Bà Xã Ngọt Ngào: Hàng Tỉ Ấm Áp Kết Hôn Ngày Thứ 7
Ba ba người được đề cử(6)
Hữu Yêu
2024-11-06 05:07:01
Tay Niếp Niếp ngừng lật, cũng ngạc nhiên trừng lớn đôi mắt, nói: “Thật sự là ba chị mà! Bên trong chính là người được đề cử làm ba ba của Tiểu Bạch, vì cái gì ba của Niếp Niếp cũng ở bên trong? Tiểu Bạch em muốn cùng chị cướp ba? Kỳ thật em không cần cướp, ba chị cũng chính là ba em!”
Tiểu Bạch vốn định phản bác, nhưng nghĩ nghĩ gì cũng chưa nói.
Hạ Úc Huân cũng hiếm khi không phản bác, Niếp Niếp chính là con dâu tương lai của cô, ba bé còn không phải là ba Tiểu Bạch sao, lời này thật ra không sai.
Âu Minh Hiên không chú ý tới câu nói kế tiếp của Niếp Niếp, toàn bộ lực chú ý đều ở trên mấy chữ “Người được đề cử làm ba ba Tiểu Bạch”, nói: “Cái gì? Bảo bối con vừa nói cái gì? Cái gì mà người được đề cử làm ba ba của Tiểu Bạch?”
Nói xong vẻ mặt khiếp sợ mà nhìn chằm chằm Hạ Úc Huân, nói:“Thật không nghĩ tới nha, Hạ Úc Huân, em cư nhiên có tâm ý ác độc như vậy với anh, anh chính là người của tức phụ nhi anh, em ngừng ngay ý nghĩ ý đồ với anh đi!”
“Dẹp qua một bên không phải được rồi sao?” Nhìn Âu Minh Hiên một bộ liệt nữ trinh tiết, Hạ Úc Huân một cái tát vung vào mặt anh, sau đó ngồi qua dặn dò Tiểu Bạch và Niếp Niếp nói: “Mẹ nói với các con này, bảy người trước mẹ ở bên cạnh vẽ không cần xem, trực tiếp làm lơ thì được rồi, không có trong danh sách ứng tuyển.”
Nói xong lại dùng cằm chỉ chỉ Âu Minh Hiên, nói: “Người này cũng trực tiếp làm lơ!”
“Vì sao muốn làm lơ anh! Hạ Úc Huân em cư nhiên làm lơ anh! Anh đẹp trai như vậy! Chà chà, tấm ảnh này ai chọn? Ánh mắt không tồi a! Bất quá anh chụp như thế nào mà chả đẹp! Người quá đẹp cũng không có biện pháp!” Âu Minh Hiên tự kỷ không thôi mà nhìn chằm chằm hình chụp mình trên quyển sách.
Hạ Úc Huân thật sự là chịu không nổi anh, trực tiếp đem trang kia xé ra nhét vào trong lòng anh, nói: “Cho anh! Anh giữ lại chậm rãi thưởng thức đi!”
Lúc này, Tần Mộng Oanh vừa lúc tan ca trở về, Âu Minh Hiên lập tức hiến vật quý mà lên nghênh đón, có chút thẹn thùng mà đem tờ giấy kia đưa cho cô, nói: “Tức phụ nhi em đã về rồi! Cái này tặng cho em!”
“Đây là cái gì?” Tần Mộng Oanh khó hiểu.
Tùy ý nhìn lướt qua, chỉ thấy mặt trên dán một ảnh chụp của Âu Minh Hiên vô cùng bảnh bao. Bên cạnh viết, Âu Minh Hiên, nam, 28 tuổi, Chòm Xạ Thủ……“Đây là anh a! Anh đem bản thân tặng cho em!” Âu Minh Hiên mặt đầy thâm tình.
Hạ Úc Huân dùng ánh mắt nhìn kẻ ngu ngốc trừng anh một cái, chịu không nổi mà đem Tần Mộng Oanh kéo lại, nói: “Đừng bận tâm kẻ hai mặt!”
Tần Mộng Oanh nhìn tờ giấy Âu Minh Hiên cho cô, lại vừa thấy Tiểu Bạch cùng Niếp Niếp đang xem sách liền hiểu được, nói: “Đây là em……”
Âu Minh Hiên lập tức nói tiếp: “Đây là sách đi xem mắt của nha đầu kia! Bất quá em yên tâm, trang của anh anh đã xé ra! Tức phụ nhi anh đối với em toàn tâm toàn ý!”
Âu Minh Hiên không buông tay bất cớ một cơ hội bày tỏ tình yêu nào.
Chỉ tiếc, Tần Mộng Oanh cũng không để ý đến anh, chỉ có chút kinh ngạc mà nhìn Hạ Úc Huân một cái, nói: “Nhanh như vậy liền chuẩn bị xong rồi?”
Việc này trước đó Hạ Úc Huân đã nói qua với cô, cho nên cũng không ngoài ý muốn của cô.
Bất quá, cô còn tưởng rằng làm chắc chắn ít nhất cũng phải nửa tháng đến một tháng a, nào biết nói mới hai ngày sách đều đã làm ra. Xem ra, lúc này đây cô là tới thật sự rồi.
“Đúng vậy, Nghiêm Phó tổng suốt đêm gấp gáp làm cho em!” Hạ Úc Huân gật đầu.
“Chậc chậc chậc, nha đầu chết tiệt kia, em đây là chịu kích thích gì, sao đột nhiên quyết định đi xem mắt?” Âu Minh Hiên bên cạnh vẻ mặt tìm tòi nghiên cứu mà nhìn chằm chằm cô.
“Cái gì chịu kích thích, trước đó em đã suy xét kĩ không được sao? Thời gian thích hợp làm chuyện thích hợp, có cái gì ngạc nhiên lớn chứ!” Hạ Úc Huân lời lẽ chính đáng nói.
Tiểu Bạch vốn định phản bác, nhưng nghĩ nghĩ gì cũng chưa nói.
Hạ Úc Huân cũng hiếm khi không phản bác, Niếp Niếp chính là con dâu tương lai của cô, ba bé còn không phải là ba Tiểu Bạch sao, lời này thật ra không sai.
Âu Minh Hiên không chú ý tới câu nói kế tiếp của Niếp Niếp, toàn bộ lực chú ý đều ở trên mấy chữ “Người được đề cử làm ba ba Tiểu Bạch”, nói: “Cái gì? Bảo bối con vừa nói cái gì? Cái gì mà người được đề cử làm ba ba của Tiểu Bạch?”
Nói xong vẻ mặt khiếp sợ mà nhìn chằm chằm Hạ Úc Huân, nói:“Thật không nghĩ tới nha, Hạ Úc Huân, em cư nhiên có tâm ý ác độc như vậy với anh, anh chính là người của tức phụ nhi anh, em ngừng ngay ý nghĩ ý đồ với anh đi!”
“Dẹp qua một bên không phải được rồi sao?” Nhìn Âu Minh Hiên một bộ liệt nữ trinh tiết, Hạ Úc Huân một cái tát vung vào mặt anh, sau đó ngồi qua dặn dò Tiểu Bạch và Niếp Niếp nói: “Mẹ nói với các con này, bảy người trước mẹ ở bên cạnh vẽ không cần xem, trực tiếp làm lơ thì được rồi, không có trong danh sách ứng tuyển.”
Nói xong lại dùng cằm chỉ chỉ Âu Minh Hiên, nói: “Người này cũng trực tiếp làm lơ!”
“Vì sao muốn làm lơ anh! Hạ Úc Huân em cư nhiên làm lơ anh! Anh đẹp trai như vậy! Chà chà, tấm ảnh này ai chọn? Ánh mắt không tồi a! Bất quá anh chụp như thế nào mà chả đẹp! Người quá đẹp cũng không có biện pháp!” Âu Minh Hiên tự kỷ không thôi mà nhìn chằm chằm hình chụp mình trên quyển sách.
Hạ Úc Huân thật sự là chịu không nổi anh, trực tiếp đem trang kia xé ra nhét vào trong lòng anh, nói: “Cho anh! Anh giữ lại chậm rãi thưởng thức đi!”
Lúc này, Tần Mộng Oanh vừa lúc tan ca trở về, Âu Minh Hiên lập tức hiến vật quý mà lên nghênh đón, có chút thẹn thùng mà đem tờ giấy kia đưa cho cô, nói: “Tức phụ nhi em đã về rồi! Cái này tặng cho em!”
“Đây là cái gì?” Tần Mộng Oanh khó hiểu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tùy ý nhìn lướt qua, chỉ thấy mặt trên dán một ảnh chụp của Âu Minh Hiên vô cùng bảnh bao. Bên cạnh viết, Âu Minh Hiên, nam, 28 tuổi, Chòm Xạ Thủ……“Đây là anh a! Anh đem bản thân tặng cho em!” Âu Minh Hiên mặt đầy thâm tình.
Hạ Úc Huân dùng ánh mắt nhìn kẻ ngu ngốc trừng anh một cái, chịu không nổi mà đem Tần Mộng Oanh kéo lại, nói: “Đừng bận tâm kẻ hai mặt!”
Tần Mộng Oanh nhìn tờ giấy Âu Minh Hiên cho cô, lại vừa thấy Tiểu Bạch cùng Niếp Niếp đang xem sách liền hiểu được, nói: “Đây là em……”
Âu Minh Hiên lập tức nói tiếp: “Đây là sách đi xem mắt của nha đầu kia! Bất quá em yên tâm, trang của anh anh đã xé ra! Tức phụ nhi anh đối với em toàn tâm toàn ý!”
Âu Minh Hiên không buông tay bất cớ một cơ hội bày tỏ tình yêu nào.
Chỉ tiếc, Tần Mộng Oanh cũng không để ý đến anh, chỉ có chút kinh ngạc mà nhìn Hạ Úc Huân một cái, nói: “Nhanh như vậy liền chuẩn bị xong rồi?”
Việc này trước đó Hạ Úc Huân đã nói qua với cô, cho nên cũng không ngoài ý muốn của cô.
Bất quá, cô còn tưởng rằng làm chắc chắn ít nhất cũng phải nửa tháng đến một tháng a, nào biết nói mới hai ngày sách đều đã làm ra. Xem ra, lúc này đây cô là tới thật sự rồi.
“Đúng vậy, Nghiêm Phó tổng suốt đêm gấp gáp làm cho em!” Hạ Úc Huân gật đầu.
“Chậc chậc chậc, nha đầu chết tiệt kia, em đây là chịu kích thích gì, sao đột nhiên quyết định đi xem mắt?” Âu Minh Hiên bên cạnh vẻ mặt tìm tòi nghiên cứu mà nhìn chằm chằm cô.
“Cái gì chịu kích thích, trước đó em đã suy xét kĩ không được sao? Thời gian thích hợp làm chuyện thích hợp, có cái gì ngạc nhiên lớn chứ!” Hạ Úc Huân lời lẽ chính đáng nói.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro