nào trả lời được. Cô xấu hổ muốn thu tay lại, nhưng Dư Hướng Cảnh lại gặt gao nắm chặt lấy tay cô.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Anh dùng côn thịt cứng rắn đến phát đau cọ lên lòng bàn tay Diệp Lâm Hạ: “Lâm Hạ, nó thích em lắm.”
Một cú chạm nhẹ đã hoàn toàn đánh bay mọi lý trí của Diệp Lâm Hạ, cảm giác tiểu huyệt trống rỗng càng lúc càng mãnh liệt. Cô chủ động nằm lấy tay Dư Hướng Cảnh, đặt lên giữa hai chân mình.
“Nó... Nó cũng nhớ anh.”
Có trời mới biết, sau khi Diệp Lâm Hạ làm ra động tác này thì cả người lập tức cứng đờ. Cô xấu hổ đứng yên tại chỗ, thẹn thùng nhắm chặt mắt lại.
“Bảo bối, em thật đáng yêu.” Dư Hướng Cảnh hôn lên gương mặt ửng đỏ của Diệp Lâm Hạ, sau đó nhanh chóng cởi bỏ quần áo vướng víu trên người cô ra.
Diệp Lâm Hạ không mảnh vải che thân, cô hơi mất tự nhiên, vô thức vươn tay che ngực.
Hai mắt Dư Hướng Cảnh tràn đầy dục vọng, anh vươn tay chạm lên mép thịt hồng hào của cô, mép thịt lập tức run rẩy.
Theo động tác tay của anh, hai mép thịt nhanh chóng bị đẩy ra, giống như cánh hoa đang nở rộ.
Dư Hướng Cảnh đột nhiên dùng đầu ngón tay vân vê hạt châu của cô: “Lâm Hạ, đừng có ngừng, có nhớ anh dạy em thế nào không?”
Khoái cảm khiến Diệp Lâm Hạ không nhịn nổi mà run rẩy, một cảm giác giống như điện giật chạy khắp toàn thân. Cô rên rỉ kiều mị: “A... Ưm... A...”
Diệp Lâm Hạ dùng ngón trái nhẹ nhàng xoay vòng ở phần quy đầu, dịch thể ở đó nhanh chóng tiết ra ướt nhẹp tay cô. Cô chậm rãi di chuyển, vuốt ve từ trên xuống dưới.
“Ngoan!” Dư Hướng Cảnh vươn tay còn lại vén sợi tóc của Diệp Lâm Hạ ra sau tai, cúi đầu khẽ hôn lên trán cô một cái, động tác dịu dàng ôn nhu vô cùng.
Dư Hướng Cảnh cắm ngón tay vào trong hoa huyệt của cô,bắt chước động tác làm tình, đâm vào rút ra. Khoái cảm mãnh liệt ập tới khiến thân thể Diệp Lâm Hạ như suy sụp, tiểu huyệt cũng theo bản năng mút chặt lấy ngón tay anh.
Dư Hướng Cảnh vừa nghịch một lúc thì dâm thủy bên trong cô đã tuôn ra như suốt, nhanh chóng chảy ra bên ngoài như một dòng thác nhỏ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro