Anh Trai Nhà Bê...
2024-10-26 05:03:08
Câu năm……
Có phải người sao hỏa là bà con với Bá Vân hay không? Nếu không phải sao đề bài này toàn là tiếng ngoài hành tinh không vậy?
Kiều Đình gãi đầu buồn rầu, năm phút đã trôi qua, chuông báo trên điện thoại Bá Vân đúng giờ reo lên, anh chậm rãi đến gần cô.
Kiều Đinh như gặp phải cường địch, nhìn anh đầy cảnh giác.
Bá Vân nhìn thoáng qua đáp án trên giấy, môi mỏng phun ra lời vô tình:
"20 điểm."
"Em làm được hai câu, sao chỉ có 20 điểm?"
"Câu số 2 em làm sai rồi."
"Hả?"
Kiều Đình mở to đôi mắt, hoàn toàn không nhìn ra được mình làm sai chỗ nào.
"Haiz...." Bá Vân thở ra một hơi nặng nề.
Anh thở dài như thế, làm trái tim của Kiều Đình như bị bóp chặt lại.
Hu hu hu…… Cô làm Bá Vân thất vọng rồi, đúng không?
"Thật ra lúc anh giảng bài, vốn dĩ em không hiểu gì đúng không?"
Kiều Đình ngượng ngùng lè lưỡi một cái.
"Anh sẽ giảng một lần nữa, xong rồi sẽ kiểm tra lại, nếu lần này không đủ điểm, anh sẽ phạt em."
"Phạt?" Kiều Đình chớp chớp mắt đầy sợ hãi, " Hình phạt ra sao?"
"Làm xong em sẽ biết." Bá Vân ra vẻ bí ẩn.
Sau khi Bá Vân giảng lại cho cô, anh lập tức ra đề kiểm tra tương tự như lần trước.
Lần này, Kiều Đình đã hiểu nên rất cố gắng giải bài, kết quả được 60 điểm.
“Yeah, đã đủ điểm tiêu chuẩn!” Cô vui vẻ kêu lên.
“Sai hai câu.” Bá Vân lạnh lùng nói, “Phải phạt.”
“Đủ điểm tiêu chuẩn cũng phải bị phạt?” Cô đạt yêu cầu mà!
“Anh vừa rồi có nói, chưa đủ điểm sẽ bị xử phạt.”
“Tại sao như vậy……” Khóe mắt cô ầng ậng nước, "Quá nghiêm khắc..."
Nghiêm khắc với em gái nhà bên như vậy, Bá Vân thật quá vô tình!
"Sai một câu phải cởi một lớp quần áo."
"Hả?" Có phải dường như cô đã nghe nhầm đúng không?
"Phải vậy em mới sợ, sẽ không làm qua loa cho xong chuyện, không hiểu mà vờ như đã hiểu!" Bá Vân chống một tay lên bàn, ngoài mặt thì vô cùng bình tĩnh nhưng thật ra trái tim đang nhảy loạn xạ: "Em làm sai hai câu, cởi hai cái."
Toàn bộ khuôn mặt Kiều Đình đỏ ửng.
“Này…… Vậy nếu em làm bài được một trăm điểm thì sao?” Kiều Đình hỏi liều.
“Vậy đến lượt anh cởi đồ.”
Kiều Đình trợn tròn đôi mắt, trong con ngươi loáng thoáng hiện lên vẻ ngạc nhiên và mừng rỡ.
Nếu đủ điểm sẽ thì Bá Vân sẽ cởi đồ sao?
Không biết tại sao điều kiện này lại hấp dẫn như vậy?
Hơn nữa, Bá Vân đã nhìn thấy hết cơ thể cô, còn cô thì trừ khuôn mặt đẹp trai cùng tay chân thon dài của anh ra, chưa được nhìn thấy hết tất cả.
Nghĩ lại, cô lỗ vốn nặng quá rồi.
Nếu Bá Vân cũng cởi quần áo thì….
Cô cũng sẽ biết được dáng người của anh có đẹp như trong tưởng tượng của mình hay không.
Hì hì hì……
Khóe miệng của Kiều Đình không khỏi cong lên.
“Kiều Đình.” Bá Vân vờ lạnh giọng, kéo cô trong mơ mộng về hiện thực, “Nhanh, một, chút!”
Từng câu từng chữ của anh lãnh khốc khiến người nổi gai óc.
“Được, được rồi……”
Kiều Đình thẹn thùng mím môi lại, kéo dây kéo áo ngoài xuống.
Có phải người sao hỏa là bà con với Bá Vân hay không? Nếu không phải sao đề bài này toàn là tiếng ngoài hành tinh không vậy?
Kiều Đình gãi đầu buồn rầu, năm phút đã trôi qua, chuông báo trên điện thoại Bá Vân đúng giờ reo lên, anh chậm rãi đến gần cô.
Kiều Đinh như gặp phải cường địch, nhìn anh đầy cảnh giác.
Bá Vân nhìn thoáng qua đáp án trên giấy, môi mỏng phun ra lời vô tình:
"20 điểm."
"Em làm được hai câu, sao chỉ có 20 điểm?"
"Câu số 2 em làm sai rồi."
"Hả?"
Kiều Đình mở to đôi mắt, hoàn toàn không nhìn ra được mình làm sai chỗ nào.
"Haiz...." Bá Vân thở ra một hơi nặng nề.
Anh thở dài như thế, làm trái tim của Kiều Đình như bị bóp chặt lại.
Hu hu hu…… Cô làm Bá Vân thất vọng rồi, đúng không?
"Thật ra lúc anh giảng bài, vốn dĩ em không hiểu gì đúng không?"
Kiều Đình ngượng ngùng lè lưỡi một cái.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Anh sẽ giảng một lần nữa, xong rồi sẽ kiểm tra lại, nếu lần này không đủ điểm, anh sẽ phạt em."
"Phạt?" Kiều Đình chớp chớp mắt đầy sợ hãi, " Hình phạt ra sao?"
"Làm xong em sẽ biết." Bá Vân ra vẻ bí ẩn.
Sau khi Bá Vân giảng lại cho cô, anh lập tức ra đề kiểm tra tương tự như lần trước.
Lần này, Kiều Đình đã hiểu nên rất cố gắng giải bài, kết quả được 60 điểm.
“Yeah, đã đủ điểm tiêu chuẩn!” Cô vui vẻ kêu lên.
“Sai hai câu.” Bá Vân lạnh lùng nói, “Phải phạt.”
“Đủ điểm tiêu chuẩn cũng phải bị phạt?” Cô đạt yêu cầu mà!
“Anh vừa rồi có nói, chưa đủ điểm sẽ bị xử phạt.”
“Tại sao như vậy……” Khóe mắt cô ầng ậng nước, "Quá nghiêm khắc..."
Nghiêm khắc với em gái nhà bên như vậy, Bá Vân thật quá vô tình!
"Sai một câu phải cởi một lớp quần áo."
"Hả?" Có phải dường như cô đã nghe nhầm đúng không?
"Phải vậy em mới sợ, sẽ không làm qua loa cho xong chuyện, không hiểu mà vờ như đã hiểu!" Bá Vân chống một tay lên bàn, ngoài mặt thì vô cùng bình tĩnh nhưng thật ra trái tim đang nhảy loạn xạ: "Em làm sai hai câu, cởi hai cái."
Toàn bộ khuôn mặt Kiều Đình đỏ ửng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Này…… Vậy nếu em làm bài được một trăm điểm thì sao?” Kiều Đình hỏi liều.
“Vậy đến lượt anh cởi đồ.”
Kiều Đình trợn tròn đôi mắt, trong con ngươi loáng thoáng hiện lên vẻ ngạc nhiên và mừng rỡ.
Nếu đủ điểm sẽ thì Bá Vân sẽ cởi đồ sao?
Không biết tại sao điều kiện này lại hấp dẫn như vậy?
Hơn nữa, Bá Vân đã nhìn thấy hết cơ thể cô, còn cô thì trừ khuôn mặt đẹp trai cùng tay chân thon dài của anh ra, chưa được nhìn thấy hết tất cả.
Nghĩ lại, cô lỗ vốn nặng quá rồi.
Nếu Bá Vân cũng cởi quần áo thì….
Cô cũng sẽ biết được dáng người của anh có đẹp như trong tưởng tượng của mình hay không.
Hì hì hì……
Khóe miệng của Kiều Đình không khỏi cong lên.
“Kiều Đình.” Bá Vân vờ lạnh giọng, kéo cô trong mơ mộng về hiện thực, “Nhanh, một, chút!”
Từng câu từng chữ của anh lãnh khốc khiến người nổi gai óc.
“Được, được rồi……”
Kiều Đình thẹn thùng mím môi lại, kéo dây kéo áo ngoài xuống.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro