Ánh Sao Chờ Đợi Em

Chương 85

Hồi Sênh

2024-11-11 21:09:24

Đúng vậy, người may mắn làm cho các phương tiện truyền thông tìm mọi cách để dò la, cả showbiz bàn luận suốt mấy tháng nay, vai nữ chính trong tác phẩm được Khương Bính Kỳ chuẩn bị 7 năm mới trở lại, chính là Nghi Hi – người đang bị công chúng hoài nghi là đóng băng hoạt động.

Theo sau sự xuất hiện hoa lệ của cô tại buổi họp báo tuyên bố, tin tức này cũng nhanh chóng truyền khắp cả nước, vốn tưởng rằng Khương Bính Kỳ sẽ dùng người mới, ai biết cuối cùng lại có thể là gương mặt quen thuộc, cả giới giải trí không khỏi ồ lên. Trong số đó phản ứng lớn nhất lại thuộc về cư dân mạng, nếu như lần này vai nữ chính là Trương Tư Kỳ hoặc Phạm Tư Quân, thì sẽ không dẫn tới sự náo động lớn tới như vậy. Đầu tiên đương nhiên là bởi vì hai người Phạm Trương tuy rằng địa vị vững chắc, nhân khí trên mạng cho dù không bằng với nhóm ngôi sao thần tượng vừa mới xuất đầu, hơn nữa với lai lịch của các cô, được Khương Bính Kỳ chọn cũng là thuận lý thành chương, không đáng kinh ngạc. Ngược lại là Nghi Hi, là tiểu hoa đán nổi tiếng nhất, cô có vô số fan não tàn cuồng nhiệt, khi mọi người còn đối đãi với cô như một thần tượng mạng nổi tiếng, cảm thấy cô phải đóng phim thương mại mấy năm mới có khả năng giao thiệp với chế tác lớn, người ta đã được đạo diễn Trung Quốc giành được thành tựu tại quốc tế sớm nhất lựa chọn, hợp tác với nam diễn viên điện ảnh số 1 trong nước.

Bước tiến này, quả thực là ngồi tên lửa đi lên mà!

Cộng đồng Tây Mễ bùng nổ! Sôi trào! Lệ nóng doanh tròng! Diễn đàn của fan Nghi Hi giống như đón năm mới, các fan vừa múa vừa hát, cuồng hoan tung hoa, “Vốn còn lo lắng cô nương có tiếng tăm liền choáng váng đầu óc, ai biết được cô ấy là tỉnh táo nhất! Nhận bộ phim này quá tốt rồi, đẳng cấp nháy mắt nâng cao lên n bậc!”

Bởi vì thường xuyên tương tác trên weibo, rất nhiều fan đều biết Nghi Hi có quan hệ tốt với Hạ Tâm Đồng, trước kia lúc “Đồng Thiến” – bách hợp đảng xuất hiện, còn có rất nhiều người chạy tới chửi Nghi Hi, fan Quách Tử Thiến cũng mượn cơ hội ăn hôi. Lúc ấy Nghi Hi chưa có hướng đi mới, fandom cũng không đủ nhiệt tình, hiện tại rốt cục có thể phấn chấn tinh thần đáp trả, mắng đến độ miệng đối phương không còn sức để cãi!

“Haha, quay phim thần tượng não tàn nổi tiếng một cái là đuôi liền vểnh lên trời, một cái là phim truyền hình mà đòi so với điện ảnh, mị thật là muốn thương fan của Quách tiểu thư 30s.”

“Có vài kẻ sợ rằng không biết đạo diễn Khương Bính Kỳ là ai đi? Học tiểu học hay không có văn hóa xin mời dùng Baidu, nói không chừng lúc đạo diễn Khương đoạt giải Cannes các người còn chưa có sinh ra đâu!”

“Thật không hiểu được fan của Quách tiểu thư công kích idol nhà người ta làm gì, chúng ta không có quan hệ cạnh tranh! Idol nhà các người muốn đóng phim truyền hình, căn bản là không nằm trong phạm vi lo lắng của Hi nhà ta, mọi người không ở cùng một đường thẳng. ╮(╯_╰)╭ “

“Quách Tử Thiến cũng tính là hoa đán? Hiện tại tiêu chuẩn hoa đán thấp như vậy à?! Tiểu hoa đán sau 90 cũng chỉ có hai người là Tống Phỉ Nhi cùng Nghi Hi đi…”

“Ngay cả nhà Tống Phỉ Nhi cũng an phận, fan Quách Tử Thiến lại dám chạy tới kêu gào, cho dù không nói đến điện ảnh, 《 Nữ hoàng 》 của Hi nhà mị ngay lập tức tiêu diệt 《 Bích hải thương vân kiếm 》có được hay không? Nếu không rõ mình có mấy phân lượng thì thật là đáng thương.”



Cho nên nói fan không để thần tượng thua kém thật là sảng khoái, lúc cãi lộn quăng tác phẩm quăng phát ngôn quăng các loại số liệu, ngay lập tức tiêu diệt đối thủ là không thành vấn đề. Nói như vậy, fan của Lê Thành Lãng ở trên mạng hơn phân nửa là trạng thái đi ngang qua…

Nghi Hi đem một quả bom nặng ký ném vào showbiz, thù mới hận cũ tức đến mức ngứa răng. Hạ Tâm Đồng thuật lại tình huống tại phòng nghỉ cho Nghi Hi, kể sau khi Quách Tử Thiến thấy tin tức sắc mặt xanh mét ngay tại chỗ, trợ lý cũng không có cách nào hoà giải. Cuối cùng tỏ vẻ khoan hồng độ lượng, “Thấy cậu bắt nạt cô ta thảm như vậy, tớ sẽ không ghen tị cậu vũ hóa thành tiên nữa!”

Vũ hóa thành tiên. Quả thật, người ngoài nhìn vào, nhận được phim của Khương đạo diễn chính là một bước lên trời. Nghi Hi biết chính mình có được cơ hội thế nào, nhưng cũng hiểu rõ nếu như không thể nắm thật chắc, ngã xuống từ đám mây cũng chỉ là chuyện trong nháy mắt. Khi cả showbiz đang ồn ào nghị luận con đường thượng vị của cô, Nghi Hi đã chạy đến đoàn phim cách xa ngàn dặm, chính thức bắt đầu công việc quay 《 Phượng hoàng phi thiên 》.

“Tiểu Dĩnh, đem cái hòm số 3 lấy tới đây —— chao ôi cô nhẹ một chút! Rơi xuống hư hỏng đồ bên trong xem phó đạo diễn có mắng chết cô không!”

“Y phục đều thử xong rồi sao? Hơi sát người à? Được, ngày mai phải chụp ảnh tạo hình, chỗ nào không thích hợp nhanh chóng sửa lại!”

“Bộ váy này đẹp thật, phối màu cùng hoa văn cũng xinh! Đương nhiên, mấu chốt nhất vẫn là Tiểu Hi cô lớn lên quá xinh đẹp, quả nhiên là Kim phượng hoàng!”

Văn tỷ – nhà thiết kế phục trang cười tít mắt nhìn Nghi Hi, cô đã thay đổi y phục khi Kim Phượng làm thiếu phu nhân, màu tím đậm trên áo phối hợp với váy màu đỏ sậm, trên đầu được chải thành búi tóc đoan trang, cài đầy châu ngọc, nhìn qua chính là quý phụ gia tộc xưa thời dân quốc.

Chẳng qua quý phụ mới mở miệng, lập tức lộ ra bản chất, “Văn tỷ, chúng ta nếu còn không qua thì bên kia sắp xong việc rồi! Đi hóng hớt một chút xíu thôi!”

Văn tỷ tỏ ra bất đắc dĩ, mấy tiểu cô nương ở bên cạnh cũng đi theo ồn ào, “Đúng vậy đúng vậy, đây chính là thời khắc mang tính lịch sử, chị Văn chẳng lẽ chị không muốn xem Lê ảnh đế cạo đầu sao?”

Bối cảnh của 《 Phượng hoàng phi thiên 》 là những năm đầu dân quốc, thời điểm này rất nhiều đàn ông đều ném xuống áo khoác ngoài, cắt sạch bím tóc, trong điện ảnh có mấy gã nam phụ là mặc âu phục để tóc ngắn, tượng trưng cho thân phận thanh niên tiến bộ của bọn họ. Nhưng Lê Thành Lãng đóng Lâm Yến Đường tuy lang bạc khắp nơi, lại như cũ giữ lại kiểu đầu âm dương tượng trưng cho Đại Thanh, bên cạnh đó điều này cũng ám chỉ tính cách của hắn, bảo thủ cẩn thận, cố thủ lễ giáo.

Lê Thành Lãng gia nhập nhiều năm như vậy, đã đóng rất nhiều thể loại phim, nhưng chưa từng đặt chân vào dòng phim nhà Thanh. Không nghĩ rằng lần này tuy rằng là dân quốc, anh lại không thể tránh được vận mệnh cạo đầu, Nghi Hi chỉ cần tưởng tượng đến chuyện đầu anh ngay lập tức trở thành bóng lưỡng, liền kích động đến mức không lời nào có thể diễn tả được!

Văn tỷ bị thuyết phục, đấu tranh một lát liền nói: “Được rồi, dù sao y phục cũng thử xong rồi, chúng ta đi xem!”

Mọi người hoan hô, đều đứng lên chạy ra ngoài. Phòng nghỉ của Lê Thành Lãng ở bên kia hành lang, Nghi Hi xách chiếc váy dài thườn thượt vọt tới cửa đầu tiên, sau đó liền thấy cửa gỗ khép kín.

Đám cô nương đều mong đợi nhìn cô, Nghi Hi lại do dự. Nếu như không có người khác, cô nhất định sẽ trực tiếp đẩy cửa vào trong, nhưng hiện tại trước mắt bao người dõi nhìn, nếu cô quá mức càn rỡ, sợ rằng sẽ làm cho mọi người hoài nghi…

Nhưng thật sự rất muốn xem anh ấy cạo đầu! QAQ

Đang lúc giao chiến nội tâm, cửa phòng nghỉ được mở ra, Allen cười nói: “Nghi tiểu thư, Văn tỷ, tất cả mọi người vào đi.”

Nghi Hi sung sướng ngất ngây. Tối hôm qua cô đã biểu đạt nguyện vọng này với Lê Thành Lãng, lúc ấy anh cái gì cũng chưa nói, thì ra đều nghe được, lại đặc biệt mở cửa để tiện cho cô!

Cõi lòng cô đều là tâm tình “Bạn trai quá săn sóc quá trung khuyển quả thực cảm động Trung Quốc” đi vào, liền thấy Lê Thành Lãng mặc vệ y quần dài ngồi trước gương hóa trang, trên đầu đã đội mũ chỉ thêu màu đen.

Nghi Hi trợn tròn mắt, “… Cạo, cạo xong rồi?”

Lê Thành Lãng từ trong gương liếc cô một cái, “Ừ.” Cô thử trang phục 5 tiếng, anh cho dù có 20 cái đầu cũng phải cạo xong rồi.

Trong phút chốc biểu tình của Nghi Hi quả thực là thất vọng, giống như bị cướp đoạt niềm vui gì lớn lao, Văn tỷ cảm thấy cô biểu hiện quá rõ ràng, ra hiệu kéo kéo góc áo cô.

Lúc này Văn tỷ cũng cảm thấy tùy tiện chạy tới có phần không thích hợp, tuy rằng Lê ảnh đế tốt tính, nhưng chưa đến mức bị coi thành hàng triển lãm để mọi người vây xem. Chị áy náy nói: “Ấy, quấy rầy thầy Lê rồi, các chị em đều rất hiếu kỳ dáng vẻ ngài cạo đầu, tôi không quản được, kết quả đều chạy tới. Nếu ngài đã xong, vậy chúng tôi liền đi trước …”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Xin nửa tiếng vô ích, cuối cùng vẫn là không đuổi kịp hiện trường trực tiếp, Nghi Hi dứt khoát than thở đạo trời bất công. Cũng may trở về thì bị thúc giục tiếp tục làm tạo hình, cô ưu sầu một lát, liền mệt mỏi đến mức không rảnh để nghĩ đến chuyện khác.

Ngày này thẳng đến tối, cô mới lại có cơ hội gặp mặt với Lê Thành Lãng. Lúc ấy cô đang đứng trên bờ sông ngắm phong cảnh, nơi này là một tòa thôn trang có lịch sử hơn 900 năm ở An Huy, phòng ốc phong cách cổ xưa, cầu nhỏ nước chảy, cảnh đẹp không sao tả xiết. Đoàn phim phải ở chỗ này đợi nửa tháng lấy cảnh, Nghi Hi cũng say sưa đánh giá bốn phía, nghĩ nếu có rảnh cũng mang máy ảnh SLR tới, cô đã lâu không chụp hình.

Lê Thành Lãng đi đến bên cạnh cô, trên người đã thay thành trường bào màu trúc xanh, trên đầu còn cố tình đội mũ. Nghi Hi nghiêng đầu siêu vẹo, châu ngọc trên búi tóc đung đưa, cô mếu máo nói: “Bỏ mũ xuống.”

Anh bất động, Nghi Hi tiếp tục nói: “Dù hiện tại anh không cho em xem, ngày mai chụp ảnh tạo hình, em thấy cũng như nhau.”

Anh à lên một tiếng, “Vậy cứ đợi đến ngày mai đi.”

Nghi Hi cáu giận trừng anh, sau đó bật cười, “Được rồi được rồi, em biết anh ngại ngùng. Không ép anh nữa.” Thấp giọng nói thầm, “Dù sao tương lai còn dài…”

Thật ra mấy nam diễn viên hơi nổi một chút đều không quá bằng lòng cạo đầu, trừ việc bởi vì bọn họ có nhiều đại ngôn trên người, đầu trọc sẽ không tiện tham dự rất nhiều hoạt động, cũng bởi vì trong showbiz luôn lưu truyền một câu nói: “Mái tóc là tiêu chuẩn cao nhất kiểm nghiệm độ đẹp trai”. Ít nhiều hoa mỹ nam đều thua bởi phim thời nhà Thanh, không có tóc quả thực thê thảm không nỡ nhìn, Nghi Hi ngay từ đầu cũng rất lo lắng cho Lê Thành Lãng.

Chẳng qua anh dường như không nghĩ như vậy, người đàn ông than nhẹ một tiếng, nói: “Em muốn cười nhạo anh đến như thế?”

Nghi Hi phản bác, “Em là xuất phát từ quan tâm.”

Anh lắc đầu cười cười, đưa tay ra lấy mũ đi, bày ra dáng vẻ phó mặc cho đánh giá. Nghi Hi khoa trương bịt miệng lại, nhìn chằm chằm vào đầu anh rất lâu, mới nói: “Có cảm giác gì cảm giác gì?”

Cảm giác gì… Rất cổ quái, còn có phần thiếu thốn cảm giác an toàn. Tâm tình của Lê Thành Lãng rất vi diệu, từ nhỏ đến lớn, anh cũng chưa từng cao trọc đầu, thể nghiệm lần này quả thật rất mới lạ.

Nghi Hi bỗng nhiên nhắm hai mắt lại, giống như là bất lực thừa nhận, “Lê Thành Lãng, vì cái gì ngay cả khi anh không có tóc, còn có thể đẹp trai như vậy! Rốt cuộc em không cần lo lắng anh hói đầu nên làm thế nào!”

Anh cạn lời chốc lát, không thể nhịn được nói: “Tóc của anh dày hơn em, em có trọc thì anh cũng không trọc!”

Nghi Hi giễu cợt, “Khoác lác, hiện giờ anh đang trọc đầu kìa.”

Lê Thành Lãng: “…”

Nghi Hi giành được thắng lợi hoàn toàn, đắc ý giơ tay chữ V, sau đó hưng trí bừng bừng nói: “Anh cúi xuống một chút, cho em sờ một tí thôi! Sờ một tí thôi mà!”

Lê Thành Lãng nhìn bạn gái nảy lên vô hạn nhiệt tình với đỉnh đầu của mình, rốt cục ở trong lòng yên lặng nhận thua, dưới ánh mắt mong đợi của cô khom người xuống. Nghi Hi khống chế được kích động của chính mình, cẩn thận dè dặt để tay lên da đầu anh, vừa mới kề sát liền kinh hô liên tục.

Lê Thành Lãng: “Chơi vui lắm sao?”

Nghi Hi: “Vui lắm…”

Nói chỉ sờ một chút, cô lại càng chơi càng hăng say, Lê Thành Lãng phóng túng để cô sờ chục cái xong, thì im lặng không nói đứng thẳng lên.

Nghi Hi: “A a a… Đột nhiên anh lại đứng lên…”

Lê Thành Lãng đem mũ đội lên, nhưng xúc giác mềm mại ở chỗ kia lái đi không được. Trong lòng bàn tay cô rất ấm, kề sát tại nơi anh chưa từng để lộ ở trong không khí, lại cho anh nổi lên cảm giác tê tê dại dại.

Thật là, vô cùng không có cảm giác an toàn!

Nghi Hi ở trong showbiz thời gian không dài, diễn viên từng hợp tác cũng không nhiều, bộ phim này ngoài Lê Thành Lãng ra, cũng chỉ có một người là quen biết từ trước.

Trường quay đầy ắp người, Trần Tranh đem một quả quýt đưa tới trước mặt cô, cười nói: “Mình vừa mới đi ra ngoài mua, ăn không? Ngọt lắm!”

Nghi Hi nhận lấy, nhưng chỉ là nâng niu trong tay chơi đùa, “Hiện tại không ăn. Đợi lát nữa phải quay rồi, nếu làm hỏng phục trang đạo diễn sẽ tức giận.”

Trần Tranh lý giải gật gật đầu, ngồi xuống bên cạnh. Tuy rằng lần này cô ta không được chọn làm nữ chính, Khương Bính Kỳ lại đưa cho cô ta một nhân vật khác, Thúy Thúy – nha  hoàn bên người Kim Phượng. Cùng là đóng nha hoàn, phân cảnh của cô ta trong 《 Phượng hoàng phi thiên 》 nhiều hơn so với trong 《 Đoạt cung 》, Thúy Thúy không chỉ có mười mấy câu thoại, kết cục cuối cùng cũng có công đạo, xem như vai phụ có phân cảnh trung bình.

Trong lòng Nghi Hi đối với cô ta tồn tại khúc mắc, cho nên tuy rằng thái độ cô càng thân cận, hai người lại không giao lưu nhiều như khi quay 《 Đoạt cung 》. Vừa lúc phó đạo diễn gọi cô đi qua nói chuyện, sau khi cô rời khỏi, một cô gái đóng nha hoàn khác tiến đến bên cạnh Trần Tranh, hỏi: “Chị Trần Tranh, các cô ấy nói chị và cô Nghi đã quen biết từ lâu, là thật sao?”

Trần Tranh thản nhiên nói: “Là thật.”

“Khi đóng 《 Đoạt cung 》? Thì ra thị nữ của Liễu Cơ thật sự là chị, em đã nói làm sao giống như vậy!”

Cô nàng cảm thấy là đang khen Trần Tranh, ai biết biểu tình của đối phương lại càng lạnh đi. Vận mệnh giống như trêu đùa cô, hai năm trước đóng nha hoàn của Nghi Hi, hai năm sau vẫn còn đóng nha hoàn cho cô ta, chỉ cần tưởng tượng như vậy, cô liền vô cùng hận Nghi Hi chặn ngang một cước!

Nếu như không có cô ta, cô nhất định đánh bại Lâm Mai cùng Điền Phi Phi, giành được vai Kim Phượng này. Vậy cô cũng có thể cùng Lê Thành Lãng…

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Chị Trần Tranh mau nhìn, Lê ảnh đế đang cùng cô Nghi ra chiêu thức, Lê ảnh đế quả nhiên là người thật sự có công phu, đánh đẹp quá! Có điều cô Nghi cũng không tồi, bọn họ phối hợp rất tốt!” Cô nàng cực kỳ hâm mộ nhìn giữa đám đông, Lê Thành Lãng cùng Nghi Hi đều tự cầm thanh kiếm đạo cụ, dưới sự trợ giúp của chỉ đạo võ thuật xuất ra chiêu thức.

Khai máy đã ba ngày, vì để diễn viên bồi dưỡng trạng thái, lúc trước luôn quay lướt một vài cảnh, hôm nay là ngày đầu tiên quay phân cảnh khá quan trọng: Kim Phượng trước khi xuất giá, cùng Lâm Yến Đường luyện kiếm tại phủ đệ nhà mình, hai người lúc này đã dần dần sinh tình.

Chung quy hơn một tháng Nghi Hi khổ luyện không ngừng coi như được báo đáp, cô mặc hồng y, múa ra đường kiếm xinh đẹp. Tóc nữ tử đen nhánh, khi xoay người sợi tóc lướt qua gò má hắn, hai người mũi kiếm chặn mũi kiếm, không ngừng trượt về phía trước, rốt cục mắc kẹt tại chỗ chuôi kiếm. Nàng ngẩng đầu đắm đuối đưa tình nhìn hắn, mà ánh mắt hắn si mê, vài giây sau phục hồi lại tinh thần, quẫn bách tránh đi.

“Rất tốt, đổi góc độ quay lần nữa!” Khương Bính Kỳ giơ loa phóng thanh hô to.

Nghi Hi nhẹ nhàng thở ra, động tác này quay ba lần cuối cùng cũng nghe được tiếng “Tốt”, quả nhiên phim hành động không phải dễ quay như vậy. Lê Thành Lãng cùng Nghi Hi trao đổi vị trí, hai người dựa theo yêu cầu của đạo diễn diễn lại đoạn này 7, 8 lần, cam đoan hậu kỳ ông ấy có đủ lựa chọn để biên tập, mới rốt cục nghe được âm thanh, “Cắt! Chuẩn bị hạ cảnh!”

Ngày hôm nay khi kết thúc công việc đã rất muộn, mọi người cởi xong phục trang liền trở về chỗ ở. Trong thôn không có khách sạn cao cấp nào, nhóm diễn viên ở tại nhà khách sơ sài, cũng không có một câu oán hận. Làm diễn viên phải có thói quen này, bình thường quang vinh chói lọi, khi làm việc cũng rất khó duy trì thể diện. Có điều, đứng trước trụ sở quay phim điện ảnh và truyền hình đã được coi là rất thư thái.

Nghi Hi đánh một ngày xương cốt đều muốn rời, ghé vào trên giường cho Trương Băng giúp cô mát xa. Tiểu trợ lý cắn cắn môi, rốt cục không nhịn được nói: “Tiểu Hi à, em có một vấn đề muốn hỏi chị… Đương nhiên, nếu chị không muốn trả lời thì có thể làm như không nghe thấy.”

Cô uể oải, “Cái gì?”

“Chính là, chị cùng nam chính phim điện ảnh của chúng ta… Rốt cuộc có quan hệ gì?”

Nghi Hi giật giật mí mắt. Trương Băng sẽ nhìn ra cô không hề bất ngờ, dù sao mỗi ngày cô ấy đều ở bên cạnh cô, không có cô ấy sắp xếp thời gian thì cô chẳng thể nào gặp mặt Lê Thành Lãng. Đổi tư thế thoải mái hơn, giọng nói của Nghi Hi mang theo âm mũi, “Em cảm thấy bọn chị là quan hệ gì, chính là quan hệ đó.”

Ý tứ này quá rõ ràng, Trương Băng kích động một cái, sức lực trên tay tăng thêm, Nghi Hi phát ra tiếng kêu thảm thiết, “Này em! Nhẹ một chút!”

Cô bé vội vàng nói: “Xin lỗi xin lỗi, do em không ổn định… Chẳng qua đây không phải trọng điểm, trời ạ Tiểu Hi, chị cùng Lê ảnh đế, quả thực, quả thực… Em còn cho rằng là em nghĩ nhiều! Tiểu Hi, em thật sự yêu chị chết mất!”

Hai má cô phiếm hồng, chỉ kém không ôm lấy Nghi Hi hôn một cái. Nghi Hi đoán được cô ấy sẽ kích động, nhưng không đoán được phản ứng lớn như vậy, không khỏi nghi hoặc nói: “Sao thế, em đây cũng quá khoa trương đi…”

Trương Băng gạt một đống lệ, biểu tình đau thương, “Thật không dám giấu, kỳ thật em vẫn luôn là… Là fan CP của hai người! Xem xong 《 Đoạt cung 》 thì bắt đầu! Trước bởi vì công tác không dám nói, không nghĩ rằng lại có ngày mộng đẹp thành thật!”

Nghi Hi: “…???”

Chuyện này là thế nào, Lãng Hi đảng chúng ta không phải rất lạnh sao? Vì cái gì bên cạnh cô ẩn núp một người mà cô đều không biết???

Trương Băng phấn khởi rất lâu, mới nghĩ đến chính sự, “Đúng rồi, chuyện hai người chị An Huệ cũng biết sao?”

“Đương nhiên, chị không dám sau lưng chị ấy nói chuyện yêu đương. Em chú ý một chút đừng nói ra ngoài, bọn chị tạm thời còn chưa nghĩ công khai.”

“Em hiểu mà, chị yên tâm đi! Em nhất định sẽ không làm hỏng chuyện liên lụy đến chị!”

Bởi vì thân phận khác biệt, Trương Băng thuận lý thành chương cảm thấy là Lê Thành Lãng không muốn công khai, chỉ kém không thề với trời sẽ giúp Nghi Hi giữ gìn bí mật, không chọc Lê Thành Lãng tức giận. Nghi Hi không nhịn được nghĩ, nếu để cô ấy biết người kiên trì không muốn công khai là chính mình, vẻ mặt sẽ là gì.

Trương Băng đạt được tâm nguyện, thỏa mãn một lát liền trở về phòng mình, Nghi Hi nằm trên giường một mình, nhìn trần nhà trắng, bỗng nhiên liền ôm chăn nở nụ cười.

Cảm giác vui sướng được chia sẻ này, thì ra tốt như vậy, thấy Trương Băng kích động như thế, cô cũng không nhịn được cao hứng trở lại, cứ giống như lúc vừa mới yêu đương cùng Lê Thành Lãng.

Cô ở trên giường lăn qua lộn lại, bỗng nhiên hưng phấn. Nghĩ đến rất lâu không chiêu đãi fan post ảnh trên weibo, cô nghiêm túc chọn hình trong điện thoại, là buổi chiều Trương Băng chụp giúp cô tại trường quay, cô giơ kiếm bày ra dáng pose soái khí, hoàn toàn xem nhẹ đám đàn ông cởi trần ở trong góc.

Nghi Hi mất 5 phút điểm tô cho tấm hình thêm đẹp, lại nghiêm túc viết: “Thời tiết rất nóng, y phục rất dày, nhưng trong lòng rất thỏa mãn. An Huy thật sự là nơi tốt, lần sau không quay phim còn muốn quay lại đi dạo. [ hình ảnh ] “

Sau khi phát đi, cô thỏa mãn trở về chỗ cũ một lát, rồi đứng dậy đi tắm. Chờ 15 phút sau đi ra, lại nghe thấy có người đang không ngừng gõ cửa, cô tùy ý chụp váy vào liền mở cửa, phát hiện lại là Trương Băng đã đi còn quay lại.

Nghi Hi hỏi: “Sao thế?”

Trương Băng có chút gấp gáp, “Chị vừa mới phát cái gì?”

“Không, không có gì mà…”

Trương Băng giơ điện thoại di động đến trước mặt cô, “Cái này, là chị phát sao?”

Nghi Hi vừa nhìn chữ viết, quả nhiên là nội dung chính mình vừa rồi phát ra ngoài, không khỏi kinh ngạc, “Sao em lại…”

Cô bỗng nhiên phản ứng kịp, trực tiếp nhìn địa chỉ weibo, không phải “Nghi Hi” trong mong đợi, mà là tám chữ khác, giống như bị một quyền đánh vào mặt, làm cho cô nháy mắt tỉnh táo.

@ Thích ăn trái vải tròn vành vạnh: thời tiết rất nóng, y phục rất dày, nhưng trong lòng rất thỏa mãn. An Huy thật sự là nơi tốt, lần sau không quay phim còn muốn quay lại đi dạo. [ hình ảnh ]

HẾT CHƯƠNG 85

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Ánh Sao Chờ Đợi Em

Số ký tự: 0