Bà Xã Ngọt Ngào Đáng Yêu: Lệ Thiếu Sủng Tận Trời
Sau Này Chính L...
Lục Khinh Quân
2024-08-18 14:46:38
"Nguyễn Manh Manh, anh đột nhiên cảm thấy, cứ như thế buông tha em... Thực sự lợi cho em quá rồi."
ánh mắt Lệ Quân Ngự lạnh lẽo, tay nắm trên cằm cô, đột nhiên dùng sức.
Ngón tay thon dài liền rơi vào khuôn mặt nhỏ có chút trẻ con của Nguyễn Manh Manh, ở hai bên gò má cô nặn ra hai cái dấu lõm.
"A... A a a..." Khuôn mặt bị tay Lệ Quân Ngự nắm lại, bờ môi hồng nhạt liền bĩu môi lên, nói chuyện cũng nói không rõ ràng.
Xong xong, bạo quân nổi giận!
Cho đến giờ phút này, Nguyễn Manh Manh mới bắt đầu ảo não.
Cô đột nhiên tỉnh ngộ, phát hiện mình thật sự phạm vào sai lầm thật là nghiêm trọng thật là nghiêm trọng.
Lệ Quân Ngự tức giận cô đụng tới Lệ Quân Triệt, tức giận cô lấy thân phận bà xã Đại thiếu Lệ gia giả danh lừa bịp, đương nhiên là cảm thấy cô không xứng với em trai anh, cũng không xứng với Lệ Quân Ngự anh.
Nếu cảm thấy cô không xứng với bọn họ, tự nhiên cũng sẽ không cảm thấy cô xứng với cậu hai.
Đúng nha đúng nha, sao cô lại không nghĩ tới chỗ này chứ, lại dám nói mình là chị dâu hai!
Nguyễn Manh Manh ngước đầu nhìn người đàn ông, từ ngũ quan lạnh lùng băng hàn của anh, ánh mắt giống như muốn ăn thịt người, còn có trong uy thế rét lạnh quanh người kia, đều có thể cảm nhận được tức giận cực kỳ nồng nặc.
Cô muốn giải thích, muốn cứu chữa sai lầm, nhưng mặt bị Lệ Quân Ngự nắm, miệng môi bị kẹp căn bản nói không được.
"Xem ra, không cho em ăn chút dạy dỗ, em không thể tốt hơn..." Giọng điệu người đàn ông lạnh lẽo, lúc nói chuyện, tay trái rơi vào eo nhỏ.
Lúc Nguyễn Manh Manh nhìn thấy tay Lệ Quân Ngự đặt trên eo cô, hai con mắt bỗng nhiên co rút nhanh.
Ôi không, Lệ Quân Ngự đây là muốn cởi thắt lưng rồi!
Nhẹ thì trói cô lại mà đánh, nặng thì... Nặng thì chính là trực tiếp cởi dây lưng, cầm dây lưng quất mông nhỏ của cô á!
Trời đất bao la bảo vệ mạng là to lớn nhất...
Nguyễn Manh Manh không kịp ngẫm nghĩ nữa, giành trước động tác của Lệ Quân Ngự một bước, tay nhỏ đột nhiên ôm lấy cổ anh, kéo anh xuống.
Miệng nhỏ bị ngón tay của anh nắm đến mân mê, cứ như thế đưa tới, ngăn chặn miệng người đàn ông chưa kịp nói ra lời.
Chủ động hiến hôn! ! !
Lúc bờ môi béo mập đưa lên, không khỏi làm Lệ Quân Ngự lập tức hồi phục tinh thần, cô còn học dáng vẻ của anh, hoảng loạn tiến vào giữa răng môi mang theo khí lạnh của anh.
Nụ hôn cực kỳ lâu dài...
Từ lúc mới bắt đầu là cô chủ động, sau đó khi cô thở hồng hộc muốn trốn khỏi, lại bị Lệ Quân Ngự bắt được nhấn lại sau gáy, một lần nữa hôn trở về.
Hai cái tay nhỏ bé bắt đầu còn chủ động vây quanh anh, đến phần sau, lại hóa thành vô lực đánh.
Rõ ràng từ nhỏ lực lớn vô cùng, một mực, lúc bị người đàn ông này hôn, lại không có sức lực chống đỡ.
Hồi lâu sau, tầng tầng nụ hôn mới kết thúc.
Tay lớn của Lệ Quân Ngự nắm trên gò má cô, đã sớm thu lại.
Nguyễn Manh Manh từng ngụm từng ngụm thở hổn hển, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy đỏ hồng.
Lại dành thời gian giải thích: "Anh nghe em nói, vừa rồi là em nói bậy... Không phải chị dâu hai, em chẳng là cái thá gì. Lệ Quân Triệt nói như vậy, chỉ là muốn rũ sạch quan hệ. Nếu như anh cảm thấy quan hệ chị dâu sẽ làm người hiểu lầm, em có thể đến trường học giải thích với bọn họ..."
"Có điều, ừm... Gần đây em đang chuẩn bị tranh cử Hội Học Sinh. Nếu như có quan hệ tốt với Lệ Quân Triệt, có thể mời gọi càng nhiều người, anh xem có thể nói Lệ Quân Triệt là em họ của em hay không?"
Cô sợ Lệ Quân Ngự lại nắm mặt cô, không cho cô nói chuyện, một hơi liền phun hết lời trong lòng ra.
Nguyễn Manh Manh nhấc mắt, nhìn Lệ Quân Ngự, chờ anh trả lời.
Chỉ hy vọng lần này, vị bạo quân này đừng tức giận nữa.
Ai biết, con ngươi sâu không thấy đáy của người đàn ông hơi co rụt lại.
Tiếp đó, lại dùng tay lớn ôm đầu của cô, nhấn về bộ ngực mình.
"Hồ đồ... Quân Triệt làm sao có thể làm em họ của em, cũng không sợ quan hệ lung ta lung tung."
Đầu của cô dựa trong lồng ngực anh, dưới cằm Lệ Quân Ngự liền đặt trên đỉnh đầu cô, làm cho cô hoàn toàn không nhìn thấy biểu cảm của người đàn ông lúc này.
Chỉ cảm thấy, giọng Lệ Quân Ngự trầm thấp khàn khàn, nhưng trong đó lại mơ hồ, mang theo một tia tâm trạng kỳ quái.
Còn chưa cân nhắc thấu triệt, giọng của người đàn ông lần thứ hai vang lên.
"Đây là Quân Triệt nói lung tung gây họa, cũng không thể oan ức Quân Đình. Nếu anh là anh cả của bọn họ..."
Nói đến đây, Lệ Quân Ngự thở dài, mới cố hết sức nói: "Sau đó đối với bên ngoài, em chính là chị dâu cả của bọn họ."
ánh mắt Lệ Quân Ngự lạnh lẽo, tay nắm trên cằm cô, đột nhiên dùng sức.
Ngón tay thon dài liền rơi vào khuôn mặt nhỏ có chút trẻ con của Nguyễn Manh Manh, ở hai bên gò má cô nặn ra hai cái dấu lõm.
"A... A a a..." Khuôn mặt bị tay Lệ Quân Ngự nắm lại, bờ môi hồng nhạt liền bĩu môi lên, nói chuyện cũng nói không rõ ràng.
Xong xong, bạo quân nổi giận!
Cho đến giờ phút này, Nguyễn Manh Manh mới bắt đầu ảo não.
Cô đột nhiên tỉnh ngộ, phát hiện mình thật sự phạm vào sai lầm thật là nghiêm trọng thật là nghiêm trọng.
Lệ Quân Ngự tức giận cô đụng tới Lệ Quân Triệt, tức giận cô lấy thân phận bà xã Đại thiếu Lệ gia giả danh lừa bịp, đương nhiên là cảm thấy cô không xứng với em trai anh, cũng không xứng với Lệ Quân Ngự anh.
Nếu cảm thấy cô không xứng với bọn họ, tự nhiên cũng sẽ không cảm thấy cô xứng với cậu hai.
Đúng nha đúng nha, sao cô lại không nghĩ tới chỗ này chứ, lại dám nói mình là chị dâu hai!
Nguyễn Manh Manh ngước đầu nhìn người đàn ông, từ ngũ quan lạnh lùng băng hàn của anh, ánh mắt giống như muốn ăn thịt người, còn có trong uy thế rét lạnh quanh người kia, đều có thể cảm nhận được tức giận cực kỳ nồng nặc.
Cô muốn giải thích, muốn cứu chữa sai lầm, nhưng mặt bị Lệ Quân Ngự nắm, miệng môi bị kẹp căn bản nói không được.
"Xem ra, không cho em ăn chút dạy dỗ, em không thể tốt hơn..." Giọng điệu người đàn ông lạnh lẽo, lúc nói chuyện, tay trái rơi vào eo nhỏ.
Lúc Nguyễn Manh Manh nhìn thấy tay Lệ Quân Ngự đặt trên eo cô, hai con mắt bỗng nhiên co rút nhanh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ôi không, Lệ Quân Ngự đây là muốn cởi thắt lưng rồi!
Nhẹ thì trói cô lại mà đánh, nặng thì... Nặng thì chính là trực tiếp cởi dây lưng, cầm dây lưng quất mông nhỏ của cô á!
Trời đất bao la bảo vệ mạng là to lớn nhất...
Nguyễn Manh Manh không kịp ngẫm nghĩ nữa, giành trước động tác của Lệ Quân Ngự một bước, tay nhỏ đột nhiên ôm lấy cổ anh, kéo anh xuống.
Miệng nhỏ bị ngón tay của anh nắm đến mân mê, cứ như thế đưa tới, ngăn chặn miệng người đàn ông chưa kịp nói ra lời.
Chủ động hiến hôn! ! !
Lúc bờ môi béo mập đưa lên, không khỏi làm Lệ Quân Ngự lập tức hồi phục tinh thần, cô còn học dáng vẻ của anh, hoảng loạn tiến vào giữa răng môi mang theo khí lạnh của anh.
Nụ hôn cực kỳ lâu dài...
Từ lúc mới bắt đầu là cô chủ động, sau đó khi cô thở hồng hộc muốn trốn khỏi, lại bị Lệ Quân Ngự bắt được nhấn lại sau gáy, một lần nữa hôn trở về.
Hai cái tay nhỏ bé bắt đầu còn chủ động vây quanh anh, đến phần sau, lại hóa thành vô lực đánh.
Rõ ràng từ nhỏ lực lớn vô cùng, một mực, lúc bị người đàn ông này hôn, lại không có sức lực chống đỡ.
Hồi lâu sau, tầng tầng nụ hôn mới kết thúc.
Tay lớn của Lệ Quân Ngự nắm trên gò má cô, đã sớm thu lại.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nguyễn Manh Manh từng ngụm từng ngụm thở hổn hển, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy đỏ hồng.
Lại dành thời gian giải thích: "Anh nghe em nói, vừa rồi là em nói bậy... Không phải chị dâu hai, em chẳng là cái thá gì. Lệ Quân Triệt nói như vậy, chỉ là muốn rũ sạch quan hệ. Nếu như anh cảm thấy quan hệ chị dâu sẽ làm người hiểu lầm, em có thể đến trường học giải thích với bọn họ..."
"Có điều, ừm... Gần đây em đang chuẩn bị tranh cử Hội Học Sinh. Nếu như có quan hệ tốt với Lệ Quân Triệt, có thể mời gọi càng nhiều người, anh xem có thể nói Lệ Quân Triệt là em họ của em hay không?"
Cô sợ Lệ Quân Ngự lại nắm mặt cô, không cho cô nói chuyện, một hơi liền phun hết lời trong lòng ra.
Nguyễn Manh Manh nhấc mắt, nhìn Lệ Quân Ngự, chờ anh trả lời.
Chỉ hy vọng lần này, vị bạo quân này đừng tức giận nữa.
Ai biết, con ngươi sâu không thấy đáy của người đàn ông hơi co rụt lại.
Tiếp đó, lại dùng tay lớn ôm đầu của cô, nhấn về bộ ngực mình.
"Hồ đồ... Quân Triệt làm sao có thể làm em họ của em, cũng không sợ quan hệ lung ta lung tung."
Đầu của cô dựa trong lồng ngực anh, dưới cằm Lệ Quân Ngự liền đặt trên đỉnh đầu cô, làm cho cô hoàn toàn không nhìn thấy biểu cảm của người đàn ông lúc này.
Chỉ cảm thấy, giọng Lệ Quân Ngự trầm thấp khàn khàn, nhưng trong đó lại mơ hồ, mang theo một tia tâm trạng kỳ quái.
Còn chưa cân nhắc thấu triệt, giọng của người đàn ông lần thứ hai vang lên.
"Đây là Quân Triệt nói lung tung gây họa, cũng không thể oan ức Quân Đình. Nếu anh là anh cả của bọn họ..."
Nói đến đây, Lệ Quân Ngự thở dài, mới cố hết sức nói: "Sau đó đối với bên ngoài, em chính là chị dâu cả của bọn họ."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro