Bà Chủ Phòng Trọ Muốn Được "Yêu"

Chương 49

3S

2024-07-24 02:00:23

Trên đường đi, cô gửi tin nhắn cho Tưởng Diên, muốn biết hiện tại anh đang làm gì, suy cho cùng những đôi yêu nhau đang ở trong thời kỳ yêu đương cuồng nhiệt đều muốn gặp người kia mỗi ngày.

Tưởng Diên ở bên kia trả lời rất nhanh, gửi cho cô một tấm hình chụp anh ở ga tàu cao tốc, bây giờ anh đang đợi tàu.

Tưởng Diên: [Đi bàn với một ông chủ chuyện buôn sỉ vật liệu xây dựng, vậy nên anh đến huyện bên cạnh để bàn chuyện với ông ấy. Có lẽ phải mất mấy ngày, anh đi rất vội, hôm nay anh định nói cho em biết, nhưng lại sợ mẹ em không vui nên không tìm được cơ hội]

Nghe thấy những lời này, Chu Kỳ cảm thấy nhớ anh khôn xiết. Bây giờ thì tốt rồi, không cần phải giấu giếm đi gặp anh nữa. Dù gì anh cũng phải đi công tác, vậy nên chắc chắn sẽ không gặp được anh.

Chu Kỳ nhìn thoáng qua cậu con trai của dì Vương, cô cảm thấy anh ta quá chất phác, hơn nữa thân thể cũng cực kỳ gầy yếu, còn chưa cao được một mét tám, nhiều lắm chắc cũng cỡ một mét bảy lăm. Cả người trông mong manh yếu đuối, lại còn mang dáng vẻ hào hoa phong nhã. Nói là hào hoa phong nhã, vừa nhìn chính là gió thổi đã bay, cực kỳ ốm yếu, hoàn toàn không được oai phong như Tưởng Diên. Thân thể Tưởng Diên khỏe mạnh, sức lực còn lớn, thoạt nhìn cực kỳ có cảm giác an toàn, hơn nữa…. thân thể cường tráng thì phương diện kia cũng tốt.

Chu Kỳ nhìn cậu con trai của dì Vương, trong đầu nảy ra một ý nghĩ, rằng thận của người đàn ông này chắc chắn không được tốt, chức năng tình dục cũng vậy.

Chu Kỳ không thích người này cho lắm, cô từ chối. Mấy ngày sau mẹ cô còn quá đáng hơn. Cứ một ngày lại giới thiệu cho cô một người đàn ông, chẳng biết từ đâu ra mà có lắm dì như vậy, mỗi một đứa con trai của từng bà dì đều giới thiệu đến hết. Mẹ Chu là cố ý mỉa mai cô có một người bạn trai mới tốt nghiệp cấp hai, nên những người bà tìm đến cho cô thấp nhất cũng có bằng chính quy đại học, hơn nữa toàn là đại học danh tiếng, không thì là tiến sĩ thạc sĩ đủ cả, nhưng điều kiện bên ngoài (vẻ ngoài) của tất cả bọn họ đều không tốt lắm. Không được như Tưởng Diên, thoạt nhìn cực kỳ đàn ông, vô cùng có cảm giác an toàn, làm người ta muốn ỷ lại đại loại vậy.

Những người kia trông gầy yếu, không bằng Tưởng Diên, phương diện kia chắc chắn cũng không ổn.

Chu Kỳ đã nếm qua cây gậy lớn dài 18cm kia của Tưởng Diên, sao cô có thể nhìn trúng những người này, nếu thật sự được cây gậy lớn dài 18cm chơi thì không thể nào rời đi được.

Chu Kỳ không muốn xem mắt, tất cả đều là vì bị mẹ cô ép buộc, nắm lỗ tai kéo tới. Chu Kỳ không hài lòng với chuyện này, vậy nên cô mở Wechat ra muốn hỏi xem Tưởng Diên ở bên kia sao rồi, hợp tác có thành công hay không. Cô nhắn một câu em nhớ anh, sau đó gửi đến một nhãn dán của mình.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tưởng Diên ở bên kia nhanh chóng gửi một tấm ảnh đến. Bên trong là hình ảnh anh dùng bàn tay to vuốt ve thằng nhỏ của mình, tay để trên đám lông trông vô cùng dâm dục, hỏi cô: [Bé dâm là nhớ anh hay nhớ chim điêu của anh đây hả? Mấy ngày không được chim lớn chơi nên phía dưới ngứa ngáy lắm phải không? Bây giờ huyệt nhỏ có chảy nước không? Lâu lắm rồi anh không liếm nó, nhớ hương vị của huyệt nhỏ ghê. Anh ở bên này nhớ huyệt nhỏ suốt cả ngày, không được chơi huyệt nhỏ, chỉ có thể tự mình thủ dâm tuốt bắn ra thôi. Khó chịu chết đi được. Vẫn là chơi huyệt nhỏ của bà xã thoải mái hơn]

Chu Kỳ nhìn thoáng qua ảnh chụp anh gửi đến thì ngay lập tức thoát ra, nhìn trái nhìn phải xem có ai không mới ổn, dù gì bị người khác nhìn thấy cũng xấu hổ vô cùng. Nhưng thấy anh gửi ảnh dâm dục như vậy thì thật ra mặt cô cũng rất nóng, vô cùng ngại ngùng. Có điều về cơ thể của cô, anh cũng đoán chuẩn quá đi. Bây giờ thì tốt rồi, nhìn tấm ảnh cứng lên của anh, Chu Kỳ cực kỳ đói khát, nhất là khi cô tưởng tượng đến cảm giác thoải mái khi cây gậy lớn ấy cắm vào trong cái huyệt nhỏ của mình, bây giờ hạ thể thật sự đã rỉ ra một chút nước dâm. Sợ bị người khác nhìn ra điểm khác thường, Chu Kỳ vặn vẹo cơ thể đổi tư thế ngồi, thật ra là để đè nén cảm giác ngứa ngáy vùng thân dưới. Bởi vì chỗ riêng tư hơi ngứa ngáy, cô chỉ có thể ấn chân xuống để chấm dứt cảm giác ngứa ngáy này.

Người phụ nữ đã từng trải qua tình ái vui sướng tràn trề, vừa nhìn thấy cảm giác tuyệt vời kia thì không thể nào kìm được. Bây giờ cô đã ấn mạnh huyệt nhỏ xuống ghế nhưng cảm giác ngứa ngáy vẫn trào dâng vô cùng khó chịu, thật muốn được cây gậy to lớn của anh đút vào trong cô bé của mình để diệt ngứa. Nhưng nơi này lại có quá nhiều người, cô cũng không tiện làm ra quá nhiều động tác.

Chu Kỳ trả lời anh: [Muốn, muốn cây gậy lớn của ông xã làm em. Nhưng bây giờ em đang ở bên ngoài, không thể nào thủ dâm được, nếu không bây giờ em sẽ tự làm mình sướng, tự sờ huyệt nhỏ của mình, tưởng tượng là ông xã sờ chỗ đó của em]

Tưởng Diên hồi âm rất nhanh: [Em đi tìm toilet, vào trong đó cởi sạch quần áo đi, không được để lại áo ngực hay quần lót, ngồi trên nắp bồn cầu dùng ngón tay sờ huyệt nhỏ, cách di động cho anh xem cô bé múp máp chảy nước một chút, nhanh lên]

Chu Kỳ bị kích thích, bên dưới càng chảy nhiều nước, lúc này cảm giác ngứa ngáy càng nghiêm trọng hơn, thế nên Chu Kỳ vội vã nói với mẹ mình muốn đi toilet. Vào toilet, thấy không có nhiều người trong đó thì cô an tâm, tìm được một buồng vệ sinh khá sạch sẽ, đi vào rồi ngồi trên nắp bồn cầu.

Cô cắm tai nghe vào điện thoại, móc điện thoại lên tường nhắm về phía cơ thể của mình. Tưởng Diên trò chuyện qua video với cô, thoạt nhìn bối cảnh là ở bên trong khách sạn. Chu Kỳ không nói gì trong video call, nhưng cô cởi quần áo xuống ngay trước mặt anh trong đó. Chu Kỳ cởi khóa áo ngực, sau đó là quần lót, tất cả đều cởi xuống vứt trên mặt đất. Chẳng mấy chốc cả người cô đã trần trụi, lộ ra đôi gò bồng đảo lớn với màn hình.

Cô mang tai nghe, nhỏ giọng hỏi Tưởng Diên: “Bây giờ em đã cởi sạch quần áo rồi, không còn gì nữa, tiếp đó em phải làm gì đây?”

“Ngồi trên nắp bồn cầu, nhắm camera ngay huyệt nhỏ, để cho ông xã xem chỗ dâm đãng đó một chút, tay tách huyệt nhỏ ra luồn vào trong, thủ dâm cho ông xã xem.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bà Chủ Phòng Trọ Muốn Được "Yêu"

Số ký tự: 0