Bà Chủ Phòng Trọ Muốn Được "Yêu"

Chương 42

3S

2024-07-24 02:00:23

Hiện tại Chu Kỳ đang ở trước mặt anh, không biết có phải do cô được dạy dỗ tốt hay không mà cả người còn phóng túng hơn so với lúc ban đầu. Lúc mới đầu cô còn hơi ngại ngùng, nên khi nói mấy lời thô tục với Tưởng Diên phải mất cả nửa ngày trời. Bây giờ, cô nói những lời thô tục với Tưởng Diên vô cùng thành thạo, cần bao nhiêu dâm đãng thì có bấy nhiêu, cũng chẳng còn ngại ngùng, còn vô cùng lớn gan. Cũng giống như bây giờ, cô vừa nói chuyện với Tưởng Diên, tay vừa nắm lấy gậy thịt dưới quần lót của anh, ở trên tay vuốt ve thưởng thức. Cô trực tiếp cho tay vào đũng quần của Tưởng Diên, muốn tuốt cho anh bắn ra. Tưởng Diên nhìn thấy Chu Kỳ đùa giỡn vui vẻ như thế, tay anh nhịn không được cũng muốn sờ cô. Anh đặt tay lên eo Chu Kỳ, vén áo cô lên, bàn tay đưa vào vuốt ngực cô, cách lớp nội y nhéo lấy núm vú cô, bàn tay to của người đàn ông trực tiếp đi vào, vén quần áo Chu Kỳ lên một nửa.

Bố mẹ Chu tới vội vàng nên cũng chưa nói với con gái mình, chủ yếu là muốn cho cô ngạc nhiên, bởi vì có đối tượng thích hợp muốn giới thiệu với cô. Tuy con gái mới 25 còn rất trẻ, nhưng trong mắt người lớn, tuổi này mà chưa có bạn trai thì rất khó khăn. Bọn họ cảm thấy dáng vẻ con gái mình không tệ, còn dịu dàng, chưa có đối tượng rất không bình thường.

Vì vậy mới trực tiếp đến gặp con gái, thuận tiện đưa cô đi làm quen. Lúc ở dưới lầu, họ nghe được hàng xóm bàn tán: “Nói về đối tượng của Tiểu Kỳ, hai người biết không, nghe nói là cháu của dì Vương, dáng dấp cao lớn, cũng khá đẹp trai.”

“Phải không? Khó trách gần đây nhìn thấy bọn họ tay nắm tay, là người thuê phòng bên cạnh cô ấy sao?”

“Chẳng phải là thế à? Nghe nói người đó làm công ở công trường, lúc nhìn thấy cậu ấy trở về, trên người rất bẩn, này không được, làm công trường bằng cấp nhất định không xứng.”

Bố mẹ Chu ở thang máy nghe những lời đồn đại như thế, thì mẹ Chu tức giận trực tiếp đi lên, muốn giết Chu Kỳ.

Tìm người làm công ở công trường, đây là có bệnh à! Não bị úng nước mới tìm người làm công ở công trường mà quen, đây không phải chỉ là đi dọn gạch đẩy gạch sao? Làm gì có bằng cấp đâu, cô vẫn đang là giáo viên, sao lại ngốc như thế chứ.

Mẹ Chu đi lên, thang máy mở ra, đã thấy Chu Kỳ dính sát vào người Tưởng Diên, ôm lấy anh, tay thì đang đặt ở đũng quần của anh, cầm lấy dương vật của Tưởng Diên nắm nắm, sờ sờ!

Hơn nữa tay của người đàn ông kia còn vuốt ve phía trong quần áo của Chu Kỳ, luồn vào sờ bên trong. Bàn tay ở ngực cô vô cùng dọa người, quả thật rất dọa người, cũng đâu phải ở nhà đâu, cứ trực tiếp đứng ngay cửa như thế, khiến mẹ Chu nhìn sang bọn họ tức giận hô to: “Chu Kỳ! Con đang làm gì thế!!”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Chu Kỳ bị mẹ Chu quát làm cho hoảng sợ, vừa rồi vuốt ve gậy thịt của Tưởng Diên đến xuất thần, không chú ý đến cửa thang máy mở ra, thế mà bố mẹ cô lại đến đây. Bây giờ lại để hai người họ thấy bọn họ ở cửa làm loại chuyện này, hai người bị dọa đến nhanh chóng rút tay về. Chu Kỳ chắn trước người anh, sợ hãi nhìn mẹ Chu, hô lên: “Mẹ… Sao mẹ lại đến đây?”

Mẹ Chu nghe nói thế thì nhìn thoáng qua Tưởng Diên, ánh mắt nhìn chằm chằm anh mang theo sự đề phòng. Sau khi đánh giá Tưởng Diên xong, bà véo lấy cánh tay Chu Kỳ, mắng cô: “Sao lại không cho chúng ta đến, con còn không biết xấu hổ, là con gái như thế, kết quả con có biết mình đang làm cái gì không! Sao con lại có thể cùng với đàn ông ở nơi này, con còn không biết xấu hổ ư. Hơn nữa, cậu ta là ai? Cậu ta đưa tay vào trong quần áo của con rồi, hai người các con không thấy xấu hổ à, ban ngày ban mặt như vậy, sao hai người dám làm chuyện không biết xấu hổ thế này chứ. Chu Kỳ, con còn biết mình là giáo viên không? Là một giáo viên mà dám làm ra loại chuyện này, con có phải muốn làm mẹ tức chết không, lễ nghĩa liêm sỉ đều bỏ đi hết rồi sao?”

Chu Kỳ nghe thấy mẹ Chu nói lời này thì biết rằng vô cùng mất mặt. Chuyện này thật sự nên trách cô, nếu không phải cô quá nóng ruột, sao lại không đợi được mà làm chuyện này với Tưởng Diên chứ.

Chu Kỳ giải thích với bà: “Mẹ, anh ấy là bạn trai con, con… Vừa rồi là con nhất thời xúc động thôi, không nghĩ nhiều như thế, con cũng không biết sẽ gặp mẹ, lần sau con không dám nữa.”

Mẹ Chu nghe cô giới thiệu là bạn trai thì càng tức giận hơn, ánh mắt nhìn Tưởng Diên càng thêm hung dữ. Vốn dĩ gậy thịt của Tưởng Diên vẫn còn đang cứng, bị hù dọa như thế nên gậy thịt cũng mềm xuống rồi, anh đẩy Chu Kỳ ra, chào hỏi mẹ Chu: “Cháu chào bác trai, bác gái ạ, cháu tên là Tưởng Diên, chuyện này trách cháu nóng vội, không trách Chu Kỳ. Là cháu hồ đồ, đùa giỡn quá đáng, chúng ta vào trong nói chuyện đi ạ.”

Chu Kỳ nghe nói thế thì nhanh chóng mở cửa nhà mình, kết quả mẹ Chu lại sang phòng của người đàn ông, giọng điệu còn vô cùng hung dữ nói với Tưởng Diên: “Cậu mở cửa nơi này ra, để tôi vào xem một chút.”

Chu Kỳ cũng không dám, dù sao gần đây cô vẫn luôn ở chung với Tưởng Diên, nếu để bà ấy đi vào trong, sẽ thấy được nội y và mấy thứ linh tinh khác của cô sao, mẹ cô lại sẽ tức giận nữa. Chu Kỳ kéo tay Tưởng Diên không cho anh mở cửa, dù sao mẹ cô vẫn là người có quan niệm truyền thống. Sau đó, mẹ Chu tức giận quát lớn anh: “Tôi nói cậu mở cửa ra cho tôi, cậu không nghe thấy sao? Hay là tôi nói cậu không nghe, làm chuyện gì không ra hình người rồi. Nhanh mở cửa ra.”

Tưởng Diên nghe nói thế thì mở cửa ra, mẹ Chu tức giận đùng đùng đi vào, sau khi đi vào kiểm tra một chút thì tức giận đến mức thiếu chút mơ hồ. Vì khi nhìn ra ban công, bà nhìn thấy đồ lót hai người phơi cùng nhau, dáng vẻ này còn không phải là đang ở chung với nhau à. Bà thật sự tức chết này, con gái của bà mới bao lâu chưa gặp đã ở chung với đàn ông rồi. Bà lôi kéo Chu Kỳ, nổi giận đùng đùng nói: “Theo mẹ về nhà.”

Chu Kỳ nhìn thoáng qua Tưởng Diên. Tưởng Diên muốn đi theo sang bên cạnh giải thích với bà nhưng mẹ Chu lại quát lớn: “Cậu vẫn nên đừng đi theo, tôi và con gái tôi nói chuyện. Chuyện của người một nhà chúng tôi không liên quan đến người ngoài, cậu đừng xen vào. Bây giờ tôi phải nói chuyện với con bé.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bà Chủ Phòng Trọ Muốn Được "Yêu"

Số ký tự: 0