Chương 42
Vĩnh Tuế Phiêu Linh
2024-09-18 01:23:12
“Anh ấy mới ra sư môn, xa lạ với dưới núi nên mới ra chuyện như vậy, đã thêm phiền cho mọi người, xin lỗi nhé.”
Triệu Huyên thuận miệng biên một câu, đầu óc xoay chuyển định thừa dịp này đăng ký hộ khẩu cho Doanh Chính luôn. Thời nay hộ khẩu và giấy căn cước càng lúc càng quan trọng, không có hộ khẩu là người vô gia cư, muốn làm chuyện gì cũng vô cùng khó khăn.
“Xuống núi?” Cao Lai Phong ngạc nhiên.
Không lẽ người đàn ông kia cũng giống như cô chủ Triệu?
“Vâng, làm nghề của chúng tôi đa phần đều lớn lên trong núi sâu. Nói đến thì tôi muốn nhờ cảnh sát Cao giúp đỡ, người bạn này của tôi từ nhỏ sống cùng sư phụ trong núi, bởi vì mấy chuyện năm xưa nên ông cụ luôn không muốn xuống núi, khiến người bạn của tôi đến bây giờ còn không có hộ khẩu. Tôi muốn hỏi là tình huống của anh ấy có thể làm hộ khẩu không?”
Triệu Huyên nghiêm trang bậy bạ, một già một trẻ ở đây hoàn toàn không nhìn ra.
Thời nay quản lý hộ tịch không quá nghiêm khắc, muốn làm lại hộ khẩu thì tìm đại đội trưởng trong thôn làm chứng minh là có thể đăng ký hộ khẩu ở đồn công an.
Triệu Huyên cũng biết lưu trình này, ngặt nỗi Doanh Chính không cách nào đưa ra chứng minh, cho nên cô tìm đại lý do, mong rằng có thể qua mắt được.
Hiệu trưởng Vương nghe Triệu Huyên nói xong liền hiểu ý của cô, ông ấy quay đầu nói với Cao Lai Phong:
“Lai Phong, cô chủ Triệu là lúc trước tôi mời đến thị trấn Long Ngâm, sau khi cô ấy tới đây thì ở lại luôn, hộ khẩu cũng dời tới đây, tôi có thể làm đảm bảo. Nghề của nhóm người cô chủ Triệu đúng là đa phần đều ở trong núi sâu, cậu có thể giúp đỡ chút không? Giúp cô ấy đăng ký hộ khẩu?”
“Chuyện này . . .”
Cao Lai Phong có chút khó xử, việc này không khó khăn với anh ấy, nhưng người đàn ông kia có đúng như cô chủ Triệu nói là người học đạo đi ra từ núi sâu, chứ không phải tội phạm truy nã đã phạm tội gì đang chạy trốn đi nơi khác không?
Nếu như là tội phạm truy nã, Cao Lai Phong giúp đỡ sẽ bị xem như đồng bọn, khi không dính phải rắc rối.
Cao Lai Phong cau mày suy tư, ngẩng đầu nói: "Nếu có thể chứng minh anh ta thật sự là người học đạo thì tôi có thể giúp đăng ký hộ khẩu.”
Triệu Huyên hơi nhướng chân mày cười nói:
“Việc này không khó, vừa lúc buổi tối tôi đi trường học làm phép, nếu cảnh sát Cao muốn xác nhận anh ấy có phải là đồng nghiệp với tôi hay không thì chúng ta cùng đi một chuyến liền biết."
Cao Lai Phong chỉ lo lắng về lai lịch của Doanh Chính, nếu như có thể xác định anh học đạo thì làm hộ khẩu không khó khăn.
Nghe ý tứ trong lời nói của cô chủ Triệu thì hiệu trưởng Vương lại mời cô ra tay.
Vậy được rồi, buổi tối cùng cô đi xem trên đời phải chăng thật sự có quỷ thần tồn tại.
Triệu Huyên xem đồng hồ, sắp mười giờ, cô sợ Doanh Chính ở trong đồn công an mất kiên nhẫn sẽ làm ra chuyện gì khác người thì tiêu. Cô chào hai người Cao Lai Phong và hiệu trưởng Vương, sau đó khóa cửa tiệm, chuẩn bị đi đồn công an đưa Doanh Chính về.
Hiệu trưởng Vương cần đi trường học sắp xếp giáo viên và học sinh nên không đi theo hai người, lúc đi ông ấy dặn Triệu Huyên có việc gì cứ đến trường học nhờ giúp đỡ.
Hiệu trưởng Vương là người sống lâu năm ở thị trấn, quen biết rất rộng trong chỗ này, nếu ông ấy đăng ký chứng minh gì đó thì tiện lợi còn hơn Cao Lai Phong.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Triệu Huyên thuận miệng biên một câu, đầu óc xoay chuyển định thừa dịp này đăng ký hộ khẩu cho Doanh Chính luôn. Thời nay hộ khẩu và giấy căn cước càng lúc càng quan trọng, không có hộ khẩu là người vô gia cư, muốn làm chuyện gì cũng vô cùng khó khăn.
“Xuống núi?” Cao Lai Phong ngạc nhiên.
Không lẽ người đàn ông kia cũng giống như cô chủ Triệu?
“Vâng, làm nghề của chúng tôi đa phần đều lớn lên trong núi sâu. Nói đến thì tôi muốn nhờ cảnh sát Cao giúp đỡ, người bạn này của tôi từ nhỏ sống cùng sư phụ trong núi, bởi vì mấy chuyện năm xưa nên ông cụ luôn không muốn xuống núi, khiến người bạn của tôi đến bây giờ còn không có hộ khẩu. Tôi muốn hỏi là tình huống của anh ấy có thể làm hộ khẩu không?”
Triệu Huyên nghiêm trang bậy bạ, một già một trẻ ở đây hoàn toàn không nhìn ra.
Thời nay quản lý hộ tịch không quá nghiêm khắc, muốn làm lại hộ khẩu thì tìm đại đội trưởng trong thôn làm chứng minh là có thể đăng ký hộ khẩu ở đồn công an.
Triệu Huyên cũng biết lưu trình này, ngặt nỗi Doanh Chính không cách nào đưa ra chứng minh, cho nên cô tìm đại lý do, mong rằng có thể qua mắt được.
Hiệu trưởng Vương nghe Triệu Huyên nói xong liền hiểu ý của cô, ông ấy quay đầu nói với Cao Lai Phong:
“Lai Phong, cô chủ Triệu là lúc trước tôi mời đến thị trấn Long Ngâm, sau khi cô ấy tới đây thì ở lại luôn, hộ khẩu cũng dời tới đây, tôi có thể làm đảm bảo. Nghề của nhóm người cô chủ Triệu đúng là đa phần đều ở trong núi sâu, cậu có thể giúp đỡ chút không? Giúp cô ấy đăng ký hộ khẩu?”
“Chuyện này . . .”
Cao Lai Phong có chút khó xử, việc này không khó khăn với anh ấy, nhưng người đàn ông kia có đúng như cô chủ Triệu nói là người học đạo đi ra từ núi sâu, chứ không phải tội phạm truy nã đã phạm tội gì đang chạy trốn đi nơi khác không?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nếu như là tội phạm truy nã, Cao Lai Phong giúp đỡ sẽ bị xem như đồng bọn, khi không dính phải rắc rối.
Cao Lai Phong cau mày suy tư, ngẩng đầu nói: "Nếu có thể chứng minh anh ta thật sự là người học đạo thì tôi có thể giúp đăng ký hộ khẩu.”
Triệu Huyên hơi nhướng chân mày cười nói:
“Việc này không khó, vừa lúc buổi tối tôi đi trường học làm phép, nếu cảnh sát Cao muốn xác nhận anh ấy có phải là đồng nghiệp với tôi hay không thì chúng ta cùng đi một chuyến liền biết."
Cao Lai Phong chỉ lo lắng về lai lịch của Doanh Chính, nếu như có thể xác định anh học đạo thì làm hộ khẩu không khó khăn.
Nghe ý tứ trong lời nói của cô chủ Triệu thì hiệu trưởng Vương lại mời cô ra tay.
Vậy được rồi, buổi tối cùng cô đi xem trên đời phải chăng thật sự có quỷ thần tồn tại.
Triệu Huyên xem đồng hồ, sắp mười giờ, cô sợ Doanh Chính ở trong đồn công an mất kiên nhẫn sẽ làm ra chuyện gì khác người thì tiêu. Cô chào hai người Cao Lai Phong và hiệu trưởng Vương, sau đó khóa cửa tiệm, chuẩn bị đi đồn công an đưa Doanh Chính về.
Hiệu trưởng Vương cần đi trường học sắp xếp giáo viên và học sinh nên không đi theo hai người, lúc đi ông ấy dặn Triệu Huyên có việc gì cứ đến trường học nhờ giúp đỡ.
Hiệu trưởng Vương là người sống lâu năm ở thị trấn, quen biết rất rộng trong chỗ này, nếu ông ấy đăng ký chứng minh gì đó thì tiện lợi còn hơn Cao Lai Phong.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro