Burger gà
Hoa Tiểu Lê
2024-07-03 13:54:32
Chơi đã mệt, Sunny kêu đói bụng muốn đi ăn. Diêu Mỹ Nhân tìm một nhà hàng gần khu vui chơi và quyết định sẽ ăn tại đó.
Khi cả ba người vừa vào tới cửa nhà hàng, đã gặp một người không nên gặp.
Vương Gia Kiệt nhìn thấy Diêu Mỹ Nhân đi cạnh Phí Thiệu Dương, trên tay người chồng còn bế một bé gái nhỏ xinh.
- Mỹ Nhân!
Cô giật mình bởi tiếng gọi thân thương, quay sang gặp lại tình cũ liền kích động trong lòng. Phí Thiệu Dương nhìn theo, sau đó nhíu mày.
Vương Gia Kiệt đi tới chỗ họ và mỉm cười.
- Thật tình cờ.
Diêu Mỹ Nhân cúp mắt không nhìn thẳng, chỉ nhàn nhạt đáp.
- Ừm.
Sau đó, tình cũ của cô lịch thiệp đưa tay chào hỏi Phí Thiệu Dương.
- Xin chào! Tôi là bạn của Mỹ Nhân- Vương Gia Kiệt.
Phí Thiệu Dương cong môi cười nhìn vợ thăm dò, rồi đưa cháu gái cho vợ bế và bắt tay lại.
- Tôi là chồng của Mỹ Nhân- Phí Thiệu Dương!
Hai người đàn ông nhìn vào mắt nhau, tay nắm rất chặt. Phí Thiệu Dương bất ngờ thả ra rồi cười xã giao.
- Cháu gái nhà tôi đói rồi!
- Vậy… Chúc cả nhà ngon miệng.
Miệng nói nhưng mắt Vương Gia Kiệt chỉ nhìn Diêu Mỹ Nhân. Phí Thiệu Dương cũng chẳng vừa, đưa tay ôm vai vợ bước đi.
Diêu Mỹ Nhân trong lòng Phí Thiệu Dương, nhưng không kìm được mà quay lại nhìn người phía sau.
- Đừng nhìn!
Anh hằn giọng nhắc nhở vợ, Diêu Mỹ Nhân cảm giác như chồng cô biết gì đó, nhưng lại không chắc chắn. Vì Vương Gia Kiệt là người cô chôn giấu tận đáy lòng, Phí Thiệu Dương sẽ không biết được đâu.
***
Trẻ con thường thích pizza, nên Phí Thiệu Dương gọi cho Sunny món này kèm khoai chiên và gà rán. Còn hai vợ chồng ăn mì ý và salad với thịt bò.
Khi nhân viên mang đồ lên, lại thấy có cả burger.
- Chúng tôi không gọi món này!
- Dạ, sếp chúng tôi mời các vị món này ạ, còn dặn là nhân gà nữa.
- Sếp ở đây là ai?
- Dạ, cậu Vương là chủ nhà hàng ạ.
Phí Thiệu Dương nhìn vợ, cô bối rối nói với anh.
- Không ngờ Gia Kiệt là chủ ở đây.
Anh không nói gì thêm, nhưng trong lòng lại nghĩ cô tưởng anh không biết gì nên mới chọn ăn ở chỗ của người đàn ông họ Vương kia.
Phí Thiệu Dương cắt nhỏ thịt và ga lăng đưa cho vợ. Diêu Mỹ Nhân không quen với sự chu đáo của anh.
- Tôi tự cắt được. Cảm ơn.
Anh bị vợ từ chối, lòng dấy lên không vui. Lại thấy cô cầm burger ăn ngon lành.
Phí Thiệu Dương nhớ lại, khi hai người sống chung hồi trước, thi thoảng anh về nhà thấy cô ăn qua loa bằng món burger cho qua bữa mà không nấu ăn cơm nước gì. Anh chẳng bận tâm lắm, dù thấy cô ăn như vậy không đủ chất.
Giờ thì anh hiểu rồi, vợ anh thích burger, Vương Gia Kiệt biết điều đó, lại còn là nhân gà. Tự nhiên anh cảm thấy bản thân như người thứ ba trong chính cuộc hôn nhân của mình.
Diêu Mỹ Nhân rất yên lặng, Sunny thi thoảng nói gì đó mà cô không tập trung. Phí Thiệu Dương nhìn phần thịt và mì còn nhiều, vợ anh chỉ duy nhất ăn hết một chiếc burger.
Anh ăn không ngon miệng, vẫn cần mẫn đút cho Sunny, tuy hơi vụng về nhưng cô bé ăn khá tốt và hợp tác. Cô ăn xong đầu tiên, nhìn hai chú cháu, lại nhìn ra cửa sổ thẩn thơ.
Chỉ cần gặp, hay nghe ai đó gọi tên Vương Gia Kiệt thôi là tim cô lại đập loạn. Phí Thiệu Dương trước mắt cũng không ngăn được cô nghĩ về người đàn ông khác. Cô nhớ hồi đại học, hai người cứ tan học là ra canteen trường để ăn burger cùng nhau. Của cô vị gà, của Vương Gia Kiệt vị tôm. Cô sợ nhớ người ta đến nỗi, sau chia tay cô chưa từng ăn burger tôm một lần nào.
Khi cả ba người vừa vào tới cửa nhà hàng, đã gặp một người không nên gặp.
Vương Gia Kiệt nhìn thấy Diêu Mỹ Nhân đi cạnh Phí Thiệu Dương, trên tay người chồng còn bế một bé gái nhỏ xinh.
- Mỹ Nhân!
Cô giật mình bởi tiếng gọi thân thương, quay sang gặp lại tình cũ liền kích động trong lòng. Phí Thiệu Dương nhìn theo, sau đó nhíu mày.
Vương Gia Kiệt đi tới chỗ họ và mỉm cười.
- Thật tình cờ.
Diêu Mỹ Nhân cúp mắt không nhìn thẳng, chỉ nhàn nhạt đáp.
- Ừm.
Sau đó, tình cũ của cô lịch thiệp đưa tay chào hỏi Phí Thiệu Dương.
- Xin chào! Tôi là bạn của Mỹ Nhân- Vương Gia Kiệt.
Phí Thiệu Dương cong môi cười nhìn vợ thăm dò, rồi đưa cháu gái cho vợ bế và bắt tay lại.
- Tôi là chồng của Mỹ Nhân- Phí Thiệu Dương!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hai người đàn ông nhìn vào mắt nhau, tay nắm rất chặt. Phí Thiệu Dương bất ngờ thả ra rồi cười xã giao.
- Cháu gái nhà tôi đói rồi!
- Vậy… Chúc cả nhà ngon miệng.
Miệng nói nhưng mắt Vương Gia Kiệt chỉ nhìn Diêu Mỹ Nhân. Phí Thiệu Dương cũng chẳng vừa, đưa tay ôm vai vợ bước đi.
Diêu Mỹ Nhân trong lòng Phí Thiệu Dương, nhưng không kìm được mà quay lại nhìn người phía sau.
- Đừng nhìn!
Anh hằn giọng nhắc nhở vợ, Diêu Mỹ Nhân cảm giác như chồng cô biết gì đó, nhưng lại không chắc chắn. Vì Vương Gia Kiệt là người cô chôn giấu tận đáy lòng, Phí Thiệu Dương sẽ không biết được đâu.
***
Trẻ con thường thích pizza, nên Phí Thiệu Dương gọi cho Sunny món này kèm khoai chiên và gà rán. Còn hai vợ chồng ăn mì ý và salad với thịt bò.
Khi nhân viên mang đồ lên, lại thấy có cả burger.
- Chúng tôi không gọi món này!
- Dạ, sếp chúng tôi mời các vị món này ạ, còn dặn là nhân gà nữa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Sếp ở đây là ai?
- Dạ, cậu Vương là chủ nhà hàng ạ.
Phí Thiệu Dương nhìn vợ, cô bối rối nói với anh.
- Không ngờ Gia Kiệt là chủ ở đây.
Anh không nói gì thêm, nhưng trong lòng lại nghĩ cô tưởng anh không biết gì nên mới chọn ăn ở chỗ của người đàn ông họ Vương kia.
Phí Thiệu Dương cắt nhỏ thịt và ga lăng đưa cho vợ. Diêu Mỹ Nhân không quen với sự chu đáo của anh.
- Tôi tự cắt được. Cảm ơn.
Anh bị vợ từ chối, lòng dấy lên không vui. Lại thấy cô cầm burger ăn ngon lành.
Phí Thiệu Dương nhớ lại, khi hai người sống chung hồi trước, thi thoảng anh về nhà thấy cô ăn qua loa bằng món burger cho qua bữa mà không nấu ăn cơm nước gì. Anh chẳng bận tâm lắm, dù thấy cô ăn như vậy không đủ chất.
Giờ thì anh hiểu rồi, vợ anh thích burger, Vương Gia Kiệt biết điều đó, lại còn là nhân gà. Tự nhiên anh cảm thấy bản thân như người thứ ba trong chính cuộc hôn nhân của mình.
Diêu Mỹ Nhân rất yên lặng, Sunny thi thoảng nói gì đó mà cô không tập trung. Phí Thiệu Dương nhìn phần thịt và mì còn nhiều, vợ anh chỉ duy nhất ăn hết một chiếc burger.
Anh ăn không ngon miệng, vẫn cần mẫn đút cho Sunny, tuy hơi vụng về nhưng cô bé ăn khá tốt và hợp tác. Cô ăn xong đầu tiên, nhìn hai chú cháu, lại nhìn ra cửa sổ thẩn thơ.
Chỉ cần gặp, hay nghe ai đó gọi tên Vương Gia Kiệt thôi là tim cô lại đập loạn. Phí Thiệu Dương trước mắt cũng không ngăn được cô nghĩ về người đàn ông khác. Cô nhớ hồi đại học, hai người cứ tan học là ra canteen trường để ăn burger cùng nhau. Của cô vị gà, của Vương Gia Kiệt vị tôm. Cô sợ nhớ người ta đến nỗi, sau chia tay cô chưa từng ăn burger tôm một lần nào.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro