Ba Kiếp Không May Đổi Lấy Một Kiếp Bạc Đầu
Hòà thân (1)_Đến Hương Lan Quốc
Thẩm Hạ
2024-07-24 05:51:32
Một tháng sau, Tĩnh Hoà Công Chúa vận lên hỉ phục, Quốc Sư bế nàng ra khỏi Quốc Sư Điện đặt lên kiệu.
Chiếc kiệu rời khỏi cung, đến cửa cung thì ngừng lại. Tĩnh Hòà được bế lên xe ngựa, đoàn sứ thần Hương Lan Quốc rời đi. Quốc Sư cõng kia là phân thân người ngồi trên xe ngựa là bản chính. Tĩnh Hòà Công Chúa rời đi,
Quốc Sư cũng bế quan không gặp ai mọi chuyện đều do Uyển Nghi công chúa xử lí.
Một tháng sau, họ đến Hương Lan Quốc, trên xe ngựa có tất cả bốn người, bao gồm một người mang theo ý chỉ của hoàng đế hai cung nữ theo hầu công chúa và công chúa.
Đến cửa cung, thái tử ra lệnh để nàng ở ngoài, ngài và sứ thần Hoa Quốc sẽ vào trong trước. Đợi nửa canh giờ thì ngài trở ra, cung nữ đỡ nàng xuống xe ngựa, nàng ngồi trên kiệu được đưa vào cung.
Vào điện, hoàng đế ra lệnh cho nàng:"Tháo khăn xuống"
Khăn chùm đầu được bỏ xuống, dung mạo lộ ra, hoàng đế trấn kinh, đây là người mà hắn ngày đêm mong nhớ.
Hắn hỏi nàng: "Nàng.... nàng tên gì?"
Nàng đáp:"Bẩm bệ hạ, ta tên Thanh Điệp, đầy đủ là Cố Vân Thanh Điệp"
Người giống tên cũng giống nhất định không thể, hoàng đế trấn an bản thân như thế, hắn tức thì ra lệnh: "Sắc phong Tĩnh Hòà Công Chúa làm Quý Phi lấy hiệu là Thần, Lễ Bộ chuẩn bị đại lễ, tháng sau phong Thần Quý Phi.... làm kế hoàng hậu"
Lời vừa dứt triều thần liền xôn xao bàn tán. Tin tức liền truyền đến tai vị sủng phi kia, ả liền tức điên. Vừa vào cung đã được phong Quý Phi đã vậy còn sắp làm hậu, ả ta tính kế tận ba năm trời mới có thể từ một tần phi thành quý phi chỉ một bước nữa liền thành hậu. Ả tính kế ám hại hoàng hậu, khiến mẫu tộc Thái hậu suýt bị đè bẹp dưới quân quyền vậy mà lại thất bại trong phút chót.
Sau yến tiệc buổi tối, hoàng đế giữ thái tử lại hỏi chuyện:"Con kiếm thấy nàng ở đâu? Có thật là công chúa Hoa Quốc?"
Thái tử liền tâu:"Sự tình không rõ, chỉ biết nàng là nhi nữ Quốc Sư được bệ hạ phong công chúa để liên hôn, nàng ra đời thế nào sinh sống ra sao toàn bộ đều không tra được gì, Quốc Sư giấu nhẹm chuyện này, hơn nữa....nghe nói trước đây ngài cũng có nhi nữ rồi, là sủng phi sau là kế hậu của một hoàng đế Hoa Quốc người đó cũng không có thông tin, cả hai đều chỉ có dòng thông tin là nhi nữ Quốc Sư sinh mẫu vừa mất nên Quốc Sư đến đón vào cung chăm sóc"
Hoàng Đế khẽ gật đầu, hắn vỗ vai Thái tử rồi bảo:"Con làm tốt, phải thưởng, đừng để ai biết, mai đúng ngọ thiện đến gặp trẫm"
Nàng được vào ở một mình một cung, là Phượng Nghi Cung của hoàng hậu đời trước. Hồn của tiên hậu vẫn còn trong điện, nàng ra lệnh cho cung nữ rời đi rồi nói với đối phương: "Đừng lo lắng, ta là người giúp thái tử của ngươi"
Nàng ta liền hỏi:"Nhi tử ta? Nhi tử ta làm sao?"
Thanh Chu đáp:"Sủng phi lạm dụng sủng ái khiến y suýt nữa bị phế thái tử"
Đối phương liền nổi trận lôi đình, y nói thêm:"Huynh trưởng ngươi chết rồi, mẫu tộc ngươi địa vị đang lung lay không thể giúp, hắn đến cầu cứu ta, ta là Quốc Sư Hoa Quốc"
Nàng nhìn y rồi đáp:"Vậy cảm tạ ơn nghĩa của Quốc Sư đại nhân, bổn cung nghe danh đã lâu nay mới có dịp gặp mặt"
Thanh Chu liền bảo:"Không dám nhận, đây là do sư tỷ ta dạy tốt, hoàng đế mê muội tam tỷ của sư tỷ ta mà ta lại có dung mạo in hệt nàng nên mới đổi nữ tướng đến đây"
Nàng liền nói:"Bổn cung sợ ngài bị vu oan giá hoạ, ngài là nam tử, nữ tử lần đầu giao hoan giường sẽ có chút máu"
Thanh Chu đáp:"Yên tâm, sẽ không sao"
Hoàng đế tới, Thanh Điệp muốn cùng đối phương uống rượu, hắn uống thật uống rất say, chiếc chuông trên tay nàng rung lên, đối phương liền bị mê hoặc tâm trí nghe theo sai khiến của nàng mà hôn mê bất tỉnh ngủ không biết trời chăng. Nàng cởi toàn bộ y phục của hắn ra ném hắn nằm trên giường rồi bắt đầu hất văng ly rượu xuống đất, để bình rượu nằm nghiêng ngả trên bàn, đổ lên giường một chút máu đỏ tươi.
Tiên hậu nhìn y bày binh bố trận trong Phượng Nghi Cung mà trố mắt, đợi y bày xong liền bay đến khen ngợi:"
Quốc Sư qua thật đa mưu"
Nàng mỉm cười bảo:"Yên tâm, còn nhiều cái, ngài cứ từ từ mà hưởng thức"
Thanh Điệp giơ chuông nhỏ lên trước mặt hoàng đế vừa rung vừa nói: "Ái phi nàng thật tuyệt, đêm qua chúng ta uống rượu đuổi bắt nhau trong cung, trẫm sủng hạnh nàng"
Tiếng chuông vang vọng, nàng nhắc lại những ba lần rồi thở dài nói:"Ta rời đi một lát"
Tiên hậu hỏi ngay:"Đi đâu?"
Thanh Điệp mỉm cười bảo:"Về Hoa Quốc tìm phu quân"
Ngay trong đêm tối, y đổi về nam tướng biến mất khỏi Phượng Nghi Cung. Y vốn đã dặn cung nữ buổi sáng không được để ai vào Phượng Nghi Cung, hơn nữa còn chuốc say hoàng đế khiến hắn bất tỉnh, nếu y không rung chuông gọi hắn dậy hắn nhất định không dậy.
Nến đã tắt rồi, Mộ Chu đang thiu thiu ngủ, cánh cửa sổ được mở ra, két một tiếng y tức thì tỉnh dậy, rèm giường được vén lên. Thanh Chu gọi một tiếng:"Chu nhi, ta về rồi đây"
Mộ Chu trong đêm tối ôm lấy hắn, Thanh Chu hôn lên má đối phương rồi nói:"Ngươi tạo trên người ta vết hoan ái đi"
Mộ Chu tức thì đồng ý với hắn, ở bên trên phủ đầy dấu hôn và vết răng. Không nơi nào không có ít nhất chúng cũng ba ngày mới tan.
Chiếc kiệu rời khỏi cung, đến cửa cung thì ngừng lại. Tĩnh Hòà được bế lên xe ngựa, đoàn sứ thần Hương Lan Quốc rời đi. Quốc Sư cõng kia là phân thân người ngồi trên xe ngựa là bản chính. Tĩnh Hòà Công Chúa rời đi,
Quốc Sư cũng bế quan không gặp ai mọi chuyện đều do Uyển Nghi công chúa xử lí.
Một tháng sau, họ đến Hương Lan Quốc, trên xe ngựa có tất cả bốn người, bao gồm một người mang theo ý chỉ của hoàng đế hai cung nữ theo hầu công chúa và công chúa.
Đến cửa cung, thái tử ra lệnh để nàng ở ngoài, ngài và sứ thần Hoa Quốc sẽ vào trong trước. Đợi nửa canh giờ thì ngài trở ra, cung nữ đỡ nàng xuống xe ngựa, nàng ngồi trên kiệu được đưa vào cung.
Vào điện, hoàng đế ra lệnh cho nàng:"Tháo khăn xuống"
Khăn chùm đầu được bỏ xuống, dung mạo lộ ra, hoàng đế trấn kinh, đây là người mà hắn ngày đêm mong nhớ.
Hắn hỏi nàng: "Nàng.... nàng tên gì?"
Nàng đáp:"Bẩm bệ hạ, ta tên Thanh Điệp, đầy đủ là Cố Vân Thanh Điệp"
Người giống tên cũng giống nhất định không thể, hoàng đế trấn an bản thân như thế, hắn tức thì ra lệnh: "Sắc phong Tĩnh Hòà Công Chúa làm Quý Phi lấy hiệu là Thần, Lễ Bộ chuẩn bị đại lễ, tháng sau phong Thần Quý Phi.... làm kế hoàng hậu"
Lời vừa dứt triều thần liền xôn xao bàn tán. Tin tức liền truyền đến tai vị sủng phi kia, ả liền tức điên. Vừa vào cung đã được phong Quý Phi đã vậy còn sắp làm hậu, ả ta tính kế tận ba năm trời mới có thể từ một tần phi thành quý phi chỉ một bước nữa liền thành hậu. Ả tính kế ám hại hoàng hậu, khiến mẫu tộc Thái hậu suýt bị đè bẹp dưới quân quyền vậy mà lại thất bại trong phút chót.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau yến tiệc buổi tối, hoàng đế giữ thái tử lại hỏi chuyện:"Con kiếm thấy nàng ở đâu? Có thật là công chúa Hoa Quốc?"
Thái tử liền tâu:"Sự tình không rõ, chỉ biết nàng là nhi nữ Quốc Sư được bệ hạ phong công chúa để liên hôn, nàng ra đời thế nào sinh sống ra sao toàn bộ đều không tra được gì, Quốc Sư giấu nhẹm chuyện này, hơn nữa....nghe nói trước đây ngài cũng có nhi nữ rồi, là sủng phi sau là kế hậu của một hoàng đế Hoa Quốc người đó cũng không có thông tin, cả hai đều chỉ có dòng thông tin là nhi nữ Quốc Sư sinh mẫu vừa mất nên Quốc Sư đến đón vào cung chăm sóc"
Hoàng Đế khẽ gật đầu, hắn vỗ vai Thái tử rồi bảo:"Con làm tốt, phải thưởng, đừng để ai biết, mai đúng ngọ thiện đến gặp trẫm"
Nàng được vào ở một mình một cung, là Phượng Nghi Cung của hoàng hậu đời trước. Hồn của tiên hậu vẫn còn trong điện, nàng ra lệnh cho cung nữ rời đi rồi nói với đối phương: "Đừng lo lắng, ta là người giúp thái tử của ngươi"
Nàng ta liền hỏi:"Nhi tử ta? Nhi tử ta làm sao?"
Thanh Chu đáp:"Sủng phi lạm dụng sủng ái khiến y suýt nữa bị phế thái tử"
Đối phương liền nổi trận lôi đình, y nói thêm:"Huynh trưởng ngươi chết rồi, mẫu tộc ngươi địa vị đang lung lay không thể giúp, hắn đến cầu cứu ta, ta là Quốc Sư Hoa Quốc"
Nàng nhìn y rồi đáp:"Vậy cảm tạ ơn nghĩa của Quốc Sư đại nhân, bổn cung nghe danh đã lâu nay mới có dịp gặp mặt"
Thanh Chu liền bảo:"Không dám nhận, đây là do sư tỷ ta dạy tốt, hoàng đế mê muội tam tỷ của sư tỷ ta mà ta lại có dung mạo in hệt nàng nên mới đổi nữ tướng đến đây"
Nàng liền nói:"Bổn cung sợ ngài bị vu oan giá hoạ, ngài là nam tử, nữ tử lần đầu giao hoan giường sẽ có chút máu"
Thanh Chu đáp:"Yên tâm, sẽ không sao"
Hoàng đế tới, Thanh Điệp muốn cùng đối phương uống rượu, hắn uống thật uống rất say, chiếc chuông trên tay nàng rung lên, đối phương liền bị mê hoặc tâm trí nghe theo sai khiến của nàng mà hôn mê bất tỉnh ngủ không biết trời chăng. Nàng cởi toàn bộ y phục của hắn ra ném hắn nằm trên giường rồi bắt đầu hất văng ly rượu xuống đất, để bình rượu nằm nghiêng ngả trên bàn, đổ lên giường một chút máu đỏ tươi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tiên hậu nhìn y bày binh bố trận trong Phượng Nghi Cung mà trố mắt, đợi y bày xong liền bay đến khen ngợi:"
Quốc Sư qua thật đa mưu"
Nàng mỉm cười bảo:"Yên tâm, còn nhiều cái, ngài cứ từ từ mà hưởng thức"
Thanh Điệp giơ chuông nhỏ lên trước mặt hoàng đế vừa rung vừa nói: "Ái phi nàng thật tuyệt, đêm qua chúng ta uống rượu đuổi bắt nhau trong cung, trẫm sủng hạnh nàng"
Tiếng chuông vang vọng, nàng nhắc lại những ba lần rồi thở dài nói:"Ta rời đi một lát"
Tiên hậu hỏi ngay:"Đi đâu?"
Thanh Điệp mỉm cười bảo:"Về Hoa Quốc tìm phu quân"
Ngay trong đêm tối, y đổi về nam tướng biến mất khỏi Phượng Nghi Cung. Y vốn đã dặn cung nữ buổi sáng không được để ai vào Phượng Nghi Cung, hơn nữa còn chuốc say hoàng đế khiến hắn bất tỉnh, nếu y không rung chuông gọi hắn dậy hắn nhất định không dậy.
Nến đã tắt rồi, Mộ Chu đang thiu thiu ngủ, cánh cửa sổ được mở ra, két một tiếng y tức thì tỉnh dậy, rèm giường được vén lên. Thanh Chu gọi một tiếng:"Chu nhi, ta về rồi đây"
Mộ Chu trong đêm tối ôm lấy hắn, Thanh Chu hôn lên má đối phương rồi nói:"Ngươi tạo trên người ta vết hoan ái đi"
Mộ Chu tức thì đồng ý với hắn, ở bên trên phủ đầy dấu hôn và vết răng. Không nơi nào không có ít nhất chúng cũng ba ngày mới tan.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro