Bà Xã Đại Nhân: Vì Em Mà Sống

Lần đầu rơi lệ

Huyền Vi Ảnh

2024-07-22 13:21:43

Lúc này, Hàn Mặc Ngôn mới bắt đầu đẩy tên đội trưởng ra thế vào vị trí, bảo bọn họ đứng lên.

Anh biết mà cô gái nhỏ đó rất xảo trá.

Hai bên đấu với nhau, anh phá tôi đặt. Cứ thế lập đi lặp lại.

Khiến cho những hacker đứng đầu sau há hốc mồm.

Người này là ai lại có thể đấu ngang tay với Boss nhà bọn họ.

Khoảng một lúc sau, anh bắt được một lỗ hỏng của cô thành công phá giải toàn cục đánh sập cả máy tính của cô.

Anh vào xem thì mới biết đây cũng xem như là nhật kí của cô để cô giải bày tâm sự, kể những chuyện mình đã trãi qua.

Năm cô 7 tuổi, cô tỉnh dậy tại một căn phòng cũ kĩ còn có thêm vài đứa trẻ trạc tuổi cô xung quanh. Cô im lặng nghe ngóng thì mới biết được, đây chính là sân huấn luyện sát thủ. Hàng ngày cô đầu đấu trang giữa sự sống và cái chết tại nơi đây. Mà những kí ức của cô trước đó lại biến mất hoàn toàn. Ngày ngày cô đều phải huấn luyện huấn luyện, bị giáo quan đánh đập, bị trừng phạt bị cắt da cắt thịt, chịu biết bao nhiêu là khổ cực.

Cô đã chịu đựng những việc đấy suốt một năm, qua sau một năm cô dần trở nên trầm tĩnh máu lạnh hơn cô giết giáo quan thành công trốn thoát. Cô chạy trối chết.

Cô biết mình không thể nào chạy xa được, nên đã nảy ra ý tưởng nương nhờ quân đội.

Năm 8 tuổi cô chính thức gia nhập đoàn ngũ được bảo vệ dưới cánh của quân đội. Sau đó vì cô đã từng huấn luyện để trở thành một sát thủ nên rất thông minh, nhanh nhạy. Do đó mà nhận được nhiệm vụ nằm vùng tại hang ổ của một tên trùm xã hội đen.

Cô lấy thân phận là con riêng của hắn thành công đột nhập vào hang ổ của hắn. Tại đây cô lại được tương ngộ với Tư Mãn đã tìm cô suốt một năm rưỡi.

Cô đã phải nằm gai nếm mật, chịu không biết bao nhiêu là khổ, thân thể bị đạn ghim không biết bao nhiêu lần để hoàn thành nhiệm vụ.

Năm 12 tuổi cô hoàn thành trở về rút khỏi quân đội trở về cùng Tư Mãn xây dựng lại cơ ngơi của ông ngoại.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Khi trở về, lại một trận đánh chém giết nổ ra, bàn tay cô dính đầy máu tươi của các chú, các bác thành công trở thành gia chủ Tuyết gia cứu được ông ngoại.

Sau đó vì cơ nghiệp đã bị những tên chú bác kia bào mòn không còn một xu chỉ còn cái vỏ rỗng tuếch.

Thì cô lúc này chính thức bước chân vào showbiz trở thành diễn viên, ca sĩ, người mẫu nhỏ đầy tiềm năng.

Một mình cô gồng gánh kiếm tiền, chạy show chật vật kiếm thật nhiều tiền để giữ vững Tuyết gia.

Giữa lúc cô đơn ấy cô lại nhặt được một đứa bé gái giúp cho cuộc sống của cô vui vẻ hơn.

Con bé được đặt tên là Tuyết Nhật Lam, được cô nuôi dưỡng đến lớn, nó liền nhận cô là mẹ nuôi luôn.

Sau đó lại gặp Tuyết Bạch (Daisy), Tuyết Hồng(Rose), Tuyết Phương(Aurora), Tuyết Lãnh Thanh(Luan), Tuyết Bính Sơn(Lion). Họ liền trở thành những người đồng hành cùng cô là gia đình của cô.

Đến khi xây dựng được một lực lượng nhất định cô cũng đã 15 tuổi. Nhưng cô vốn không muốn Tuyết gia bị mọi người chú ý đến bởi cô chưa đủ năng lực bảo vệ những người bọn họ.

Nhưng sự đời trớ trêu, một lần sau khi cô vừa đi quay phim về. Vừa bước vào cổng nhà thấy không khí yên tĩnh hơn mọi ngày, cô liền biết đã xảy ra chuyện.

Sau đó liền thấy tất cả mọi người đều bị thương.

Cô nhìn một lượt không thấy Aurora đâu cô liền hỏi mọi người liên tục. Mong mọi người có thể nói Aurora chỉ là bị thương quá nặng nên ở đâu đấy thôi. Nhưng đáp lại cô là sự yên tĩnh.

Cô như phát điên, sau khi biết được Thành gia-gia tộc ngang hàng với Hàn gia lúc bấy giờ.

Cô liền chạy thẳng đến đó, trên đường đi vạch sẵn kế hoạch hoàn mĩ. Cô đầu tiên muốn nhờ đến quân đội, nhưng họ lại cự tuyệt không muốn nhúng mũi vào cũng không muốn động vào Thành gia.

Cô rất thắc mắc là tại sao? Nhưng sau đó câu trả lời lại khiến cô tức giận đến mức thổ huyết. Khi cô đi, Tuyết gia liền bị Thành gia vây quét, họ đã từng cầu cứu đám lính này bởi cô luôn bảo với bọn họ rằng có khó khắn cứ tìm đến những người quân nhân này họ sẽ giúp. Nhưng khi rơi vào tình trạng như thế, họ liên lạc muốn đám lính đó đến cứu nhưng chúng lại dứt khoát cự tuyệt. Điều đó làm lòng cô lạnh đi trong thấy.

Cô đành tự sử dụng năng lực của bản thân, thành công lẻn vào ám sát được người đứng đầu Thành gia nhưng đang định chuồn thì bị phát hiện.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cô bị bắn trúng 7 phát, cố gắng lê thân thể về căn cứ ra lệnh cho số người đang đi làm nhiệm vụ nên không bị thương đi vây quét Thành gia.

Thế là kế hoạch muốn nuốt Tuyết gia của Thành gia lại bị bẫy ngược lại, Thành gia từ đây cũng chính thức biến mất trong giới giang hồ. Nhưng đổi lại cái giá thật quá lớn, cô bị bắn bảy phát súng rơi vào nguy kịch đứng giữa ranh giới sự sống và cái chết, nhưng sau đó cô cũng đã vượt qua. Nhưng khi tỉnh lại tinh thần của cô không được tỉnh táo.

Những người khác biết, biết cô là vì cái chết của Aurora mà phát điên nên hằng ngày đều đến khuyên nhủ, nói chuyện với cô.

Nhưng rất nhanh một tuần sau cô bỗng dưng bình tĩnh hẵng lại khiến mọi người ai nấy lại càng lo lắng hơn.

Nhưng bọn họ đâu biết rằng cô muốn tỉnh táo lại để rèn luyện bản thân thật mạnh mẽ để bảo vệ bọn họ chứ.

Sau đó, sự nghiệp diễn xuất của cô bị tạm hoãn, cô vùi đầu vào huấn luyện thân thể, thực hiện hàng loạt nhiệm vụ nguy hiểm để nâng cao trình độ.

Khoảng thời gian đó đối với cô cũng vơi đi một chút nhớ thương đối với Aurora.

Tuyết gia kể từ đó cũng ngừng cung cấp vũ khí cho quân đội.

Đó là toàn bộ những gì xảy ra trước năm cô 16 tuổi.

Đây chính là những việc cô đã trãi qua sao? Nó còn khủng khiếp hơn cả anh. Thảo nào cô lại đề phòng tất cả mọi người như vậy. Thảo nào cô lại mạnh mẽ như vậy.

Một giọt nước mắt rơi xuống bàn tay đan siết chặt đến mức chảy máu của anh. Lần đầu nước mắt của anh rơi.

Những câu, những dòng tự thuật của cô như một con dao cứ thế đục khoét trái tim anh. Lòng anh đau âm ỉ.

Anh đuổi những thuộc hạ đi, để lại bản thân ngồi vẫn ngồi trên ghế nước mắt rơi.

Thuần Thuần à sau này anh sẽ bù đắp lại cho em nhé. Tin anh cho dù dùng cả cái mạng này anh cũng sẽ không để em chịu ấm ức nữa đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bà Xã Đại Nhân: Vì Em Mà Sống

Số ký tự: 0