Ba Kiếp Không May Đổi Lấy Một Kiếp Bạc Đầu
Quốc Sư Hoa Quốc (3)
Thẩm Hạ
2024-07-24 05:51:32
Ngày mà Mộ Cảnh Đế ra đời, cũng là ngày hoàng để đổ bệnh. Hoàng Hậu túc trực bên cạnh, âm thầm hạ độc và cũng khiến Hoàng Đế kéo dài thời gian phát tác. Nhã Quý Phi sinh hạ tam hoàng tử nhưng lại không ai để ý, hoàng đế đổ bệnh, mọi người đều đổ cho tiểu hoàng tử, nói y mang mệnh không tốt, vừa sinh ra đã khiến thiên tử đổ bệnh sau này ắt sẽ khiến Hoa Quốc sụp đổ.
Nhã Quý Phi sinh lòng ghét hài tử mình sinh ra, nàng ra lệnh cho thị nữ mang đi vứt. Thị nữ liền ôm tiểu hoàng tử mang đi nhưng không phải mang vứt mà đã lén mang tiểu hoàng tử chạy đến Cung Quốc Sư, quỳ sụp trước mặt
Quốc Sư báo cáo:"Quốc Sư đại nhân, chủ tử nhà thần muốn vứt tiểu hoàng tử, không biết ai tung tin bảo tiểu hoàng tử vừa dinh đã khiến hoàng để bệ hạ đố bệnh sau này lớn lên nhất định sẽ khiến Hoa Quốc sụp đố, ngài ấy ra lệnh cho thần mang tiểu hoàng tử đi vứt"
Quốc Sư: "Chủ tử nhà ngươi là chủ vị cung nào?"
Cung nữ: "Bẩm...là Kính Uyên Cung"
Quốc Sư:"À Nhã Quý Phi cháu ta mấy đời của ca ca ta, dù sao cũng là lời đồn trong nhân gian thôi, để tiểu hoàng tử ở lại, ngươi quay về đi"
Cung nữ:"Nhưng....chủ tử nhà thần nếu biết sẽ đánh thần mất"
Quốc Sư: "Cứ bảo với y, trên đường vô ý đụng phải Quốc Sư, ngươi đã nói dối nhưng vẫn bị phát hiện, Quốc Sư đã mang đứa trẻ về Cung Quốc Sư rồi"
Cung nữ:"Vâng"
Đợi cung nữ rời đi, y nhìn chằm chăm tiểu hoàng tử rồi nói:"Thái tử không có ấn long, tiểu hoàng tử vừa sinh lại có ấn long, xem ra ngai vàng vốn luôn của đích trưởng tử phải đổi chủ sang thứ tử do phi thần sinh ra rồi"
Y nuôi tiểu hoàng tử đến năm năm tuổi thì hoàng đế mất. Thái tử dưới sự ủng hộ của Hoàng Hậu đã đăng cơ.
Hoàng Hậu trở thành Thái Hậu mà Thái Hậu vốn là công chúa Phượng Quốc, nàng căn bản chẳng xem luật lệ
Hoa Quốc là cái gì, càng chẳng thèm để Quốc Sư vào mắt, tân đế vừa đăng cơ đã bị nàng ra lệnh:"Nếu muốn giữ vững ngai vàng ngươi tốt nhất là phế Quốc Sư"
Tân Đế nghe lời ngay trên triều xuống chiếu phế Quốc Sư, triều thần hét toáng lên, mắng chửi tân đế. Hoàng Đế ra lệnh cắt lưỡi quan đại thần vì tội mắng mình, triều thần:"Bọn ta không sợ, cắt thì cắt đi, Quốc Sư là Quốc Sư,
Quốc pháp không cho phế Quốc Sư, hoàng đế không có quyền phế Quốc Sư, Quốc Sư là đế sư, là người dạy bao nhiêu đời Hoàng Đế và quan đại thần ngươi chỉ là thằng nhóc miệng còn hôi sữa ngươi là cái thá gì mà đòi phế ngài ấy"
Tân Đế:"Cắt lưỡi chúng cho trầm"
Không ai động đậy cả, phế Quốc Sư tội này ở nước khác không sao ở Hoa Quốc tội này nặng hơn cả tội hành thích vua. Thái Hậu nổi giận hét:"Hỗn xược, lời bệ hạ nói các ngươi lại coi như gió thoảng sao? Mang toàn bộ ra ngoài chém hết"
Toàn bộ không ai động đậy, họ là thần dân Hoa Quốc, mà Quốc Sư là đế sư, là sư phụ của giới Quý tộc, là thần sống của Hoa Quốc, với họ Quốc Sư là trời, Hoàng Đế chẳng là gì trong mắt họ. Hoa Quốc có một luật ngầm thế này: "nói nhỏ chửi vua thì được nhưng nói nhỏ chửi Quốc Sư là tội đáng chết ngàn vạn lần"
Tiếng hét vọng vào:"Quốc Sư đại nhân tới"
Quốc Sư từ từ tiến vào, toàn bộ triều thần tức thì hành lễ:"Bái kiến Quốc Sư đại nhân"
Quốc Sư giơ tay ra hiệu miễn lễ rồi hỏi:"Nghe nói bệ hạ muốn phế ta?"
Tân đế:"Đúng trẫm muốn phế ngươi, trẫm chính là muốn phế ngươi"
Quốc Sư:"Giữ bệ hạ lại"
Quân lính tức thì xông vào, giữ chặt Hoàng Đế lại, Thái Hậu hét lên:"Quốc Sư ngươi hỗn xược ngươi đây là muốn làm gì?"
Quốc Sư: "Tội thứ nhất, hoàng đế không được phép nổi giận, vả"
Quân lính tức thì vung tay vả mạnh vào mặt hoàng đế. Quốc Sư:"Tội thứ hai, khinh trung thần, mắng chửi tiền bối, vả"
Quân lính lần nữa vung tay vả hoàng đế, Quốc Sư: "Tội thứ ba, đòi chém giết triều thần, cắt lưỡi toàn bộ quần thần khuyên ngăn trong đó bao gồm ngự sử, vả"
Chữ "vả" vang lên, quân lính lại vung tay lên. Thái Hậu hét lên phẫn nộ:"Quốc Sư, ngươi đây là muốn tạo phản?"
Quốc Sư: "Tạo phản? Tạo phản làm gì? Lên làm Hoàng Đế có gì tốt, dù không phải là Hoàng Đế thì toàn bộ quyền hành đã ở trong tay ta, trách nhiệm của ta là bảo vệ Hoa Quốc, bảo vệ hoàng tử công chúa và hoàng đế, đào tạo tân đế và các trụ cột Hoa Quốc, ta có nhiệm vụ của ta tại sao ta phải tạo phản giành ngai vàng trèo lên?"
Nói xong ngài đưa mắt ra hiệu:"Thái Hậu hồ ngôn loạn ngữ, xúi giục bệ hạ làm chuyện trái đạo nghĩa, Hoàng Đế nay bị phế, gạch tên khỏi hoàng thất giáng làm dân thường cùng với Thái Hậu toàn bộ trả lại Phượng Quốc"
Quân lính tức thì lôi cả hai đi, Quốc Sư:"Tiên đế trước khi mất có năm người con, ba hoàng tử và hai công chúa, một người đã bị gạch khỏi hoàng thất, một hoàng tử sớm đã chết yểu kéo theo sinh mẫu, công chúa không thể kế vị vậy tam hoàng tử Mộ Chu sẽ là tân đế ba ngày sau đăng cơ."
Nhã Quý Phi sinh lòng ghét hài tử mình sinh ra, nàng ra lệnh cho thị nữ mang đi vứt. Thị nữ liền ôm tiểu hoàng tử mang đi nhưng không phải mang vứt mà đã lén mang tiểu hoàng tử chạy đến Cung Quốc Sư, quỳ sụp trước mặt
Quốc Sư báo cáo:"Quốc Sư đại nhân, chủ tử nhà thần muốn vứt tiểu hoàng tử, không biết ai tung tin bảo tiểu hoàng tử vừa dinh đã khiến hoàng để bệ hạ đố bệnh sau này lớn lên nhất định sẽ khiến Hoa Quốc sụp đố, ngài ấy ra lệnh cho thần mang tiểu hoàng tử đi vứt"
Quốc Sư: "Chủ tử nhà ngươi là chủ vị cung nào?"
Cung nữ: "Bẩm...là Kính Uyên Cung"
Quốc Sư:"À Nhã Quý Phi cháu ta mấy đời của ca ca ta, dù sao cũng là lời đồn trong nhân gian thôi, để tiểu hoàng tử ở lại, ngươi quay về đi"
Cung nữ:"Nhưng....chủ tử nhà thần nếu biết sẽ đánh thần mất"
Quốc Sư: "Cứ bảo với y, trên đường vô ý đụng phải Quốc Sư, ngươi đã nói dối nhưng vẫn bị phát hiện, Quốc Sư đã mang đứa trẻ về Cung Quốc Sư rồi"
Cung nữ:"Vâng"
Đợi cung nữ rời đi, y nhìn chằm chăm tiểu hoàng tử rồi nói:"Thái tử không có ấn long, tiểu hoàng tử vừa sinh lại có ấn long, xem ra ngai vàng vốn luôn của đích trưởng tử phải đổi chủ sang thứ tử do phi thần sinh ra rồi"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Y nuôi tiểu hoàng tử đến năm năm tuổi thì hoàng đế mất. Thái tử dưới sự ủng hộ của Hoàng Hậu đã đăng cơ.
Hoàng Hậu trở thành Thái Hậu mà Thái Hậu vốn là công chúa Phượng Quốc, nàng căn bản chẳng xem luật lệ
Hoa Quốc là cái gì, càng chẳng thèm để Quốc Sư vào mắt, tân đế vừa đăng cơ đã bị nàng ra lệnh:"Nếu muốn giữ vững ngai vàng ngươi tốt nhất là phế Quốc Sư"
Tân Đế nghe lời ngay trên triều xuống chiếu phế Quốc Sư, triều thần hét toáng lên, mắng chửi tân đế. Hoàng Đế ra lệnh cắt lưỡi quan đại thần vì tội mắng mình, triều thần:"Bọn ta không sợ, cắt thì cắt đi, Quốc Sư là Quốc Sư,
Quốc pháp không cho phế Quốc Sư, hoàng đế không có quyền phế Quốc Sư, Quốc Sư là đế sư, là người dạy bao nhiêu đời Hoàng Đế và quan đại thần ngươi chỉ là thằng nhóc miệng còn hôi sữa ngươi là cái thá gì mà đòi phế ngài ấy"
Tân Đế:"Cắt lưỡi chúng cho trầm"
Không ai động đậy cả, phế Quốc Sư tội này ở nước khác không sao ở Hoa Quốc tội này nặng hơn cả tội hành thích vua. Thái Hậu nổi giận hét:"Hỗn xược, lời bệ hạ nói các ngươi lại coi như gió thoảng sao? Mang toàn bộ ra ngoài chém hết"
Toàn bộ không ai động đậy, họ là thần dân Hoa Quốc, mà Quốc Sư là đế sư, là sư phụ của giới Quý tộc, là thần sống của Hoa Quốc, với họ Quốc Sư là trời, Hoàng Đế chẳng là gì trong mắt họ. Hoa Quốc có một luật ngầm thế này: "nói nhỏ chửi vua thì được nhưng nói nhỏ chửi Quốc Sư là tội đáng chết ngàn vạn lần"
Tiếng hét vọng vào:"Quốc Sư đại nhân tới"
Quốc Sư từ từ tiến vào, toàn bộ triều thần tức thì hành lễ:"Bái kiến Quốc Sư đại nhân"
Quốc Sư giơ tay ra hiệu miễn lễ rồi hỏi:"Nghe nói bệ hạ muốn phế ta?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tân đế:"Đúng trẫm muốn phế ngươi, trẫm chính là muốn phế ngươi"
Quốc Sư:"Giữ bệ hạ lại"
Quân lính tức thì xông vào, giữ chặt Hoàng Đế lại, Thái Hậu hét lên:"Quốc Sư ngươi hỗn xược ngươi đây là muốn làm gì?"
Quốc Sư: "Tội thứ nhất, hoàng đế không được phép nổi giận, vả"
Quân lính tức thì vung tay vả mạnh vào mặt hoàng đế. Quốc Sư:"Tội thứ hai, khinh trung thần, mắng chửi tiền bối, vả"
Quân lính lần nữa vung tay vả hoàng đế, Quốc Sư: "Tội thứ ba, đòi chém giết triều thần, cắt lưỡi toàn bộ quần thần khuyên ngăn trong đó bao gồm ngự sử, vả"
Chữ "vả" vang lên, quân lính lại vung tay lên. Thái Hậu hét lên phẫn nộ:"Quốc Sư, ngươi đây là muốn tạo phản?"
Quốc Sư: "Tạo phản? Tạo phản làm gì? Lên làm Hoàng Đế có gì tốt, dù không phải là Hoàng Đế thì toàn bộ quyền hành đã ở trong tay ta, trách nhiệm của ta là bảo vệ Hoa Quốc, bảo vệ hoàng tử công chúa và hoàng đế, đào tạo tân đế và các trụ cột Hoa Quốc, ta có nhiệm vụ của ta tại sao ta phải tạo phản giành ngai vàng trèo lên?"
Nói xong ngài đưa mắt ra hiệu:"Thái Hậu hồ ngôn loạn ngữ, xúi giục bệ hạ làm chuyện trái đạo nghĩa, Hoàng Đế nay bị phế, gạch tên khỏi hoàng thất giáng làm dân thường cùng với Thái Hậu toàn bộ trả lại Phượng Quốc"
Quân lính tức thì lôi cả hai đi, Quốc Sư:"Tiên đế trước khi mất có năm người con, ba hoàng tử và hai công chúa, một người đã bị gạch khỏi hoàng thất, một hoàng tử sớm đã chết yểu kéo theo sinh mẫu, công chúa không thể kế vị vậy tam hoàng tử Mộ Chu sẽ là tân đế ba ngày sau đăng cơ."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro