Anh Thật Đáng Sợ Mà - Thất Thất

Chương 13

Thất Thất

2025-02-27 07:31:54

Chương 13 Sau tận 3 ngày chờ đợi mỏi mòn, cuối cùng thì cũng đến ngày anh về, anh có nhắn tin hẹn cô đi chơi. Vũ Đình vui vẻ mặc đồ sửa soạn lại, cô trang điểm nhẹ nhàng, mặc chiếc đầm màu trắng, nhìn vừa thoải mái lại khá dễ thương. Tiếng chuông điện thoại vang lên, cô chộp lấy cầm lên nghe.  “Anh đang ở dưới, em mau xuống đi” Gác Xép Của Tiếu Tiếu “Được, anh chờ em chút nhé” Cô như con sóc nhỏ, nhảy chân sáo xuống dưới, nhìn chiếc xe đỗ ở góc, cô tiến lại. Lục Tử Sâm trên xe nhìn thấy cô xuống, mắt anh sáng lên mở cửa xe, anh đứng cạnh xe chờ cô đến. Cả hai đối diện nhau, cô đến gần anh, tim cô đập liên hồi, anh nắm lấy tay cô.  “Có nhớ anh không đấy?”  “Em không”  Ai lại đi nhận nhớ chứ, mất hết cả phẩm giá, anh hơi ỉu xìu, cô nói thêm.  “Nhưng hay nghĩ về anh”  Anh nhẹ nhếch môi, mở cửa xe cho cô, cả hai đi đến một nhà hàng, kiểu châu âu khá sang trọng. Sau ăn xong cô đòi anh đi xem phim, rồi cả hai đi đến một rạp ngoài trời, vừa ngồi trên xe vừa xem phim, nói chuyện cùng nhau. Đến tận 10h tối mới về, anh luyến tiếc nhìn cô rời xe về phòng, cô khuất bóng anh mới khởi động xe rời đi. Vũ Đình về nhà nằm vật lên giường cười hạnh phúc, cô thấy mình như được hồi sinh lại vậy, đây là lần đầu tiên cô được hẹn hò đúng nghĩa. Anh nhắn tin đến hỏi cô lần nữa về mối quan hệ của cả hai, lần này có lẽ Vũ Đình nên trả lời anh. Nhắn tin xác nhận quan hệ tình cảm xong, cả người cô như ngâm vào hũ mật. Quá xấu hổ, cô không dám nhìn tin nhắn anh đáp lại, đứng dậy tẩy trang và chuẩn bị đi ngủ, ra khỏi nhà vệ sinh cô thấy chục tin nhắn và cuộc gọi nhỡ từ anh.  Cô ngượng ngùng cầm máy lên gọi lại cho anh.  “Em đồng ý rồi hả”  “ừ, em đồng ý”  “Vậy chúng ta là người yêu chính thức”  “Đúng vậy”  “Cảm ơn em”  “Anh đúng là đồ ngốc”  Cô đáp lại anh vụng về rồi ngắt máy, anh nhắn mấy tin nhắn nữa rồi dặn cô đi ngủ, cô mỉm cười nhìn điện thoại, lòng vẫn còn rung rinh.  Trên bàn cô là một đống món quà anh tặng, toàn bộ là áo váy, nước hoa, đồ trang điểm còn có cả một vài món trang sức, toàn bộ anh mua trong đợt công tác vừa rồi. Sao tặng cô đắt tiền vậy chứ, cô lưỡng lự đôi chút, anh tặng như thế này làm cô cảm thấy hơi kỳ lạ. Nhưng thôi kệ, người yêu tặng mà, cô nghĩ rồi cô cũng sẽ tặng anh thứ gì đó lại là được. Vũ Đình hận bản thân nghèo quá, mua gì thì anh cũng có mất rồi, vậy cô sẽ thử hỏi anh thích ăn gì, cô sẽ tìm cách học nấu cho anh, thế cũng ý nghĩa. Âm thầm quyết định, Vũ Đình nhanh chóng đi ngủ, mọi thứ xảy ra đột ngột, làm cô vẫn nghĩ mình đang mơ vậy. Thơi gian dần trôi qua, đã tròn gần 2 tháng kể từ khi hai người yêu nhau, ngày nào với cô cũng ngọt ngào như là một hũ đường vậy. Cả hai vẫn giữ kín mối quan hệ, cô không muốn bị bàn tán, anh thì mỗi khi đòi công khai là cô lại giận dỗi anh. Mọi người cũng dần nhận ra thay đổi của cô, cô vui vẻ hơn không còn u buồn, không còn bị gọi lên văn phòng mắng nữa, ai cũng mừng cho cô. “Này em nghe chưa tiểu Đình”  “Gì vậy chị Lưu?”  “Hôm nay chúng ta chính thức có thực tập sinh vào ban chúng ta đó”  “Thật sao, thế thì may quá, sắp có người đỡ đần rồi” Cô cười với chị Lưu, may có đợt thực tập sinh này, chứ gần cuối năm mọi thứ rất bận rộn, cô sắp bị việc đè c.h.ế.t mất. “Nào mọi người tập chung”  Tiếng trưởng phòng Cao vang lên, anh đứng vỗ tay yêu cầu mọi người chú ý.  “Các bạn vào đây”  Theo sau anh là 1 nữ 2 nam, cô gái nhìn rất xinh xắn đáng yêu, hai nam có ngoại hình khá điển trai, một người đeo kính một người không, chung quy cả 3 đứng bừng cả một góc phòng. “Mọi người đây là 3 thực tập sinh tại phòng tài chính của chúng ta, các bạn mau giới thiệu đi”  Cô gái lên tiếng trước, cúi đầu chào mọi người trong phòng.  “ Xin chào mọi người, em tên là Chu Phượng Vũ, năm nay tròn 22 tuổi, mong mọi người giúp đỡ em” “Còn em tên Tống Từ Sơn, năm nay 24 tuổi, mong mọi người giúp đỡ” “Em là Vương Lâm , em 23 tuổi, xin hãy giúp đỡ em” Tống Từ Sơn là người đeo kính, cậu trông có vẻ trưởng thành hơn hẳn hai người còn lại, mọi người vỗ tay mừng các thành viên mới.  “Được rồi, chúng ta bắt đầu vào việc luôn, nhóm này sẽ do hai người phụ trách là Bùi Vĩ Trí và Vũ Đình, chị Vũ Đình mới ký hợp đồng 1 tháng trước, còn anh Bùi Vĩ Trí  thì làm được một thời gian rồi, các em không hiểu gì thì hỏi 2 anh chị đó” Nói xong trưởng phòng Cao lập tức rời đi luôn, vậy là từ nay cô có thêm nhiệm vụ mới là dạy dỗ các em mới đây. Bùi Vĩ Trí quyết định sắp xếp giúp cô, anh sẽ nhận Tống Từ Sơn và Vương Lâm, còn Chu Phượng Vũ sẽ do cô hướng dẫn.  Cô đồng ý với anh, lập tức Chu Phượng Vũ được xếp một chỗ ngay gần cô, cả hai bắt đầu làm quen nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Anh Thật Đáng Sợ Mà - Thất Thất

Số ký tự: 0